Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1420: Thực Tiên Yến Khai Tiệc, Ánh Sáng Giám Định!

Chương 1420: Thực Tiên Yến Khai Tiệc, Ánh Sáng Giám Định!
Pháp khí hãm hại chủ nhân thế này cũng chỉ có mỗi nhà hắn có thôi.
Tống Thư Hàng nhếch môi mỉm cười, mặt đầy thỏa mãn mất đi ý thức.
Cũng trong lúc đó, viên tiểu kim đan trong cơ thể hắn phát sinh biến hóa.
Tiểu kim đan bắt đầu thu nhỏ lại, càng ngày càng nhỏ nhưng cũng càng ngày càng tròn trịa sáng bóng.
Thật ra quá trình khắc họa đồ án kim đan chính là quá trình cường hóa kim đan. Sau khi quá trình khắc họa đồ án kim đan kết thúc, kim đan của tu sĩ sẽ càng ngày càng nhỏ nhưng cũng càng tròn trịa sáng bóng. Mà sau khi đồ án trên kim đan hoàn thiện, màu sắc của kim đan sẽ chuyển từ màu vàng lúc đầu sang màu vàng tím.
Đây chính là kim đan đệ nhị cảnh ‘tử kim đan’ của Linh Hoàng ngũ phẩm.
Mà bước cuối cùng trong cảnh giới tử kim đan chính là vẽ nét cuối cùng lên trên diễn đồ kim đan. Sau khi vẽ ra nét điểm nhãn cho rồng, tử kim đan sẽ lột xác lần nữa, hóa thành ‘lưu ly kim đan’.
Lưu ly kim đan là cảnh giới kim đan cuối cùng, cũng là thời kỳ quá độ trùng kích Chân Quân lục phẩm. Sau khi tiến vào cảnh giới lưu ly kim đan phải chuẩn bị trận pháp độ kiếp. Tiếp đó chỉ cần chờ thời cơ đến là có thể độ kiếp, trùng kích cảnh giới Chân Quân lục phẩm.
Tiểu kim đan của Tống Thư Hàng càng ngày càng ngưng thực, càng ngày càng tròn trịa sáng bóng, thoáng chốc đã đạt tới cực hạn.
Màu sắc của kim đan cũng chuyển từ màu vàng lúc đầu sang màu tử kim.
Nhưng sau khi biến thành màu tử kim, tiểu kim đan lại không biến hóa tiếp nữa.
Nó không chuyển hóa thành ‘lưu ly kim đan’.
Điều này đồng nghĩa với việc... bức tranh ‘vẫn là thánh thành không bao giờ thất thủ’ mà Tống Thư Hàng vẽ lên trên tiểu kim đan vẫn còn thiếu một nét cuối cùng.
Nét điểm nhãn vẫn chưa hoàn thành.
Rốt cuộc một nét kia ở đâu? Ở vị trí nào?
Là ở trên thánh thành? Ở trong bom đạn nổ tung đầy trời? Hay là ở trong con mắt xuất hiện cuối cùng?
Điều này cần Tống Thư Hàng tự lĩnh ngộ, tự tìm hiểu, tự suy tư.
Nét điểm mắt cuối cùng này cần cơ duyên.
Có lúc duyên phận vừa đến, một chút lĩnh ngộ hiện ra, tu sĩ lập tức tìm được vị trí cần vẽ nét điểm mắt. Một nét hạ xuống, diễn đồ kim đan có thể sống lại!
Diễn đồ kim đan đã hoàn thành nét vẽ cuối cùng và diễn đồ kim đan còn thiếu nét cuối cùng là hai tồn tại ở hai cấp bậc hoàn toàn khác nhau.
Tiểu kim đan không diễn hóa luôn thành ‘lưu ly kim đan’, chỉ có thể nói thời cơ của Tống Thư Hàng vẫn chưa tới.
Huống chi kim đan bản mệnh của Tống Thư Hàng là kình đan, mà bây giờ diễn đồ kim đan trên kình đan còn chưa vẽ nét nào.
...
Lúc này, bên trong bí cảnh Thực Tiên yến.
Bản thể của Tống Thư Hàng đang nằm bên trong lồng của bảo đao Bá Toái.
Bạch tiền bối đứng bên cạnh, tò mò quan sát những biến hóa xảy ra trên thân thể hắn.
Lúc Tống Thư Hàng bắt đầu khắc họa diễn đồ kim đan, phân thân của hắn bị tự động giải trừ, bởi vì hắn không có dư năng lượng để duy trì sự tồn tại của phân thân.
Sau đó Yêu Mộng Chân Quân, Thanh Loan Thánh Quân, Đông Qua Thánh Quân ở cạnh Bạch tiền bối cũng tò mò ngồi xổm xuống quan sát Tống Thư Hàng.
“Kỳ lạ, đây là Bá Tống Huyền Thánh ư? Sao lại đen thế này? Mặc dù không có nhiều ấn tượng về Bá Tống Huyền Thánh nhưng ta có cảm giác hắn không phải người da đen mới đúng.”
Yêu Mộng Thánh Quân lên tiếng.
“Kỳ lạ, loại dao động năng lượng này hình như là đang khắc họa diễn đồ kim đan thì phải? Tại sao Bá Tống Huyền Thánh lại khắc họa diễn đồ kim đan vào lúc này?”
Trên mặt Đông Qua Thánh Quân hiện lên vẻ nghi hoặc.
Hắn không thể hiểu được tình trạng hiện giờ của Tống Thư Hàng. Hắn rất muốn dùng năng lượng kiểm tra tình trạng thân thể của Bá Tống Huyền Thánh nhưng Bạch Thánh vẫn luôn ở bên cạnh bảo vệ, không cho lực lượng của bọn họ đến gần Bá Tống Huyền Thánh.
Thế nên bọn họ chỉ có thể ngồi xổm một bên xem biến hóa của Bá Tống Huyền Thánh.
“Chẳng lẽ Bá Tống Huyền Thánh đang tu luyện bí pháp đặc biệt gì đó? Ta thấy vị trí kim đan không đúng lắm.”
Thanh Loan Thánh Quân nói.
Yêu Mộng Chân Quân:
“Từ dao động năng lượng trong lúc khắc họa diễn đồ kim đan cho thấy, vị trí của viên kim đan này không ở trong đan điền bản mệnh mà là ở trong Long Vĩ đan điền. Phải chăng Bá Tống Huyền Thánh đang sáng tạo kỳ công?”
“Có phải chúng ta nên tránh mặt đi không?”
Đông Qua Thánh Quân hỏi với giọng điệu nghiêm túc.
Công pháp, kỳ công là vốn tu luyện, là vật vô cùng riêng tư của mỗi tu sĩ, không nên để tu sĩ khác nhìn thấy.
“Không cần tránh đâu.”
Bạch tiền bối bình tĩnh nói.
Dù sao lát nữa mọi người cũng sẽ quên mất, có tránh đi hay không cũng như nhau thôi.
Nhưng vì không muốn quá trình khắc họa diễn đồ kim đan của Tống Thư Hàng bị quấy rầy, Bạch tiền bối mới ra tay bảo vệ Tống Thư Hàng, không cho ba vị Huyền Thánh khác quấy rầy hắn vẽ đồ án kim đan.
Mãi đến khi linh lực, tinh thần lực trong cơ thể Tống Thư Hàng hoàn toàn khô kiệt, Bạch tiền bối mới gật đầu, giải trừ lệnh bảo vệ Tống Thư Hàng.
Nhưng đúng lúc này, lượng lớn tà năng Cửu U từ trong cơ thể Tống Thư Hàng tràn ra ngoài.
Đây là một trong những di chứng sau khi dùng đan dược đậu phộng ngào đường mà Bạch tiền bối two cho hắn.
Ngoài di chứng làn da biến thành màu đen ngay sau khi ăn, còn một di chứng khác là... khi dược hiệu hết tác dụng, trong cơ thể sẽ tràn ra lượng lớn tà năng Cửu U, hiệu quả của viên đậu phộng ngào đường kia cực mạnh.
“Khoan đã, cảm giác này... Bá Tống Huyền Thánh bị tà năng Cửu U lây nhiễm rồi!”
Thanh Loan Thánh Quân chau mày nói.
Hiện tại thú giới bọn họ đang bị tà năng Cửu U lây lan tàn phá.
Mà trạng thái bây giờ của Bá Tống Huyền Thánh rất giống trạng thái của những thú tu vô tình ăn phải đan dược tà năng Cửu U, sau khi linh lực trong cơ thể bùng nổ lại bắt đầu Cửu U hóa.
Thật ra nhóm đan dược thần kỳ ‘ăn vào sẽ khiến linh lực bùng nổ, bùng nổ xong sẽ Cửu U hóa’ xuất hiện ở thú giới chính là sản phẩm do cầu kim loại thể lỏng Cửu U bắt chước theo đậu phộng ngào đường của Bạch two chế tạo ra.
Nguyên lý là giống nhau, chẳng qua mùi vị không ngon bằng.
Thế nên Thanh Loan Thánh Quân vừa nhìn đã nhận ra ngay.
“Sao Bá Tống Huyền Thánh lại bị tà năng Cửu U lây nhiễm chứ? Sao lại như vậy được?”
Thanh Loan Thánh Quân bắt đầu lo lắng.
Lần này cô đến trái đất, một là vì tham dự Thực Tiên yến nhưng mục đích quan trọng nhất là tiếp xúc với Bá Tống Huyền Thánh, học hỏi cách ‘hạn chế tà năng Cửu U lây nhiễm’ từ hắn.
Vậy mà bây giờ bản thân Bá Tống Huyền Thánh cũng bị tà năng Cửu U lây nhiễm, thế này thì phải làm sao đây?
Trong lúc Thanh Loan Thánh Quân còn đang hoang mang, mỹ nhân rắn công đức trên người Tống Thư Hàng bỗng hiện lên.
Trên tay mỹ nhân rắn đang nâng một búp sen, sau đó cô nhẹ nhàng đặt nó lên ngực Tống Thư Hàng.
Hoa sen nở rộ~
Cùng lúc đó, tà năng Cửu U trên người Bá Tống Huyền Thánh không ngừng bị hút đi, thoáng chốc đã biến mất.
Thật ra đóa hoa sen này chính là hình chiếu hoa sen do thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng chiếu ra.
Sau khi tà năng Cửu U bị hấp thu sạch, mỹ nhân rắn công đức lại cầm hoa sen trở về trong cơ thể Tống Thư Hàng.
Trước khi trở về, cô còn nhìn ra sau lưng Tống Thư Hàng với ánh mắt âm trầm.
Ở nơi đó, Tạo Hóa Tiên Tử đang ngẩng đầu nhìn trời.
Cảm ứng được ánh mắt của mỹ nhân rắn công đức, Tạo Hóa Tiên Tử xoay đầu lại:
“Ô? A a a a?”
Bốn tiếng hét thảm thiết kinh điển được Tạo Hóa Tiên Tử phát ra bằng cách hát.
Tiếng hát rất êm tai.
Mỹ nhân rắn công đức làm ra động tác chun mũi trông rất đáng yêu, sau đó cô cầm hoa sen chui vào trong cơ thể Tống Thư Hàng, không chịu đi ra nữa.
Cô cảm thấy có lẽ mình phải bế quan một đoạn thời gian để nâng cao bản thân.
Nâng cao bản thân toàn diện!
××××××××××
9 giờ tối ngày 6 tháng 10 năm 2019.
Ngày càng có nhiều khách mời tham dự Thực Tiên yến đến.
Thất Tu Thánh Quân (xịn), Thất Sinh Phù Thánh Quân (dỏm) cùng với không ít cường giả Huyền Thánh lần lượt ra sân.
Các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 cũng đã đến đông đủ trước 9 giờ.
Bạch tiền bối xuất quan, mọi người có thể an tâm đến tham dự Thực Tiên yến.
“Tống tiền bối vẫn chưa tỉnh ư?”
Vũ Nhu Tử hỏi.
Bạch tiền bối gật đầu đáp:
“Năng lượng của hắn tiêu hao khá lớn, ta đã cho hắn ăn đan dược khôi phục linh lực rồi. Yên tâm đi, đảm bảo hắn sẽ tỉnh lại trước khi Thực Tiên yến bắt đầu.”
Tô thị A Thất lật tay lại, nhìn dòng chữ ‘Tô thị A...’ trong lòng bàn tay.
Hắn nhớ mình đã ghi lại tên của vị hậu bối mà hắn quên mất vào lòng bàn tay, nhưng chẳng biết lúc nào lòng bàn tay hắn đổ mồ hôi, phần sau không còn thấy rõ nữa.
“Vị hậu bối mà ta quên mất tên là gì nhỉ? Trước đó Bá Tống Huyền Thánh nói sẽ dẫn ta đi gặp con bé nhưng bây giờ hắn lại hôn mê mất .”
Tô thị A Thất ảo não nói.
Nói xong hắn lại nhìn về phía Vũ Nhu Tử, sau đó hai mắt đột nhiên sáng lên:
“Ôn Nhu tiên tử, ngươi có phải là hậu bối đáng yêu kia của ta không?”
“Không phải đâu, A Thất tiền bối.”
Vũ Nhu Tử lưu loát trả lời. Cùng một câu này, cô đã trả lời Tô thị A Thất tiền bối rất nhiều lần.
Nhưng Vũ Nhu Tử không hề chán ghét hay tức giận, trái lại cô cảm thấy trạng thái tiểu trong suốt này rất vui.
Mỗi lần Tô thị A Thất tiền bối đổi đạo hiệu gọi cô, cô cảm thấy rất thú vị.
“Cũng đúng, dù sao Ôn Nhu tiên tử không phải kiểu người đáng yêu. Ta nhớ mang máng hậu bối của ta hẳn là một tiểu cô nương rất đáng yêu.”
Tô thị A Thất gãi đầu nói.
“Xin lỗi vì ta không phải kiểu người đáng yêu.”
Vũ Nhu Tử le lưỡi nói:
“A Thất tiền bối, thật ra ta có một bí mật muốn nói cho ngài biết.”
Tô thị A Thất:
“Mời Ôn Nhu tiên tử nói.”
Vũ Nhu Tử nghiêm túc nói:
“A Thất tiền bối, thật ra ta là em gái của ngài.”
Vai vế của Linh Điệp Tôn Giả lớn hơn mấy người cùng thế hệ với A Thất, vậy nên nếu nói về thân phận, Vũ Nhu Tử và A Thất là đồng lứa. Cô tự nhận là em gái cũng không vấn đề gì.
Bạch tiền bối:
“...”
Tô thị A Thất sững sốt:
“Ơ?”
Nhưng ngay sau đó, trên môi Tô thị A Thất lại lộ ra nụ cười hiền lành:
“Em gái của ta quả nhiên cũng rất đáng yêu.”
Vũ Nhu Tử gật đầu:
“Ừ ừ, rất đáng yêu.”
Quả nhiên là vậy. Đối với Tô thị A Thất tiền bối, chỉ cần là hậu bối hoặc là em gái của hắn thì đều đáng yêu hết.
...
0 giờ rạng sáng ngày 7 tháng 10 năm 2019.
Tống Thư Hàng bỗng mở mắt ra:
“Ta ngủ bao lâu rồi?”
“Thư Hàng ngươi ngủ thẳng một giấc từ hôm qua đến giờ.”
Tiếng của Bạch tiền bối ở phía dưới vang lên.
Tống Thư Hàng:
“???”
Hắn nhìn quanh, phát hiện mình đang ở trên bảo đao Bá Toái, bị treo trên một cây cột.
Ở bên dưới, các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 ngồi đầy mấy bàn lớn, mà mấy bàn này lại xếp xung quanh cây cột.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Tốt quá rồi, Tống tiền bối ngươi tỉnh lại vừa đúng lúc, Thực Tiên yến sắp bắt đầu rồi.”
Vũ Nhu Tử vui vẻ nói.
Thực Tiên yến sắp bắt đầu?
May mà tỉnh lại kịp.
Tống Thư Hàng đứng lên, thu hồi bảo đao Bá Toái, sau đó nhẹ nhàng nhảy xuống.
Mà lúc này, ở trung tâm bí cảnh Thực Tiên yến có một cây cột tinh thạch phóng ra ánh sáng, ánh sáng này quét qua toàn bộ bí cảnh.
Cây cột này là một pháp khí giám định tuổi tác.
Thực Tiên yến lần này khác với những lần trước. Lần này không chỉ là một buổi tiệc ăn uống mà còn là một cuộc giao lưu giữa chư thiên vạn giới.
Ánh sáng của cột tinh thạch quét qua, tất cả tu sĩ thấp hơn năm mươi tuổi đều sẽ bị đánh dấu với các loại màu sắc khác nhau.
Còn những tu sĩ cao hơn năm mươi tuổi sẽ không bị đánh dấu. Tất cả tu sĩ tham dự Thực Tiên yến có độ tuổi cao hơn năm mươi đều là cường giả từ Linh Hoàng ngũ phẩm trở lên.
Chỉ lát sau, cột sáng tinh thạch đã quét đến bàn Tống Thư Hàng đang ngồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận