Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2211: Mặc Dù Vậy Nó Vẫn Mở Ra

Chương 2211: Mặc Dù Vậy Nó Vẫn Mở Ra
Kiểu giọng điệu bất đắc dĩ này làm Tống Thư Hàng lập tức nghĩ đến một khả năng.
Hắn nhanh chóng gửi tin nhắn: “Chẳng lẽ... là cô, Trình Lâm Tiên Tử, cô chính là Đế Tôn?”
Tống Thư Hàng gửi tin đã nhanh, Trình Lâm Tiên Tử trả lời còn nhanh hơn.
“Trình Lâm Tiên Tử gửi tin đính kèm: Là cái đầu ngươi! Nếu ta là Đế Tôn thì sẽ sai đám thuộc hạ cũ tìm ngươi, đào hố sâu chôn ngươi xuống trước tiên, miễn cho ngươi ở lại đây quấy rối phá đám.”
Tống Thư Hàng: “...”
Mặc dù đúng là ta thường hay quấy rối nhưng lần này chuyện tiến vào hang ổ dư đảng Thiên Đình thật sự không phải lỗi của ta, lúc ta còn đang hôn mê đã bị Bạch tiền bối mang vào đây. Ngoài ra người đang tung tăng bung lụa ở bên ngoài bây giờ là Tam Lãng tiền bối.
“Trình Lâm Tiên Tử gửi tin đính kèm: Niên đại mà Đế Tôn xuất hiện cực kỳ xa xưa, đã tồn tại trước kỷ nguyên của Thiên Đạo đời thứ ba, các ngươi không biết hắn cũng bình thường. Đế Tôn là ‘thần chỉ trời sinh’, quản lý một nhóm thần linh cũng do trời sinh, đã từng chinh phục hơn phân nửa chư thiên vạn giới... Chẳng qua bị hạn chế bởi thân phận ‘thần chỉ trời sinh’, cả đời này điểm bắt đầu cũng chính là điểm kết thúc của hắn, vô duyên với chức vị Thiên Đạo, số mệnh đã định cả đời chỉ là một thuộc hạ dưới quyền Thiên Đạo. Vì muốn đột phá hạn chế, hắn đã tiến hành rất nhiều thử nghiệm, sau đó thì toi mạng, thân tử đạo tiêu. Sau thời của Thiên Đạo đời thứ ba thì không thấy hắn đâu nữa. Ngay cả thần linh trời sinh dưới trướng hắn cũng đều ẩn thân.”
Trình Lâm Tiên Tử lập tức nói ra lai lịch của Đế Tôn.
Tống Thư Hàng xoa cằm trầm tư.
Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, hắn nghiêm túc đặt câu hỏi: “Trình Lâm Tiên Tử, tại sao cô có thể gửi nhiều chữ như vậy trong một lần gửi tin? Có bí quyết gì không?”
Bởi vì có lúc hắn nhập chữ nhiều, tin nhắn không gửi đi được sẽ bị cắt ngắn.
...
Lúc Trình Lâm Tiên Tử ở phương xa nhận được hồi đáp của Tống Thư Hàng thì ngón tay cứng đờ.
Trong một thoáng vừa rồi, trong đầu tiên tử hiện ra cả triệu phương án, tất cả đều liên quan đến việc làm sao bóp chết nghìn năm đệ nhất thánh.
Trước kia chỉ có cô tung tẩy đi khiêu chiến người khác, lý trí cực kỳ bình tĩnh. Nhưng kể từ khi kết duyên với Bá Tống, cô phát hiện đôi khi bản thân cứ muốn bóp động vật nhỏ đáng yêu, tính khí nóng nảy vô cùng.
Trong lúc cô đang suy nghĩ, Tống Thư Hàng ở bên kia lại gửi tin đến.
Lần này là tin nhắn xin lỗi: “Cảm ơn Trình Lâm Tiên Tử đã cung cấp thông tin, vừa rồi ta ăn một phát long uy của bạch long tỷ tỷ, đầu óc còn hơi mơ hồ, có lúc lỡ miệng nói bậy nên nếu có chỗ nào đắc tội... Tiên tử cứ đánh ta đi! (đã bị gạch ngang) Xin tiên tử bỏ qua cho.”
Trình Lâm Tiên Tử: “...”
Cô lấy ra một pháp khí hình điện thoại di động, mở khóa, lặng lẽ mở một phần mềm tên là “DiDi sét đánh”, sau đó đặt một phần sét đánh từ xa cho Bá Tống. Thời gian đặt là trong một tháng tới, địa điểm đặt là ở “khu Giang Nam - Hoa Hạ - Trái đất - Hiện thế”.
Chỉ cần trong một tháng tới, Tống Thư Hàng trở về phạm vi khu Giang Nam ở hiện thế thì sẽ được hưởng thụ một phần sét đánh.
Trình Lâm Tiên Tử hài lòng gật đầu, một phần sét đánh không đả thương được Tống Thư Hàng nhưng ít nhiều gì cũng có thể làm cô hả giận.
Lúc này Tống Thư Hàng lại gửi tin đến: “Trình Lâm Tiên Tử, cô biết tin Đế Tôn xông vào hang ổ dư đảng Thiên Đình à?”
Ngay cả tin tức về đại trận hồi sinh Thánh Nhân Nho Gia cũng không làm Trình Lâm Tiên Tử kinh ngạc.
Lại thêm giọng điệu bất đắc dĩ trước đó của Trình Lâm Tiên Tử.
Trong đầu Tống Thư Hàng nảy ra một giả thiết, hắn lại gửi tin hỏi: “Trình Lâm Tiên Tử, có phải cô lại nhảy ra khỏi mộ để tung tăng khắp nơi không?”
Một hồi lâu sau...
Trình Lâm Tiên Tử trả lời: “Chuyện thuộc hạ cũ của Đế Tôn tấn công hang ổ dư đảng Thiên Đình là do ta lén dẫn dắt. Ta tiết lộ tin tức về đại trận hồi sinh Thánh Nhân Nho Gia cho thuộc hạ cũ của Đế Tôn biết.”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời: “...”
Trình Lâm Tiên Tử quả nhiên là một người phụ nữ nghiệp chướng nặng nề.
...
Ở bên kia.
Trình Lâm Tiên Tử nhận được tin mới.
“Ting~ Bá Tống gửi tin nhắn đính kèm: Trình Lâm Tiên Tử quả nhiên là một người phụ nữ nghiệp chướng nặng nề.”
Kéo vào sổ đen, tuyệt giao!
Ngay lúc Trình Lâm Tiên Tử chuẩn bị kéo Tống Thư Hàng vào sổ đen thì lại phát hiện mình đã ở trong sổ đen siêu VIP của Tống Thư Hàng.
“Trở về ta phải đánh linh quỷ của ngươi một trận, lại cộng hưởng đau đớn qua cho ngươi.” Trình Lâm Tiên Tử oán hận nghĩ thầm.
Sau khi cô âm thầm tưởng tượng ra một trăm lẻ tám loại tư thế đánh linh quỷ của Tống Thư Hàng, tâm trạng đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Sau khi bình tĩnh, Trình Lâm Tiên Tử lại gửi tin cho Tống Thư Hàng: “Về chuyện thuộc hạ cũ của Đế Tôn tấn công hang ổ dư đảng Thiên Đình thì ngươi đừng có phá rối, ở một bên im lặng nhìn là được rồi, đừng nhúng tay vào.”
Tống Thư Hàng nhanh chóng trả lời: “Trình Lâm Tiên Tử cô cũng muốn mượn đại trận hồi sinh Thánh Nhân Nho Gia để sống lại à?”
“Ta đang chết yên lành, tại sao phải sống lại chứ? Ta có một người bạn, là Đạo Tử trong mười ba kiếp tiên của Nho gia. Tin tức về đại trận hồi sinh Thánh Nhân Nho Gia là do hắn tiết lộ ra ngoài, hắn muốn thu hồi đại trận hồi sinh này.” Trình Lâm Tiên Tử giải thích.
“Đạo Tử? Cái tên này nghe quen thế.” Tống Thư Hàng quay đầu nhìn Tạo Hóa Tiên Tử.
Sau khi suy nghĩ chốc lát, Tạo Hóa Tiên Tử phất tay, thi triển một pháp thuật chiếu hình.
Sau đó hình ảnh của ông chú tài xế lúc đến Nho gia lần trước hiện lên trong pháp thuật chiếu hình.
“À, thì ra là hắn. Quái lạ, sao ta cứ quên mất hắn thế nhỉ.” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Nếu là kế hoạch do Đạo Tử trong mười ba kiếp tiên Nho gia âm thầm bày ra, vậy hắn sẽ ngoan ngoãn im lặng ở một bên quan sát, không nhúng tay vào sự kiện đại trận hồi sinh Thánh Nhân lần này.
“Yên tâm đi Trình Lâm Tiên Tử, Tống mỗ ta cũng là một người biết nặng nhẹ. Về sự kiện lần này, ta sẽ cố gắng hết sức kiềm chế bản thân, chỉ lẳng lặng đứng xem.” Tống Thư Hàng bảo đảm với Trình Lâm Tiên Tử.
Hắn vừa dứt lời...
Rương đá mà Bạch tiền bối bế quan bỗng mở ra, Bạch tiền bối mang khuôn mặt của Tống Thư Hàng mở mắt, tỉnh lại từ trạng thái bế quan ngắn hạn.
Tống ?Bạch tiền bối? Thư Hàng chui ra khỏi rương đá, duỗi người một cái.
Sau đó hắn nhếch mũi ngửi.
“Ngửi thấy rồi, mùi của bảo vật!” Bạch tiền bối kêu lên.
Cũng trong lúc đó, chất lỏng màu xám bao quanh mọi người phân tán ra.
Nó chia thành hai dòng xông vào hư không.
Trong hư không, hai dòng chất lỏng màu xám quấn lấy nhau giống như kết cấu ADN.
Lấy chất lỏng màu xám này làm trung tâm, một bộ thân thể của nữ bắt đầu hình thành trong hư không.
Nhìn giống hệt như in 3D.
Sau khi hoàn thành sơ hình của thân thể, mái tóc dài màu lam xõa xuống.
Mái tóc dài màu lam dày mượt giống như một chiếc áo choáng, che phủ thân thể của cô gái.
Đôi mắt màu lam từ từ mở ra, lông mi dài vỗ nhẹ.
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử... đã sống lại và lợi hại hơn xưa.
“Là nơi này ư?” Vân Tước Tử nói nhỏ.
Lúc này giọng của cô không tràn đầy sức sống giống như trước. Trong giọng nói trầm thấp xen lẫn sự nặng nề không phù hợp với tính cách của Vân Tước Tử.
Cô đưa tay ra, nhấn nhẹ vào hư không.
Một điểm nhỏ màu đen xuất hiện giữa lòng bàn tay cô.
Đại trận hồi sinh do Thánh Nhân Nho Gia để lại được giấu trong điểm đen này.
Mặc dù Vân Tước Tử không có pháp quyết mở không gian đại trận hồi sinh nhưng sau khi cảm ứng được khí tức của Vân Tước Tử, cửa vào không gian này vẫn tự động mở ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận