Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3012: Ta Không Nghe, Ta Không Nghe!

Chương 3012: Ta Không Nghe, Ta Không Nghe!
Chẳng lẽ... muốn ra tay đối phó ta rồi ư?
Vậy nên trực giác nguy cơ đang âm thầm nhắc nhở ta để ta đề cao cảnh giác?
Đại lão quả cầu béo trừng mắt nhìn Bá Thiện đang từ từ đến gần.
Không ngờ con bọ mà nó có thể tiện tay bóp nát mấy trăm lần ngày nào bây giờ lại trở thành tồn tại quan trọng trong vận mệnh của nó.
Nếu trên thế giới này có thuốc hối hận, nếu thời gian có thể quay ngược... nó nhất định phải cách thật xa, không dây dưa gì với con bọ này hết. Hoặc là bóp chặt con bọ cấn tay này ngay từ đầu, bóp nát nó khiến nó hết đường hồi sinh.
Hoặc là bóp chết hoặc là cách xa triệt đệ.
Đáng tiếc, trên thế giới này không có thuốc hối hận. Trừ khi đạt đến cảnh giới siêu thoát Thiên Đạo, hoặc ít nhất là siêu thoát nửa bước.
Bá Thiện cũng nhìn thấy đại lão quả cầu béo đã tỉnh lại.
“Ơ? Đại lão quả cầu béo tự bế tỉnh rồi ư?” Bá Thiện hơi ngạc nhiên.
Vậy... hắn có nên trò chuyện với đại lão không?
Đúng là hắn có chút chuyện muốn hỏi đại lão quả cầu béo. Ví dụ như tin tức bất hủ đời thứ tám thế giới hắc long cũng là cầu lấy được từ nữ sĩ lưới rồng, ví dụ như vấn đề về lai lịch của đại lão quả cầu béo,v.v...
Không chừng khi trò chuyện với đại lão quả cầu béo, hắn sẽ thu được nhiều tin tức hơn.
Loại tin tức kiểu này cực kỳ cao cấp, dù dùng được hay không thì cứ thu thập trước, không chừng sau này sẽ dùng đến. Tin tức cũng là tài sản vô cùng quý giá.
“Đại lão quả cầu béo, ngài tỉnh rồi đấy à?” Bá Thiện đi đến bên cạnh phong ấn nói: “Vừa lúc ta muốn...”
“Ta không nghe, ta không nghe!” Đại lão quả cầu béo dùng giọng kim loại lạnh như băng kêu lên.
Bá ? ở bên cạnh: “...”
Bá Thiện: “Không phải, ngài nghe ta nói hết đã, ta muốn...”
“Ta không nghe, ta không nghe!” Đại lão quả cầu béo lại ngắt lời lần hai.
“Là chuyện có liên quan đến ngài.” Bá Thiện hô to.
“Ta không muốn nghe ngươi giải thích, không nghe, không nghe!” Dứt lời, đại lão quả cầu béo lại mở chế độ tự bế.
Bá Thiện: “...”
Ngài là nữ nhân vật chính trong phim ngôn tình ở thời nào chạy ra vậy?
Sau khi lại tiến vào trạng thái tự bế, đại lão quả cầu béo tiếp tục cố gắng nghiên cứu cách phá giải phong ấn Thiên Đạo.
Thuật phong ấn là sở trường của đại lão quả cầu béo.
Trên lý thuyết thuật phong ấn của nó có thể phong ấn Bạch mấy nghìn năm.
Chỉ cần phá vỡ phong ấn Thiên Đạo, nó có thể mượn quyền hạn chúa tể Cửu U trốn vào phòng thí nghiệm bí mật của bản thân. Đến lúc đó dù vứt bỏ phần lớn thân thể cũng không sao, chỉ cần giữ được một phần thân thể kim loại thể lỏng là được.
Thân là cầu kim loại thể lỏng, đây chính là cách sống sót đặc biệt của nó.
Chỉ cần có thể sống sót, cho dù là sống tạm bợ, đại lão quả cầu béo cũng không để ý.
Dục vọng muốn sống của nó mãnh liệt hơn bất kỳ ai.
Ngay lúc đại lão quả cầu béo chuẩn bị nghiên cứu sâu phong ấn Thiên Đạo... đột nhiên nó lại bị cưỡng chế bắn ra khỏi trạng thái tự bế.
Đại lão quả cầu béo: “???”
Bạch U U trời đánh thánh đâm, chuyện quái gì thế này?
Tại sao nó lại bị bắn ra?
Đại lão quả cầu béo vừa mở mắt lại nhìn thấy khuôn mặt khiến cầu chán ghét của Bá Thiện. Đây là phân thân thiện thi của Bá Tống, tự mang sức mạnh công đức, mức độ chán ghét gấp đôi bản thể.
Nhưng lần này đại lão quả cầu béo cảm ứng được nguyên nhân khiến nó liên tục bị bắn ra khỏi trạng thái tự bế không phải thiện thi của Bá Tống, mà là... một món đồ trong tay thiện thi.
“Cái gì đây?” Trên thân thể hình cầu của đại lão quả cầu béo ngưng tụ ra một con mắt nhìn chăm chú vào lòng bàn tay của Bá Thiện, trong giọng của nó lộ ra cảm xúc dao động rất rõ ràng.
“Cái gì?” Bá Thiện cũng nghi hoặc nhìn vào lòng bàn tay mình theo ánh mắt của đại lão quả cầu béo.
Sau đó hắn thấy một vật nhỏ tròn vo đang nằm trong lòng bàn tay mình.
Lúc hắn nhìn vật nhỏ, nó còn xoay người lại lộ ra một con mắt đáng yêu rồi nháy mắt với Bá Thiện.
Con mắt siêu đáng yêu.
“OMG!!!” Bá Thiện hét lên.
Bá ? ở bên cạnh xoa huyệt thái dương. Lần này hắn thật sự cảm thấy hóa thân Bá Thiện và hóa thân Bá Ác của bản thể không được thông minh cho lắm.
Rõ ràng cùng là hóa thân tam thi, tại sao hắn lại cảm thấy tên này ngốc nghếch một cách đáng yêu nhỉ?
“Tại sao đại lão pháp khí ngài lại đi theo ta?” Bá Thiện giơ bàn tay mình lên hỏi.
Hơn nữa pháp khí bạn sinh của thiếu niên ba mắt tiền bối này cực kỳ đáng gờm, nó ở suốt trong lòng bàn tay hắn vậy mà hắn lại không phát hiện ra điều gì khác thường.
Pháp khí bạn sinh ba mắt tiếp tục nháy mắt bán manh với Bá Thiện nhưng lại không trả lời.
“Đại lão ngài nói gì đi, ngài chỉ nháy mắt như vậy ta không biết ý ngài là gì. Ta không phải bản thể, không có thiên phú đọc hiểu ngôn ngữ phi nhân loại.” Bá Thiện thở dài nói.
Hắn dám khẳng định pháp khí bạn sinh của thiếu niên ba mắt tiền bối chắc chắn có ý thức, hơn nữa chắc chắn có khí linh.
Đây chính là món pháp khí tồn tại từ thời Thiên Đạo đời thứ hai đến bây giờ, dù là mài cũng có thể mài ra khí linh.
Trong ánh mắt của đại lão pháp khí bạn sinh lộ ra ý cười, sau đó nó phát ra mấy âm tiết.
Quả nhiên là có khí linh!
Nhưng sau khi nghe xong mấy âm tiết này, Bá Thiện hoàn toàn tuyệt vọng.
Đây là ngôn ngữ thái cổ nhưng lại là loại ngôn ngữ địa phương nào đó ở thời thái cổ. Thời đại này ai mà nghe hiểu được chứ.
Đại lão khí linh tiếp tục dùng ánh mắt đầy ý cười nháy mắt.
“Hầy.” Bá Thiện thở dài nói: “Lát nữa ta liên lạc với tiền bối ba mắt sau đó đưa ngài về.”
Dứt lời, hắn lại ngẩng đầu nhìn đại lão quả cầu béo trong phong ấn.
Lúc này con mắt do đại lão quả cầu béo ngưng tụ ra đang nhìn chằm chằm vào đại lão pháp khí bạn sinh trong tay Bá Thiện.
Bá Thiện đưa tay sang trái, mắt của đại lão quả cầu béo cũng nhìn sang trái. Bá Thiện đưa tay sang phải, mắt của đại lão quả cầu béo cũng nhìn sang phải.
“Bá Tống, trong tay ngươi là cái gì?” Đại lão quả cầu béo hỏi lần nữa.
Bá Thiện suy nghĩ giây lát sau đó đột nhiên che tai lại: “Ta không nghe, ta không nghe đâu~”
Bá ? ở bên cạnh: “...”
CMN đồ thiểu năng!
Mất mặt quá đi mất!
Cùng là một trong tam thi, hắn cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Vì vậy Bá ? âm thầm vận chuyển công pháp đến cực hạn, lặng lẽ xóa đi cảm giác tồn tại của bản thân, biến thành một tiểu trong suốt biến mất trước mắt mọi người.
Lúc này đây Bá ? mới cảm nhận được tác dụng thần kỳ của “thần công quên mất rồi”.
“Chúng ta nói chuyện nghiêm túc nào Bá Tống.” Đại lão quả cầu béo thấy mệt tim vô cùng.
“Không nghe, không nghe!” Bá Thiện lắc đầu lia lịa.
“Muốn nghe hay không kệ mi, cút đi!” Đại lão quả cầu béo thầm gào thét.
Tuy trong lòng nói vậy nhưng ngoài mặt nó vẫn phải tươi cười: “Quá tam ba bận, ngươi có chuyện muốn hỏi ta, ta cũng có chuyện muốn hỏi ngươi, chúng ta có thể nói chuyện nghiêm túc với nhau.”
Bá Thiện nhếch miệng nói: “Ngài hỏi ta một chuyện, sau khi ta đáp xong thì đến lượt tới ta hỏi ngài một chuyện, cứ thế thay phiên nhau.”
“Đồng ý.” Cầu béo mệt tim đáp.
“Đầu tiên ta xin trả lời câu hỏi của ngài, đây là pháp khi bạn sinh của thiếu niên ba mắt tiền bối, chúa tể Cửu U đời thứ nhất.” Bá Thiện giơ đại lão pháp khí bạn sinh lên nói.
Cầu béo nhíu mày.
Pháp khí bạn sinh của chúa tể Cửu U đời thứ nhất?
Vậy tại sao nó lại có cảm giác thân thiết với món pháp khí này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận