Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 674: Tiêu Rồi, Đại Sư Tỷ Phải Gả Cho Cuồng Đao Tam Lãng Rồi!

Chương 674: Tiêu Rồi, Đại Sư Tỷ Phải Gả Cho Cuồng Đao Tam Lãng Rồi!
Tô Thị A Thất đang đưa Đồng Quái Tiên Sư chạy tới.
Ở phim trường, thang điểm tức giận của Lệ Chi Tiên Tử đã lên max điểm, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.
Các đạo hữu thương cảm cho Đồng Quái Tiên Sư 0.1 giây rồi lại thấy hân hoan dâng tràn trong năm phút. Rốt cuộc thì tên bói bịp này cũng sắp teo rồi, đáng mừng biết bao nhiêu!

Bộ phim vẫn được tiến hành quay theo kế hoạch.
Theo kịch bản thì trong cảnh tiếp theo, nhân vật chính Lăng Dạ sẽ biết đại sư tỷ Mộ Dung Họa sắp kết hôn mà tân lang không phải là hắn, để rồi dẫn đến một loạt tình tiết về sau.
Trước khi quay cảnh thứ hai thì đạo diễn Jacob lại bảo Tống Thư Hàng lên đài diễn thêm mấy cảnh với Bạch Tôn Giả.
Cảnh thứ nhất: Bạch Tôn Giả mình đầy thương tích, cuộn người như con tôm run rẩy không ngừng, trông có vẻ vô cùng thống khổ.
Tống Thư Hàng biến chỉ thành kiếm, cười lạnh lùng:
“Lăng Dạ, đây mới là chỉ pháp chân chính, nhớ cho kĩ lời dạy của sư huynh đi!”
Sau đó, Tống Thư Hàng xuống đài.
Giang Tử Yên cô nương bước lên, yên lặng băng bó vết thương cho Bạch Tôn Giả rồi an ủi dịu dàng.
Cảnh thứ hai: Bạch Tôn Giả lại mình đầy thương tích nằm trong một xó đài luận võ, tay nắm một cây côn đã gãy thành hai nửa, dường như là ngất đi rồi.
Còn Tống Thư Hàng thì xách gậy cười tàn nhẫn rồi nghênh ngang xuống đài.
Giang Tử Yên cô nương lên đài, tiếp tục lặng lẽ băng bó vết thương cho Bạch Tôn Giả.
Cảnh thứ ba: Bạch Tôn Giả ngã ngồi trên đất, tay che lên ngực, sắc mặt trắng bệch, đôi môi tím tái.
“Quyền pháp phải dùng như vậy, Lăng Dạ. Kẻ địch chân chính sẽ chỉ tấn công chỗ yếu hại của ngươi mà thôi. Ngươi thật yếu đuối.”
Tống Thư Hàng làm dáng cool ngầu rồi cười ha hả.
Rồi lại đến lượt Giang Tử Yên cô nương lên đài.
Bát Tí Kiếm Thánh Cổ Hồ Quan Chân Quân vẫn khoanh tay trước ngực đứng ở một chỗ dễ thấy, làm một cái background ngầu lòi.
Sau khi cắt nối biên tập, những cảnh quay này sẽ trở thành tình tiết “Cao Thăng sư huynh thường xuyên ngược đãi nhân vật chính Lăng Dạ, còn đại sư tỷ Mộ Dung Họa trước nay vẫn luôn lặng lẽ ủng hộ Lăng Dạ, vừa chữa thương vừa an ủi hắn.”
Bây giờ Tống Thư Hàng cũng bất chấp hết, hắn cứ thế hùng hổ bước lên đài, không thèm dùng thế thân nữa.
Sau khi quay xong chuỗi cảnh này, đạo diễn Jacob tuyên bố cho nghỉ ngơi một lát.
Một lát sau họ sẽ quay ngay cảnh tiếp theo.

Tống Thư Hàng, Bạch Tôn Giả, Giang Tử Yên và Cổ Hồ Quan Chân Quân xuống khỏi đài luận võ.
Tống Thư Hàng thuận miệng hỏi:
“Bạch tiền bối, trạng thái ổn không?”
“Ừ, cũng không tệ lắm.”
Bạch Tôn Giả gật đầu:
“Mới đầu ta thấy giả chết cũng hay, nhưng mà mấy cảnh sau đều nằm ở góc đài luận võ thì lại thấy hơi chán.”
Linh hồn diễn viên của Bạch Tôn Giả đang thiêu đốt hừng hực, ngài thích tình tiết kịch tính chứ không muốn cứ giả chết nằm mãi trên mặt đất.
May mà mấy cảnh này đã quay xong cả rồi.
Tống Thư Hàng nói:
“Yên tâm đi Bạch tiền bối, mấy cảnh sau là để khảo nghiệm diễn xuất của ngài đấy. Trong cảnh tiếp theo là đại sư tỷ do Giang Tử Yên diễn phải lấy người khác rồi. Đến lúc đó Bạch tiền bối phải diễn được sự nôn nóng và bất an, đoạn này thử thách diễn xuất lắm đó.”
“Yên tâm, tình tiết đó không làm khó ta được đâu. Ta chỉ cần mô phỏng trạng thái đó trong đầu một chút, nhập vai vào Lăng Dạ là diễn ra được ngay.”
Bạch Tôn Giả tự tin nói.
Xem ra Bạch tiền bối có hứng thú rất lớn với diễn biến tiếp theo. Tống Thư Hàng gật đầu mỉm cười, sau đó bắt đầu rủa xả kịch bản của Cao Mỗ Mỗ:
“Thực ra ta cảm thấy kịch bản này quá cẩu huyết… rõ ràng nam chính có thể đi quậy loạn hôn lễ của đại sư tỷ, đánh lui tình địch và trở thành thần tiên quyến lữ với đại sư tỷ cũng được mà. Phim vui vẻ thoải mái thế mới là loại mà ta thích. Quả nhiên ta vẫn thích loại hình tiểu thuyết và phim ảnh vui vẻ hơn.”
Tống Thư Hàng vừa dứt lời thì đột nhiên cảm thấy có một ánh mắt sắc lẹm bắn lên người mình. Đó là ánh mắt của Giang Tử Yên cô nương ở cạnh đó, trong con ngươi của cô toát ra ánh tím đầy tà khí.
“Ta sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào phá hoại hôn lễ của ta và Dược Sư.”
Giang Tử Yên nói thản nhiên, sau đó lại bổ sung thêm:
“Cho dù là trong phim cũng không được.”
Tống Thư Hàng: …
Bạch Tôn Giả: …
Cổ Hồ Quan Chân Quân: …
Giang Tử Yên cô nương nghiêm túc quá đi.
Có khi nào Giang Tử Yên cô nương sẽ biến hôn lễ trong phim này thành hôn lễ thật sự thuộc về cô và Dược Sư không nhỉ?
Sau khi diễn xong bộ phim này, cô sẽ trở thành đạo lữ song tu của Dược Sư tiền bối ư?
Má ơi, nghĩ xong thì cảm thấy đúng là có khả năng này thật đấy.

Trong lúc nghỉ ngơi.
Tuyết Lang Động Chủ và người nhà của hắn bắt đầu lên sàn, họ sẽ diễn đàn mãnh thú bạo loạn khiến cho nhân vật chính Lăng Dạ bị trọng thương trên đường tới hôn lễ của đại sư tỷ, làm cho quan hệ giữa nhân vật chính Lăng Dạ và đại sư tỷ trở thành “Có duyên mà không có phận, có tình nhưng không thể trở thành người một nhà”.
Dược Sư cũng bị chuyên viên hóa trang lôi đi chuẩn bị.
Trong phòng hóa trang, mấy cô chuyên viên hóa trang tháo hết quả đầu con nhím với một đống trang sức buồn cười trên đầu Dược Sư xuống, thả mái tóc dài buông xõa rồi dùng phấn che đi quầng thâm khóe mắt hắn.
Sau khi làm xong mấy bước hóa trang trên thì mấy em gái chuyên viên hóa trang ngây cả người.
Cụm từ thích hợp nhất để hình dung Dược Sư lúc này chính là: Như hai người khác nhau! Đây là biến thân hả?
Sau khi hóa trang xong, Dược Sư đi ra khỏi phòng hóa trang.
“Ủa? Vị huynh đài này là ai thế?”
Bắc Hà Tán Nhân nhìn vẻ ngoài của Dược Sư sau khi hóa trang thì ngẩn ra mà hỏi.
Dược Sư vốn cao khoảng 1m82, dáng người cao gầy, bây giờ hắn bỏ quả tóc kì quái buồn cười kia đi, để cho mái tóc dài xõa tung sau lưng, quầng thâm trên mắt cũng được che mất, trở thành một người đàn ông cực kì đẹp trai.
“Ha ha.”
Dược Sư cười ngượng ngùng:
“Bắc Hà huynh, ta là Dược Sư đây chứ ai.”
Nụ cười của Dược Sư như gió xuân phả vào mặt. Hắn vốn là một tu sĩ tính tình ôn hòa, cười lên một cái ấm như nắng.
Bắc Hà Tán Nhân: …
“Dược Sư?”
Lệ Chi Tiên Tử trợn to đôi mắt.
Tuyết Lang Động Chủ ngửi ngửi:
“Đúng là Dược Sư rồi, chẳng lẽ đây là sức mạnh của trang điểm à?”
Các đạo hữu khác trong nhóm Cửu Châu số 1: ...
Có lẽ cuối cùng thì họ cũng hiểu vì sao Giang Tử Yên lại giấu vẻ ngoài thực sự của Dược Sư đằng sau mái tóc kì lạ và quầng mắt thâm sì kia, y như đề phòng trộm cướp rồi.
Hóa ra Dược Sư là kiểu chàng trai ấm áp tiềm tàng. Vẻ ngoài này kết hợp với thuật luyện đan cao thâm, tuyệt đối sẽ khiến hắn trở thành ứng cử viên sáng giá cho vị trí đạo lữ song tu của rất nhiều nữ tu.
“Ta thấy sau khi bộ phim này được chiếu thì Dược Sư sẽ nhận được cả đống phi kiếm gửi thư tình mất.”
Lệ Chi Tiên Tử xoa cằm cảm thán.
“Lệ Chi Tiên Tử động lòng rồi à?”
Tuyết Lang Động Chủ hỏi.
“Đáng tiếc, Dược Sư đạo hữu không phải gu đàn ông yêu thích của ta. Thế nhưng nhìn từ góc độ của một nữ tu thì Dược Sư đạo hữu nằm trong top thu hút lắm đấy.”
Lệ Chi Tiên Tử khẳng định chắc nịch.
Dược Sư gãi đầu cười ngượng ngùng. Hắn không quen để các đạo hữu bình luận về vẻ ngoài của mình, rất ngượng, cứ như hắn đã trở thành tình nhân của đại chúng rồi vậy. Dược Sư dõi mắt tìm kiếm bóng dáng Giang Tử Yên theo bản năng.
Và hắn nhanh chóng tìm thấy Giang Tử Yên ở cửa một phòng hóa trang khác, cô đang cúi đầu lúi húi nghịch điện thoại.
Giang Tử Yên cũng cảm nhận được ánh mắt của Dược Sư, cô ngẩng đầu lên, mỉm cười với Dược Sư đã hóa trang xong, sau đó lại tiếp tục bấm di động. Cô đang liên hệ với một đạo hữu khác - Cuồng Đao Tam Lãng
Giang Tử Yên:
“Tam Lãng, đến chưa? Chuẩn bị hết những thứ mà ta muốn chưa?”
Cuồng Đao Tam Lãng:
“Hợp tác với ta thì cô cứ yên tâm đi, đồ nam nữ dùng trong bái đường, đèn đuốc nến sáp, câu đối vui vẻ ta đều chuẩn bị xong hết rồi.”
Xem cuộc đối thoại này thì hình như Giang Tử Yên đã hợp tác với Cuồng Đao Tam Lãng, còn âm thầm thả Cuồng Đao Tam Lãng ra nữa?
Giang Tử Yên:”
“Người ta muốn mời thì sao?”
Cuồng Đao Tam Lãng:
“[icon nhe răng cười] Yên tâm luôn đi, ta đã đưa cha mẹ của Dược Sư đạo hữu đến rồi, ta quen thân với cha hắn lắm đó.”
Giang Tử Yên
“Hợp tác vui vẻ.”
Cuồng Đao Tam Lãng:
“Hợp tác vui vẻ. Chờ bao giờ ta đưa cha mẹ của Dược Sư đến thì cô nhớ đưa thuốc giải cho ta đó.”
Giang Tử Yên:
“Ta chuẩn bị xong rồi, chỉ chờ ngươi đến sẽ đưa cho ngươi ngay.”
Cuồng Đao Tam Lãng:
“Thế thì tốt quá… À đúng rồi, Tử Yên cô nương, ta vừa nhìn thấy mọi người nói trong nhóm Cửu Châu số 1, bộ phim của Bạch Tôn Giả đang quay rồi à? Có còn nhân vật nào trống không?”
Giang Tử Yên:
“Đáng tiếc quá, có bao nhiêu nhân vật đều bị mọi người ôm hết rồi.”
Cuồng Đao Tam Lãng:
“Hết cả nhân vật lâu la chạy chân luôn à? Mọi người sắp diễn cảnh thứ hai phải không? Ban nãy ta xem kịch bản rồi, cái tên nhân vật quần chúng mật báo cho nhân vật chính Lăng Dạ biết đại sư tỷ sắp kết hôn cũng có người ôm rồi à?”
Giang Tử Yên nghĩ ngợi một lúc rồi đáp:
“Ta nhớ hình như là cấp dưới do Linh Điệp Tôn Giả phái tới phụ trách vai này thì phải. Ngươi muốn diễn nhân vật này à?”
Nhân vật này chỉ nói có mấy câu mà Cuồng Đao Tam Lãng cũng muốn hay sao?
“Vai đó đi, ta chỉ cần lộ cái mặt là được. Dù sao đây cũng là hoạt động lớn của nhóm Cửu Châu số 1, làm sao có thể thiếu Lãng mỗ ta đây? Chỉ cần để ta lộ cái mặt cho có vẻ hòa nhập cộng đồng là được.”
Cuồng Đao Tam Lãng cười ha hả.
Giang Tử Yên nói:
“Vậy thì tốt nhất là đến đây trong vòng ba phút đi, sắp sửa quay cảnh thứ hai rồi. Vai đó là vai quần chúng thôi, ngươi nói với đám cấp dưới của Linh Điệp Tôn Giả một tiếng là nhận được ngay.”
Cuồng Đao Tam Lãng:
“Không thành vấn đề, cam đoan sẽ đến trong vòng ba phút.”

5 phút sau
Máy quay khởi động, các đạo cụ chuẩn bị xong xuôi.
Đạo diễn Jacob:
“ACTION!”
Công tác quay phim tiếp tục.
Bối cảnh lần này chuyển tới ven hồ.
Nhân vật chính Lăng Dạ do Bạch Tôn Giả diễn đang luyện kiếm bên bờ hồ.
Lác đác lá rơi, đạo bào bay múa, kiếm khí tung hoành. Tuy không phải là môn kiếm pháp nào, thế nhưng Bạch Tôn Giả chỉ cần múa đại vài đường thì đã mang đến cảm giác uy phong kinh người, như là tiên nhân múa kiếm vậy.
Đạo diễn Jacob và thành viên đoàn phim nhìn thấy cảnh tượng múa kiếm này thì trong lòng đều thầm ca ngợi hết lời.
Một phút sau, ống kính kéo ra xa, một đệ tử mặc đạo bào Không Vân phái vội vàng chạy tới.
Đệ tử này chính là sư đệ chạy tới báo tin đại sư tỷ sắp kết hôn cho nhân vật chính Lăng Dạ biết.
Khi đệ tử báo tin này lên sàn thì các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 đều mở to hai mắt.
“Tam Lãng!”
Bắc Hà Tán Nhân nói.
“Ơ kìa, Tam Lãng đạo hữu?”
Lệ Chi Tiên Tử cũng thốt lên.
Sao Cuồng Đao Tam Lãng lại xuất hiện ở đây? Chẳng phải hắn đã bị Dược Sư treo ngược lên tra tấn rồi à?
Tống Thư Hàng cũng ngu mặt ra:
“Tam Lãng tiền bối đến từ lúc nào thế?”
Lúc ở trên thuyền tiên có thấy Cuồng Đao Tam Lãng tiền bối đâu nhỉ?
Các đạo hữu khác cũng đổ dồn ánh mắt về phía Cuồng Đao Tam Lãng, chẳng lẽ Dược Sư và Giang Tử Yên cô nương đại nhân đại lượng, thả Cuồng Đao Tam Lãng ra rồi ư?
Thế nhưng lúc này Dược Sư và Giang Tử Yên không có ở đây.
Bọn họ đang ở trong một tòa lầu lớn để bố trí bối cảnh hôn lễ, sau khi bên này quay xong thì sẽ vào đó để quay cảnh hôn lễ của đại sư tỷ Mộ Dung Họa và Phong Xuyên Tử.
Cho nên mọi người vẫn không biết là Cuồng Đao Tam Lãng trốn ra hay được Dược Sư thả ra.

Trong lúc các đạo hữu của nhóm Cửu Châu số 1 đang suy tư thì bộ phim vẫn tiếp tục quay.
Cuồng Đao Tam Lãng thở phì phò chạy tới bên cạnh Bạch Tôn Giả.
“Không ổn rồi, không xong rồi! Lăng Dạ sư huynh, không hay rồi!”
Cuồng Đao Tam Lãng thở hồng hộc, chống tay lên đầu gối, khi nói thì thở chẳng ra hơi.
Diễn xuất không tồi.
Cuồng Đao Tam Lãng muốn diễn nghiêm túc thật hả?
Bạch Tôn Giả thu kiếm. Tuy ngài cũng không hiểu vì sao Cuồng Đao Tam Lãng lại diễn vai siêu phụ này, nhưng bây giờ không phải là lúc để hỏi. Hơn nữa dù sao cũng chỉ là một nhân vật siêu phụ mà thôi, ai nhận cũng thế, không phá rối là được rồi.
Nhân vật chính Lăng Dạ do Bạch Tôn Giả diễn lên tiếng hỏi:
“Lăng Sâm sư đệ, không cần vội, có chuyện gì thì từ từ nói.”
“Lăng Dạ sư huynh, hộc hộc, không xong rồi, Mộ Dung Họa sư tỷ sắp kết hôn rồi, sắp gả cho người khác rồi!”
Cuồng Đao Tam Lãng nôn nóng muôn phần.
“Sư tỷ sắp lấy người khác ư?”
Lăng Dạ sững sờ, mãi một hồi lâu sau mới hồi thần. Chỉ dùng một biểu cảm, Bạch Tôn Giả đã bộc lộ được hết thảy nội tâm của Lăng Dạ.
“Đúng vậy, ba ngày nữa, hôn lễ sẽ được tổ chức ngay vào ba ngày nữa!”
Cuồng Đao Tam Lãng nói.
Lăng Dạ sốt ruột:
“Lăng Sâm sư đệ, Mộ Dung Họa sư tỷ sắp lấy ai?”
“Sư tỷ phải lấy một kẻ có đạo hiệu là Cuồng Đao Tam Lãng!”
Cuồng Đao Tam Lãng nói nghiêm túc như thật:
“Ta gặp tên Cuồng Đao Tam Lãng đó rồi, đẹp trai lắm luôn. Lăng Dạ sư huynh, huynh mau nghĩ cách đi, nếu không thì ba ngày sau Mộ Dung Họa sư tỷ phải lấy tên Cuồng Đao Tam Lãng kia thật mất!”
Há há há, Giang Tử Yên cô nương, cô ngây thơ quá rồi.
Dám bóp mồm Lãng mỗ đổ vào một đống thuốc trị tìm chết đắng nghét, còn dám treo ngược Lãng mỗ lâu như vậy… Lãng mỗ không dễ chọc đâu nhé!
Có thù không báo thì không phải là Tam Lãng!
Chẳng phải cô muốn được lấy Dược Sư ở trong phim sao? Lãng mỗ sẽ bắt cô lấy Cuồng Đao Tam Lãng! Ha ha ha.
Bạch Tôn Giả: …
Tống Thư Hàng: …
Tô Thị A Thập Lục: …
Bắc Hà Tán Nhân: ...
Các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1: ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận