Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1488: Mạnh Như Quái Vật

Chương 1488: Mạnh Như Quái Vật
Chuyện gì thế này?
Rõ ràng đã triệu hồi ý chí của sủng vật nhà đại lão thế giới Cửu U đến, tại sao lại đột nhiên trở về chứ?
Nhà có việc gấp á?
Nhà có việc gấp mà ngài còn có thời gian chạy tới đây à?
Tưởng ta là đứa bé ba tuổi chắc, muốn dùng cớ này để lừa ta?
Còn nữa... hình như vừa rồi hắn cảm ứng được ý chí của sủng vật nhà đại lão do hắn triệu hồi tới lên tiếng chào hỏi với Bá Tống Huyền Thánh thì phải?
Hay là hắn cảm ứng nhầm nhỉ?
Tống Thư Hàng phủi tay hỏi:
“Còn muốn tiếp tục không? Nếu T233 cấp cấp như luật lệnh không được, có muốn đổi thành Thái Thượng Lão Quân hoặc là một vị khác trong Tam Thanh tổ sư(*) cấp cấp như luật lệnh không?”
Tên xăm mình:
“...”
Do cái giả phải trả khi thi chú, làn da của hắn bắt đầu khô quắt lại, nếp nhăn hiện ra, trên đầu cũng xuất hiện rất nhiều tóc bạc.
Chú thuật này tiêu hao sinh mệnh lực nhiều hơn hắn tưởng.
Không được rồi, không thể tiếp tục nữa.
“Hây a! Sư tử liên trảm!”
Tên xăm mình điên cuồng vọt tới, song trảo vung liên tục. Năm ngón tay của hắn như năm lưỡi đao, từng ngón chém ra kình khí sắc bén.
Chỉ nhìn khí thế, công kích của tên xăm mình có vẻ rất mạnh.
Con mắt máy của thiếu nữ tóc vàng trốn dưới quầy thu ngân khóa chặt tên xăm mình, con chip điện tử trong đầu tức tốc tính toán, phân tích động tác của tên xăm mình, cố gắng tính ra phương pháp tránh né.
“Không được, tốc độ quá nhanh. Hơn nữa trên tay đối phương có thứ gì đó như đao khí, vô cùng sắc bén, kể cả kim loại cũng bị cắt đứt.”
Thiếu nữ tóc vàng lo lắng nói.
Không biết chủ quán có thể đỡ được công kích này không?
Dưới ánh nhìn chăm chú của con mắt máy, chủ quán ra tay.
Bặc~~
Chỉ thấy chủ quán nhẹ nhàng vung tay một cái.
Ngay sau đó, toàn bộ đao ý sắc bén kia đều bị đánh bay.
Bàn tay của chủ quán vẫn chưa dừng lại, thế tới không giảm, tặng ngay một cái tát lên mặt tên xăm mình.
“A~~”
Tên xăm mình hét thảm một tiếng, thân thể xoay tròn bay ra ngoài đập trúng vách tường, ở trên vách tường lộn hai vòng rưỡi, sau khi đụng ra mấy vết nứt mới từ từ trượt xuống.
“Đáng... đáng sợ quá.”
Thiếu nữ tóc vàng nhìn ngây người.
Chủ quán quá mạnh, mạnh không giống con người mà giống như một con quái vật.
Mặc dù thoạt nhìn hắn không có cơ bắp cuồn cuộn nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác cực kỳ cường tráng.
“Hai cái bàn + một mảng tường nứt.”
Con rối tiên tử bình tĩnh liệt kê.
Tống Thư Hàng:
“...”
Đừng nói là muốn tính món nợ khó đòi này lên trên đầu ta nhé?
Tên xăm mình giãy giụa từ dưới đất bò dậy, nhìn Bá Tống Huyền Thánh.
Hắn phát hiện ra một sự thật không hay cho lắm, Bá Tống Huyền Thánh không có ý muốn giết chết hắn.
Từ nãy đến giờ Bá Tống Huyền Thánh chỉ sử dụng công kích bình thường, lực công kích cũng vừa phải, rõ ràng là đang nương tay.
Đương nhiên hắn sẽ không ngây thơ cho rằng Bá Tống Huyền Thánh có hảo cảm với hắn, muốn đào tạo hắn thành người nối nghiệp hay gì đó. Sở dĩ đối phương hạ thủ lưu tình, sợ là chỉ có một nguyên nhân, chính là vì muốn bắt sống hắn.
Chẳng lẽ còn muốn tra hỏi, muốn đào ra bí mật gì đó từ miệng ta?
Hay Bá Tống Huyền Thánh muốn dùng ta làm vật thí nghiệm sống?
Hắn vốn nghĩ cùng lắm thì chết thôi, chết rồi về nhà hồi sinh.
Không ngờ ở trước mặt Bá Tống Huyền Thánh, muốn chết oanh liệt một lần cũng không được.
Tên xăm mình bỗng liếc mắt, sau đó đột nhiên xoay người, vung quyền đánh vào bức tường sau lưng.
“Chậc, ta mới nhận lấy quán ăn này, không thể để ngươi phá hoại như vậy được.”
Tống Thư Hàng nói khẽ.
Dứt lời, hắn giơ tay điểm nhẹ về phía tên xăm mình.
Ngay sau đó tên xăm mình chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển, cảnh tượng trước mắt biến hóa, quán ăn biến mất, thay vào đó là một quảng trường màu đỏ.
“Đây là... thực tại ảo ư?”
Tên xăm mình lập tức nghĩ tới một năng lực trong truyền thuyết mà chỉ có tu luyện giả cảnh giới Tôn Giả thất phẩm trở lên mới có thể nắm giữ.
Ở giữa quảng trường, hắn và Bá Tống Huyền Thánh đang đứng đối diện nhau.
Con rối tiên tử, Sở Sở, còn có một thiếu nữ tóc vàng xa lạ xuất hiện ở ngoài rìa quảng trường, đóng vai khán giả xem diễn.
Còn ông anh vạm vỡ kia lại không thấy đâu.
Lúc này thiếu nữ tóc vàng kinh ngạc nhìn xung quanh.
Nhân sinh quan đáng thương của cô lại bị đả kích lần nữa.
Cô và những người khác đang ở trong quán ăn nhỏ mà, tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây?
Không gian biến hóa?
Ảo ảnh thị giác?
Những điều này hoàn toàn không khoa học!
Tri thức và hệ thống sức mạnh mà cô học tập, nắm giữ từ trước đến giờ đều vô dụng trong trường hợp này.
...
Vốn dĩ Tống Thư Hàng định đưa tên xăm mình vào thẳng Điện Hàn Đông rồi nhốt lại luôn, nhưng xét thấy còn những mấy ngày nữa Thất Sinh Phù tiền bối mới đến, cứ nhốt tên xăm mình như thế thì lãng phí quá.
Phải tận dụng triệt để mọi thứ, không thể lãng phí được.
Đệ tử của hắn là Sở Sở và tiểu m Trúc đang thiếu một đối tượng luyện công, mà bây giờ tên xăm mình yếu ớt vừa lúc có thể đảm nhận chức vụ này.
Thế nên Tống Thư Hàng đã chuyển tên xăm mình đến quảng trường Hạ Cung.
Coi như việc bắt giữ đã hoàn tất.
Đương nhiên, vì đề phòng tên này đi lại lung tung làm ảnh hưởng đến những vị khách khác trong thế giới hạch tâm, Tống Thư Hàng cần phải hạn chế phạm vi hoạt động của hắn.
“Bốn bức tường vương giả.”
Tống Thư Hàng đưa tay ấn trên đất một phát.
Ầm ầm.
Tường Kim Sư Vương Giả, tường Bạch Hổ Vương Giả, tường Băng Sa Vương Giả, tường Lôi Ưng Vương Giả xuất hiện, dựng đứng trên quảng trường Hạ Cung, vây kín tên xăm mình.
Sau đó thần môn Miêu Yêu Tiên Cơ xuất hiện ở ngay phía trên bốn bức tường vương giả.
Chỉ cần thần môn đóng lại, quảng trường sẽ biến thành một mật thất, không cần lo tên xăm mình trốn thoát.
“Ngay cả tường cũng có thể biến ra ư?”
Thiếu nữ tóc vàng lùi về sau mấy bước, đưa tay gõ nhẹ lên mấy bức tường.
Không phải ảo thuật, là vật thể tồn tại chân thật.
Hơn nữa bức tường này rất cứng!
Cứng đến mức hoàn toàn không khoa học.
Tường này được chế tạo từ vật liệu gì? Làm sao chế tạo ra? Chủ quán chuyển chúng ra bằng cách nào? Bình thường giấu ở đâu?
Ngay cả mắt máy của cô cũng không giám định ra chất liệu của bức tường này.
Thiếu nữ tóc vàng tò mò không thôi, cô thật sự rất muốn nghiên cứu cấu tạo của bốn bức tường này, muốn biết nguyên lý tồn tại của chúng.
Tò mò là động lực để con người tiến tới.
Tìm hiểu những điều chưa biết là một cách để tăng vốn kiến thức.
...
Mặt mày tên xăm mình tái mét.
Quả nhiên Bá Tống Huyền Thánh muốn bắt sống hắn.
Hơn nữa bây giờ hắn đang ở trong thực tại ảo do Bá Tống Huyền Thánh tạo ra... Nếu hắn chết, tà pháp hồi sinh kích hoạt, chắc chắn sẽ bị Bá Tống Huyền Thánh cảm ứng được.
Đến lúc đó, tà pháp hồi sinh còn chưa khởi động thì đã bị chặn mất rồi.
“Không thể chết được, ít nhất ta không thể chết trước khi Bá Tống Huyền Thánh giải trừ thực tại ảo.”
Tên xăm mình tự nhủ.
“Sở Sở.”
Lúc này Tống Thư Hàng xoay người lại gọi.
“Ta đây sư phụ.”
Sở Sở đáp.
“Tới đây để sư phụ buff một tầng hộ giáp cho ngươi, sau đó đi luyện thực chiến với tên này. Đúng lúc chúng ta còn thiếu một đối tượng thực chiến, ngươi có thể dùng hắn để luyện tay. Cẩn thận một chút, đối phương có lực chiến ở cảnh giới tứ phẩm, mạnh hơn ngươi nhiều đấy.”
Tống Thư Hàng giải thích.
“Ta có làm được không?”
Sở Sở hỏi.
Gần đây cô mới chuyển sang tu luyện Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, bây giờ cô vẫn còn ở cảnh giới nhị phẩm.
“Kẻ sĩ thà chết không chịu nhục.”
Tên xăm mình tuyên bố.
Muốn bắt hắn làm đối tượng bồi luyện? Bá Tống Huyền Thánh đúng là ức hiếp người quá đáng.
Tống Thư Hàng cười to, chỉ vào Sở Sở rồi nói:
“Vị đệ tử này của ta là tu sĩ cảnh giới nhị phẩm, cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi thắng được cô ấy trong vòng nửa tiếng đồng hồ, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.”
“Ngươi nói thật?”
Hai mắt tên xăm mình sáng lên.
Mặc dù nói kẻ sĩ thà chết không chịu nhục, nhưng nếu cho một con đường sống, có một số việc vẫn có thể thương lượng được.
Tống Thư Hàng mỉm cười:
“Tin hay không tùy ngươi, cơ hội ta đã cho, giờ phải xem ngươi có cầm chắc hay không.”
“Được.”
Tên xăm mình cắn răng nói.
“Sư phụ, ta có được không?”
Sở Sở lo lắng hỏi lại.
Đối phương có yếu thế nào cũng là tu luyện giả cảnh giới tứ phẩm.
Cô chỉ mới luyện đến nhị phẩm, thua đối phương đến hai đại cảnh giới.
Hơn nữa cô mới chuyển sang tu luyện Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công không lâu, còn chưa nắm vững công pháp.
“Đừng lo, phải tin tưởng chính mình. Mà dù có thua cũng chẳng sao, coi như mạng hắn chưa đến lúc tàn, lần này bỏ qua cho hắn. Lần sau nếu có cơ hội gặp lại, lại bắt hắn cũng không muộn.”
Tống Thư Hàng vỗ nhẹ lên vai Sở Sở.
Trong lúc hai người nói chuyện, đao ý của Tống Thư Hàng đã âm thầm quấn quanh người Sở Sở.
Trong lòng chợt động, Sở Sở lập tức hiểu ra.
Đây là đao ý khôi giáp của riêng Tống Thư Hàng.
Nếu kích hoạt đao ý khôi giáp này, đến lúc chiến đấu, cô đã ở vào thế bất bại.
“Lên đi, đi thể nghiệm cảm giác chiến đấu trực diện với chú thuật sư tứ phẩm.”
Tống Thư Hàng nói.
Sở Sở gật đầu sau đó đưa tay rút tiểu kiếm quấn trên chân ra, đứng đối diện với tên xăm mình.
“Hây!”
Tên xăm mình cắn răng hét lên một tiếng, sương đen mỏng manh trên người hắn bỗng chốc lại tăng vọt, hóa thành thực chất, bám vào hai tay hắn.
Hắn vận sức ném hai đoàn hắc vụ về phía Sở Sở.
Sở Sở nâng kiếm, phát huy trình độ kiếm thuật của bản thân đến mức cao nhất.
Đoản kiếm không ngừng đâm ra, hóa thành kiếm võng, đánh nát hai đoàn sương đen.
Nhưng sương đen bị đánh nát lại xuyên qua võng kiếm, rơi xuống người Sở Sở như mưa.
Đây là sự đè ép về mặt cấp bậc của tứ phẩm đối với nhị phẩm.
Lúc này, đao ý ẩn trên người Sở Sở kích hoạt.
Đao ý chuyển động, hóa thành khôi giáp thiếp thân dựa theo dáng người của Sở Sở.
Năng lượng sương đen như mưa rơi trúng đao ý khôi giáp.
Đao ý khôi giáp chợt lóe sáng, chặn toàn bộ sương đen.
“Khải ý?”
Tên xăm mình kinh ngạc thốt lên.
Ở phía đối diện, nhờ có đao ý khôi giáp, Sở Sở chẳng phải lo ngại gì nữa. Thân hình cô chợt động, kiếm khí tung hoành ngang dọc, chỉ công không thủ.
Chỉ trong chớp mắt, kiếm khí đã bao phủ tên xăm mình, ép hắn lui về sau liên tục.
“Tốt lắm, cứ vậy mà làm. Sở Sở, nửa tiếng sau gặp lại.”
Tống Thư Hàng vẫy tay chào.
********
Thiếu nữ tóc vàng chỉ cảm thấy trước mắt bỗng sáng lên, chẳng biết lúc nào lại trở về quán ăn nhỏ, mà cô thì vẫn đang trốn dưới quầy thu ngân.
“Trở về rồi ư?”
Thiếu nữ tóc vàng ngơ ngác quay đầu nhìn xung quanh.
Mà ở trước quầy thu ngân trong quán, ông anh vạm vỡ đang trợn tròn mắt kinh ngạc.
Hắn trợn mắt nhìn chủ quán và mấy người khác đột nhiên biến mất, sau đó lại tận mắt thấy bọn họ đột nhiên lóe sáng trở về lại.
Quá ảo, chẳng khác gì khoa học viễn tưởng!
Hiện thực còn ly kỳ hơn cả phim ảnh!
“Ơ, ông anh vẫn còn ở đây à? Tôi tưởng ông anh đã tranh thủ trốn đi rồi chứ.”
Tống Thư Hàng lại đan mười ngón tay vào nhau, chống cằm nhìn ông anh vạm vỡ.
Đối phương là người bình thường nên hắn không mang đối phương vào trong thế giới hạch tâm.
“Không đi lại hay, tốt nhất là nên xóa hết phần trí nhớ mà hắn vừa trải qua nảy giờ.”
Con rối tiên tử bình tĩnh nói.
Ông anh vạm vỡ:
“Xóa... xóa trí nhớ?”
Series Men In Black (**) à?
Chú thích:
(*) Tam Thanh là ba vị thần tiên tối cao trong Đạo giáo tại Trung Quốc. Tam Thanh bao gồm: Ngọc Thanh Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, Thượng Thanh Linh Bảo Thiên Tôn, Thái Thanh Đạo Đức Thiên Tôn cũng chính là Thái Thượng Lão Quân.
(**) Men In Black (tên tiếng việt: Đặc Vụ Áo Đen) là loạt phim khoa học viễn tưởng Mỹ, kể về hoạt động của một tổ chức bí mật chuyên quản lý, giám sát những người ngoài hành tinh trên trái đất (MIB).
Bạn cần đăng nhập để bình luận