Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2928: Quà năm mới của Tống cầu béo

Chương 2928: Quà năm mới của Tống cầu béo
Không sai, ngay khi Joseph kêu cứu, Tống cầu béo đã tìm được cơ hội để lên sàn sáng chói trước bản thể một bước!
Tống cầu béo luôn suy nghĩ, không biết có phương thức ra sân nào tuyệt diệu để nó có thể lên sàn bất ngờ cho bản thể hú hồn chơi không?
Hai ngày nay nó vẫn lang thang trong hệ Mặt Trời, dùng Quái toán chi pháp + thủ đoạn bản năng để khóa chặt tin tức vị trí của bản thể.
Khi Joseph kêu cứu mạng, Tống cầu béo đã biết cơ hội mà mình luôn chờ đợi đã tới rồi!
Thế là Tống cầu béo ra tay, đoạt lấy cơ hội làm màu của bản thể. Nó đi con đường của bản thể, khiến bản thể không còn đường mà đi. Nó làm màu hết phần bản thể, để bản thể không còn gì mà khoe.
Cảm giác này tuyệt vời không phải dạng vừa.
Bản năng mách bảo Tống cầu béo, sau khi vất vả tìm được bản thể, chém thêm một vài thứ có thể khiến cảm giác sung sướng nhân lên gấp mấy lần.
Đúng lúc này thì bản nguyên của con rối thô sơ lại rơi vào tay Tống cầu béo, trở thành điểm vui vẻ của nó.
Sau khi giải quyết bản nguyên của con rối thô sơ, Tống cầu béo còn không quên thu hoạch chiến lợi phẩm, dùng thủ đoạn không gian cướp hết mọi thứ trong tay con rối về.
Trong thế giới hạch tâm của bản thể có nhiều người làm công như vậy, ném thứ gì vào mà chẳng chuyển hóa thành vật hữu dụng.
Thân là một phân thân đủ tiêu chuẩn, lúc nào Tống cầu béo cũng lo toan suy nghĩ cho bản thể.
Mà thời điểm này cũng sắp sang năm mới, còn chưa lên sàn thì không kịp chúc mừng năm mới bản thể mất.
Làm xong mọi chuyện, Tống cầu béo nhảy lên, hóa thành một quả cầu kim loại lỏng, nảy mấy cái trên mặt đất, chờ bản thể đến.
“Thầy ơi, sao thầy lại biến thành quả cầu thế này?” Joseph nhìn Tống cầu béo, nghi ngờ hỏi.
[Joseph trật tự.] Giọng nói của Tống Thư Hàng vang lên bên tai Joseph.
Một lát sau, một cánh cổng không gian mở ra trong hư không, bản thể Tống Thư Hàng dắt Tô Thị A Thập Lục, bế Lý Âm Trúc và Tiểu Lăng Tiêu trong lòng, mang theo một đống vật trang sức xuất hiện trong động phủ.
“Sư phụ!” Nhìn thấy Tống Thư Hàng vượt không mà đến, Joseph phục sát đất.
Hắn biết tuổi tác mình đã lớn, gần như không còn khả năng học được chân truyền của sư phụ nữa. Cho nên hắn không hề mơ mộng viển vông. Yêu cầu của hắn đối với chính mình rất thấp, chỉ cần học được một chút sơ sơ là đủ sử dụng cả đời. Vì tuổi lớn, cho nên nếu tốc độ tu luyện có thể bằng một phần trăm,… không đúng, nếu như bằng một phần nghìn, thậm chí là một phần vạn của sư phụ thì hắn đã thỏa mãn lắm rồi!
“Bản thể!” Tống cầu béo nhảy tưng tưng: “[Cười vui vẻ]”
“Ngươi làm tốt lắm.” Tống Thư Hàng gật đầu khen ngợi. Nói thật, dù chính hắn tự mình ra tay cũng chưa chắc đã xử lý được hoàn mỹ như Tống cầu béo.
Trong tay Tống Thư Hàng có thủ đoạn nhân quả và Nguyên Thần Liệt Giải chân kinh có thể chém ngược căn nguyên do Bạch tiền bối truyền thụ cho. Nếu hắn tự ra tay thì cũng có thể chém giết được bản nguyên của con rối thô sơ, nhưng chắc chắn không thể dễ dàng, triệt để, chặn mọi đường hồi sinh như Tống cầu béo được.
Song, mất bao nhiêu công sức để tạo ra bối cảnh lên sàn hoàn hảo mà lại bị Tống cầu béo cướp mất đoạn ra sân vẻ vang, tâm trạng của Tống Thư Hàng cực kỳ phức tạp.
Tống cầu béo chăm chú nhìn bản thể, thấy dáng vẻ như táo bón của hắn thì trong nội tâm dấy lên niềm vui vẻ không lời.
Làm thế này khiến cho nó vui vẻ. Mỗi khi rời xa bản thể rồi vượt qua muôn sông nghìn núi để tìm lại, nó cũng vui vẻ y như vậy.
Niềm vui vỡ òa này khiến Tống cầu béo đắm chìm.
Sau khi hưởng thụ hạnh phúc vỡ òa, Tống cầu béo lại liếc nhìn thiếu nữ máy móc Tiểu Lăng Tiêu trong lòng Tống Thư Hàng.
Tiểu Lăng Tiêu cũng quan sát Tống cầu béo.
Giữa hai bên có quan hệ muôn vạn mối, cho nên dù mới thực sự gặp mặt lần đầu tiên nhưng sự cộng hưởng đã hình thành.
“Đây là con gái ta, Tiểu Lăng Tiêu.” Tống Thư Hàng giới thiệu.
“Con gái của chúng ta? Bảo sao lại có cảm giác thân thiết đặc biệt như vậy.” Nghe xong, Tống cầu béo gật đầu. Cảm giác huyết mạch tương liên này không thể nào sai được, chính là con gái của bản thể!
Tống Thư Hàng: “!!!”
Con gái “của chúng ta” là cái quái gì? Nói câu này người ta dễ hiểu lầm lắm á!
Tô Thị A Thập Lục nghe xong, cánh tay chợt cứng đờ, ôm chặt lấy cổ Tống Thư Hàng. A Thập Lục và linh quỷ tiên tử đều cảm thấy nguy cơ sau khi câu nói kia vang lên.
“Sư phụ ~ ta choáng quá ~” May mà Joseph đang bị treo lủng lẳng kịp thời hô lên, phá vỡ bầu không khí xấu hổ.
Tống Thư Hàng quay người, điểm nhẹ một cái về phía Joseph.
Bảo đao Bá Toái đã lâu không dùng phá không lao ra, nhẹ nhàng cắt một nhát lên sợi dây treo Joseph rồi đỡ lấy Joseph.
“Ngự kiếm… không đúng, ngự đao phi hành?” Joseph được độn quang của bảo đao Bá Toái nâng lên thì vô cùng kích động.
Dáng vẻ kích động y hệt khi ma mới Tống Thư Hàng vừa tiếp xúc với “ngự kiếm phi hành” lúc trước.
Người đàn ông nào cũng nuôi trong mình giấc mộng phi thiên, chinh phục trời xanh bao giờ cũng là khát vọng thẳm sâu của họ.
Tuy Joseph đã ở độ tuổi trung niên nhưng tâm hồn thì còn rất trẻ. Hắn hào hứng với những chi tiết vượt nóc băng tường trong tiểu thuyết võ hiệp, càng hào hứng với “ngự kiếm phi hành” trong truyền thuyết hơn.
Bảo đao Bá Toái nâng hắn rồi đặt an ổn xuống mặt đất.
Vừa hạ xuống đất, Joseph đã say mê nhìn bảo đao Bá Toái rồi nhịn không được mà vươn tay chạm vào thanh đao quý. Đây là bảo đao của sư phụ, hắn sờ được rồi!
Tống Thư Hàng: “…”
Joseph cũng lây bệnh sờ mó của Tô Không Vân Thiên Hà Tô thị à?
Hay là tìm cơ hội truyền thừa bảo đao Bá Toái cho Joseph nhỉ?
Bá Toái là thanh đao quý đã bầu bạn với Tống Thư Hàng vượt qua hơn một nửa thời gian tu luyện, trải qua vô số chuyện lớn nhỏ gian nan, dùng còn tốt hơn bảo đao ngũ phẩm thông thường.
Tuy Joseph tu luyện kiếm pháp thánh quang, song kiếm pháp đó lại được mô phỏng và chuyển hóa từ đao pháp. Joseph dùng bảo đao Bá Toái cũng có thể thi triển kiếm thuật một cách hoàn hảo. Tống Thư Hàng đã tự mình trải nghiệm rồi.
“Joseph, vì sao con rối thô sơ này lại muốn bắt ngươi?” Đúng lúc này, cọng tóc ngố của Sở các chủ trên đầu Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
Theo tình huống vừa rồi thì con rối thô sơ kia không hề biết Joseph là đệ tử của Tống Thư Hàng, vậy vì sao nó lại bắt giữ hắn?
Trên người Joseph có thứ gì đáng giá để con rối nhắm vào?
“Hắn muốn hỏi “chìa khóa thạch bàn”… nhưng ta có cầm cái chìa khóa nào đâu?” Joseph xoa cằm suy tư.
“Gần đây, ngươi có tìm thấy thứ gì đặc biệt trong chỗ nào đó tương tự như dấu chân không? Không nhất định phải là hình chìa khóa.” Cọng tóc ngố của Sở các chủ nhắc nhở.
Joseph nghe vậy liền lâm vào trầm tư, bắt đầu lục soát trí nhớ của mình.

Ở phía đối diện.
Thấy bản thể đã đưa đệ tử xuống, Tống cầu béo mới dời ánh mắt lưu luyến khỏi cô con gái Tiểu Lăng Tiêu.
Vì cảm giác thân thiết nên nó rất muốn bế Tiểu Lăng Tiêu, muốn ôm con bé vào lòng, muốn tiếp xúc với con bé.
Nhưng đây mới chỉ là lần gặp đầu tiên, nhiệt tình quá con bé nó sợ.
Tống cầu béo đành kìm chế nỗi lòng.
Sau đó, thân thể hình cầu của nó phun ra một cái rương: “Bản thể, chúc mừng năm mới ~ Đây là quà tết mà ta chuẩn bị cho ngươi!”
Quà tết?
Trong nháy mắt ấy, Tống Thư Hàng cảm động quá đỗi.
Tống cầu béo đúng là chàng trai mẫu mực trong làng phân thân mà!
Bạn cần đăng nhập để bình luận