Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2679: Tương lai của Bá Tống

Chương 2679: Tương lai của Bá Tống
Thực ra [Quyền hạn chúa tể Cửu U – nghịch chuyển thời gian cá thể] còn được gọi với cái tên khác là Biến Thành Phôi Thai thuật, là phiên bản đảo ngược của Suy Lão thuật…
Dưới quyền hạn của chúa tể Cửu U, chỉ trong vòng vài hơi thở, người bị thi thuật sẽ biến từ một tu sĩ có thực lực cường đại thành một bào thai yếu ớt, sau đó bị người ta tùy tiện bóp chết!
Điều đáng tiếc duy nhất là Biến Thành Phôi Thai thuật chỉ có tác dụng trong thời gian hạn định. Nó không phải là cải lão hoàn đồng trên ý nghĩa, mà chỉ là thuật đảo ngược thời gian của một cá thể trong thời hạn nhất định. Khi pháp thuật hết tác dụng thì hiệu quả đảo ngược thời gian sẽ biến mất, cho nên không thể dùng bí thuật này để duy trì trường sinh bất lão được.
Điều đáng nhắc tới là… người sáng tạo ra pháp thuật này chính là đại lão quả cầu béo đã đi đời nhà ma từ lâu. Nó kết hợp thời gian và pháp tắc nguyền rủa, sau đó cho ra đời bí pháp này.
Trước kia khi đại lão quả cầu béo còn sống trên đời, nó đã từng thi triển năng lực này với Bạch tiền bối, đưa Bạch tiền bối về lại dáng vẻ của Tiểu Bạch trong huyễn cảnh thiếu niên áo xanh dắt ngựa trắng.
Trong ấn tượng của Tống Thư Hàng, dáng vẻ của bé Bạch hai tuổi chính là đứa con cưng tương lai lý tưởng trong lòng tất cả sinh vật trên thế gian này.
Vòng xoáy nghịch chuyển thời gian không ngừng chuyển động sau lưng Bạch tiền bối.
“Hãy quỳ rạp trước mị lực của Bạch tiền bối nhỏ đi!” Sau lưng Tống Thư Hàng hình thái sương mù, mỹ nhân rắn công đức chỉ nhỏ bằng nắm đấm hiện lên, chủ động phối âm cho pháp thuật nghịch chuyển thời gian của hắn.
Đồng thời, thân hình Bạch tiền bối nhanh chóng thu nhỏ lại theo tác động của pháp thuật nghịch chuyển thời gian.
Chỉ trong nháy mắt, Bạch tiền bối đã biến thành dáng vẻ của bé cưng hai tuổi.
Bé Bạch cúi đầu đứng lặng, đạo bào thùng thình khoác lỏng lẻo trên người. Vì pháp thuật nghịch chuyển thời gian của Tống Thư Hàng chỉ tác động lên thân thể Bạch tiền bối chứ không bao gồm những vật khác, nên bộ đạo bào này không chịu ảnh hưởng. Song, đạo bào rộng thùng thình cũng chẳng khiến vẻ đáng yêu của bé Bạch giảm đi chút nào.
Bạch Cốt Tiên Cơ cách đó không xa: “…”
Đây là ý tưởng của ngươi? Ngươi làm trò mèo gì thế! Ngươi biến Bạch Thánh - chủ lực mạnh nhất trong trận đánh này thành một đứa nhóc con trói gà không chặt để làm cái quái gì?!
Chẳng lẽ ngươi muốn làm như @#%x Tiên Tử nói, dùng vẻ đáng yêu của bé Bạch để khiến đại lão độc ác kia bấn loạn đến chết, bắt hắn quỳ gối dưới mị lực của bé Bạch sao?
Muốn chết à?!
Mà khoan… biết đâu phương án này lại có tác dụng thật ấy chứ? Trên thân thể bé Bạch nhỏ xíu kia dường như thật sự tỏa ra sức hút không gì kháng cự nổi kìa…
Não bộ của Trường Sinh Giả có tốc độ xử lý siêu nhanh. Chỉ trong chốc lát, trong đầu Bạch Cốt Tiên Cơ đã hiện lên vô vàn suy nghĩ.
Đúng lúc này, một tiếng “xoẹt” nhỏ vang lên.
Trong hư không, một luồng sức mạnh bất hủ phóng tới. Vân Tước Tử Tiên Tử tiến vào giai đoạn hồi sinh một lần nữa!
Đồng thời, thân thể sương mù ngụy bất hủ của Tống Thư Hàng giải phóng toàn bộ sức mạnh, dốc toàn lực thôi động vòng xoáy nghịch chuyển thời gian.
Thân hình Bạch tiền bối dừng lại ở dáng vẻ bé Bạch lên hai, không tiếp tục nhỏ đi nữa.
Nhưng sau lưng hắn, vòng xoáy nghịch chuyển thời gian vẫn đang dốc sức quay nhanh theo sự điều khiển của Tống Thư Hàng.
[Tiểu tử này muốn đưa Bạch Thánh về lại trạng thái phôi thai luôn sao?] Bạch Cốt Tiên Cơ hoàn toàn không biết Tống Thư Hàng muốn làm gì.
Nhưng bây giờ cô chỉ có thể đặt lòng tin vào Tống Thư Hàng, không cắt ngang thao tác của hắn, đồng thời phải chuẩn bị sẵn sàng để yểm hộ cho hắn.
Khi Bạch Cốt Tiên Cơ đang suy tư thì sau lưng bé Bạch và Tống Thư Hàng phát sinh dị biến.
Một biển sao hư ảo bỗng nhiên xuất hiện ngay sau lưng bé Bạch.
Vòng xoáy nghịch chuyển thời gian xoay càng lúc càng nhanh, biển sao sau lưng bé Bạch càng ngày càng mở rộng. Biển sao không có bến bờ, không biết từ đâu xuất hiện và sẽ đi về nơi đâu.
Nói là một biển sao, nhưng nhìn kĩ sẽ phát hiện ra đó không phải là biển sao, mà là một thứ không thể dùng ngôn ngữ để hình dung được. Nó tựa như sông thời gian, sông vận mệnh, trong lòng ẩn chứa công đức và số mệnh miên man.
Đại lão độc ác trong vầng mặt trời hư ảo trên không cũng nhận ra sự khác thường.
Nhưng lúc này đòn toàn lực của hắn đang giằng co với cái chân của Bạch tiền bối two. Hắn chỉ có thể gắng gượng tích tụ một luồng năng lượng mới, hóa thân thành cú đấm vô hình để tấn công biển sao hư ảo nọ.
Ầm!
Cú đấm vô hình đánh vào biển sao, bị nó nuốt chửng và hấp thu trong nháy mắt, biến mất không còn tăm tích, chẳng khác nào trâu bùn xuống biển.
Dự cảm không lành dần dần dâng lên trong lòng đại lão độc ác đang ẩn thân.
Bởi vì sau cú đấm kia, hắn đánh hơi thấy khí tức bất hủ tỏa ra từ biển sao hư ảo.
Hôm nay sao thể hả?
Thế giới này làm sao vậy?
Ta gặp đối thủ gì thế này?
Chiêu trò hồi sinh vô hạn của Vân Tước Tử Tiên Tử, biển sao bất hủ của Bạch Thánh… nhìn kĩ ra, ngay đến cụm sương mù bé nhỏ kia cũng mang trên mình khí tức bất hủ.
Áo bí Bất Hủ là áo bí thâm ảo nhất trong chư thiên vạn giới, chỉ khi chấp chưởng Thiên Đạo mới có thể tiếp xúc. Thế mà hôm nay lại xuất hiện nườm nượp trước mắt đại lão độc ác như rau cải trắng!
Gặp được một kẻ mang áo bí bất hủ là Vân Tước Tử Tiên Tử, đại lão độc ác vui lắm. Hắn có thể nghĩ cách giam cầm Vân Tước Tử Tiên Tử để nghiên cứu quan hệ giữa bất hủ và cô.
Nhưng hai kẻ, rồi ba kẻ mang khí tức bất hủ xuất hiện lại khiến cho hắn sợ hãi!
[Có phải ta ở Mộng Giới lâu quá nên bây giờ vẫn đang nằm mơ hay không?]
“Đó là gì vậy?” Ánh mắt của Bạch Cốt Tiên Cơ bị biển sao của bé Bạch thu hút. Khi nhìn thấy biển sao ấy, cô không tài nào dời mắt đi được nữa.
Ánh mắt cô bị hút sâu vào đó như người sắp chết khát gặp được suối trong.
Ào ~
Lúc này, dòng sông vận mệnh hay sông thời gian sau lưng bé Bạch gợn sóng lăn tăn. Sau đó, một đôi tay sương mù vươn ra từ con sông dài hư ảo.
Tính chất của đôi bàn tay sương mù này giống với thân thể sương mù của Tống Thư Hàng như đúc, song mức độ uy hiếp thì cao hơn nhiều!
Khi đôi tay sương mù hiện thân, tất cả mọi người ở đây đều rùng mình như con mồi bị kẻ đi săn để mắt.
Chỉ có Tống Thư Hàng chung một nguồn cội với chúng là thấy tế bào toàn thân sảng khoái như mới sống lại một lần!
“Thành công rồi!” Tống Thư Hàng bật cười ha hả.
Thao tác lần này của hắn thành công là chuyện trong dự kiến, bởi vì dù sao đối tượng cũng là Bạch tiền bối mà.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn về vầng mặt trời hư ảo giữa không trung: “Ta đã thành công, vậy thì…”
“Đối mặt với tuyệt vọng đi, hỡi đại lão vô danh!” Mỹ nhân rắn công đức bé bằng nắm đấm nhưng bản chất vẫn là @#%× Tiên Tử. Chức năng của cô sẽ không giảm đi theo kích thước hình thể của mình.
Cho nên, khi Tống Thư Hàng vừa mở miệng, cô đã nhanh chóng cướp mất nửa câu thoại sau của hắn.
“Ý ta chính là như vậy đấy.” Tống Thư Hàng cố kiết nặn thêm cho mình một câu.
Khi hắn nói ra câu này, vận mệnh của hắn đã an bài.
Trong tương lai, có thể đây chính là lời thoại duy nhất cả đời của hắn.
Sau này hình thức của nó có thể mở rộng thêm vài kiểu như [XX tiên tử nói đúng lắm], [Đây chính là điều ta muốn nói], [+1]…
Bạn cần đăng nhập để bình luận