Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1012: Ngươi Mau Tìm Bạn Gái Đi, Đừng Có Mà Dòm Ngó Đến Sở Sở Nhà Ta!

Chương 1012: Ngươi Mau Tìm Bạn Gái Đi, Đừng Có Mà Dòm Ngó Đến Sở Sở Nhà Ta!
Màn đêm buông xuống.
Tống Thư Hàng viết xong một bài Chính Khí Tôi Thân Thiên trong Nho Gia Kim Cương Thân, thể chất lại tăng lên chút ít. Sau đó hắn lại tu luyện tinh thần minh tưởng một lần, kết thúc phần tu luyện buổi tối.
Do sắp độ kiếp rồi, nên lúc tu luyện Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, hắn phải khống chế một chút, tránh tình trạng vô ý tu luyện quá mức, đùng một cái đã độ kiếp thì nguy.
Sau khi kết thúc tu luyện, Tống Thư Hàng nằm dựa lưng vào đầu giường nhắm mắt dưỡng thần. Với thực lực bây giờ của hắn, trừ khi trải qua tiêu hao cực lớn, nếu không thì chẳng cần ngủ nhiều.
Cuối cùng ngay khai giảng thứ nhất đã kết thúc.
Buổi trưa hôm nay, sau khi bảo lãnh cho đệ tử Đô Lan của Bỉ Ngạn Ma Quân xong, Biệt Tuyết Tiên Cơ lại mang Tống Thư Hàng đi một vòng quanh khu Giang Nam để lấy một số nguyên liệu nấu ăn đặc biệt từ chỗ các đạo hữu.
Sau khi thu thập nguyên liệu nấu ăn xong, Biệt Tuyết Tiên Cơ lại mang Tống Thư Hàng và Thi trở về đại học Giang Nam. Tiếp đó cô tự mình xuống bếp nấu một bàn linh hào mà người bình thường cũng có thể ăn được, rồi bỏ vào trong hộp đựng thức ăn để Tống Thư Hàng mang về.
Về phần chân cá sấu thì phải ngày mai mới có thể nấu được.
...
“Ngày mai Bỉ Ngạn Ma Quân sẽ qua đây, mong là đến lúc đó có thể nhanh chóng chế ra trận pháp độ kiếp.”
Tống Thư Hàng ngắm nhìn ánh trăng sáng trên bầu trời đên, trong lòng thầm nghĩ.
Chỉ khi nào bố trí xong trận pháp độ kiếp của bản thân thì hắn mới có thể yên lòng.
Trong lúc hắn đang suy tư thì điện thoại bỗng rung lên, báo hiệu có tin nhắn gửi tới.
Ngón tay nhẹ nhàng lướt trên màn hình, hóa ra là tin nhắn do Tô Thị A Thập Lục gửi tới:
[Ngủ chưa?]
[Vẫn chưa, mới vừa minh tưởng xong. Sắp độ kiếp rồi, giờ ta cũng chỉ có thể cố gắng tăng cường độ tinh thần lực lên một chút. Còn cô thì sao?]
Tống Thư Hàng trả lời.
[Mới vừa tu luyện đao pháp xong, tiếp theo chuẩn bị ngồi tĩnh tọa luyện công, chắc tu luyện tới sáng sớm ngày mai luôn.]
Tô Thị A Thập Lục trả lời. Cô mới vừa tấn thăng tứ phẩm không lâu, bây giờ ngoại trừ luyện tập ngự đao thuật ra phần lớn thời gian đều dùng để củng cố cảnh giới.
Tống Thư Hàng hỏi:
[Vậy sáng mai cô có tiết không? Ta thì có hai tiết, là tiết ba và tiết bốn.]
[Không, chiều mai mới có tiết. Cuộc sống sân trường rất có ích với ta, đặc biệt là tâm cảnh, hiệu quả rất tốt.]
Tô Thị A Thập Lục trả lời. Cuộc sống trong trường học một ngày này đã giúp tâm cảnh của cô lắng đọng lại, điều này có tác dụng rất lớn trong việc củng cố cảnh giới.
[Ha ha~ có ích là tốt rồi. À Thập Lục này, tối mai có muốn đi ăn cơm với ta không?]
Tống Thư Hàng hỏi.
Đến tối mai là Biệt Tuyết Tiên Cơ đã nấu chân cá sấu kia xong rồi, đúng lúc có thể mang Tô Thị A Thập Lục đi nếm thử mùi vị của nó.
Một hồi lâu sau mới thấy Tô Thị A Thập Lục trả lời:
[Ừ.]
Sau đó Tô Thị A Thập Lục lại gửi tiếp một tin nữa:
[Ngủ ngon.]
[Ngủ ngon.]
Tống Thư Hàng chúc lại.
Nhắn tin với Tô Thị A Thập Lục xong, Tống Thư Hàng lại đứng dậy leo lên lầu năm.
Thi ở lầu năm, trong thời gian thể nghiệm cuộc sống đại học để tìm kiếm thời cơ nhảy long môn, cô bé sẽ ở chỗ này.
Thi đang ở trong phòng khách nhìn chằm chằm vào ti vi không chớp mắt, cô bé xem rất say sưa đến nỗi Tống Thư Hàng đi vào cũng không phát hiện.
“Thi à, 11 giờ rồi đấy, đến lúc phải đi ngủ rồi, sáng mai còn phải đi học nữa.”
Tống Thư Hàng ôn hòa nói.
Có vẻ từ khi Thi tới đây thì hắn dần có xu hướng biến thành ‘trưởng bối’ mất rồi, tuổi tác về mặt tâm lý cứ tăng vèo vèo.
“Ơ? Mới đó mà đã 11 giờ rồi ạ?”
Thi chớp mắt một cái sau đó lại nhìn bộ phim nhiều tập còn đang chiếu trên tivi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ rối rắm.
Có vẻ như cô bé vẫn còn muốn xem tiếp nhưng sau khi suy nghĩ một chút thì cô bé lại cắn rắng, kiên quyết tắt tivi.
“Khả năng tự chủ, tự chủ! Nếu như ngay cả chút tự chủ này cũng không có thì sau này làm sao độ tâm ma kiếp được.”
Thi tự nhủ.
Sau đó cô bé dùng hết khí lực toàn thân bỏ remote lên bàn, bước chân kiên định trở về phòng mình đi ngủ:
“Chúc Thư Hàng sư huynh ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Tống Thư Hàng vẫy tay chúc cô bé.
Tiếp đó Tống Thư Hàng lại nhìn qua căn phòng sát vách với phòng của bé Thi, đó là phòng ngủ của Tiểu Thải. Tiểu Thải đã nghỉ ngơi từ lâu rồi, hôm nay cô đi theo Đông Phương Lục Tiên Tử chạy khắp khu Giang Nam nên rất mệt mỏi.
Tống Thư Hàng hài lòng gật đầu.
...
Sau khi ghé quá xem Thi và Tiểu Thải xong, Tống Thư Hàng lại trở về phòng ngủ của mình.
Hắn tiếp tục nằm dựa lưng vào đầu giường rồi nhắm mắt lại, não bắt đầu sắp xếp lại những việc trải qua và thu hoạch trong thời gian gần đây.
Lại nói lúc ở trong cấm địa, hắn còn gặp được một con hồ yêu có thể là truyền nhân của Tam Thập Tam Thú Thần Tông. Vốn định mang hồ yêu đến gặp vị truyền nhân chính thức của Tam Thập Tam Thú Thần Tông kia một lần để tìm hiểu nhân quả của Bách Khoa Toàn Thư Thuần Dưỡng Bách Thú.
Nhưng đối phương lại bị Bạch tiền bối two bắt đi mất, cũng không biết bị mang đi đâu nữa, mà cả ngày hôm nay cũng không thấy Bạch tiền bối two xuất hiện...
Thôi vậy, chỉ có thể chờ Bạch tiền bối two xuất hiện rồi hắn lại nhắc tới con hồ yêu kia vậy, mong là hồ yêu vẫn bình an vô sự.
Đêm dần về khuya.
Bây giờ đã là rạng sáng 3 giờ.
Tống Thư Hàng không hề buồn ngủ chút nào cả, hắn đang nghĩ có nên đi lên sân thượng để luyện đao pháp một chút hya không.
Đúng lúc này, tiếng chuông di động bỗng vang lên.
Hắn lấy điện thoại ra nhìn, là một dãy số lạ.
Đêm hôm khuya khoắc thế này, ai gọi vậy kìa? Hay là điện thoại quấy rối?
Tống Thư Hàng bắt máy.
Dù sao hắn cũng đang nhàm chán, nếu thật là quấy rối điện thoại, vậy đúng lúc giải buồn cho hắn cũng được.
“Meo~~”
Trong điện thoại lập tức truyền đến một tràng tiếng mèo kêu chói tai.
“...””
Tống Thư Hàng im lặng chốc lát rồi nói:
“Ai đấy? Nói tiếng người đi, không là tôi cúp máy đấy.”
“Gâu gâu gâu ~~”
Lúc này, tiếng mèo kêu trong điện thoại lại đổi thành tiếng chó sủa.
“Đậu Đậu?”
Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi.
“Ha ha, gâu~ Thư Hàng ngươi vẫn không quên bản gâu gâu, cảm động quá đi hà. Sao nào, vừa rồi bản gâu gâu giả tiếng mèo kêu có giống không?”
Tiếng của Đậu Đậu truyền ra từ trong điện thoại.
Mày là một con chó Bắc Kinh lại đi bắt chước tiếng mèo kêu, rảnh rỗi sinh nông nỗi à?
Tống Thư Hàng thở dài:
“Nửa đêm canh ba, tìm ta có chuyện gì không?”
Đậu Đậu:
“Chỗ ngươi là nửa đêm à? Gâu gâu, bây giờ chỗ ta mới vừa sáng thôi, tại chán quá nên muốn gọi điện thoại tìm người tám chuyện. Ta nghĩ tới nghĩ lui lại không tìm được ai có đề tài chung để nói chuyện, cuối cùng lại nghĩ đến ngươi.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Nửa đêm canh ba, một con chó tìm ngươi tám chuyện, đề tài này sao nghe đắng lòng thế.
Tống Thư Hàng thở dài nói:
“Được rồi, vậy ngươi muốn nói chuyện gì?”
Đậu Đậu sắp lập gia đình rồi, chắc là mắc phải chứng khủng hoảng trước hôn nhân đây, điều này cũng dễ hiểu mà. Dù sao hắn cũng đang nhàm chán, tám chuyện với nó một chút cũng được.
“Nói chuyện gì ấy à?... Đúng rồi, hay là nói về bạn gái của ngươi đi. Lần trước ngươi đi Bích Thủy Các tìm một người bạn gái, sau đó cô ấy biến thành quỷ đúng không? Thế giờ ngươi và bạn gái sống chung thế nào rồi? Ngươi có cảm tưởng gì khi bạn gái của mình bỗng dưng thăng thiên rồi biến thành một con quỷ không? Có giống như diễn biến tâm lý của nhân vật chính Lăng Dạ trong Trận Chiến Mạt Pháp không? Hôm nay chúng ta nói về đề tài này đi.”
Đậu Đậu đáp.
Tống Thư Hàng:
“...”
Trò chuyện cái đầu ngươi ấy!
“Sao lại im lặng rồi? Đáp một tiếng đi chứ? Hay là ngươi không muốn bàn về đề tài này? Gâu gâu~~ vậy thì nói những chuyện khác cũng được. Nghe nói ngươi khai giảng rồi đúng không, thế đã tìm được bạn gái mới chưa? Đừng nói là vẫn còn độc thân đấy nhé?”
Đậu Đậu lại nói.
“Mới khai giảng có một ngày, ngươi thấy sao?”
Tống Thư Hàng đáp.
“Ngươi gà quá đi, đàn ông đích thực chỉ cần một giờ là đã có thể cua được một cô em, một ngày cũng đủ để đàn ông đích thực và cô em kia tạo ra em bé rồi đấy. Thôi thì để ta đưa ra một số đề nghị cho ngươi nhé, nhìn vậy chứ ta có kinh nghiệm trong chuyện cưa gái lắm. Để ta suy nghĩ một chút, à đúng rồi, nghe nói tiểu cô nương tên Thi kia đang ở chung với ngươi đúng không? Đừng có nghi ngờ tin tình báo của ta, tình báo của của ta chính xác lắm nhé. Vậy ngươi cảm thấy bé Thi đó thế nào? Bộ dạng rất đáng yêu, lại còn hiểu chuyện nữa chứ, mấy năm gần đây thịnh mốt loli lắm đấy.”
Đậu Đậu lại nói thêm một tràng.
Tống Thư Hàng im lặng hồi lâu:
“...”
“Lại im lặng à? Chẳng lẽ bé Thi không hợp gu của ngươi? Ngươi kén chọn quá đi, thế còn Tô Thị A Thập Lục thì thế nào? Ta nghe nói cô ấy cũng đi theo ngươi đến đại học Giang Nam. Khi đó ngươi làm anh hùng cứu mỹ nhân, đã để lại hình tượng vĩ đại trong lòng cô ấy. Hơn nữa ngoại hình cô ấy đáng yêu như vậy, ngươi mà quen cô ấy thì coi như vớ bở. Ngươi nghĩ đi, do thể chất nên chắc chắn A Thập Lục sẽ già đi rất chậm, mà chưa tới mấy năm nữa ngươi sẽ biến thành một ông chú. Đến lúc đó ngươi và A Thập Lục cùng đi ra ngoài, người ta nhìn thì tưởng cha con nhưng thực ra lại là tình nhân, kích thích lắm đúng không?”
Đậu Đậu lại nhiệt tình tư vấn.
Cha con cái đầu ngươi, ông chú cái đầu ngươi!
Tống Thư Hàng hít sâu rồi thở ra một hơi thật dài:
“Đậu Đậu, rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì hả? Còn nói nhảm nhí kiểu này nữa thì ta cúp máy kéo ngươi vào danh sách đen đấy biết chưa?”
Lần này đến lượt Đậu Đậu im lặng.
Một lát sau...
“Gâu gâu, Thư Hàng ngươi càng ngày càng chán thế. Nhớ vào lần đầu gặp mặt, ngươi đáng yêu biết bao nhiêu, còn dụ ta chơi trò mẹ ngươi là con khỉ bự nữa chứ.”
Đậu Đậu nói.
Khóe miệng của Tống Thư Hàng co giật, nghiến răng đáp lại:
“Ai rồi cũng sẽ có lúc trưởng thành, đó là chuyện đương nhiên. Thôi đừng nói nhảm nữa, trong vòng ba câu nói rõ mọi chuyện cho ta, nếu không ta cúp điện thoại kéo số ngươi vào danh sách đen đấy.”
Đậu Đậu:
“Gâu gâu~~ được rồi, thật ra ta muốn nói là bà xã Sở Sở mà ta quen trong game cũng thi đậu vào đại học Giang Nam. Hôm nay cô ấy login vào game hỏi ta học ở lớp nào, sau đó ta lập offline lẩn mất luôn. Ta cảnh cáo Tống Thư Hàng nhà ngươi nhé, ngươi mau tìm bạn gái đi, đừng có dòm ngó đến bà xã Sở Sở của ta.”
Là cô bé đáng yêu mà Đậu Đậu cua được trong game đó sao?
“...”
Tống Thư Hàng:
“Ngươi mau tu luyện tới cảnh giới ngũ phẩm để huyễn hóa thành người đi.”
“Mẹ kiếp, ngươi nói làm như dễ lắm vậy, cảnh giới ngũ phẩm là một bước ngoặt lớn, ta bị kẹt ở bình cảnh này lâu lắm luôn rồi.”
Đậu Đậu buồn bực nói:
“Nếu có thể tấn thăng ngũ phẩm thì ta sẽ biến thành hình người có diện mạo giống y như ngươi vậy, thế thì bà xã Sở Sở sẽ không hoài nghi ta. Đến lúc đó, ta nói mình là anh em sinh đôi với ngươi là xong.”
Mợ nó! Tống Thư Hàng cũng cạn lời với con chó này luôn rồi.
Chờ đến lúc Đậu Đậu tấn thăng ngũ phẩm, hắn nhất định phải tìm ra cách đối phó, tuyệt đối không thể để nó biến thành hình dáng của mình được. Với tính cách của Đậu Đậu, nó nhất định sẽ đội lốt hắn đi tìm đường chết khắp nơi, cuối cùng bao nhiêu nợ nần sẽ đổ hết lên đầu hắn, vậy sao được chứ?
Tống Thư Hàng:
“Nhắc đến bình cảnh mới nhớ, ta muốn nói với ngươi một chuyện. Đậu Đậu, ta sắp độ thiên kiếp tam phẩm tấn thăng tứ phẩm, sắp đuổi kịp cảnh giới của ngươi rồi đấy.”
Nhớ lại lần đầu gặp mặt, lúc đó Đậu Đậu là đại yêu tứ phẩm, trong mắt Tống Thư Hàng thì đúng là đỉnh của đỉnh, uy phong lẫm lẫm đuổi theo An Tri Ma Quân, dí hắn chạy trối chết.
Vậy mà mới đó hắn đã sắp đuổi kịp cảnh giới của Đậu Đậu rồi.
Đây chính là sức mạnh của thời gian đấy.
Đậu Đậu im lặng một hồi rồi mắng:
“Ta không biết mình có nên nói câu đậu má ra không?”
“Ha ha.”
Tống Thư Hàng bình tĩnh nói:
“Mà này ta còn muốn nhắc nhở ngươi một câu. Đậu Đậu à, ngươi sắp lập gia đình rồi đấy.”
“Fuck you!”
Đậu Đậu cắn răng nói.
“Nếu ngươi muốn bàn về chuyện yêu đương trai gái, vậy chúng ta nói về chú rể của ngươi đi. Hoàng Sơn Chân Quân có nói qua, hắn muốn gả ngươi ra ngoài trước khi bản thân tấn thăng thất phẩm. Mà nay Chân Quân cách độ kiếp không xa, nói cách khác... hôn lễ của Đậu Đậu ngươi cũng không còn xa nữa. Thân là cô dâu, ngươi đã thấy mặt chú rể chưa đấy?”
Tống Thư Hàng mở ra chế độ phản dame.
“Fuck you!”
Sau đó Đậu Đậu đột nhiên thở dài nói:
“Chưa, cho tới giờ Hoàng Sơn ngu ngốc vẫn không nói đối tượng kết hôn với ta là ai, từ đầu tới cuối hắn chỉ im lặng lo liệu hôn lễ cho ta. Bây giờ bên ngoài hôn lễ đã chuẩn bị xong rồi, ta đang lo lắm đây. Ta cứ tưởng đối tượng kết hôn là Diệt Phượng, nhưng mà hắn lại phủ nhận. Aiz, bực quá đi mất!”
Hoàng Sơn Chân Quân không hổ là chủ nhóm của nhóm Cửu Châu số 1, vừa ra tay đã dễ dàng khiến Đậu Đậu âu sầu tới mức này rồi!
“Thư Hàng à, ngươi nói... có khi nào ta thật sự sẽ biến thành một con chó cái không?”
Đậu Đậu trầm giọng nói:
“Mấy ngày nay ta càng nghĩ càng thấy không đúng, đầu óc cứ như muốn nổ tung. Ta nói ngươi nghe, mấy ngày trước tư thế đi tiểu của ta đã thay đổi rồi. Bình thường ta đều là giơ chân đi tiểu nhưng vào mấy ngày trước lại biến thành ngồi tiểu, chờ khi tỉnh hồn lại thì bị dọa sợ chết khiếp, suýt nữa tưởng mình biến thành chó cái thật luôn chứ. Sau đó ta cúi đầu xuống xem thử, cũng may là tiểu Đậu Đậu vẫn còn.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Ngươi muốn ta trả lời vấn đề thâm ảo kiểu này thế nào đây?
“Thư Hàng, nếu như ta biến thành chó cái thật thì phải làm sao bây giờ?”
Đậu Đậu hỏi.
“Ta nghĩ trừ khi là làm giải phẫu chuyển giới, chứ nếu không thì ngươi không biến thành chó cái được đâu.”
Tống Thư Hàng đáp:
“Với lại ta thấy Hoàng Sơn Chân Quân nói gả đi, hẳn là phải gả ngươi cho một em chó cái mới đúng.”
“Nghe ngươi nói vậy ta thấy yên tâm hơn nhiều rồi.”
Đậu Đậu khẽ thở phào nhẹ nhõm:
“Nếu quả thật là gả ta cho một em chó cái thì ta cũng không sợ. Ta là một con chó có ước mơ xây dựng hậu cung cho riêng mình. Dù phải gả cho một em chó cái nhưng đến một ngày nào đó trong tương lai, ta vẫn sẽ cưỡng ép biến cô ấy thành một thành viên trong hậu cung của ta. Gâu gâu, chờ tấn thăng ngũ phẩm rồi thì ta sẽ cưới hết mấy cô em mà ta để ý từ trước tới giờ luôn! Gâu gâu gâu gâu~~”
Tống Thư Hàng:
“...”
“À Thư Hàng này, hay là ngươi giúp ta hỏi Hoàng Sơn ngu ngốc nhé? Giúp ta tìm hiểu xem đối tượng kết hôn với ta có phải là một em chó cái không ấy?”
Đậu Đậu nói.
“Được rồi, chờ đến lúc gặp mặt Hoàng Sơn Chân Quân thì ta sẽ hỏi ý giúp ngươi.”
Tống Thư Hàng đồng ý không chút do dự.
“Thư Hàng, ngươi đúng là anh em tốt! Quen biết ngươi chính là lựa chọn chính xác nhất trong cuộc đời của bản gâu gâu.”
Đậu Đậu mừng rỡ đáp:
“ n tình của ngươi bản gâu gâu sẽ khắc sâu trong lòng. Chờ ngươi hỏi ra được thì bản gâu gâu nhất định sẽ trả công hậu hĩnh cho ngươi, cực kỳ hậu hĩnh luôn!”
“Chỉ cần ngươi đừng hành xác ta là ta vui lắm rồi.”
Tống Thư Hàng thở dài nói.
Nói chuyện với Đậu Đậu xong, Tống Thư Hàng để điện thoại xuống.
Lúc này, dưới lầu bỗng truyền đến tiếng gõ cửa.
Nửa đêm canh ba, ai gõ cửa vậy kìa?
Tống Thư Hàng cúi đầu nhìn xuống dưới lầu.
Sau đó hắn thấy được Bạch Hạc Chân Quân trên lưng mọc cánh đang đứng ở ngoài cửa, hơn nữa trên mặt còn lộ ra vẻ lo lắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận