Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1625: Số Bá Bá khôi phục hoàn tất, xin mời hạ lệnh.

Chương 1625: Số Bá Bá khôi phục hoàn tất, xin mời hạ lệnh.
Tộc trưởng già chỉ cảm thấy lá gan của mình đau như hóa đá rồi nát vụn ra vậy.
Khi con người ta tuyệt vọng thì thường khẩn cầu với một số tồn tại trong lòng mình, ví dụ như có người kêu cha gọi mẹ, có người lại vái lạy thần linh…
Nhưng bây giờ vị tộc trưởng già chẳng biết mình phải cầu khẩn ai nữa.
“Grào!” Một con tà thú hình gấu đứng thẳng người lên, vươn bàn tay gấu đập mạnh về phía chiến xa vàng kim. Hình thể của nó cồng kềnh, tốc độ chậm chạp, nhưng hơn người ở chỗ có sức mạnh ghê hồn.
Ngay sau đó lại có hơn mười con tà thú có lực phá hoại cấp năm hùng hổ đi theo gấu lớn, tấn công về phía chiến xa.
“Xong rồi.” Tộc trưởng già thở dài.
Trong cấm ma lĩnh vực, thiếu niên máu lai quý giá kia không thể phát huy được lực lượng của pháp sư cấp sáu, mà nữ sĩ cấp bốn thì lại càng không chịu nổi một đòn.
Tộc trưởng già và những người tu luyện của Long Huyết tộc cách chiến xa màu vàng một khoảng không gần không xa, nhưng khoảng cách này chính là cái lạch trời, đoạn tuyệt toàn bộ khả năng cứu viện của bọn họ.
Nếu lưới rồng không bị quấy nhiễu, pháp thuật còn thi triển được, thì tộc trưởng già còn cách để cứu ba người kia. Nhưng bây giờ hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ bị tà thú vây công.

Giữa bầy tà thú.
“Sao có thể như vậy được chứ? Bộ lạc Long Huyết tộc đã bị công phá hơn một nửa ư? Không xong rồi Thư Hàng tiên sinh, ở đây chúng ta không kết nối được với lưới rồng, ngay cả ma lực cũng bị quấy nhiễu!” Côn Na nữ sĩ cả kinh thốt lên. Vị trí bọn họ hạ xuống chính là vị trí thôn xóm của bộ lạc Long Huyết tộc mà thần điện cung cấp, nhưng không ngờ nơi này đã rơi vào tay địch. Cô và Thư Hàng tiên sinh vừa đáp xuống đã bị kẻ địch bao vây tứ bề.
Đồng thời, Côn Na nữ sĩ phát hiện ra mình không liên kết được với lưới rồng, ma lực cũng bị trì hoãn, điều động cực kì gượng tay.
Thấy gấu lớn và tà thú đông đảo đang dồn đến tấn công, cô lập tức đề nghị: “Thư Hàng tiên sinh, mau điều khiển chiến xa hoàng kim xông vào trận doanh của Long Huyết tộc đi!”
Nhìn qua thì con gấu lớn này có cường độ thân thể cấp năm, nhưng hình thể của nó sừng sững ở đó, nếu chỉ tính thuần lực phá hoại vật lý thì sợ rằng cường độ của nó phải lên gần tới cấp sáu.
Lưới rồng bị quấy nhiễu, ma lực bị ảnh hưởng, cô và Thư Hàng tiên sinh căn bản không thể chống lại nổi con tà thú này, huống hồ còn có hơn mười tà thú đang đổ dồn về phía chiến xa.
Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Côn Na nữ sĩ có thể coi là vô cùng tỉnh táo. Vì kế hoạch hôm nay, nếu muốn thoát khỏi tuyệt cảnh thì chỉ còn cách dựa vào chiến xa hoàng kim của Thư Hàng tiên sinh, xâm nhập vào trận doanh của Long Huyết tộc thôi!
Hẳn là chiếc chiến xa hoàng kim này có thể làm được.
“Không cần lo lắng.” Tống Thư Hàng đứng dậy, giao Lý m Trúc đang ngủ say cho Côn Na nữ sĩ rồi mỉm cười với cô: “Hoặc phải nói rằng tình hình này mới hợp ý ta.”
Côn Na nữ sĩ: “? ? ?”
Rầm!
Đúng lúc này, con gấu lớn cũng bổ xuống chiến xa Hà Long Thần Hành làm phát ra tiếng va đập nặng nề.
Sau đó, mùi hôi thối nồng nặc từ trên thân gấu lớn tỏa ra.
“Vong linh? Zombie? Thì ra là thế… hóa ra đây là tà thú à?” Tống Thư Hàng nhìn con gấu khổng lồ này, thấy trong mắt nó đỏ vằn tia máu, toàn thân trên dưới đều tỏa mùi mục rữa, sâu trong thân thể còn có Tà năng Cửu U lưu động.
Khi gấu lớn vung tay lên, Côn Na nữ sĩ toan tránh né theo bản năng.
Nhưng ngay sau đó, cô phát hiện ra vuốt gấu không sao động vào chiến xa được.
Tay gấu nện xuống Chiến xa Hà Long Thần Hành liền bị một tầng trận pháp tỏa ánh vàng nhạt chặn đứng.
Trận pháp phòng ngự pháp thuật?
Nhưng nó được kích hoạt khi nào chứ?
Cô hoàn toàn không cảm nhận được một chút khí tức ma lực nào cả!


“Thì ra tà thú và tà linh là thứ này, số lượng nhiều hơn ta tưởng tượng. Có phải chỉ cần chém chết chúng nó là có thể thu hoạch được linh thạch Hắc Long không?” Tống Thư Hàng hoạt động thân thể một chút.
Lớp phòng ngự của Chiến xa Hà Long Thần Hành nhất thời không thể bị đánh tan. Phòng ngự của pháp bảo bát phẩm, dù ở trạng thái phong ấn, cũng không phải là thứ mà một con gấu bự cấp năm có thể phá tan bằng sức mạnh.
“Xích Tiêu Kiếm tiền bối!” Tống Thư Hàng gọi.
Xích Tiêu Kiếm buông điện thoại của Tống Thư Hàng xuống, mũi kiếm chọt một cái, tạm dừng video lại: “Ồ, muốn sử dụng ta hả?”
“Không, đối phó với địch đẳng cấp này tạm thời chưa cần đến tiền bối.” Tống Thư Hàng nói.
Uy lực của Xích Tiêu Kiếm khổng lồ cỡ nào cơ chứ? Nếu nó chém một kiếm xuống thì linh thạch Hắc Long trong thể nội của tất cả đám tà thú, tà linh này sẽ bị hóa thành tro tàn hết.
Tống Thư Hàng còn muốn thu thập linh thạch Hắc Long để kích hoạt máy nạp ma lực cho Lý m Trúc. Trong tài khoản của Tống Thư Hàng còn khoảng bảy mươi vạn lưu lượng ma lực, bao giờ kích hoạt xong tài khoản của Lý m Trúc xong thì hắn sẽ chuyển khoản cho cô bé, để tăng đẳng cấp quyền hạn cho tài khoản lưới rồng của nó.
Mà trong tương lai, đệ tử khác của mình và Thông Nương đều cần dùng linh thạch Hắc Long, hắn phải dự trữ cho đủ mới được.
“Xin tiền bối hãy bảo vệ Tiểu m Trúc và Côn Na nữ sĩ, nếu ta không thể giải quyết được kẻ địch thì mời tiền bối ra tay sau.” Tống Thư Hàng cười nói.
Hắn không dám khoác lác rằng có thể dùng sức một người để xử lý hết tà linh tà thú. Số lượng chúng nhiều như thế, dù có đứng yên mặc cho hắn giết cũng đủ để khiến hắn mềm tay.
“Được, vậy thì ta sẽ áp trận cho ngươi.” Xích Tiêu Kiếm nói.
“Grào!” Bên ngoài chiến xa hoàng kim, con gấu lớn và hơn mười tà thú khác ập tới tấn công. Chúng vây quanh chiến xa, không ngừng đập mạnh và cào xé.
Bọn chúng sử dụng một loại năng lượng hỗn hợp giữa Tà năng Cửu U và năng lượng khác theo tỷ lệ 7:3, hơi giống với tà năng Cửu U, giúp mỗi đòn chúng đánh ra đều có sức phá hoại ghê gớm.
Hiển nhiên là cấm ma lĩnh vực chẳng ảnh hưởng gì đến sức mạnh của chúng cả.
“Ta lên!” Tống Thư Hàng đứng lên, chuẩn bị xuống khỏi Chiến xa Hà Long Thần Hành.
“Từ từ đã Thư Hàng tiên sinh, bây giờ mà xuống xe thì có mạo hiểm quá không?” Côn Na nữ sĩ giữ chặt lấy góc áo của Tống Thư Hàng mà nói: “Chúng ta không thể kết nối được với lưới rồng, ma lực cũng bị ảnh hưởng rồi.”
“Yên tâm đi, nếu đánh không lại thì ta sẽ chuồn.” Tống Thư Hàng mỉm cười giơ ngón cái lên: “Ta mà chuồn thì bọn chúng không thể nào bắt được ta đâu. Cho nên không cần phải lo lắng cho ta.”
Côn Na nữ sĩ: “…”
Đôi khi cô cảm thấy Thư Hàng tiên sinh thần kì, bí ẩn, câu nào nói ra cũng huyền ảo vô cùng.
Nhưng đôi khi cô lại thấy hắn giản dị đến mức khiến cho người ta nghẹn họng.
Hai cực phân hóa rõ ràng quá.


Tống Thư Hàng xuống khỏi chiến xa.
Côn Na nữ sĩ thấy hắn bước vào hư không, thân mình vọt cao bằng với con gấu lớn. Một đóa sen đen phù hiện dưới chân Thư Hàng tiên sinh, nâng bước chân của hắn.
Sau đó, nắm đấm tay phải của hắn hiện lên sắc kim loại đen óng.
Hình như pháp thuật của Thư Hàng tiên sinh không bị ảnh hưởng chút nào thì phải.
Rầm!
Tống Thư Hàng vung quyền, đấm thẳng một đòn trời giáng vào giữa đầu con gấu lớn.
Đó là Kim Cương Căn Bản Quyền pháp nhất đã lâu không dùng.
Quyền này trong cong có thẳng, quyền như trọng pháo, thẳng tiến không lui, lực đại thế trầm.
Tổng kết một cách đơn giản thì: nắm đấm của ta đủ cứng, lực quyền của ta đủ mạnh, ta đánh ra quyền ấy thì ngươi phải quỳ thôi.
“Vù vù vù!” Gấu lớn bị một quyền nện trúng, thân thể cao lớn bắn văng ra ngoài, trong miệng phát ra tiếng kêu quái gở, bay mãi bảy tám mét mới ngã xuống, đè ngã cả bảy tám con tà thú có hình thể nhỏ hơn.
Sau khi rơi xuống, nó giãy giụa không ngừng, như còn muốn bò từ đất dậy.
Tống Thư Hàng đứng giữa hư không, lắc lắc tay phải: “Ủa? Thế mà không chết à?”
Tách!
Khi hắn đang nói thì cái đầu của gấu lớn nổ tung.
Nhưng nó không biến mất, không tan thành linh thạch Hắc Long, mà vẫn bò dậy, gào lên từng đợt sóng âm quỷ dị với Tống Thư Hàng.
Nổ tung đầu mà không có máu chảy, vết thương y hệt như thịt bị phơi khô.
“Quả nhiên phim ảnh toàn lừa gạt. Thiết lập zombie bị nổ đầu là sẽ mất năng lực hành động đâu?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Nghệ thuật là ánh trăng lừa dối, ngươi phải thông cảm một chút chứ. Vì tính biểu diễn mà đôi khi nghệ thuật cách cuộc sống thực xa xôi lắm.” Xích Tiêu Kiếm vui vẻ nói.
Tống Thư Hàng: “Xích Tiêu Kiếm tiền bối dạy chí phải.”
Grào grào grào!
Bấy giờ hơn mười con tà thú vây công Chiến xa Hà Long Thần Hành mới kịp phản ứng, chúng quay phắt đầu lại, miệng phát tiếng kêu kì quái, điên cuồng tấn công về phía Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng cúi đầu nhìn đám tà thú kia nhưng chẳng hề né tránh.
“Thư Hàng tiên sinh cẩn thận!” Côn Na nữ sĩ không nhịn được, thốt lên.
“Nữ sĩ không cần lo lắng cho hắn.” Xích Tiêu Kiếm nói.
Trong hư không, bên cạnh Tống Thư Hàng bỗng có hai vệt hào quang vàng kim hiển hiện, hai vệt sáng ấy ngưng tụ thành hai thanh bảo đao sắc bén.
Song đao của Ô Tặc Bạo Quân.
“Ngự đao thuật – Nguyệt Quang!” Tống Thư Hàng chỉ một ngón tay, song đao lấp lóe hóa thành ánh trăng hiền hòa.
Nổ đầu không thể làm đám tà thú zombie này mất mạng, thế thì chém thành mấy khúc thử xem.
Hai luồng đao quang xoay tròn cực nhanh quanh Tống Thư Hàng, cắt ngang chém dọc, hóa thành lưới đao.
Sau khi ánh đao tan đi.
Mười con tà thú lao về phía Tống Thư Hàng bị cắt thành mấy đoạn, rơi rụng tả tơi.
Cũng giống con gấu lớn kia, đám tà thú này không có máu chảy, thân thể chỉ là những cục thịt khô.
“Đao công của ngươi chán quá.” Xích Tiêu Kiếm phê bình: “Lúc nào có thể cắt kẻ địch cho ngay ngắn chỉnh tề thì Ngự Đao thuật mới gọi là nhập môn.”
“Đối tượng là thịt khô, vốn đã bất quy tắc rồi, muốn cắt cho ngay ngắn thì làm khó cho ta quá.” Tống Thư Hàng nói.
Hai đạo đao quang trở về bên cạnh hắn, nhẹ nhàng xoay tròn.
Tống Thư Hàng chạm tay lên chúng, thưởng cho mỗi đao một phép Dưỡng Đao thuật.
Phía dưới, mười con tà thú biến thành sương mù màu đen, bốc hơi lên không. Nơi vốn là thân thể của chúng để lại mười viên linh thạch màu đen to nhỏ không đều.
Không sai, đây chính là linh thạch Hắc Long.
Tống Thư Hàng khẽ động tâm ý, lò phản ứng hạch tâm trong cơ thể hắn nổi lên ánh sáng yếu ớt.
Một khắc sau, một con hóa thân bọc thép hiển hiện sau lưng Tống Thư Hàng.
“Số Bá Bá khôi phục hoàn tất, mời ra lệnh.” Hóa thân bọc thép cũng đạp hư không mà đứng.
Khác với lần trước ở chỗ, lần này trong cơ thể nó không có hạch tâm.
Lò phản ứng hạch tâm vẫn đang ở trong tiểu đan điền của Tống Thư Hàng.
“Nhặt hết linh thạch Hắc Long đi.” Tống Thư Hàng nói.
Hóa thân bọc thép hạ xuống mặt đất, thu lại linh thạch Hắc Long, sau đó nó liếc mắt về giữa đám tà thú.
Ở nơi đó, có một pho tượng có mười cánh tay, toàn thân tỏa ra ánh điện lập lòe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận