Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1566: Tiên nhân xoa đầu ta

Chương 1566: Tiên nhân xoa đầu ta
Từ từ đã… cảm giác có bàn tay nhỏ mềm mại đang xoa đầu chẳng phải là cảm giác của ta trong giấc ngủ trước kia sao?
Tống Thư Hàng cảm thấy có gì đó không đúng theo bản năng.
Hắn đột nhiên ngẩng đầu, mở to hai mắt.
Nhưng trước mắt hắn chẳng có gì cả.
“?” Tống Thư Hàng không những không thả lỏng mà còn thêm bất an.
Rốt cuộc là sao? Vì sao ta lại thường xuyên cảm thấy có một bàn tay nhỏ bé đang xoa đầu mình chứ?
Có phải là ta bị ai đó âm thầm nguyền rủa không?
Trong lúc hắn đang suy tư thì cảm giác bị xoa đầu lại truyền đến.
Lần này bàn tay kia còn quá đáng hơn, nó ôm cả đầu hắn mà vặn về phía sau.
Tống Thư Hàng bị ép quay người lại, nhìn ra sau lưng.
Sau đó hán nhìn thấy một thiếu nữ váy đen đang ngồi giữa không trung sau lưng mình, hai tay ôm đầu hắn.
Khi hắn quay người lại, tay cô đổi tư thế thành xoa nhẹ đầu hắn, thi thoảng còn gõ bồm bộp như gõ dưa hấu.
Là Sở các chủ two.
Tống Thư Hàng không cần nhìn mặt, chỉ cần nhìn thấy cái váy đen quen thuộc đeo minh châu và đôi chân trần xinh xắn đáng yêu là đã đoán ra thân phận của thiếu nữ này rồi.
“Sở tiền bối, ngài đến thì gọi ta một tiếng chứ, đừng dọa ta thế.” Tống Thư Hàng cười khổ nói.
Đã thế vừa đến còn vặn cổ ta, tim gan nào chịu cho thấu cơ chứ!
Sở các chủ two tiếp tục xoa đầu Tống Thư Hàng: “Ban đầu ta định đến tìm ngươi từ hôm qua cơ, nhưng hôm qua ta đánh lộn với một tên khó lường suốt cả ngày, vất vả lắm mới đánh cho hắn chạy được. Chẳng biết tên kia mắc cái chứng gì mà cứ thấy ta là lao vào đánh. Thế nên hôm nay ta mới đến chỗ ngươi.”
Tống Thư Hàng hỏi: “Ta nhớ ba hôm trước có người sờ đầu ta lúc ta đang ngủ, có phải là Sở tiền bối không thế?”
“Ừ, ta đấy. Hôm ấy ta cũng đến tìm thì thấy ngươi đang ngủ. Trước khi vặn đầu ngươi thì ta phải kiểm hàng xem nó có còn ở đó không, có còn tốt không chứ.” Sở các chủ two nói đến là nghiêm túc.
Bây giờ Tống Thư Hàng để tóc húi cua, gai gai, sờ vào thích không dừng nổi.
Tống Thư Hàng: “…”
“Thế nào? Chuẩn bị xong việc đưa đầu cho ta chưa? Nếu chưa xong thì ta chỉ còn cách cứ thế vặn xuống thôi.” Sở các chủ two nói tiếp.
“Sở tiền bối ơi, ngài có không gian nào mà có tính an toàn tương đối cao không?” Tống Thư Hàng hỏi ngược lại.
Sở các chủ two: “Ý ngươi là một nơi tương tự như Bích Thủy Các à? Ta bỏ Bích Thủy Các cũ rồi, có người theo dõi nó, đáng ghét lắm, mà trước kia nó cũng sụp gần hết rồi. Ta mới dời hai cây khô vinh thụ về thôi, chưa xây Bích Thủy Các mới đâu.”
“Vậy chúng ta tìm chỗ nào rộng rộng đi, “cái đầu” trong tay ta khá đặc biệt. Một khi lấy cô ấy ra, để cô ấy bại lộ ở hiện thế thì sẽ dẫn rùa tai ương khổng lồ tới. rùa tai ương khổng lồ sẽ thu cái đầu trong tay ta về mất.” Tống Thư Hàng giải thích.
Sở các chủ two xoa cằm: “Xem ra ngươi tìm được một cái đầu lợi hại đấy nhỉ.”
“Thì thế. Mặt khác, rùa tai ương khổng lồ kia có thiên phú Siêu Thời Không Mạn Bộ kinh khủng lắm, ngay cả phòng tối Thiên Đạo mà nó còn xuyên qua được kia. Cơ hồ chẳng có không gian nào ngăn được chúng cả.” Tống Thư Hàng nhắc nhở.
“Ta hiểu rồi. Vậy ngươi giao cái đầu ấy cho ta, ta xem có thích hợp không, nếu thích hợp thì dù rùa tai ương khổng lồ có xuất hiện, ta cũng sẽ đánh bay nó.” Sở các chủ two tuyên bố.
“Chúng ta đến chỗ nào rộng hơn cái đã. Nếu không rùa tai ương khổng lồ mà hiện thân là cái quán ăn này của ta sập mất.” Tống Thư Hàng nói.
Lúc rùa tai ương khổng lồ xuất hiện thì nó mặc kệ xung quanh ngươi là nơi quý giá thế nào, há cái miệng ra là thu ngay thân thể của Vân Tước Tử về rồi.
“Vậy chúng ta ra biển đi.” Sở các chủ two túm Tống Thư Hàng lên, bước một bước vào hư không.
Cánh cửa không gian mở ra, cô đưa Tống Thư Hàng vào trong, chuyển địa điểm đến bầu trời trên mặt biển.
Lực lượng không gian của cảnh giới cửu phẩm làm cho người ta ghen tị quá đi mà.
“Nơi này được chưa?” Sở các chủ two hỏi.
“Được rồi, Sở tiền bối đợi ta một lát.” Tống Thư Hàng nhắm mắt, liên hệ với Sở các chủ trong thế giới hạch tâm.
“Sở tiền bối, xin hãy cố hết sức thu khí tức của ngài lại, ta muốn mở thế giới hạch tâm ra một chút, tuyệt đối đừng để khí tức của ngài lộ ra ngoài.” Tống Thư Hàng dặn dò.
Đầu của Sở các chủ one đang thổi bong bóng dưới suối nguồn sự sống: “Yên tâm đi, cô ấy không phát hiện ra ta được đâu.”
Sau khi Sở các chủ nói xong thì Tống Thư Hàng yên tâm hẳn.
Ý thức của hắn chuyển dời tới ngọn núi Đao Kiếm.
Ở nơi đó, các bộ phận nhục thân của Vân Tước Tử chồng chất như núi. Tống Thư Hàng nhớ lại còn cảm thấy chắc lúc ấy mình bị rút não, nếu không thì mang một đống nhục thân của Vân Tước Tử về thế giới hạch tâm làm cái gì? Nghĩ thôi đã thấy quỷ dị rồi.
Nhưng cũng may là lúc ấy hắn đã lấy rất nhiều thân thể của Vân Tước Tử ra khỏi bụng của rùa tai ương khổng lồ, bây giờ mới có cơ hội chọn một cái đầu thích hợp để giao cho Sở các chủ two.
Ý thức của Tống Thư Hàng đảo qua đống “bộ phận” của Vân Tước Tử, sau đó chọn ra một cái đầu hoàn chỉnh thích hợp.
Hắn hơi chuyển động ý nghĩ, chuyển cái đầu kia ra ngoài.
Cái đầu này hoàn hảo, không hề bị tổn hại.
Ngay cả mái tóc dài mướt màu lam cũng còn nguyên.
Lúc này, đầu của Vân Tước Tử nhắm nghiền hai mắt như đang say ngủ.
Sau khi lấy cái đầu ra, Tống Thư Hàng vội vàng đóng thế giới hạch tâm lại, tránh để Sở các chủ two cảm nhận được sự tồn tại của Sở tiền bối trong thế giới hạch tâm.
“Là cái này đây, Sở tiền bối nhìn thử xem có phù hợp không.” Tống Thư Hàng giao đầu của Vân Tước Tử cho Sở các chủ two.
“Xin lỗi nhé, Vân Tước Tử tiền bối.”
Sở các chủ two nhận lấy cái đầu rồi nói: “Đẹp quá.”
Nếu không xét tính cách mà chỉ nói đến vẻ bề ngoài, thì Vân Tước Tử tiền bối xinh đẹp hệt như ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm vậy. Đây chính là đánh giá mà Cuồng Đao Tam Lãng dành cho cô ấy.
Lúc này cô đang lim dim đôi mắt hệt như một mỹ nhân ngủ say. Mái tóc dài màu lam, đôi bờ mi lam biếc khiến cho cô đẹp đến siêu thực, đẹp tựa không thuộc về thế gian này.
“Sở tiền bối thấy có thích hợp không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Sở các chủ two: “Có thích hợp hay không thì phải thử mới biết được. Nhưng chỉ nhìn thôi thì ta thấy rất hài lòng. Ta cảm thấy trong cái đầu này ẩn chứa một lực lượng siêu quy tắc.”
“Đúng vậy.” Tống Thư Hàng trả lời khẳng định. Mỗi bộ phận trên người Vân Tước Tử đều mang khí tức bất hủ.
Đôi mắt của cô ấy còn có thể thay thế phượng hoàng dục hỏa trùng sinh để chế tạo thành pháp khí hồi sinh.
“Ta rất vừa ý.” Sở các chủ two nói.
Tống Thư Hàng nhìn Sở các chủ two đang thỏa mãn: “Tiền bối, ngài định thay cái đầu này thế nào?”
Thực tế thì ngay từ đầu Tống Thư Hàng đã rất tò mò.
Bản thân Sở các chủ two đã có một cái đầu rồi, cô ấy muốn có đầu của bản thể, dùng cách hấp thu để đầu của bản thể dung hợp với mình. Thế bây giờ cô còn lấy đầu người khác thì lắp vào kiểu gì?
“Đương nhiên là cứ thế lắp lên rồi.” Sở các chủ two nói.
Sau đó cô dùng hai tay giơ cao đầu của Vân Tước Tử, đội lên đầu mình hệt như đội vương miện.
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
Ý là muốn đội lên như đội mũ? Sau đó Sở các chủ two thật sự biến thành tiên tử hai đầu?
Chỉ nghĩ đến cái hình ảnh ấy thôi là đã muốn phát rồ rồi.
Trước mắt hắn, đầu của Sở các chủ two tiếp xúc với đầu của Vân Tước Tử.
Cái đầu vốn có của Sở các chủ two dừng như biến thành trạng thái hư ảo, vô hình.
Thế là đầu của Vân Tước Tử tiên tử đặt luôn lên cổ của Sở các chủ two.
“Thế cũng được hả?” Tống Thư Hàng trợn mắt há mồm.
Thế cái đầu cũ của Sở các chủ two đâu?
Hắn có thể khẳng định đầu cũ của Sở các chủ two là thực thể. Lúc ấy, Bích Thủy Các sụp đổ, khô vinh song thụ mọc ra. Sở các chủ two sinh ra từ trong khô vinh song thụ.
Sau khi sinh ra, cô đã nhẹ nhàng ôm Tống Thư Hàng, ghé tai hắn mà nói khẽ.
Khi đó Tống Thư Hàng đã tiếp xúc với đầu của cô, tuyệt đối không thể là ảo giác được!
“Nè ~ Này ~ Ê ~” Sở các chủ two mở miệng, lên tiếng. Cô đang nói bằng đầu của Vân Tước Tử.
Tống Thư Hàng: “…”
Đây chính là tu chân giới thần kì.
Mắt hả, móc xuống lắp vào là sử dụng được ngay.
Tay gãy ư? Thay cái mới vào là okay.
Đầu… đầu cũng chỉ cần lắp cái mới lên là có thể tái sử dụng, còn tiện lợi hơn là mổ đầu.
Khi Tống Thư Hàng còn đang cảm thán thì phía dưới đột nhiên có cái miệng lớn trồi lên, cắn về phía hắn và Sở các chủ.
m thầm, im lặng, không gian và năng lượng không hề dao động chút nào.
Rùa tai ương khổng lồ lên sàn bằng phương thức rất chi là phạm quy!
Sở các chủ đạp bàn chân nhỏ, thân hình nhỏ nhắn xinh xẻo nhảy vọt lên, giẫm thẳng xuống đầu rùa tai ương khổng lồ.
Rùa tai ương khổng lồ bị đạp cho một cái, rớt xuống khỏi không trung, rơi vào biển khơi rộng lớn.
Được Tống Thư Hàng nhắc nhở nên Sở các chủ two đã đề phòng từ trước.
Đối mặt với Trường Sinh Giả đã có chuẩn bị, rùa tai ương khổng lồ xuất quỷ nhập thần cũng không thể đánh lén thành công.
“Sở tiền bối cẩn thận, rùa tai ương khổng lồ rất khó đối phó. Bọn chúng sẽ xuất hiện liên tục, đánh lén đến khi đoạt được cái đầu kia về đó.” Tống Thư Hàng lên tiếng.
Trước mắt hắn, Sở các chủ two giơ tay, nhẹ nhàng ve vuốt mái tóc dài xanh lam.
Sau đó cô mở to hai mắt.
Con ngươi trong mắt không có màu xanh lam, mà hiện sắc đen tuyền.
Đồng thời, mái tóc và đôi mi đều biến thành màu đen như dùng thuốc nhuộm.
Quá trình này cực kì giống Vân Tước Tử hắc hóa khi khúc xương bất hủ kích hoạt.
“Sở tiền bối, ngài vẫn ổn chứ?” Tống Thư Hàng dè dặt hỏi.
Sở các chủ two: “Ta ổn lắm… trước giờ chưa bao giờ ổn đến thế. Đạo của ta – đã được bổ khuyết hoàn toàn !”
Khi Sở các chủ two nói chuyện thì mặt mũi cô cũng thay đổi.
Khuôn mặt vốn thuộc về Vân Tước Tử biến thành dáng vẻ ban đầu của Sở các chủ two trong nháy mắt.
Giữa các đường nét chỉ còn giữ lại một chút của Vân Tước Tử.
Tám phần Sở các chủ thiếu nữ + hai phần Vân Tước Tử hợp thể với nhau.
Sau khi hợp thể, vẻ ngoài và khí chất của Sở các chủ two đều càng thêm diễm lệ.
Đạo của Sở các chủ bổ toàn rồi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận