Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1286: Tỷ Tỷ, Ngươi Là Ai Thế?

Chương 1286: Tỷ Tỷ, Ngươi Là Ai Thế?
Tuy đang trong trạng thái mơ hồ nhưng Đậu Đậu vẫn đồng ý theo bản năng. Dẫu sao thì loại chuyện tốt từ trên trời rơi xuống thế này chỉ cần phần tiềm thức trong não tiếp nhận thông tin là có thể đồng ý ngay lập tức.
Nghe đến đây, Tạo Hóa Pháp Vương lập tức hoảng.
Trước đó Bạch tiền bối đã giới thiệu kỹ năng mới của hắn, sau lại hỏi Đậu Đậu như vậy. Lẽ nào... muốn hắn đi kết hôn thay Đậu Đậu ư?
“Kết hôn thay Đậu Đậu? Không tồn tại! À không đúng... Là không được chứ, Bạch tiền bối, ta là đệ tử Phật tông, làm sao kết hôn được?”
Tạo Hóa Pháp Vương vội nói.
Bạch tiền bối gật đầu:
“Ngươi nói có lý, nhưng cũng không phải để thân thể ngươi kết hôn, chỉ là để ý thức của ngươi thay ý thức của Đậu Đậu đi tham dự hôn lễ của nó thôi. Lấy tầm mắt của Đậu Đậu, đích thân trải qua quá trình kết hôn. Nghe siêu lắm đúng không? Tính ra thì cũng đã đến lúc Tạo Hóa đạo hữu nên lập gia đình rồi.”
“Bạch tiền bối, ta từ chối.”
Tạo Hóa Pháp Vương nói:
“Đến lúc đó không chừng ta sẽ không nhịn được mà cất cao giọng ca một khúc, phá banh hôn lễ của Đậu Đậu luôn đấy.”
Đậu Đậu:
“Vậy thì càng tốt!”
“Tạo Hóa tiền bối, cho dù ngài có hát cũng chẳng làm được gì đâu. Chỉ có ý thức của ngài hoán đổi với ý thức của Đậu Đậu thôi, giọng hát không đi theo đâu.”
Với tư cách là một người có nhiều kinh nghiệm, Tống Thư Hàng đáp.
Hắn đã mượn dùng CPU của Diệt Phượng tiền bối rất nhiều lần nên biết rõ. Lúc hoán đổi ý thức chỉ có thể mang đi kinh nghiệm và kiến thức chứ không thể mang theo công pháp hay năng lực thiên phú. Còn lúc ý thức trở về bản thể cũng chỉ có thể mang về kinh nghiệm và kiến thức chứ không thể mang lực lượng về.
“Còn có chuyện như vậy nữa à?”
Tạo Hóa Pháp Vương thộn mặt ra.
Tống Thư Hàng vẫy tay với Tạo Hóa Pháp Vương:
“Tạo Hóa tiền bối, chúc ngài và Đậu Đậu hạnh phúc. Không đúng, chúc ngài và một nửa kia của Đậu Đậu hạnh phúc.”
Nhanh mồm nhanh miệng là một tật xấu rất dễ khiến bản thân tự đâm đầu vào chỗ chết, mong là qua lần này Tạo Hóa tiền bối sẽ rút được kinh nghiêm, chính bản thân hắn cũng vậy.
“Thư Hàng đạo hữu, ngươi thay đổi rồi, trước kia ngươi không hề cười trên sự đau khổ của người khác thế này. Hãy trả Thư Hàng tiểu hữu ngây thơ hiền lành của trước kia lại cho ta đi!”
Tạo Hóa Pháp Vương nhìn Tống Thư Hàng với ánh mắt bi thương.
Tống Thư Hàng:
“...”
Da gà da vịt nổi đầy người rồi này!
Vũ Nhu Tử nắm chặt rào chắn, bĩu môi nói:
“Đúng đó đúng đó, rõ ràng đầu sỏ gây ra mọi chuyện là Tống tiền bối nhưng chỉ có ta và Tạo Hóa tiền bối bị trừng phạt thôi.”
Khóe miệng Tống Thư Hàng co giật liên hồi. Chứ ta phải làm sao bây giờ? Chính ta cũng không khống chế được thánh ấn của mình, ta cũng tuyệt vọng lắm đây này.
Tô thị A Thập Lục ngẩng đầu nhìn Vũ Nhu Tử đang ngồi ôm gối.
Dáng người của Vũ Nhu Tử rất đẹp, cao gầy đầy đặn có lồi có lõm, đặc biệt cô ấy còn có một đôi chân dài miên man. Khi cô ấy ngồi ôm gối, cặp chân dài kia lộ ra khiến người ta phải hâm mộ.
A Thập Lục còn nhớ, thành viên tiếp xúc với Tống Thư Hàng sớm nhất trong nhóm Cửu Châu số 1chính là Vũ Nhu Tử. Đồng thời Vũ Nhu Tử cũng chính là người gửi dược liệu luyện đan cho Tống Thư Hàng, để hắn thành công bước lên con đường tu chân.
Nhưng sau khi tự mình tiếp xúc với Vũ Nhu Tử, A Thập Lục cảm thấy rất yên tâm về cô ấy.
Có lẽ qua mấy năm hoặc mười mấy năm nữa, Vũ Nhu Tử cô nương sẽ trở thành mối nguy hiểm, nhưng ít ra trước mắt cô ấy vẫn chưa trưởng thành đến giai đoạn đó.
Lúc này Đậu Đậu lại cười ha hả nói:
“Vừa rồi Bạch tiền bối có nói là muốn ‘mấy vị’ đạo hữu tham gia hôn lễ thay ta. Ha ha ha ha, trong đó chắc chắn có cả Tống Thư Hàng.”
Cuối cùng nó đã hoàn toàn tỉnh táo.
“Bao gồm cả Tống tiểu hữu ư? Vậy thì ta không có ý kiến gì nữa.”
Tạo Hóa Pháp Vương gập tay gồng lên, khoe cơ bắp:
“Chỉ cần tên đầu sỏ cũng chịu phạt cùng thì ta không có ý kiến hết.”
“Bạch tiền bối.”
A Thập Lục lên tiếng, cô muốn cầu xin cho mấy người Tống Thư Hàng.
Bạch tiền bối:
“Thập Lục, không cần xin cho bọn họ, tự mình làm thì tự mình phải gánh chịu hậu quả.”
“Đúng đúng đúng, nếu có gan tự tìm đường chết thì phải chuẩn bị sẵn tâm lý trả giá đắt.”
Vũ Nhu Tử gật gù đồng ý.
Đúng lúc này, trong đầu Tống Thư Hàng chợt lóe lên một ý tưởng:
“Bạch tiền bối~ thật ra ngày mai ta còn có nhiệm vụ trong người, ta phải làm phù rể cho Đậu Đậu.”
“Ý thức của Đậu Đậu có thể đi làm phù rể thay ngươi.”
Bạch tiền bối trả lời.
Tống Thư Hàng:
“Vậy đoàn phù rể thì sao?”
“Ta sẽ giải quyết, một mình ta tính hai người, lại đi tìm thêm mấy người nữa là được, dễ thôi ấy mà.”
Bạch tiền bối đáp.
Bên kia, Tạo Hóa Pháp Vương trầm tư hồi lâu rồi nói:
“Bạch tiền bối, Đậu Đậu chỉ có một, nếu như cả ta và Thư Hàng tiểu hữu đều phải hoán đổi với Đậu Đậu, vậy thì phải phân chia thời gian thế nào đây? Thư Hàng nửa hiệp đầu, ta nửa hiệp sau ư? Nhưng như vậy có gây ra mâu thuẫn gì không? Hơn nữa tính cách cũng như hành vi cử chỉ của ta và Tống Thư Hàng tiểu hữu cũng hoàn toàn khác nhau, nếu người khác phát hiện ra điều bất thường thì sao?”
Tạo Hóa tiền bối, ngài đã nghĩ đến cảnh kết hôn thay Đậu Đậu luôn rồi đấy à?
Sao cứ có cảm giác ngài đang rất hí hửng vậy? Là ảo giác của ta ư?
Tống Thư Hàng nhìn chằm chằm Tạo Hóa Pháp Vương.
Rõ ràng mới đầu Tạo Hóa Pháp Vương đã phản đối chuyện kết hôn thay Đậu Đậu rất kịch liệt, nhưng bây giờ Tạo Hóa Pháp Vương lại phối hợp nhiệt tình đến lạ, thậm chí còn có vẻ rất hứng thú.
Lẽ nào Tạo Hóa tiền bối suy nghĩ không thông, cùng đường bí lối hóa nên hóa điên mất rồi ư? Hay là khi mức độ xấu hổ đạt đến level max thì bùng nổ, con người ta hoàn toàn không biết xấu hổ là gì nữa, chuyển sang chế độ bắt đầu hưởng thụ?
Cảm nhận được ánh mắt khó hiểu của Tống Thư Hàng, Tạo Hóa Pháp Vương chắp tay trước ngực, trên môi lộ ra nụ cười từ bi của bậc cao tăng:
“Tống tiểu hữu, đời người trăm sắc thái, nếm trải trăm loại nhân sinh cũng là một cách tu luyện. Thật ra thân là đệ tử Phật môn, đích thân tham dự một buổi hôn lễ quả thật là một loại thể nghiệm rất đặc thù. Không tự mình thể nghiệm, sao hiểu được đạo lý ‘chúng sanh ai cũng khổ’ chứ?”
Nhìn trời, việc này mà cũng dính dáng đến chuyện tu luyện được à?
Vũ Nhu Tử nghe thế, hai mắt bỗng sáng lên. Cô dùng sức vỗ mạnh một phát làm nát cả rào chắn:
“Bạch tiền bối, thêm ta nữa được không? Đến lúc đó ta cũng hoán đổi ý thức với Đậu Đậu, Tống tiền bối phụ trách đầu hiệp, ta giữa hiệp, cuối hiệp thì giao cho Tạo Hóa tiền bối. Một ngày Bạch tiền bối ngài có thể sử dụng thiên phú bí thuật ba lần, vừa đủ chia đều cho cả ba bọn ta.”
Bạch tiền bối quay đầu nhìn Vũ Nhu Tử... Rốt cuộc Linh Điệp đạo hữu đã nuôi con gái theo phương châm giáo dục nào thế này? Nói thật, ngay cả hắn cũng chẳng hiểu nổi.
“Bạch tiền bối, thêm ta nữa có được không?”
Vũ Nhu Tử nài nỉ Bạch tiền bối, trông cô đáng thương vô cùng.
Bạch tiền bối lắc đầu:
“Chuyện này ít nhất ngươi phải hỏi ý của Linh Điệp đạo hữu trước đã. Ngươi là nữ, không giống Thư Hàng và Tạo Hóa đạo hữu.”
“Bạch tiền bối, trọng nam khinh nữ như vậy là không được đâu.”
Vũ Nhu Tử phồng má, bất mãn nói.
Bạch tiền bối bật cười:
“Ngươi lo mà nghĩ cách thuyết phục Linh Điệp đạo hữu để hắn đồng ý đi.”
Vũ Nhu Tử chỉ đành xoay người, nhìn về phía Lưu Kiếm Nhất ở hàng đầu rồi hét lớn:
“Lưu sư huynh, sét đánh rồi, mau tỉnh dậy đi.”
Lúc này Lưu kiếm Nhất không động đậy gì cả, nhìn chẳng khác gì một con cá khô.
“Kiếm Nhất sư huynh, tỉnh dậy đi, phối hợp với ta một chút. Chờ sau khi hôn lễ của Đậu Đậu kết thúc thì ta sẽ cho ngươi nghỉ nguyên ngày, hưởng trọn 24 giờ luôn.”
Vũ Nhu Tử tiếp tục nói.
Lưu Kiếm Nhất sư huynh đột nhiên mở mắt ra:
“Muốn ta phối hợp thế nào?”
“Ngươi hãy gọi điện cho a cha ta, nói với hắn là ta muốn chơi một trò với Bạch tiền bối, hỏi hắn có đồng ý không.”
Vũ Nhu Tử nói.
Lưu Kiếm Nhất:
“Nội dung trò chơi là gì?”
“Tạm thời không nói được, a cha ta không hỏi thì đừng nói, nếu a cha ta hỏi tới thì để ta trả lời.”
Vũ Nhu Tử đáp.
Lưu Kiếm Nhất:
“Hiểu rồi.”
Sau đó Lưu Kiếm Nhất dùng bí pháp của Linh Điệp Đảo liên lạc với Linh Điệp Tôn Giả.
Linh Điệp Tôn Giả đã bế quan trùng kích cảnh giới Huyền Thánh bát phẩm, nhưng hắn có để lại một phân thân ở bên ngoài chuyên xử lý một số chuyện quan trọng trên Linh Điệp Đảo, ví dụ như những chuyện liên quan đến Vũ Nhu Tử chẳng hạn.
Sau khi bí pháp được thi triển, giọng của Linh Điệp Tôn Giả truyền ra từ trong một đoàn ánh sáng.
“Sư tôn, sư muội muốn chơi một trò chơi với Bạch tiền bối, muốn xin sư tôn cho phép.”
Lưu Kiếm Nhất nói.
Linh Điệp Tôn Giả:
“Trò gì mà lại cần ta cho phép?”
Trên đao Bá Toái, Vũ Nhu Tử vội kêu lên:
“A cha ơi, là trò chơi hoán đổi ý thức với Đậu Đậu, không có bất kỳ di chứng gì hết. Tống tiền bối và Tạo Hóa tiền bối đều chơi, gia cũng muốn chơi.”
Nghe thấy Tống tiểu hữu và Tạo Hóa đạo hữu cũng chơi, Linh Điệp Tôn Giả yên tâm hẳn.
“Vậy bản thân con phải chú ý, đừng gây phiền phức cho Bạch đạo hữu và Tạo Hóa đạo hữu.”
Linh Điệp Tôn Giả dặn dò.
Vũ Nhu Tử cất cao giọng trả lời:
“Yên tâm đi a cha, gia sẽ nghe lời mà.”
“Bạch đạo hữu, phiền đạo hữu chăm sóc tiểu nữ giúp ta nhé.”
Linh Điệp Tôn Giả lại nói.
Bạch Thánh:
“Chăm sóc thì không thành vấn đề, nhưng ngươi đồng ý để Vũ Nhu Tử chơi trò này thật à?”
Trong lòng chợt động, Linh Điệp Tôn Giả hỏi:
“Nội dung trò chơi có gì khác thường không?”
“A cha, vừa rồi a cha đã cho phép gia chơi rồi đấy nhé.”
Vũ Nhu Tử kêu lên.
Bạch tiền bối cười đáp:
“Sau khi hoán đổi ý thức với Đậu Đậu, trạng thái này có thể kéo dài hơn 48 tiếng, mà ngày mai chính là hôn lễ của Đậu Đậu.”
Linh Điệp Tôn Giả:
“Thì ra là thế, vậy xin Bạch đạo hữu hỗ trợ, sắp xếp thời gian ra sân của Vũ Nhu Tử sao cho hợp lý.”
Nói ví dụ như sắp xếp cho Vũ Nhu Tử ra sân vào đầu hiệp chẳng hạn. Dù có sắp xếp vào khâu không quan trọng cũng không sao, chỉ cần để con bé ra sân cho nó thỏa lòng mong ước là được rồi. Linh Điệp Tôn Giả nghĩ có lẽ thời kỳ phản nghịch của con gái sắp đến rồi... Vào giai đoạn này, nên chiều theo ý con gái chứ không nên cấm đoán nó làm gì.
Bạch Thánh:
“Không thành vấn đề.”
“Cảm ơn Bạch đạo hữu, lần tới gặp mặt chúng ta lại uống rượu trò chuyện vui vẻ với nhau nhé.”
Linh Điệp Tôn Giả cười nói. Hắn vừa nói xong, pháp thuật liên lạc cũng kết thúc.
“Bạch tiền bối, a cha ta đồng ý rồi, vậy nên ngài phải cho ta chơi trò này đấy nhé.”
Vũ Nhu Tử vui vẻ nói.
Bạch tiền bối gật đầu:
“Được rồi.
Mà giờ mới để ý, hoán đổi ý thức với Đậu Đậu là trừng phạt chứ có phải trò chơi đâu.
××××××××××
Lát sau.
Tống Thư Hàng, Tạo Hóa Pháp Vương và Vũ Nhu Tử đứng thành một hàng.
Đậu Đậu đứng đối diện với bọn họ.
“Chuẩn bị xong chưa? Ta thi pháp đây.”
Bạch tiền bối nói.
Tạo Hóa Pháp Vương:
“Không thành vấn đề, ta đã sẵn sàng rồi.”
Vũ Nhu Tử:
“Lúc nào cũng sẵn sàng!”
Tống Thư Hàng:
“Chờ chút, Bạch tiền bối, tại sao lại bắt ba người bọn ta xếp thành một hàng thế này? Không phải từng người ra sân theo thứ tự đầu hiệp, giữa hiếp, cuối hiệp à?”
Tạo Hóa Pháp Vương:
“Đúng vậy, tại sao lại phải đứng thành một hàng chứ?”
Trên mặt Bạch tiền bối hiện lên vẻ khó hiểu:
“Tại sao phải là từng người? Ta có thể hoán đổi ý thức của cả ba người các ngươi với Đậu Đậu chỉ trong một lần mà.”
“Không phải 1vs1 ư?”
Tống Thư Hàng trợn to hai mắt.
Bạch tiền bối:
“Ta nói 1vs1 lúc nào?”
“Vậy ý thức của bọn ta phải xử lý thế nào đây? Ý thức của cả ba cùng chen chúc trong thân thể Đậu Đậu à? Vậy thân thể của bọn ta phải làm sao?”
Bạch tiền bối:
“Chỉ chuyển ý thức của Đậu Đậu vào trong thân thể của Tống Thư Hàng hoặc của Tạo Hóa đạo hữu thôi, còn hai thân thể khác hoàn toàn có thể tiến vào trạng thái ngủ say để nghỉ ngơi.”
“Có loại thao tác này nữa à?”
Đậu Đậu kinh ngạc thốt lên.
“Nhưng vậy thì chúng ta sẽ phải vắng mặt trong hôn lễ của Đậu Đậu rồi còn gì?”
Vũ Nhu Tử nói.
Bạch tiền bối:
“Trước khi bí pháp được giải trừ, thân thể các ngươi vẫn ở trạng thái ngủ say, trên lý thuyết thì sẽ phải vắng mặt trong hôn lễ của Đậu Đậu. Đến lúc đó, ta sẽ giải trừ bí pháp theo thứ tự. Trận đầu giao cho Tạo Hóa đạo hữu, trận thứ hai giao cho Vũ Nhu Tử, trận thứ ba giao cho Thư Hàng. Sau khi bí pháp được giải trừ, ý thức của Tạo Hóa Pháp Vương có thể trở về thân thể chính hắn, tiếp theo là Vũ Nhu Tử, cuối cùng là Tống Thư Hàng.”
Sau khi nói xong, Bạch tiền bối cảm thấy có gì đó không đúng.
Tại sao hắn phải hao tâm tốn sức phối hợp với mấy người Tống Thư Hàng làm gì chứ?
Trò này còn chẳng thú vị bằng trò lấy phi kiếm dùng một lần đưa bọn họ bay vèo lên trời nữa.
Rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở khâu nào vậy kìa?
Lúc này, Tô thị A Thập Lục đứng ở một bên cảm thấy không ổn.
Tạo Hóa Pháp Vương đánh trận đầu, sau đó pháp thuật được giải trừ. Nếu vậy thì sau đó cũng chỉ có ý thức của Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử ở trong thân thể Đậu Đậu.
“Bạch tiền bối!”
Tô thị A Thập Lục giơ tay nói:
“Có thể thêm ta nữa không?”
Bạch tiền bối:
“... Ngươi cũng muốn tham gia à?”
“Vâng, bởi vì ta cảm thấy có vẻ rất thú vị.”
Tô thị A Thập Lục đáp lại với vẻ mặt vô cùng chân thành.
Bạch tiền bối:
“...”
Được rồi được rồi, nếu các ngươi đều muốn chơi thì ta sẽ thỏa mãn các ngươi!
“Vậy bốn người xếp hàng đứng ngay ngắn vào, ta thi pháp đây.”
Bạch tiền bối nói.
Tô thị A Thập Lục đứng bên cạnh Tống Thư Hàng, khẽ mỉm cười với hắn.
“Thập Lục, thật ra cô không cần lo lắng cho ta đâu.”
Tống Thư Hàng hạ thấp giọng nói nhỏ.
Tô thị A Thập Lục nhíu mày, không nói gì.
“Các ngươi hãy thả lòng tinh thần, đây cũng là lần đầu tiên ta hoán đổi bốn ý thức trong một lần.”
Bạch tiền bối nói.
Dứt lời, hắn chắp hai tay trước ngực, khẽ quát một tiếng:
“Tật!”
Vù~~
Trong lòng bàn tay của hắn phát ra ánh sáng bảy màu, bao bọc cả Tống Thư Hàng, Tạo Hóa Pháp Vương, Vũ Nhu Tử, Tô thị A Thập Lục và Đậu Đậu.
Ánh sáng bảy màu hóa thành hình lưới, liên kết mấy người trong lưới lại với nhau.
Sau năm hơi thở.
Thân thể của Vũ Nhu Tử và Tô thị A Thập Lục từ từ ngã xuống đất.
Bạch tiền bối đã có chuẩn bị từ trước, đưa tay cách không nhấc lên một cái, hai thân thể lập tức duy trì ở trạng thái lơ lửng, sau đó được đặt lên trên bảo đao Bá Toái.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu, chớp mắt mấy cái:
“Gâu~~ ý thức của ta nhập vào trong cơ thể của Thư Hàng rồi.”
Tạo Hóa Pháp Vương ngẩng đầu lên:
“Ơ? Bạch tiền bối, pháp thuật thất bại ư?”
Tại sao ý thức của hắn vẫn còn ở trong thân thể, chưa được hoán đổi thế này?
“Hửm?”
Bạch tiền bối cũng tỏ vẻ nghi hoặc, vừa rồi rõ ràng hắn đã hoán đổi ý thức của bốn người rồi mà, tại sao ý thức của Tạo Hóa Pháp Vương còn còn đấy chứ?
Mọi người lập tức nhìn về thân thể của Đậu Đậu.
Chỉ thấy Đậu Đậu đang nằm trên đất, bốn chân làm ra bốn động tác khác nhau, không hề đồng bộ.
“Ơ? Trong thức hải chật quá. Ta là Vũ Nhu Tử.”
“Không hề chật, thật ra thức hải rộng vô hạn, chật chỉ là ảo giác của cô thôi. Hãy thả lỏng tư duy, tư tưởng lớn bao nhiêu thì không gian ý thức lớn bấy nhiêu. Ta là Tống Thư Hàng.”
“Rối quá, ai tới khống chế thân thể trước đi, đừng ra lệnh cho thân thể cùng một lúc. Ta là Thập Lục.”
“Hu hu hu~~
“Ơ? Tỷ tỷ, ngươi là ai thế? Sao ngươi lại chen vào trong ý thức của Đậu Đậu thế này?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận