Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1529: Đuổi theo ta, ta sẽ thuộc về ngươi hề hề hề

Chương 1529: Đuổi theo ta, ta sẽ thuộc về ngươi hề hề hề
Tống Thư Hàng tuyệt đối không ngờ rằng, một kẻ vừa có chứng sợ tốc độ vừa có chứng sợ độ cao như hắn lại giao quyền hạn của chiến xa Hà Long Thần Hành cho con rối tiên tử.
Hơn nữa, hắn còn phối hợp với tiên tử, điên cuồng nạp thêm linh lực cho chiến xa. Toàn lực thúc giục kim đan năm hạt nhân trong cơ thể, tất cả lực lượng đều ưu tiên cung cấp cho chiến xa Hà Long Thần Hành.
Vì phòng ngừa lúc mình thúc giục năng lượng kim đan thì không cẩn thận dẫn tới tự bạo, Tống Thư Hàng còn mở ra ‘hình thức sương mù’. Dùng hình thức này, lỡ như thật sự tự bạo thì chắc là thân thể còn có thể tập hợp lại lần nữa nhỉ?
Chỉ hy vọng hình thức sương mù có thể miễn dịch với tổn thương do tự bạo mang tới.
“Giao cho cô đấy, tiên tử.” Tống Thư Hàng la lên, lúc này thân thể sương mù hóa của hắn được một cái drap giường bao phủ.
“Không thành vấn đề, cứ tin vào kỹ thuật của ta.” Con rối tiên tử trả lời.
Cô ngồi trên chiến xa Hà Long Thần Hành, hai tay nắm lấy dây cương. Sau đó, sau lưng cô mở ra một hàng lỗ nhỏ, một giàn khung tựa như đôi cánh bằng xương duỗi ra ngoài. Mỗi một chiếc cánh bằng xương đều do mười hai gai xương hợp thành.
Hai chiếc cánh xương kéo dài xuống phía dưới, tiếp xúc với chiến xa Hà Long Thần Hành, mũi nhọn của cánh xương tựa như giác mút, hút lấy chiến xa, con rối tiên tử và chiến xa Hà Long Thần Hành hợp thành một thể.
Ngay sau đó, trên chiến xa Hà Long Thần Hành hiện lên mấy lớp hoa văn trận pháp.
Tống Thư Hàng nhận ra vài trận pháp trong đó, bởi vì Bạch tiền bối từng dùng qua. Chẳng hạn như trận pháp gia tốc, trận pháp giảm lực cản, còn có trận pháp khiến năng lượng phun ra phía sau sinh ra động lực…
Còn có hai mươi mấy trận pháp Tống Thư Hàng căn bản chưa từng nhìn thấy.
Cánh xương của con rối tiên tử có hai mươi bốn cái gai xương, mà trận pháp rậm rạp chằng chịt cũng có hai mươi bốn cái.
[Nhiều… nhiều đến vậy cơ á?] Tim Tống Thư Hàng không khỏi đập nhanh hơn một nhịp.
Dưới trận pháp phụ trợ điên cuồng như vậy, tốc độ của chiến xa Hà Long Thần Hành tăng mạnh lên.
Ầm ~~
Phần đuôi chiến xa phát ra tiếng nổ siêu thanh, tốc độ đã đột phá vận tốc âm thanh. Hơn nữa lại đang không ngừng tăng lên.
Một tay Tống Thư Hàng nắm lấy chiến xa thật chặt, tay kia túm lấy Sở Sở, tránh cho cô bị văng ra khỏi chiến xa.
Tốc độ này nhanh quá rồi, hết cứu được rồi.
Tống Thư Hàng nuốt một ngụm nước miếng, ánh mắt nhìn về phía xa.
Tại đó có một hư ảnh tượng Phật màu xám hiện ra trong hư không.
Tượng Phật tương đối lớn, nhìn bằng mắt thường thì cao chừng trên trăm mét, mặt tròn tai to. Kẻ này đột nhiên xuất hiện, cứ như gió mạnh trên biển vậy, nói đến là đến.
Lúc này, tượng phật to lớn màu xám kia lại đang kết ấn, vung chưởng, phát động công kích với mặt biển màu xám.
Dưới mỗi một chưởng đều có vạn Phật ấn ngưng tụ, hóa thành một bàn tay lớn màu xám, đập xuống phía dưới.
Ầm ~~
Một chưởng hạ xuống, mặt biển màu xám trực tiếp bị đánh xuyên qua, lộ ra đáy biển màu xám, dư chấn của chưởng lực không giảm, trực tiếp đánh ra một chưởng ấn giống hệt vực sâu.
Chưởng lực bùng lên rồi rơi xuống, thiên địa chấn động, sông cuộn biển gầm.
Uy lực này chắc chắn phải trên Kiếp Tiên cửu phẩm.
Đại lão tu chân giới có thể dời non lấp biển, lật tay là làm trời long đất lở, tuyệt đối không phải nói phét.
Nếu một chưởng này đánh lên người thì sẽ chết ngay!
Quan trọng hơn là pho tượng Phật màu xám này cứ không ngừng vung chưởng như đang phát tiết vậy.
Uy lực một chưởng cũng đã đủ để dời núi lấp biển, việc vung chưởng liên tục không ngừng mang đến tận thế nhân tạo.
Ầm ầm ầm ~~
Chưởng ấn rơi vào trong biển liên miên không dứt.
Biển xám đáng thương bị đánh đến không hề có sức đánh trả.
Trên mặt biển lưu lại từng vòng xoáy lớn, đáy biển lại có thêm từng dấu chưởng ấn khổng lồ sâu không thấy đáy.
Chưởng ấn càng đập càng nhanh, cuối cùng làm dấy lên bão tố như tận thế, hóa thành tai nạn hủy thiên diệt địa.
Điều khiến Tống Thư Hàng run rẩy nhất chính là vị tượng Phật màu xám này vừa công kích biển xám, lại vừa tới gần chỗ chiến xa Hà Long Thần Hành của hắn.
Dường như chiến xa Hà Long Thần Hành đang hấp dẫn hắn vậy.
Chưởng ấn rơi xuống tựa như spam bình luận, lại tựa như bão tố đánh tới chỗ Tống Thư Hàng.


“Sắp đuổi kịp rồi.” Tống Thư Hàng nói.
“Yên tâm, chúng ta vừa khởi động làm nóng người thôi.” Con rối tiên tử nói.
Dưới sự điều khiển của tiên tử, chiến xa Hà Long Thần Hành điên cuồng tăng tốc, đột nhiên vọt mạnh đi.
Vì muốn thử thoát khỏi tuyến đường công kích của tượng Phật màu xám, chiến xa cũng không đi thẳng tới mà đi theo đường chéo.
Nhưng dường như pho tượng Phật thật sự đã định vị tọa độ của chiến xa, sau khi vị trí chiến xa chếch đi, tuyến đường công kích của tượng Phật cũng được điều chỉnh.
“Né tránh không được, quả nhiên nó đã tập trung vào chúng ta.” Tống Thư Hàng nói.
“Đã như vậy thì chúng ta dùng tốc độ cắt đuôi nó!” Con rối tiên tử nói.
Dứt lời, hai tay cô run lên: “Tiên Thú Độn Pháp – Thần Yến.”
Linh lực của con rối tiên tử bám vào trên chiến xa Hà Long Thần Hành, linh lực độn thuật hóa thành hình dáng một con chim yến màu vàng.
Vèo ~~
Tốc độ của chiến xa Hà Long Thần Hành lại tăng lên một bậc.
Tống Thư Hàng cảm thấy cả người mình sắp bị ném bay ra ngoài.
Hắn tiếp tục quay đầu, nhìn tượng Phật màu xám kia chằm chằm.
Tốc độ đi tới của tượng Phật không thay đổi, con rối tiên tử vừa tăng tốc, khoảng cách giữa hai bên đã bị kéo ra xa.
Tống Thư Hàng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Đúng lúc này, trong chưởng ấn đầy trời nơi tượng Phật đứng, có một tia sáng lóe lên.
Là chiếc tiên thoa kèm theo công năng khiêu khích kia.
Chiếc tiên thoa linh hoạt kia sượt qua giữa tượng Phật màu xám và chưởng ấn, sau vài lần lóe lên, lại xuất hiện bên cạnh đám người Tống Thư Hàng lần nữa, tiếp đó nó đi chậm lại, sóng đôi với chiến xa Hà Long Thần Hành đã được gia trì ‘Tiên Thú Độn Pháp’.
Brừm brừm brừm brừm ~~
Tiên thoa lại phát ra âm thanh giống như đang ghìm chân ga để khiêu khích.
“Quả nhiên lại đến nữa à?” Con rối tiên tử bình tĩnh nói.
Tống Thư Hàng: “Tiên tử, đừng bị đối phương khiêu khích. Chúng ta cứ tiến lên một cách ổn định là được rồi.”
Hoàn toàn thoát khỏi tượng Phật màu xám mới là chuyện quan trọng nhất.
“Yên tâm, ta không phải người dễ bị khiêu khích đâu.” Con rối tiên tử nói: “Cảnh giới và đạo tâm của ta còn đó, chút chuyện nhỏ kia có khả năng ảnh hưởng đến ta ư?”
Ầm ~~ tiên thoa phát ra tiếng vang lớn lần nữa, lúc này đây, sự khiêu khích của nó càng thêm ác liệt.
Nó gần như sượt qua chiến xa Hà Long Thần Hành, vọt qua đỉnh đầu Tống Thư Hàng, nó khống chế cự ly vô cùng chuẩn xác. Nếu như gần hơn chút nữa, chiến xa Hà Long Thần Hành của Tống Thư Hàng và nó sẽ xảy ra tai nạn trên không.
Sau khi vọt lên trước chiến xa Hà Long Thần Hành, tốc độ của tiên thoa thoáng chậm lại một bước, sau đó trên người nó có mấy bộ phận tương tự như đèn tín hiệu sáng lên, đèn tín hiệu lóe lên từng màu khác nhau, ra sức khiêu khích.
Sau khi kết thúc một bộ kỹ năng khiêu khích, nó lại tăng tốc vọt về phía trước.
Cứ cảm thấy tính cách của chiếc tiên thoa này hơi đê tiện.
“Ha ha ha.” Con rối tiên tử phát ra một tràng cười quỷ dị, cô vươn tay giật dây cương một cái: “Tiên Thú Độn Pháp, Thần Hành Long!”
Vỏ ngoài thần yến do độn pháp tạo thành lại biến hóa, ngưng tụ thành hình dáng một con thần long.
Tốc độ của chiến xa Hà Long Thần Hành tăng lên lần nữa, vọt thẳng lên trước.
Tống Thư Hàng cắn chặt răng, một tay nắm chặt lấy chiến xa, tay kia túm chặt Sở Sở.
Loại tốc độ này đã vượt qua tốc độ lúc Bạch tiền bối mang hắn bay.
Đã gần đến cực hạn rồi… Tốc độ cực nhanh khiến hắn cảm thấy thân thể phát lạnh. May mà trên người có được chiếc chăn mượn từ chỗ Bạch tiền bối two, lúc thân thể hắn lạnh run thì còn có thể cảm giác được chút ấm áp.
Mặc khác, chẳng biết tại sao, hắn đột nhiên cảm giác nơi cánh tay truyền đến cơn đau dữ dội.
Tống Thư Hàng cúi đầu nhìn về phía cánh tay.
Sau đó hắn phát hiện cánh tay trạng thái sương mù của mình đột nhiên xuất hiện mấy vết thương như một đóa hoa nở rộ.
Lạ thật sao lại bị thương nhỉ?
Chờ chút… không phải thân thể ta đã đến cực hạn, sắp tự bạo đấy chứ?
Mệt tim quá, sẽ không chết đâu nhỉ, hình thức sương mù có thể cầm cự được không nhỉ?
Trong lúc đang suy tư, Tống Thư Hàng lại phát hiện bí pháp giám định của mình bị kích hoạt.
Phù văn màu vàng hiện lên trong mắt hắn, lại trở về rất nhanh.
Hắn lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Không phải tự bạo, vết thương trên cánh tay là cái giá phải trả cho bí pháp giám định.
Lần này bí pháp giám định bất ngờ xuất hiện là muốn giám định cái gì?
Điểm thuần thục bí pháp giám định của Tống Thư Hàng càng ngày càng cao, hiện tại hắn đã rất ít gặp phải tình trạng ‘bí pháp giám định’ tự mình kích hoạt để giám định vật phẩm nào đó.
Có điều, một khi hắn chưa hoàn toàn nắm giữ bí pháp giám định thì loại chuyện này sẽ có tỷ lệ phát sinh nhất định.
Chừng nào hắn có thể tháo đôi găng tay xuống mà không cần lo bí pháp giám định đột nhiên kích hoạt thì mới xem như thần công đại thành.
Đoán chừng muốn hoàn toàn nắm giữ bí pháp giám định thì e rằng phải đợi tới khi Tống Thư Hàng tấn thăng đến cửu phẩm. Bởi vì nguyên hình của bí pháp này vốn chính là pháp thuật cấp cửu phẩm.
Lúc này, trong đầu Tống Thư Hàng hiện lên một đoạn tin tức.
[Phi toa xuyên thấu chư thiên vạn giới: Pháp khí có tốc độ phi hành nhanh nhất chư thiên vạn giới, có được tốc độ phi hành gần với ‘bước nhảy không gian’, chính là pháp khí do thiên đạo thứ sáu luyện chế trước khi thành đạo. Sau khi thiên đạo thứ sáu thành đạo, pháp khí này được gia trì lực lượng thiên đạo, thuộc tính tổng thể được cường hóa, tốc độ lại nâng cao thêm một bậc. Hôm nay nó là vật vô chủ, muốn có được nó không? Nếu muốn thì đuổi theo nó, chỉ cần đuổi kịp nó thì nó có thể thuộc về ngươi hề hề hề.]
“Đậu xanh.” Tống Thư Hàng nói.
Con rối tiên tử: “Gì thế?”
“Tiên thoa này là tác phẩm của thiên đạo thứ sáu.” Tống Thư Hàng nói.
Thảo nào lại trâu bò đến nổ trời như vậy.
Hơn nữa, bí pháp giám định bình luận nó là pháp khí ‘có tốc độ phi hành nhanh nhất chư thiên vạn giới’.
Chú ý là nhanh nhất chứ không phải là ‘một trong những thứ nhanh nhất’.
Nói cách khác, chỉ nói trên phương diện tốc độ thì không thể nào tìm ra pháp khí nào có tốc độ nhanh hơn nó.
Tuy bây giờ nó là vật vô chữ, đuổi kịp nó là có cơ hội được nó chấp nhận. Nhưng vấn đề là, đồ chơi này có tốc độ nhanh nhất chư thiên vạn giới đấy, ai đuổi kịp nó chứ?
“Ngươi biết nó à?” Con rối tiên tử tò mò hỏi.
“Vừa rồi ta lỡ giám định nó nên mới biết, tên nó là phi toa xuyên thấu chư thiên vạn giới… Nó là tác phẩm của thiên đạo thứ sáu trước khi thành đạo. Là pháp khí có tốc độ nhanh nhất chư thiên vạn giới, hơn nữa sau khi thiên đạo thứ sáu thành đạo thì pháp khí này còn được lực lượng thiên đạo gia trì cường hóa.” Tống Thư Hàng nói.
Con rối tiên tử: “…”
Là ảo giác ư?
Vì sao gần đây cô cứ cảm thấy ‘tác phẩm của thiên đạo’ rơi đầy đường, đến đâu cũng gặp được vậy nhỉ?
Bởi vì vẫn luôn ở bên cạnh Tống Thư Hàng, cô biết trên người Tống Thư Hàng có vài món ‘tác phẩm của thiên đạo’.
Thế giới hạch tâm thần bí, Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, còn có ‘hành tinh mọc mắt’ thường xuyên nhảy ra đánh Tống Thư Hàng kia nữa.
Còn có khúc xương bất hủ trong cơ thể vị tiên tử có mái tóc dài màu lam mà Tống Thư Hàng quen biết kia.
Giờ lại thêm chiếc tiên thoa này…
Trước kia cô ở Thiên Đình viễn cổ, mấy trăm năm cũng không nhìn thấy ‘tác phẩm của thiên đạo’ nào, hiện tại từng cái lại lũ lượt xuất hiện.
Điều này khiến con rối tiên tử sinh ra một loại cảm giác ném bậy ném bạ một cục gạch vào trong đám người cũng có thể đập ra một ‘tác phẩm của thiên đạo’ vậy.
“Chiếc phi toa xuyên thấu chư thiên vạn giới này hiện đang là vật vô chủ. Như vậy xem ra, sau khi thiên đạo thứ sáu về hưu thì đã biến mất?” Tống Thư Hàng suy tư.
Sau khi nhóm thiên đạo về hưu thì rốt cuộc đã đi đâu chứ?
Rõ ràng là tồn tại bất hủ, bất tử bất diệt, thậm chí không cách nào bị tổn hại, thế tại sao bọn họ lại biến mất được chứ.
“Vật vô chủ?” Con rối tiên tử nghi hoặc.
“Ừ, hơn nữa nếu có thể đuổi kịp nó thì sẽ có cơ hội bắt nó hàng phục. Nhưng ai đuổi kịp nó được chứ, tên này có tốc độ nhanh nhất chư thiên vạn giới cơ mà.” Tống Thư Hàng nói.
“Đuổi kịp nó là có cơ hội lấy được ư?” Ánh sáng màu cam trong mắt con rối tiên tử trở nên chói lóa: “Thư Hàng, ngươi còn chịu được không?”
Tống Thư Hàng: “?”
Mắt con rối tiên tử sáng ngời… không phải cô muốn đuổi theo chiếc tiên thoa này đó chứ?
“Chúng ta có cơ hội, ta còn một môn độn pháp cuối cùng vẫn chưa thi triển.” Con rối tiên tử nói.
Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi: “Có thể đuổi kịp nó ư?”
Phía trước, chiếc tiên thoa kia đã không còn nhìn thấy bóng dáng.
“Không thể, nhưng mà… chúng ta có thể dùng biện pháp khác. Chúng ta có thể khiến đối phương giảm tốc độ! Nếu đối phương có tốc độ nhanh nhất chư thiên vạn giới, vậy chúng ta cứ nghĩ cách khiến tốc độ của nó giảm xuống. Sau đó chúng ta lại vượt qua nó. Chẳng hạn như lát nữa nếu nó lại lủi đến bên cạnh chúng ta thì cứ đè nó ra đánh!” Con rối tiên tử nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Không biết vì sao, hắn đột nhiên nhớ tới cuộc đua máy kéo có tay cầm tàn khốc kia.
Rõ ràng chỉ là một giải đua xe, thế nhưng các loại công kích như ‘mũi khoan kim cương vô địch’, ‘tên lửa Phi Mao Thối cải tiến’, ‘cự Phật chi quyền’, ‘máy kéo biến hình số Diệt Phượng’ lại xen lẫn trong hiện trường so tài, khiến giải đua xe hòa bình bị phá hủy.
Trong lúc nói chuyện, chiếc tiên thoa kia lại xuất hiện bên cạnh chiến xa Hà Long Thần Hành lần nữa.
Sau đó lại ngừng lại, đi song song với chiến xa Hà Long Thần Hành.
Nó bay càng lúc càng nhanh… Tiếp đó tần suất gây hấn cũng nhanh hơn không ít.
“Đánh nó!” Con rối tiên tử truyền âm.
“Ta đánh ư?” Tống Thư Hàng sửng sốt.
“Ta đang toàn lực lái xe, không rảnh đánh nó.” Con rối tiên tử truyền âm: “Đừng lãng phí thời gian, có cách làm giảm tốc độ của nó không, mau xem thử đi.”
Tống Thư Hàng nhanh chóng lọc qua các kỹ năng của mình một lần trong đầu rồi tuyệt vọng nói: “Không có, ta không có pháp thuật hoặc phương pháp làm giảm tốc độ.”
Xin lỗi, ta làm mất thể diện của các Linh Hoàng ngũ phẩm rồi. Rõ ràng là một Linh Hoàng ngũ phẩm năm hạt nhân, vậy mà ngay cả một pháp thuật giảm tốc độ ta cũng không biết.
“Lườm nó, dùng con mắt Thánh Nhân nhìn nó đi!” Con rối tiên tử nói: “Mặc kệ có tác dụng hay không, cứ thử lườm nó xem. Ngay cả người đá khổng lồ mà con mắt Thánh Nhân còn có thể gây ảnh hưởng được, nói không chừng có thể khiến chiếc tiên thoa này bị ảnh hưởng đấy.”
“Làm sao mà có tác dụng được chứ.” Tống Thư Hàng cười khổ.
Người đá khổng lồ đã tu luyện thành tinh rồi, là vật sống.
Mà tiên thoa là pháp khí, pháp khí thì làm sao mà mang thai chứ?
Có điều hắn vẫn dùng con mắt Thánh Nhân lườm tiên thoa, thử cũng đâu có mất tiền. Con mắt Thánh Nhân Nho gia của hắn còn chưa kịp tháo xuống. Có điều vậy cũng tốt, bớt được thời gian lắp mắt vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận