Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2314: Kết quả thí nghiệm nằm ngoài dự đoán

Chương 2314: Kết quả thí nghiệm nằm ngoài dự đoán
Quả đúng như suy đoán của Phúc Hắc Tôn Giả, thời gian duy trì Thực Tại Ảo của Tôn Giả hệ Thánh quang càng lâu hơn.
Thực Tại Ảo của vị này kéo dài mười phút còn chưa bị phá vỡ, vẫn còn tiếp tục duy trì, xem ra hắn còn có thể chống đỡ được lâu hơn.
“Ta yếu như vậy sao?” Tây Xung Tôn Giả bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Hắn xung phong đi đầu vì Thực Tại Ảo của hắn mạnh nhất trong ba vị Tôn Giả, ai ngờ thời gian duy trì của hắn lại ngắn nhất, chỉ được vỏn vẹn có bốn phút.
“Không đúng, quả nhiên có vấn đề. Bảo Ô Sắt Tôn Giả kết thúc Thực Tại Ảo đi! Quả cầu quái quỷ kia đang lợi dụng Thực Tại Ảo của chúng ta để thích ứng với pháp tắc của hiện thế!” Phúc Hắc Tôn Giả lớn tiếng kêu lên.
Khi hắn đang nói chuyện thì Thực Tại Ảo của Ô Sắt Tôn Giả cũng bị phá vỡ.
cầu di vật Thiên Đạo chui ra khỏi Thực Tại Ảo, tuy vẫn là một quả cầu béo, nhưng dường như linh hoạt hơn nhiều.
Thân mình của Ô Sắt Tôn Giả bay ngược ra sau như bị xe tải đâm trúng, rõ ràng đã ăn quả đắng trong Thực Tại Ảo của mình.
Phúc Hắc Tôn Giả vươn tay đỡ được hắn.
“BụngĐen Tôn Giả… Cẩn thận… cầu…” Ô Sắt Tôn Giả run rẩy truyền âm.
Phúc Hắc Tôn Giả: “…”
Trong hư không, tốc độ hạ xuống của cầu di vật Thiên Đạo tăng lên đáng kể. Nó chẳng sử dụng bất cứ kĩ năng nào, cứ thế hạ thân thể mình xuống với dáng vẻ vô cùng hung hãn.
“Đón đánh!” Tây Xung Tôn Giả của Phật môn quát lên bằng thuật pháp truyền âm nhóm.
Những Linh Hoàng ngũ phẩm phía dưới giơ cao thuẫn lên.
Pháp khí tổ hợp Thánh quang Thiên Đường Sơn đón đánh cầu di vật Thiên Đạo.
Chiến hạm và thuyền tiên hai bên đã nhắm thẳng cầu di vật Thiên Đạo từ lâu, hỏa lực chuẩn bị sẵn sàng trút như mưa xuống nó.
Ầm!
Cầu di vật Thiên Đạo đụng vào Thiên Đường Sơn, một tiếng va đập cực lớn vang lên trong đầu tất cả mọi người. Đó không phải là âm thanh thực sự, mà là một loại công kích tinh thần.
Thiên Đường Sơn có lực phòng ngự cực mạnh. Tu sĩ cầm thuẫn phối hợp càng ăn ý thì sức phòng ngự của nó càng cao, trái lại thì nó sẽ yếu đi.
Dưới công kích tinh thần của cầu di vật Thiên Đạo, các tu sĩ ngũ phẩm chỉ thấy đầu óc nặng nề như bị úng nước, khi lắc nhẹ còn có tiếng nước vang óc ách.
Trong tích tắc, độ ăn ý của các tu sĩ ngũ phẩm giảm đi đáng kể.
Pháp khí tổ hợp Thiên Đường Sơn trở nên thiếu ổn định.
Mà hỏa lực của thuyền tiên và chiến hạm hai bên trút xuống cầu di vật Thiên Đạo thì chẳng khác gì mưa bụi, tuy dày đặc nhưng không có tác dụng gì.
Dù bị pháp tắc của Thiên Đạo hiện thế áp chế nhưng sức mạnh của nó vẫn bày ra đó.
Muốn tổn thương đến nó, dù chỉ là tổn thương sơ sơ, thì chí ít cũng cần uy lực bát, cửu phẩm mới ăn thua.
Còn nếu muốn tạo thành tổn thương có tính uy hiếp đối với nó, thì uy lực ít cũng phải từ Khắc Kim Nhất Kích trở lên mới được.
“Thiên Đường Sơn sắp toang rồi.” Phúc Hắc Tôn Giả truyền âm nói.
Tây Xung Tôn Giả Phật môn nói: “Đừng hoảng, Liên Hoa Phục Ma Đồ ở phía sau gánh được.”
Liên Hoa Phục Ma Đồ cũng là pháp khí do nhiều người liên thủ thi triển như Thiên Đường Sơn, song nó không phải pháp khí tổ hợp mà là một bức họa lớn, do rất nhiều tu sĩ Phật môn ngũ phẩm đứng vào từng vị trí khác nhau để kích hoạt.
Đồng thời, Tây Xung Tôn Giả tung một chiếc dùi vàng nhỏ vào Liên Hoa Phục Ma Đồ để làm mắt trận.
“Đông Qua Thánh Quân đến rồi!” Đúng lúc đó, Ô Sắt Tôn Giả hưng phấn hô lên.
Đông Qua Thánh Quân chính là người đàn ông đã ba lần khiêu chiến Bá Tống Huyền Thánh. Tuy là Huyền Thánh mới tấn thăng nhưng lực phòng ngự của hắn cường đại vô cùng. Đến Bá Tống Huyền Thánh cũng từng phải tán thưởng sức phòng ngự của Đông Qua Thánh Quân.
Theo tiếng hô của Ô Sắt Tôn Giả, một người khổng lồ vàng kim bước đến giữa không trung.
Đó là người khổng lồ cụ hiện hóa từ ánh sáng công đức của Đông Qua Thánh Quân.
Vừa xuất hiện, người khổng lồ đã vươn ta khiêng cầu di vật Thiên Đạo lên.
Ánh sáng công đức là một sức mạnh rất đa năng. Dường như đối mặt với kiểu kẻ thù nào nó cũng có thể phát huy tác dụng.
Sau khi khiêng cầu di vật Thiên Đạo lên, Đông Qua Thánh Quân lấy pháp khí bản mệnh của mình ra và bố trí từng lớp phòng ngự trùng trùng điệp điệp.
Không hổ là thiên tài đặc biệt quyết định đi một mình một đạo phòng ngự!
Chỉ trong quãng thời gian ngắn, một mình Đông Qua Thánh Quân đã bố trí xong mười hai tuyến phòng thủ.
Tốc độ hạ xuống của cầu di vật Thiên Đạo bị hãm lại một lần nữa.
Trên phương diện phòng ngự, Đông Qua Thánh Quân là một người đàn ông vô cùng đáng tin.

Thấy Đông Qua Thánh Quân chạy tới, Tống Thư Hàng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cùng lúc đó, Bạch tiền bối cũng truyền âm đến cho hắn.
[Có tác dụng. Ta đã dùng máu của Thất Tu đạo hữu, Linh Điệp đạo hữu, Vân Tước Tử Tiên Tử và của ta để thí nghiệm với giọt nước cầu di vật Thiên Đạo. Trong đó máu của Linh Điệp đạo hữu có hiệu quả rất nhỏ, máu của Thất Tu đạo hữu có hiệu quả lớn hơn một chút, còn máu của ta và Vân Tước Tử Tiên Tử tạo thành tổn thương tương đối lớn cho cầu di vật Thiên Đạo.] Bạch tiền bối trả lời.
Tống Thư Hàng: “!!!”
Không chỉ máu của Bạch tiền bối mà cả máu của ba vị tiền bối còn lại đều có thể gây tổn thương cho cầu di vật Thiên Đạo sao?
Chẳng lẽ chỉ cần là máu của tu sĩ hiện thế thì đều có hiệu quả?
Tống Thư Hàng vội vàng ngẩng đầu lên nói với Bạch tiền bối two: “Bạch tiền bối two… trả lời ta rồi!”
Bạch tiền bối two: “…”
“Bạch tiền bối đã tiến hành thí nghiệm với cầu di vật Thiên Đạo. Máu của bốn vị tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1, bao gồm cả Bạch tiền bối đều gây tổn thương cho cầu di vật Thiên Đạo, song tổn thương nặng nhẹ không đều nhau.” Tống Thư Hàng nói liến thoắng.
“Máu của cả bốn người đều gây tổn thương cho cầu di vật Thiên Đạo sao?” Bạch tiền bối two sững sờ.
Kết quả này nằm ngoài dự đoán của hắn.
Chẳng lẽ nhân tố tạo thành tổn thương cho cầu di vật Thiên Đạo không phải là thân phận chúa tể Cửu U, cũng không phải là Bạch Thiên Đạo?
Nghĩ tới đây, Bạch tiền bối two lại cho sợi cầu di vật Thiên Đạo trên giày chiến Bá Tống ăn hai viên linh thạch.
Sau đó hắn nói với Tống Thư Hàng: “Thư Hàng, ngươi nhỏ máu thử xem.”
“Ta đang có ý đó đây. Bạch tiền bối nghĩ giống ta quá!” Tống Thư Hàng cười ha hả, lấy Lão Viên Thánh Sư lợi kiếm trong pháp khí tổ hợp tam thập tam thú ra rạch ngón tay mình một cái.
Trượt.
Lưỡi dao ma sát với ngón tay hắn tóe lửa!
Giữa ngón tay Tống Thư Hàng xuất hiện một vết cắt trắng mờ nhưng không chảy máu.
Bạch tiền bối two: “…”
Tống Thư Hàng: “…”
Lão Viên Thánh Sư lợi kiếm là pháp khí bát phẩm. Tuy vì Tống Thư Hàng mới có cảnh giới thất phẩm nên khi không giải phong ấn thì nó chỉ phát huy được uy lực thất phẩm, nhưng độ bén thì vẫn là bát phẩm.
“Phòng ngự của ta mạnh như vậy từ bao giờ thế?” Tống Thư Hàng hoang mang. Công pháp tôi luyện thân thể của hắn có mạnh đến thế đâu?
Bạch tiền bối two quan sát cẩn thận rồi trả lời: “Là do trụ phong ấn, ánh sáng bảy màu của nó bao quanh ngươi, đang lặng lẽ phủ hào quang cường hóa lên người ngươi kia kìa.”
Tống Thư Hàng: “!!!”
Trụ phong ấn quả nhiên là bé đáng yêu. Tống Thư Hàng lại vung tay cho nó hai mươi phát Dưỡng Đao thuật.
Ánh sáng trên trụ phong ấn càng thêm chói lóa, thậm chí nó còn rung lên từng tiếng thân thiết.
“Không hổ là tà thuật.” Số Hamster phồng má nói.
Bạch tiền bối two: “…”
Tống Thư Hàng rời khỏi phạm vi vầng sáng của trụ phong ấn bao phủ rồi dùng Lão Viên Thánh Sư lợi kiếm gạt nhẹ lên ngón tay mình, cắt ra một vết thương nho nhỏ.
Một giọt máu nhỏ vào sợi nhục thân của cầu di vật Thiên Đạo trong giày chiến Bá Tống.
Xì xì xì ~
Nhục thân của cầu di vật Thiên Đạo quả nhiên cũng bị thương.
Song so với máu của Bạch tiền bối two thì tổn thương từ máu của Tống Thư Hàng chỉ có thể hình dung bằng bốn chữ “chẳng ăn thua gì”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận