Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1745: Thánh Hào Của Linh Điệp Tiền Bối Phải Làm Sao Đây?

Chương 1745: Thánh Hào Của Linh Điệp Tiền Bối Phải Làm Sao Đây?
Tống Thư Hàng cười khổ nói:
“Nhưng bây giờ kình đan của ta đã ngừng phun nước rồi.”
“Cũng không khác mấy, cách một đoạn thời gian hẳn sẽ phun một lần nữa. Dù sao ngươi cũng phải cho nó có thời gian nghỉ ngơi, hơn nữa muốn kim đan phun nước suối thì ngươi cũng phải tu luyện chứ? Chẳng lẽ ngươi cứ nằm bất động mà bắt nó phun nước mãi à? Trên đời này làm gì có chuyện không làm mà hưởng như thế.”
Bạch tiền bối two nói.
“Có lý, thì ra là vậy.”
Tống Thư Hàng gật đầu.
Có mấy lời này của Bạch tiền bối two, hắn yên tâm hơn nhiều. Hóa ra quá trình tiến cấp của kình đan bản mệnh trong người hắn tương tự với kim đan không long văn.
“À đúng rồi, trở về nhớ kéo thánh kiếm Chung Yên vào trong linh hồ bản mệnh của ngươi ôn dưỡng, như vậy thỉnh thoảng ta lại có thể quan sát biến hóa của kình đan bản mệnh thông qua thánh kiếm Chung Yên.”
Bạch tiền bối two lại dặn dò.
Tống Thư Hàng cảm động nói:
“Cảm ơn Bạch tiền bối.”
Chắc Bạch tiền bối two lo kình đan bản mệnh của hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên mới định thỉnh thoảng vào xem biến hóa của kình đan bản mệnh đây mà.
“Trước giờ ta chưa từng thấy ai tự kỷ tự nghĩ mình tốt giống như ngươi... Ta chỉ định cách một đoạn thời gian đến đây xem con người tràn đầy sức hấp dẫn của chính ta thôi.”
Bạch tiền bối two nói thẳng.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Ta đi về trước đây, lát nữa lúc số hamster hiển thánh, ta sẽ nghĩ cách đưa nó vào không gian này, tranh thủ đạt được cơ hội hiển thánh ở cả thế giới Cổ U và hiện thế. Đến lúc đó ngươi hãy nghiêm túc lắng nghe nội dung giảng pháp của số hamster... Qua một thời gian ngắn ta sẽ kiểm tra sự hiểu biết của các ngươi về bài giảng pháp này.”
Bạch tiền bối two nói.
“Còn phải kiểm tra nữa à?”
Vừa nghe thấy hai chữ ‘kiểm tra’, Tống Thư Hàng lập tức nhớ đến nỗi sợ hãi khi bản thân bị kỳ thi đại học tra tấn năm xưa.
Nhưng hắn vừa dứt lời, luồng tinh thần lúc của Bạch tiền bối two đã biến mất.
Tống Thư Hàng tiếp tục nhìn viên kình đan mập ngoi lên chìm xuống:
“Nếu sau khi những nhân vật ta muốn vẽ đều chiếu hết lên trên tinh lộ kim đan, có khi nào nó sẽ biến hóa lần nữa không?”
Một lúc sau, Tống Thư Hàng kéo luồng tinh thần lực của bản thân ra khỏi linh hồ bản mệnh, trở về bản thể.
Tinh thần lực vừa trở về, Tống Thư Hàng hít sâu một hơi, thân thể giật nhẹ, đôi mắt từ từ mở ra.
...
“Thư Hàng tiểu hữu, nhân tiền hiển thánh chư thiên vạn giới kết thúc rồi à?”
Bên tai vang lên tiếng hỏi thăm của Đông Phương Lục Tiên Tử.
Mặc dù giảng pháp đã kết thúc nhưng Tống Thư Hàng vẫn ở trạng thái tấn cấp, các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 không quấy rầy hắn.
Lúc này thấy cuối cùng Tống Thư Hàng cũng ra khỏi trạng thái tấn cấp, Đông Phương Lục Tiên Tử mới hỏi.
“Đúng vậy, kết thúc rồi.”
Tống Thư Hàng cười trả lời.
“Chúc mừng Thư Hàng tiểu hữu.”
Hoàng Sơn Tôn Giả cười nói.
Từ hôm nay trở đi Tống Thư Hàng đã là Chân Quân lục phẩm chân chính. Trong tu chân giới hiện nay, tu sĩ cảnh giới Chân Quân cũng xem như là một tồn tại cấp đại tiền bối.
“Cảm ơn tiền bối.”
Tống Thư Hàng cười đáp.
“Cuối cùng nhân tiền hiển thánh cũng kết thúc rồi à? Vì giữ vẻ uy nghiêm của tiền bối, ta đã giữ nguyên một tư thế không hề động đậy, mỗi một tế bào trên thân thể đều đang biểu tình với ta.”
Cuồng Đao Tam Lãng thở phào nhẹ nhõm, dù sao đây cũng là lần đầu tiên lên sóng truyền hình, hiếm khi Tam Lãng nghiêm túc một lần.
“Giờ là lúc chúng ta rời đi đúng không?”
Diệt Phượng Công Tử duỗi người:
“Chúng ta ở trong không gian hiển thánh này lâu lắm rồi.”
“Lần này xin lỗi vì đã kéo nguyên thần của các vị tiền bối vào trong thiên kiếp của ta.”
Tống Thư Hàng thấp giọng nói.
“Chẳng có gì phải xin lỗi cả, tính ra bọn ta cũng có trách nhiệm rất lớn.”
Lệ Chi Tiên Tử vừa vỗ nhẹ lên ngươi Tống Thư Hàng vừa cười nói.
“Thật ra được lên sóng truyền hình chung với nhau thế này cũng rất thú vị. Chưa tấn thăng bát phẩm mà lại được thể nghiệm cảm giác nhân tiền hiển thánh, đây chính là cơ duyên, có rất nhiều người muốn cũng không được đấy. Hơn nữa còn chiếm được một chúc phúc tinh thần mang tính vĩnh cửu nữa chứ.”
Tuyết Lang Động Chủ lộn một vòng, lắc nhẹ đám lông trên người:
“Giờ chúng ta trở về hiện thế uống rượu, mở tiệc họp mặt luôn chứ nhỉ?”
“Theo như kế hoạch đã bàn lúc trước, đến nhà hàng của Tống Thư Hàng tiểu hữu, chỗ đó gần Điền Thiên đảo, chắc Thất Sinh Phù đạo hữu đang ở đó.”
Bắc Hà Tán Nhân cười nói.
Tống Thư Hàng gật đầu:
“Chúng ta rời khỏi không gian hiển thánh, trở về thế giới hắc long trước đã, sau đó ta lại thông qua lưới rồng đưa nguyên thần của các vị tiền bối về.”
Nói xong, hắn nhìn về phía tiểu trợ lý lưới rồng:
“Chúng ta có thể rời đi chưa?”
Tiểu trợ lý lưới rồng gật đầu đáp:
“Thi hành mệnh lệnh.”
Ngay sau đó, Lý m Trúc, Tống Thư Hàng, Thông Nương cùng với nguyên thần của các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 được chuyển đến... thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng.
Đậu Đậu, Vũ Nhu Tử cũng đang ở trong thế giới hạch tâm.
Lúc này Vũ Nhu Tử đang ngồi ôm gối, tâm trạng rất tồi tệ, hình như Đậu Đậu đang ở một bên an ủi cô.
“Ơ? Thế giới hạch tâm của ta?”
Tống Thư Hàng tỏ vẻ nghi hoặc.
Sao lại chuyển đến đây, không phải về thế giới hắc long à?
Ngay lúc hắn đang cảm thấy khó hiểu, sức mạnh của lưới rồng lại cuốn lấy Đậu Đậu và Vũ Nhu Tử, đưa mọi người về thế giới hắc long, ở nơi mà Tống Thư Hàng độ kiếp lúc đầu.
Hôm nay khu vực này chẳng khác gì một cấm địa. Ở nơi đây, Ma Đế đã đối chiến với Côn Na tiên tử lưới rồng và Tống Thư Hàng, rơi xuống ma huyết.
Lúc này sức mạnh của lưới rồng đang áp chế, khôi phục khu vực bị ma huyết của Ma Đế ô nhiễm.
Tiểu trợ lý lưới rồng đưa nhóm người Tống Thư Hàng đến rìa cấm địa.
“Tiểu trợ lý lưới rồng, giờ đưa nguyên thần của các tiền bối về trước đã.”
Tống Thư Hàng nói.
Nói thế nào thì nguyên thần xuất khiếu quá lâu cũng không phải chuyện tốt, đặc biệt là nguyên thần của các tiền bối còn độ kiếp trong tình trạng không có thân thể, nên đưa về càng sớm càng tốt mới đúng.
Tiểu trợ lý lưới rồng gật đầu.
Nhưng nó còn chưa thi hành mệnh lệnh, Tống Thư Hàng đột nhiên ngoẹo đầu ngã xuống đất.
Vũ Nhu Tử đang buồn và Đậu Đậu vội ra tay.
Vũ Nhu Tử đưa tay đỡ lấy Tống Thư Hàng nâng, còn Đậu Đậu thì lắc mình đón Lý m Trúc và Thông Nương.
“Tống tiền bối bị sao thế này?”
Vũ Nhu Tử hỏi với giọng điệu nghi hoặc.
Vừa rồi còn bình thường, sao tự dưng lại hôn mê thế này?
“Có thể là do tiêu hao quá mức chăng?”
Hoàng Sơn Tôn Giả suy đoán.
Gần đây lúc hắn gặp Tống Thư Hàng tiểu hữu, Tống Thư Hàng hay bỗng nhiên lăn ra hôn mê, lần trước sau khi hôn mê còn tự bạo.
“Hay là đang gặp ác mộng nên trong lúc hôn mê, thân thể vẫn co giật liên tục?”
Đậu Đậu nói.
“Cũng có thể là nằm mơ thấy chuyện gì đó rất thoải mái, ví dụ như đang đua xe chẳng hạn, cả người đang ở trạng thái kích thích? Đôi khi ta cũng như vậy đấy.”
Đông Phương Lục Tiên Tử cũng đưa ra suy đoán của bản thân.
Hai mắt Cuồng Đao Tam Lãng chợt sáng lên:
“Lục Tử, có phải cô nằm mơ thấy mình đang đua xe, một đường cán tới, đầu người lăn đầy đất nên cả người thấy kích thích đúng không?”
Đông Phương Lục Tiên Tử:
“...”
Cô đột nhiên đưa tay chộp một phát, bắt Cuồng Đao Tam Lãng vào tay.
Chỉ thấy đôi tay nhỏ bé của cô không ngừng nhào vò, trong nháy mắt Cuồng Đao Tam Lãng đã bị vò thành một quả cầu nhỏ.
“Đông Phương Lục Tiên Tử, cô tấn thăng cảnh giới Chân Quân từ lúc nào? Không thể nào, cô lại tấn thăng trước ta ư?”
Cuồng Đao Tam Lãng kêu lên với vẻ mặt không dám tin.
Rõ ràng nửa năm trước mọi người vẫn ở cảnh giới ngũ phẩm, sao giờ từng người lần lượt đột phá cứ như hẹn trước với nhau vậy.
Đầu tiên là Lệ Chi Tiên Tử, tiếp đến là Bắc Hà và Đồng Quái, bây giờ ngay cả Đông Phương Lục Tiên Tử cũng tấn thăng Chân Quân, tu vi cao hơn hắn một cảnh giới, có thể vò nguyên thần của hắn thành quả cầu nhỏ rồi.
Hoàng Sơn Tôn Giả đặt tay lên người Tống Thư Hàng, hắn có cảm giác dường như Tống Thư Hàng đang chịu đựng một nỗi thống khổ cực lớn.
Một lát sau, Hoàng Sơn Tôn Giả đứng dậy:
“Thân xác không có vấn đề gì, linh hồ mới mở ra trong đan điền cũng rất sống động. Hẳn là không sao, có thể là do tinh thần tiêu hao quá mức. Dùng thân thể ngũ phẩm độ thiên kiếp bát phẩm, có tiêu hao quá mức cũng dễ hiểu.”
“Lần nào Tống tiền bối tấn cấp cũng rần rần như thế, ha ha ha.”
Vũ Nhu Tử nói, tiếc là cô không có bản lĩnh tạo chấn động rần rần như Tống tiền bối, nếu không cô cũng hy vọng lần nào mình tấn cấp cũng được lên sóng truyền hình.
“Vũ Nhu Tử, Đậu Đậu, giao một nhiệm vụ cho các ngươi. Hai người các ngươi tạm thời ở lại đây chăm sóc cho Tống Thư Hàng tiểu hữu.”
Hoàng Sơn Tôn Giả nói:
“Hiện giờ ta và các đạo hữu khác là nguyên thần, không tiện ở bên ngoài quá lâu. Chờ Thư Hàng tiểu hữu tỉnh lại, chúng ta sẽ gặp lại ở hiện thế.”
Vũ Nhu Tử cúi chào, cười hì hì đáp:
“Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.”
“Vậy hẹn gặp lại sau nhé.”
Lệ Chi Tiên Tử vẫy tay chào.
Hoàng Sơn Tôn Giả nhìn về phía tiểu trợ lý lưới rồng, ngay khi hắn đang định nhờ nó đưa mọi người trong nhóm về thì đúng lúc này, trong lòng mọi người chợt có cảm ứng.
Mọi người đồng loạt ngẩng đầu lên.
Lại có người nhân tiền hiển thánh ư?
“Trùng hợp vậy à? Chẳng lẽ hôm nay là ngày Huyền Thánh tấn thăng hàng loạt ư?”
Cuồng Đao Tam Lãng nói.
“Đạo hữu hiển thánh lần này được tính là vị thánh thứ mấy vậy?”
Đồng Quái Tiên Sư hỏi.
Diệt Phượng Công Tử đẩy gọng kính đáp:
“Hẳn là vị thánh thứ mười một, bởi danh hiệu Bá Long Cổ Thánh của Tống Thư Hàng tiểu hữu hiển nhiên không thể chiếm một vị trí, không tính.”
“Chắc vị đạo hữu này sẽ buồn bực lắm đây, nếu là bình thường thì ắt hẳn hắn được xếp vào mười vị thánh giả đầu tiên trong nghìn năm qua rồi.”
Cuồng Đao Tam Lãng cười khà khà nói.
“A, là a cha!”
Vũ Nhu Tử bỗng kêu lên.
Người hiển thánh lần này chính là Linh điệp Tôn Giả.
Thứ tự của hắn xếp sau Tống Thư Hàng, sau khi nhóm người Tống Thư Hàng rời khỏi không gian giảng pháp, rốt cuộc đến lượt hắn hiển thánh.
Do bây giờ thế giới hắc long và hiện thế con đang duy trì mối liên hệ tạm thời, loại liên lạc tạm thời này vẫn chưa cắt đứt, thế nên màn hiển thánh của Linh Điệp Tôn Giả cũng chiếu đến thế giới hắc long.
“Lại nói... thánh hào của Linh Điệp tiền bối phải làm sao đây?”
Tuyết Lang Động Chủ nhíu mày nhìn về phía Vũ Nhu Tử.
Vũ Nhu Tử le lưỡi.
Lúc này dưới sự chú ý của tu luyện giả trong chư thiên vạn giới, một tu sĩ trung niên đẹp trai đứng chắp tay sau lưng hiển thánh, 360 độ không góc chết.
Hắn vừa đứng ở đó, một loại khí chất tông sư đã tự nhiên toát ra.
Đây mới là khí chất cường giả mà một Huyền Thánh chính tông nên có.
“Nhân tiền hiển thánh đúng là ngầu thật đấy.”
Cuồng Đao Tam Lãng hạ quyết tâm:
“Bát phẩm, mục tiêu chính của ta bây giờ là dốc hết sức tấn thăng bát phẩm, nhân tiền hiển thánh để chư thiên vạn giới đều biết đến ta.”
“Tam Lãng tiên sinh, ngài muốn hiển thánh riêng một mình ư?”
Lúc này, tiểu trợ lý lưới rồng đột nhiên lên tiếng:
“Mặc dù không thể sắp xếp ngài hiển thánh đến chư thiên vạn giới, nhưng có thể thánh ở thế giới hắc long hiển, ngài có muốn thử không?”
Cuồng Đao Tam Lãng:
“???”
“Tìm kiếm trong cơ sở dữ liệu, rút ra ‘kế hoạch mặt trời nhỏ’, mở kế hoạch trong thời gian gần đây. Nếu ngài muốn thể nghiệm cảm giác hiển thánh, có thể xem xét kế hoạch này. Ngài đã vượt qua đại kiếp trong không gian thánh giả, phù hợp yêu cầu này.”
Tiểu trợ lý lưới rồng trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận