Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1035: Cuồng Đao Tứ Lãng

Chương 1035: Cuồng Đao Tứ Lãng
Sau đó Thất Sinh Phù Phủ Chủ vẫn giữ nguyên tư thế duy ngã độc tôn, bắt đầu giảng giải về sự ảo diệu trong Phật pháp.
Trong lúc hắn giảng pháp cũng có âm thanh đại đạo đi kèm, có kim liên lúc ẩn lúc hiện, có vô số hư ảnh La Hán, cao tăng xếp thành hàng ngồi ở bên dưới Thất Sinh Phù Phủ Chủ, nghiêm túc nghe pháp.
Cảnh tượng giảng pháp trông cực kỳ đồ sộ!
Các tu sĩ trong chư thiên vạn giới lại một lần nữa nghe như mê như say.
Tuy ai cũng thắc mắc tại sao vị Thất Sinh Phù Phủ Chủ rõ ràng là Huyền Thánh của Đạo gia này lại mở miệng giảng Phật pháp, nhưng bây giờ cũng không có ai rãnh hơi đi để ý đến vấn đề này.
Huyền Thánh giảng pháp là cơ duyên nghìn năm cũng khó gặp một lần, giờ gặp được thì nhất định không thể bỏ qua.
Với lại trước đó đã có một Bá Tống cao tăng sở hữu đạo pháp tinh thâm rồi, giờ lại thêm một Thất Sinh Phù Phủ Chủ có được Phật pháp vô biên thì cũng không có gì ngạc nhiên.
Vốn dĩ Phật cũng là đạo mà!
...
Trong tông môn của hòa thượng Tây.
Hòa thượng Tây ngẩng đầu nhìn hình ảnh Thất Sinh Phù Phủ Chủ đang giảng pháp trong hư không, sau đó hắn xoay đầu lại rồi nói với sư phụ Vô m Tử:
“Sư phụ, đúng là ta vẫn nên gia nhập Phật môn thì hơn.”
Vô m Tử:
“...”
Mụ nội nó! Mụ nội nó! Mụ nội nó! Mụ nội nó!
Ta muốn mắng đủ mười nghìn câu mụ nội nó, bắt đầu đếm ngay từ bây giờ!
Bài giảng pháp của Thất Sinh Phù Phủ Chủ khá ngắn, chỉ chốc lát đã đến gần phần cuối.
Nhóm Cửu Châu số 1.
Tạo Hóa Pháp Vương:
“Ngã Phật từ bi, khi nghe Thất Sinh Phù đạo hữu giảng pháp, tâm cảnh và công lực của bần tăng đều có tăng tiến. Bài giảng pháp này đã giúp bần tăng tiết kiệm những mười năm khổ tu!”
Bây giờ các đạo hữu trong nhóm mới nhớ ra, mặc dù Tạo Hóa Pháp Vương vẫn giữ một mái tóc dài tiêu sái nhưng thật ra hắn cũng là một vị đệ tử Phật môn bình thường. Bài giảng pháp của Thất Sinh Phù Phủ Chủ đã giúp Pháp Vương tiết kiệm mười năm khổ tu, hay nói cách khác, Pháp Vương sẽ tấn thăng bát phẩm sớm hơn mười năm sao? Đúng là một tin tức khiến người ta phải giật mình.
Vân Du Tăng Thông Huyền:
“[icon giơ ngón cái]”
Không chỉ một mình Pháp Vương, mà cả Thông Huyền đại sư và toàn bộ tu sĩ Phật môn đều thu được rất nhiều lợi ích khi nghe Thất Sinh Phù Phủ Chủ giảng pháp.
Ngay cả các tu sĩ Đạo tông cũng có thể dựa vào bài giảng pháp này để suy luận ra nhiều thứ, vậy nên cũng coi như thu hoạch được không ít.
Tống Thư Hàng giảng Đạo Tạng, Thất Sinh Phù Phủ Chủ giảng Phật pháp.
Qua hai lần Huyền Thánh giảng pháp, Phật và đạo chính là hai nhà được lợi nhiều nhất.
“Đợt Huyền Thánh giảng pháp lần này thật bất thường. Tống Thư Hàng tiểu hữu có thể giảng giải Đạo Tạng thì chúng ta còn hiểu được, nhưng tại sao Thất Sinh Phù Phủ Chủ lại có thể giảng Phật pháp tinh diệu đến vậy nhỉ? Thật không khoa học, quá phản tu chân! Giờ cho dù hai vị Huyền Thánh còn lại có mở miệng giảng giải bảo điển Yêu tộc, hay là thần công Ma đạo đi chăng nữa thì ta cũng chẳng cảm thấy bất ngờ chút nào.”
Bắc Hà Chân Quân thở dài nói.
Cuồng Đao Tam Lãng:
“Ta có cảm giác vị nghìn năm đệ tam thánh kia sẽ làm một vố đi tìm chết thật hoành tráng.”
“Ngươi tưởng người trong khắp thiên hạ đều giống như ngươi sao?”
Bắc Hà Chân Quân cười nói.
“Trực giác.”
Cuồng Đao Tam Lãng đáp lại:
“Đừng có mà xem thường trực giác của tu sĩ!”
Hồ Trung Nguyệt Tiên Tử (Vũ Nhu Tử):
“Tam Lãng tiền bối cảm thấy đệ tam thánh sẽ tìm chết như thế nào? Trong tên gọi của hai người đều có chữ “tam” tượng trưng cho số ba, có lẽ ngài và vị đệ tam thánh này thật sự rất có duyên với nhau đấy. Hơn nữa ta thấy người nào mà trong cái tên có mang số “ba” thì đều rất biết đi tìm chết.”
“Vũ Nhu Tử nói chuẩn lắm.”
Tô Thị A Thất nghe vậy thì khen ngay một câu.
“Người nào mà trong cái tên có mang số “ba” thì đều rất biết đi tìm chết +1. Này nhé ví dụ như tên bói bịp Đồng Quái chẳng hạn, vàng bạc đồng thiết, đồng xếp thứ ba, quả nhiên cũng có duyên với số ba.”
Bắc Hà Chân Quân bật cười ha hả.
“Còn có Tống Thư Hàng tiểu hữu nữa, hồi trước suýt chút nữa có một đạo hiệu gọi là Bá Đao Tống Tam, trong quãng thời gian đó hắn cũng rất biết đi tìm chết.”
Đông Phương Lục Tiên Tử bổ sung thêm ví dụ.
“Nghe các ngươi nói làm ta lại chợt nhớ đến Tô Thị A Tam trong Thiên Hà Tô Thị bọn ta, hắn cũng là một tên rất biết đi tìm chết. Lúc trước hắn rất thích đào tạo đệ tử có thiên phú mạnh, sau đó một bên nghiêm túc dạy dỗ đệ tử, một bên lại lén lút giả làm người khác, dùng đủ loại thủ đoạn chèn ép ức hiếp để trở thành cường địch số một của đệ tử. Cuối cùng vài năm sau, chờ đến khi đệ tử tu luyện tới cảnh giới nhất định thì hắn lại để “thân phận giả” kia chết ở trong tay đệ tử. Nghe nói năm đó lần mà hắn chơi hứng nhất là chỉ trong vòng hai năm đã để chết đến ba thân phận giả.”
Tô Thị A Thất nói:
“Nhưng sau đó hành vị tìm chết này đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc tu luyện của bản thân. Vì sửa lại tật xấu tự tìm chết của mình, một ngày nọ hắn đã quyết tâm đổi đạo hiệu của mình thành Tô Thị A Tứ, từ đó trở đi, hắn không còn làm những hành động tìm chết như trước nữa, cho nên thật ra Tô Thị A Tam và A Tứ nhà bọn ta cùng là một người đấy.”
Cuồng Đao Tam Lãng:
“...”
Một lát sau.
Các đạo hữu trong nhóm bỗng phát hiện, Cuồng Đao Tam Lãng đã lặng lẽ đổi đạo hiệu của mình thành Cuồng Đao Tứ Lãng.
Huyền Thánh giảng pháp kết thúc.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Tuy nội dung hắn nói là Phật pháp nhưng bài giảng pháp này quả thật là thuộc cấp Huyền Thánh trở lên, vậy nên coi như hắn đã vượt qua phần Huyền Thánh giảng pháp của mình một cách thuận lợi.
Sau khi hắn giảng pháp xong, tất cả Phật quang, kim liên và hư ảnh La Hán đều tiêu tán.
“Ơ kìa? Thất Sinh Phù Huyền Thánh không ăn kim liên à? Tại sao không thừa dịp kim liên còn chưa biến mất mà ăn hết đi nhỉ?”
“Chắc mấy hư ảnh La Hán kia cũng ăn được chứ nhỉ? Kích thước của La Hán khá lớn, hẳn là sau khi ăn vào sẽ có hiệu quả tốt hơn đám sen trắng của Bá Tống Huyền Thánh đấy.”
“...”
May mà Thất Sinh Phù Phủ Chủ không nghe được tiếng bàn luận của các tu luyện giả trong chư thiên vạn giới.
Sau khi giảng pháp xong, Thất Sinh Phù Phủ Chủ suy nghĩ một chút rồi lại trầm giọng nói:
“Tuy giảng pháp đã xong nhưng bần đạo vẫn còn một câu nói thật lòng muốn chia sẻ với các vị đạo hữu trong chư thiên vạn giới.”
“Bần đạo? Nói cách khác Thất Sinh Phù Huyền Thánh quả nhiên là Huyền Thánh Đạo gia sao? Thân là Huyền Thánh Đạo gia lại có thể giảng Phật pháp trôi chảy như vậy, phục sát đất luôn đấy!”
“Chẳng lẽ vị Huyền Thánh nào cũng đều là có kiến thức uyên bác như vậy sao?”
Tu sĩ trong chư thiên vạn giới bắt đầu thảo luận nhao nhao hết cả lên.
Thừa dịp Huyền Thánh giảng pháp sắp kết thúc, Thất Sinh Phù Phủ Chủ nói tiếp:
“Câu mà ta muốn nói với các đạo hữu là lúc còn trẻ đừng nên lập lời thề lung tung, chuyện này rất quan trọng, ta phải nghiêm túc cảnh cáo mọi người. Nếu chỉ vì sảng khoái nhất thời mà lập lời thế vĩ đại thì sau này các người sẽ phải ân hận suốt đời đấy.”
Dứt lời, Thất Sinh Phù Phủ Chủ nhắm mắt lại, không nói thêm lời nào nữa.
Ào ào~~
Ngay sau đó, lực lượng công đức do tu luyện giả trong chư thiên vạn giới ngưng tụ lập tức rót vào người Thất Sinh Phù Phủ Chủ, đặc biệt là lượng công đức đến từ Phật môn, cực kỳ dồi dào.
Lực lượng công đức trên người Thất Sinh Phù Phủ Chủ điên cuồng tăng lên, cũng nhanh chóng sản sinh ra biến đổi về chất. Cuối cùng lực lượng công đức của Phủ Chủ ngưng tụ thành một vật thể hình vuông, cũng không biết rốt cuộc sau này sẽ biến thành hình dáng gì nữa.
Vật thể hình vuông này hẳn là hình thức ban đầu của thứ gì đó, cũng giống như người que ánh sáng công đức của Tống Thư Hàng lúc trước vậy, chỉ cần ngưng tụ càng nhiều lực lượng công đức thì ánh sáng công đức của Thất Sinh Phù Phủ Chủ cũng có thể biến hóa lần nữa.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ hài lòng gật đầu một cái.
Mặc dù chuyến độ thiên kiếp tứ phẩm tấn cấp ngũ phẩm lần này cực kỳ hung hiểm, thậm chí suýt chút nữa mất mạng nhưng thu hoạch lại rất phong phú.
Không đề cập tới viên kim đan tám long văn khiến ai cũng hâm mộ kia, chỉ riêng quả thánh ấn mang uy nghiêm vô thượng, cộng thêm một thân ánh sáng công đức khủng bố này cũng đã khiến mọi người điên cuồng rồi, đây đều là thứ mà hầu hết các tu luyện giả cả đời cũng không cách nào có được.
Đặc biệt là thánh ấn, ngoài tác dụng làm ấn ký dành riêng cho Huyền Thánh bát phẩm, nó còn có rất nhiều công hiệu huyền diệu khác. Đợi đến khi trở về hắn sẽ tra hỏi một chút, xem thử rốt cuộc quả thánh ấn này còn có công hiệu gì, nói không chừng có thể trở thành tool hack trên con đường tu luyện trong tương lai thì sao.
Trừ những thứ này ra thì trong phần Huyền Thánh giảng pháp, Thất Sinh Phù Phủ Chủ mới thật sự là người được lợi nhiều nhất. Lúc hắn giảng giảng giải Phật pháp, thật ra người nghe thật sự cũng chỉ có một mình bản thân Thất Sinh Phù Phủ Chủ mà thôi, còn những tu luyện giả khác trong chư thiên vạn giới chỉ nghe qua màn hình phát sóng trực tiếp nên hiệu quả bị giảm đi rất nhiều.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ hài lòng rời sân.
Khi đi tới bên cạnh Tống Thư Hàng, hắn khẽ nói:
“Cảm ơn.”
“Tiền bối không cần cám ơn ta, người ngài phải cám ơn là cô ấy mới đúng.”
Tống Thư Hàng chỉ vào trong túi thu nhỏ một tấc của mình.
Con con rối tinh phẩm này không hề giấu giếm Tống Thư Hàng chuyện giao dịch với Thất Sinh Phù Phủ Chủ, bởi vì mối liên hệ giữa cô và ba vị tiền bối khác phải thông qua trạm trung chuyển là Tống Thư Hàng.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ khẽ mỉm cười rồi ngồi vào bên cạnh Tống Thư Hàng, sau đó bắt đầu đả tọa điều tức, dùng đan dược chữa thương.
Còn Tống Thư Hàng thì nhìn về hai vị tiền bối còn lại, đồng thời lại liếc mắt túi thu nhỏ một tấc của mình.
Tiếp theo đến lượt Thường Viễn Tử và Thiên Nhai Tử, không biết bọn họ có cơ hội lấy được một bài giảng pháp cấp Huyền Thánh từ trong tay con rối tinh phẩm không đây?
...
Cũng giống như Thất Sinh Phù Phủ Chủ, khi thời khắc Huyền Thánh giảng pháp sắp bắt đầu thì nghìn năm đệ tam thánh Thường Viễn Tử cũng được chữa trị, tỉnh lại khỏi cơn mê.
Tương tự như trường hợp của Phủ Chủ trước đó, ý thức của Thường Viễn Tử cũng tỉnh lại trước rồi thân xác mới chậm rãi khôi phục sau.
Sau khi ý thức tỉnh lại, việc đầu tiên hắn làm cũng là nội thị trạng thái của bản thân.
“Ơ? Ta độ kiếp thành công rồi ư?”
Thường Viễn Tử kinh ngạc nghĩ.
Không ngờ hắn lại đột phá kim đan ngũ phẩm, tấn thăng lên cảnh giới Chân Quân lục phẩm.
Hai mắt Thường Viễn Tử lập tức sáng rực lên!
Ta đã là Chân Quân lục phẩm rồi ư? Vậy có nghĩa là cơ hội của ta đã đến rồi đúng không?
Hắn vẫn còn nhớ cái lúc mình chặn đường thuyền tiên để tỏ tình với Biệt Tuyết Tiên Cơ lúc trước.
Trước khi rời đi, hắn còn hỏi Biệt Tuyết Tiên Cơ một câu:
“Tiên Cơ, chờ ta đạt đến lục phẩm thì hai chúng ta song tu nhé?”
Lúc ấy Tiên Cơ đã trả lời rằng:
“Chờ ngươi đến lục phẩm rồi tính tiếp, bây giờ đừng làm phiền ta nữa, ta bận lắm.”
Mặc dù Biệt Tuyết Tiên Cơ không cho hắn một câu trả lời cụ thể, nhưng mà... nếu hắn đã đạt tới cảnh giới lục phẩm, vậy là có thể tỏ tình với Biệt Tuyết Tiên Cơ một lần nữa rồi.
Do quá hưng phấn nên hắn không hề phát hiện ra quả thánh ấn trong thân thể, cũng không để ý đến tư thế ôm đầu sợ hãi của bản thân.
Ngay lúc Thường Viễn Tử đang suy nghĩ miên man thì đột nhiên có một ý niệm truyền vào trong đầu hắn.
“Huyền Thánh giảng pháp?”
Thường Viễn Tử ngẩn ra.
Hắn mới vừa tấn thăng Chân Quân lục phẩm thôi mà? Huyền Thánh giảng pháp gì ở đây?
Trên khuôn mặt hắn hiện đầy vẻ nghi hoặc, nhưng ngay khi hắn hiểu rõ Huyền Thánh giảng pháp là gì thì hai mắt lập tức sáng lên như đèn pha.
“Tất cả tu luyện giả trong chư thiên vạn giới đều thấy được cảnh ta giảng pháp sao?”
Mấy chứ “tất cả tu luyện giả” tự nhiên cũng bao gồm cả Biệt Tuyết Tiên Cơ – vị đệ nhất tiên trù hiện nay tại Hoa Hạ.
Đây quả thực là một cơ hội trời cho.
Thường Viễn Tử đứng lên, bắt đầu chỉnh trang lại dáng vẻ của mình.
Hôm nay hắn muốn mọi người trên toàn vũ trụ đều biết rằng hắn yêu Biệt Tuyết Tiên Cơ da diết. Vì cô, hắn có thể bao trọn cả vũ trụ này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận