Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3119: Thân là tiền bối, ta không thể để một mình ngươi gánh chịu khó khăn!

Chương 3119: Thân là tiền bối, ta không thể để một mình ngươi gánh chịu khó khăn!
Thực ra phép đổi của Tống Thư Hàng đã khá là khiêm tốn.
Có thể nói bây giờ hắn chính là một tiểu Thiên Đạo hành tẩu giữa nhân gian. Nếu cộng tổng giá trị của một ngàn Bá Tống vào thì một vị diện của Chư Thiên Vạn Giới làm sao mà đổi lại được?
“Khóa mục tiêu thành công.” Bạch tiền bối lên tiếng, đồng thời bắt đầu bổ sung năng lượng cho pháp khí tổ hợp tam thập tam thú.
Vô số họng pháo của pháp khí đã nhắm thẳng vào ấn ký Thiên Đạo của thiếu niên ba mắt.
“Bạch tiền bối, ta muốn hỏi một chút… trước đó ấn ký của Thiên Đạo Bạch cũng bị nhét vào như thế này sao?” Tống Thư Hàng sợ sệt hỏi.
“Ừ, mà chính hắn tự bò vào cơ nhé, chủ động lắm.” Bạch tiền bối đáp.
Tống Thư Hàng bình tĩnh thở dài: “Nghe thế là lòng ta được an ủi một chút rồi.”
Dù sao thì đến Thiên Đạo Bạch cũng từng bị bắn đi kia mà.
Đãi ngộ của hắn ngang bằng với ấn ký của Thiên Đạo Bạch kia đấy.
Chẳng hiểu sao cõi lòng nhẹ nhõm hẳn đi.
“Xong phát này thì ngươi miêu tả trải nghiệm cho ta… lần sau đổi thành ta.” Bạch tiền bối suy nghĩ một lát, lại dặn dò.
Tống Thư Hàng: “???”
Không, ta không làm!
Nhét Bạch tiền bối vào ống pháo để bắn ra, nghe thì có vẻ hay ho đấy.
Nhưng lỡ may số nhọ bắn ngược thì làm sao đây?!
Bá Tống ta còn muốn sống qua năm 2020 mà!
Cho nên…
“Bạch tiền bối ơi không cần phiền thế đâu. Chuyện này nhỏ xíu ấy mà, tiền bối cứ giao cho ta. Toàn thân ta đều là trạng thái á bất hủ, không phải lo tiêu hao đâu.” Tống Thư Hàng nói như đinh đóng cột.
Khao khát sống mãnh liệt của hắn khiến cho Luân Hồi Nhận Tiên Tử cũng phải cảm động.
“Không được, còn tận mấy ấn ký Thiên Đạo phải giải quyết kia mà. Chúng ta thay phiên nhau sẽ tốt hơn. Mà đâu phải ngươi chứng đạo một mình, lần này là hai cá thể chúng ta cùng nhau chứng đạo đấy.” Bạch tiền bối nói nghiêm túc: “Thân là tiền bối, ta không thể dồn hết khó khăn cho ngươi gánh được.”
Tiền bối, phải có dáng vẻ của tiền bối.
Nếu như có thể, Bạch tiền bối còn hy vọng mình có thể gánh thêm một chút gian nan.
Săn sóc hậu bối chính là truyền thống tốt đẹp của các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 đó.
Nghe đến đây, Luân Hồi Nhận Tiên Tử lại cảm động quá đỗi. Không hổ là hai cá thể khác biệt có thể đồng thời chứng đạo. Bá Tống và Bạch đạo hữu lúc nào cũng suy nghĩ cho nhau và hỗ trợ lẫn nhau.
Có lẽ đây chính là cơ sở để bọn họ có thể đồng thời chứng đạo nhỉ?
Khi Luân Hồi Nhận Tiên Tử còn đang âm thầm cảm động, Tống Thư Hàng đột nhiên lại hỏi: “Bạch tiền bối, thực ra… tiền bối thích chơi trò bị bắn ra đúng không?”
Ngón tay thon dài của Bạch tiền bối cứng đờ lại.
Bị nói trúng tim đen rồi?
Luân Hồi Nhận Tiên Tử: “???”
“Bắn!” Bạch tiền bối ấn mạnh nút lệnh bắn của pháp khí tổ hợp tam thập tam thú. Quả nhiên thời gian có thể thay đổi tính cách của một con người. Lúc mới quen, dù Thư Hàng có phát hiện ra hắn phá hỏng đồ điện trong nhà cũng không vạch trần trước mặt mà chi thiện ý lựa chọn “coi như không thấy”. Bây giờ thì sao? Từ khi trở thành Bá Tống, cái tật nhanh mồm nhanh miệng của Thư Hàng bị phóng đại lên, không còn thuốc nào cứu được nữa rồi.
Theo khẩu lệnh của Bạch tiền bối, Tống Thư Hàng cảm thấy lực lượng toàn thân mình dường như bị rút sạch…
Rút sạch ở đây là rút đến nhẵn kiệt luôn.
Sau đó, một luồng năng lượng tính bằng đơn vị “Bá Tống” được chuyển hóa thành hơn mười phát đạn pháo. So với ấn ký Thiên Đạo của Thiên Đạo Bạch, hiệu suất chuyển hóa của Bá Tống chỉ bằng một phần mười.
Nguyên nhân chủ yếu của sự chênh lệch này là do pháp khí tổ hợp tam thập tam thú là hậu chiêu mà Thiên Đạo Bạch sáng tạo ra, thứ được thiết lập cho nó bắn vốn là ấn ký của Thiên Đạo Bạch.
Tống Thư Hàng bị nhét vào không được đúng quy cách cho lắm.
Sở dĩ Tống Thư Hàng được pháp khí tiếp nhận là vì hắn và Bạch tiền bối đã sử dụng thiên phú của Thánh Nhân Nho Gia để tiến hành tráo đổi, bổ sung cho nhau.
Bởi vậy pháp khí mới miễn cưỡng nhận lấy hắn.
Cái giá phải trả là hiệu suất chuyển hóa tụt hẳn đi.
Cũng may uy lực của mỗi phát đạn pháo cũng tăng đến bảy, tám lần, cho nên tổng thể kém đi không nhiều lắm.
Sau khi bị hút cho khô kiệt, lực lượng của kim đan cá voi mập + thể chất á bất hủ + Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân lập tức bổ sung cho Tống Thư Hàng.
Năng lượng vừa bị rút cạn trong cơ thể hắn khôi phục lại nhanh một cách chóng mặt.
Sau đó lại bị rút cạn, rồi khôi phục…
Cứ thế tuần hoàn không hồi kết.
Pằng pằng pằng pằng pằng ~
Vô số phát đạn pháo Bá Tống từ bi được bắn ra từ nòng của pháp khí pháo Gatling.
Trong mỗi viên đạn pháo đều ẩn chứa uy lực tấn công kết hợp giữa Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân và lực lượng á bất hủ của Bá Tống. Thậm chí khi đạn ra khỏi nòng còn kèm theo đao pháp lấy thân hóa đao, cộng thêm sát thương do đao mang của một thanh đao khổng lồ phủ bên ngoài.
Ở phía đối diện, ấn ký Thiên Đạo thứ hai đang chơi đùa với kim đan Thánh Nhãn đột nhiên dừng lại.
Tiếp đó, nó làm một hành động khiến cho Tống Thư Hàng không sao tin được.
Ấn ký của Thiên Đạo thứ hai quay người ngăn trước mặt kim đan Thánh Nhãn, bảo vệ nó ở sau lưng!
Cảnh tượng này khiến cho người ta cảm động sâu sắc.
So sánh với nhau, Tống Thư Hàng cảm thấy mình cứ như nhân vật phản diện hãm hại nhân sĩ chính phái vậy.
Bá Tống xúc động dạt dào quay cảnh ấy lại, gửi cho tổ tư vấn ngoài sân của mình.
Hắn vừa gửi hình ảnh xong.
Thì hàng ngàn phát đạn pháo Bá Tống đã lạnh lùng đổ ập xuống thân thể ấn ký Thiên Đạo thứ hai.
Pằng pằng pằng ~
Tiếng pháo nổ đinh tai nhức óc vang lên, hàng ngàn phát đạn pháo Bá Tống vô tình đáp xuống ấn ký Thiên Đạo thiếu niên ba mắt.
Sau một phút oanh tạc…
Ấn ký của Thiên Đạo thứ hai tan xương nát thịt, chẳng còn để lại chút dấu vết nào trên cõi đời.
Trong hư không, chỉ còn lại viên kim đan Thánh Nhãn chẳng hề hấn gì, tựa hồ đang tố cáo với thế nhân tội ác mà Bá Tống vừa gây ra!
Tuy rằng kim đan Thánh Nhãn vốn là đồ của Bá Tống, chẳng phải lo sứt mẻ gì.
Sau cơn mưa đạn, nòng pháo Gatling bắn nhẹ về sau, đẩy Tống Thư Hàng ra.
“Thấy thế nào hả? Thư Hàng?” Bạch tiền bối mỉm cười điềm tĩnh, vươn tay nâng hắn dậy.
“Ta cảm thấy mình vừa làm một việc rất trái với lương tâm! Cứ như sắm vai nhân vật phản diện tàn nhẫn độc ác ấy!” Tống Thư Hàng suy nghĩ rồi trả lời.
Luân Hồi Nhận Tiên Tử bồi thêm một câu: “Ngay khi ngươi lựa chọn đâm sau lưng các ấn ký Thiên Đạo này thì đã tàn nhẫn độc ác lắm rồi.”
“Bây giờ không phải là lúc để suy nghĩ nhiều như vậy.” Bạch tiền bối lôi Tống Thư Hàng ra rồi mau mắn nằm vào họng pháo: “Đến phiên ta. Thân là tiền bối… giờ đến lượt ta gánh chịu khó khăn. Nào nào, diệt ai tiếp?”
Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút: “Ừm, ấn ký của Đạo Tử tiền bối là có trạng thái tốt nhất. Dù không có ấn ký Thiên Đạo thứ tư kéo thù hận thì hắn cũng không chủ động tấn công chúng ta. Cho nên, mình tách ấn ký của cha Cẩu Đản ra trước đi.”
“Vậy thì ta sẽ khóa chặt nó.” Bạch tiền bối đồng tình.
“Thực ra từ đầu ta đã muốn hỏi, Thiên Đạo thứ ba không phải là rồng sao? Sao lại gọi là Cẩu Đản?” Luân Hồi Nhận Tiên Tử thắc mắc.
“Không, ta mới là Cẩu... À không đúng… nói đúng ra thì Trình Lâm Tiên Tử mới là Cẩu Đản. Nó là cha Cẩu Đản thôi.” Tống Thư Hàng trả lời.
Sau đó hắn nói với Bạch tiền bối: “Bạch tiền bối à, thực ra ta đang có một ý tưởng rất táo bạo đây… Vì sao chúng ta không lắp thêm mấy nguồn đạn vào rồi bắn nổ tất cả đống ấn ký Thiên Đạo kia luôn thể nhỉ? Luân Hồi Nhận Tiên Tử có thể khống chế pháp khí thay chúng ta mà.”
Một đám ấn ký Thiên Đạo tụ tập cùng một chỗ, chẳng phải rất tiện cho việc chết chùm hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận