Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2242: Hôm Nay Bá Tống Ta Công Nhận Ngươi Rồi

Chương 2242: Hôm Nay Bá Tống Ta Công Nhận Ngươi Rồi
Đúng là niềm vui bất ngờ.
Vốn Bạch tiền bối chỉ muốn dùng dư đảng Thiên Đình làm thí nghiệm thử một lần trước, để xem mức độ khả thi của phương án tạo động phủ trên mặt trăng này cao bao nhiêu.
Chờ sau khi thí nghiệm kết thúc thì lại tạo một động phủ nữa, tiếp theo sẽ đến Thú giới tung tin tức ra để câu được con cá lớn ở Thú giới.
Không ngờ con cá lớn ở Thú giới đã tự mình đưa tới cửa.
Trên mặt Bạch tiền bối lộ ra nụ cười xán lạn, thấp giọng nói: “Hôm nay ta đúng là may mắn.”
Xích Tiêu kiếm tâm ma bên cạnh nghe vậy thì muốn nói gì đó, rồi lại không biết nên nói gì cho phải. Dù sao thì ngày nào Bạch đạo hữu cũng rất may mắn, thật sự không có gì đáng nói cả.


Trên đỉnh đầu, móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ ập xuống.
Không gian không chịu nổi lực lượng của cô nên bắt đầu nứt vỡ.
Từng khe nứt không gian phủ đầy phần không gian bên dưới móng vuốt. Trong khe nứt không gian có luồng điện đen kịt tựa chất lỏng chảy ra. Đó là tác dụng phụ sau khi không gian bị cưỡng ép xé rách, những luồng điện đen kịt này cũng không phải lôi điện… mà là thứ tương tự như ‘máu’ chảy ra sau khi không gian bị thương, không có cảnh giới Kiếp Tiên cửu phẩm mà tiếp xúc với những luồng điện đen kịt này thì sẽ chết ngay lập tức.
Mỗi lần khi cường giả tuyệt thế chiến đấu thật sự, thứ đầu tiên bị thương luôn là không gian vô tội.
Bên dưới, ‘ngọn tháp con mắt’ vừa hình thành không chịu nổi áp lực từ móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ nên bắt đầu vỡ vụn. Dù sao nó cũng là kiến trúc Bạch tiền bối lâm thời làm ra… không biến thành bùn đã là nể tình lắm rồi.
Sở dĩ nó có thể chống đỡ đến bây giờ ít nhiều gì cũng là nhờ tác dụng phòng ngự từ phù văn mà Bạch tiền bối đã khắc trên thân tháp.
Khi Phượng Nghi Cầm Chủ xuất móng vuốt ra, con mắt hỏa diễm đang rực lửa kia cũng đồng thời bắn một cột sáng đỏ rực về phía móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ.
Chức trách của nó chính là phòng ngự.
Chỉ tiếc cột sáng nó bắn ra lại không thể chống lại móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ.
Cột sáng trực tiếp bị móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ đánh thành bụi sáng.
Con mắt hỏa diễm sợ co vòi nên không bắn hỏa diễm ra nữa.
Mà cũng trong lúc đó, cái bóng ẩn dưới công kích của Phượng Nghi Cầm Chủ vung tấm bia đá đen kịt kia lên cao, phong tỏa không gian phía dưới, ngăn cản ‘Bá Tống Huyền Thánh’ bên dưới dùng thủ đoạn không gian chạy trốn.
Hắn có ý định phối hợp với công kích của Phượng Nghi Cầm Chủ, đồng thời cũng cố gắng hết sức để không quấy nhiễu Phượng Nghi Cầm Chủ.
Thiên la địa võng, lại thêm vị Kiếp Tiên đầu trọc đứng bên cạnh nhìn chằm chằm.
Dưới góc nhìn của tất cả mọi người có mặt tại chỗ này thì đây đúng là tuyệt cảnh.
Lúc này, ánh mắt tất cả các tu sĩ còn có thể đứng ở khu vực này trên mặt trăng đều tập trung trên người Bá Tống Huyền Thánh trên ngọn tháp có con mắt rực lửa kia.
Lúc Phượng Nghi Cầm Chủ phát động công kích, tu sĩ có thực lực không đủ đều chịu không nổi mà nằm thẳng cẳng cả rồi.
Tu sĩ có thực lực và đủ tư cách ở lại thì cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Chẳng ai ngờ rằng đại lão bước ra từ trong cánh cửa không gian lại trực tiếp tấn công Bá Tống Huyền Thánh. Hơn nữa, nhìn uy thế của đòn công kích này thì người đến nhất định cũng là những tồn tại đứng đầu nhất trong các Kiếp Tiên.
Đối mặt với tồn tại đáng sợ như vậy, Bá Tống Huyền Thánh phải ứng đối thế nào đây?
[Thời điểm kiểm chứng lời đồn đã đến rồi!]
Ý nghĩa này xuất hiện trong lòng một phần tu sĩ. Rốt cuộc Bá Tống Huyền Thánh có phải là tồn tại cấp Kiếp Tiên như trong truyền thuyết hay không?


Trên ngọn tháp với con mắt rực lửa, Bá Tống Huyền Thánh mặc áo choàng màu trắng, tung bay trong gió.
Dưới uy áp từ công kích của móng vuốt, mái tóc ngắn của Bá Tống Huyền Thánh đột nhiên bắt đầu mọc dài ra. Chỉ trong nháy mắt đã dài ngang lưng.
Đối mặt với tuyệt cảnh và đòn tấn công có thể hủy diệt cả thế giới, Bá Tống Huyền Thánh không hề sợ hãi chút nào, hắn giang hai cánh tay một cách cool ngầu, trực tiếp đối mặt với công kích kia.
Đẹp trai?
Hoặc nên nói là tuấn mỹ?
Trong nháy mắt, tất cả tu sĩ, bất kể là hệ tu sĩ, hệ yêu tu, hệ thú tu, hệ ma pháp, hệ thánh quang… chỉ cần còn sống thì tất cả đều phát hiện nhịp tim của mình bắt đầu tăng tốc.
Hô hấp cũng trở nên dồn dập hơn.
Bá Tống Huyền Thánh sẽ chặn đòn tấn công này như thế nào đây? Hắn sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?!
Mọi người phát hiện chẳng biết tại sao bản thân lại bắt đầu lo lắng cho Bá Tống Huyền Thánh.
Ầm ầm ầm ~~
Móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ đè đến chỗ cách đỉnh đầu Bá Tống Huyền Thánh hơn mười mét.
Thế nhưng… móng vuốt của cô ta lại không đè xuống được nữa.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Mọi người nghi hoặc nhìn Bá Tống Huyền Thánh.
“Là tóc! Là một sợi tóc! Trời ạ ~~” Tu luyện giả có ánh mắt tinh tường lập tức nhìn thấy rõ tình tiết chiến đấu.
Chỉ thấy trên đỉnh đầu Bá Tống Huyền Thánh tuấn mỹ vô song có một sợi tóc ngố đang kéo dài tới hơn mười mét, chống đỡ trong móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ.
Chỉ một sợi tóc đã có thể chặn được một kích đầy phẫn nộ của Phượng Nghi Cầm Chủ!
Nhẹ nhàng biết bao.
Quyết đấu giữa tu sĩ, nếu như trong trường hợp đối kháng gần người… việc dùng một ngón tay ngăn chặn đòn đánh toàn lực của đối phương là việc làm cực kỳ kích thích.
Mà Bá Tống Huyền Thánh còn kinh khủng hơn tưởng tượng của mọi người nhiều.
Hắn chỉ dùng một sợi tóc đã ngăn được công kích của phượng hoàng khổng lồ tiền bối.
“Trường Sinh Giả lộn nhào thình lình đâm tới ~” Lúc này, một giọng hát êm tai vang lên bên cạnh Bá Tống Huyền Thánh, dùng cách ca hát để báo tên chiêu thức của Bá Tống Huyền Thánh.
“Có thể chết dưới sợi tóc ngố của ta ~ là vinh hạnh của ngươi ~” Lại một giọng hát êm tai vang lên, là mỹ nhân rắn công đức không cam lòng yếu thế nên cất giọng hát.
Nhưng sau khi hát xong, cô phát hiện lời bài hát và tình cảnh không tương xứng cho lắm.
Vì vậy mỹ nhân rắn công đức lại hát bổ sung: “Không thể ~ vậy mà ngươi lại có thể ngăn được đòn tấn công từ ~ một sợi tóc ngố của ta! Hôm nay Bá Tống ta ~ công nhận ngươi rồi ~~”
“Hai cô ngốc các cô, đợi sau khi trở về ta sẽ bóp chết các cô.” Sợi tóc ngố của Sở các chủ nổi đóa.
Bên cạnh, Vũ Nhu Tử da đen vừa định hát tiếp lời ngoan ngoãn ngậm miệng lại ngay lập tức.
May quá…
Hôm nay chẳng biết tại sao, Bá Tống Huyền Thánh đặc biệt tuấn mỹ cũng không bị tiếng ca của hai vị tiên tử ảnh hưởng.
Khí chất của hắn vẫn xuất trần như trích tiên.
Sợi tóc dài trên đỉnh đầu hất nhẹ một cái, hất bay công kích của Phượng Nghi Cầm Chủ.
“Sở các chủ.” Giọng nói của Phượng Nghi Cầm Chủ vang lên trong hư không.
Cô nhận ra được khí tức trên sợi tóc ngố này.
Lúc đó, dư đảng Thiên Đình ở Thú giới từng âm mưu cướp Bích Thủy Các của Sở các chủ.
Không ngờ Sở các chủ của Bích Thủy Các lại ở cùng với truyền nhân của Trình Lâm.
Móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ nhẹ nhàng siết lại.
Ngay sau đó, tổng cộng năm loại đạo thuật công kích siêu quy mô ngưng tụ trên đầu móng vuốt của cô ta.
“Xích Tiêu kiếm đạo hữu.” Bạch tiền bối quát khẽ một tiếng rồi vẫy tay.
Xích Tiêu kiếm tâm ma rơi vào tay phải hắn.
Lưu Tinh kiếm trở về tay trái của Bạch tiền bối.
Bạch tiền bối vung một đao một kiếm… chém xuống bên dưới.
Ầm~~
Đỉnh ngọn ngọn tháp bị chém ra.
Con mắt rực lửa kia được mỹ nhân rắn công đức thu hồi.
Sau đó, Bạch tiền bối dẫn theo tất cả mọi người nhảy vào trong ngọn tháp hình trụ.
“Bái bai nha ~~” Thân hình của Bạch tiền bối rơi vào trong tháp hình trụ, đồng thời còn ném một cái hôn gió lên trên.
Tất cả phi kiếm dùng một lần dưới đáy không gian hình trụ đều được kích hoạt.
Lực lượng không gian lớn đến kinh người bỗng chốc ngưng tụ.
“Không xong, hắn muốn bỏ trốn thông qua trận pháp không gian… Đây là trận pháp gì mà lại không cách nào phong tỏa được cơ chứ.” Thân ảnh trong bóng tối vội la lên.
Hắn suy nghĩ chốc lát rồi lập tức nhảy ra khỏi bóng tối, nối gót nhảy vào ngọn tháp hình trụ để đuổi theo.
Phượng Nghi Cầm Chủ hừ lạnh một tiếng, cô ta ném móng vuốt của mình ra. Móng vuốt của cô ta lại như pháp khí được tế ra, bay nhanh về phía tháp hình trụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận