Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1659: Tống Tiền Bối, Ngươi Cũng Là Của Ta

Chương 1659: Tống Tiền Bối, Ngươi Cũng Là Của Ta
Quả nhiên giống như Tống Thư Hàng nghĩ, một cặp chân dài bước ra khỏi cổng không gian, bóng người tươi trẻ xinh đẹp của Vũ Nhu Tử xuất hiện trên không trung.
Vừa định đi vào mạng công đức để lên mạng, đăng nhập vào nhóm chat hỏi thẳng Vũ Nhu Tử, không ngờ chính chủ lại xuất hiện trước mặt hắn, hơn nữa còn trực tiếp đến đây bằng cổng không gian.
“Đây tuyệt đối không phải Vũ Nhu Tử, ít nhất tuyệt đối không phải Vũ Nhu Tử mà ta quen biết.”
Tống Thư Hàng thầm xác định.
Vũ Nhu Tử vừa mới tấn thăng tứ phẩm cách đây không lâu, không thể có năng lực mở cổng không gian được.
“Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử, Tạo Hóa Tiên Tử, sẵn sàng chiến đấu.”
Tống Thư Hàng nói.
Tạo Hóa Tiên Tử lấy con mắt Thánh Nhân ra.
Mỹ nhân rắn công đức tháo mắt trái của Tống Thư Hàng xuống, Tạo Hóa Tiên Tử tiến lên bỏ con mắt Thánh Nhân vào trong hốc mắt trái của Tống Thư Hàng.
Một lần còn lạ nhưng sau khi làm hai lần, ba lần, bốn lần thì quen tay hay việc thôi.
Thân thể của Tống Thư Hàng không hề bài xích con mắt Thánh Nhân, cảm thấy con mắt Thánh Nhân cứ như một phần trên thân thể hắn vậy.
Tiếp đó mỹ nhân rắn công đức bám vào sau lưng Tống Thư Hàng, cô triệu hồi khúc huyết cốt biến dị của bản thân.
Sau khi suy nghĩ một chút, cô lại lấy mũ Bình Thiên công đức ra.
Năng lượng trong mũ Bình Thiên chỉ mới khôi phục chút ít. Mỹ nhân rắn công đức đội mũ Bình Thiên lên nhưng không kích hoạt nó, chỉ để phòng ngừa sự cố bất ngờ.
“Tạo Hóa Tiên Tử, có thể cảm ứng được vị trí của Xích Tiêu Kiếm tiền bối không? Phiền cô tìm ngài ấy trở về được không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Được.”
Tạo Hóa Tiên Tử gật đầu, thân hình cô lướt nhanh qua, bay về phía một vị trí bên ngoài bộ lạc Long Huyết.
Tống Thư Hàng lại ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Mặt trời nhỏ dựa theo quỹ đạo, chậm rãi chuyển động quanh thế giới hắc long.
Vũ Nhu Tử xuất hiện bên cạnh mặt trời nhỏ.
“Rốt cuộc lại định vị được ngươi, đã nói rồi, ngươi là của ta!”
Dứt lời, Vũ Nhu Tử đưa tay về phía mặt trời.
Lúc này Tống Thư Hàng nhắm mắt lại, chuyển ngay ý thức của mình vào sắt thép hóa thân trong mặt trời nhỏ.
Bàn tay phải của hóa thân bọc thép nắm lại, chúc phúc Tổ Vu hoàn mỹ đeo vào tay hắn.
Có pháp khí này, Tống Thư Hàng cũng yên tâm hơn một chút.
...
Ngay khi tiếp xúc với khu vực ánh sáng ở vòng ngoài của mặt trời nhỏ, bàn tay của Vũ Nhu Tử đột nhiên dừng lại.
Ánh mắt cô nhìn xuyên qua mặt trời nhỏ, mắt đối mắt với hóa thân bọc thép của Tống Thư Hàng được bao bọc ở bên trong.
Vũ Nhu Tử:
“...”
Hóa thân bọc thép của Tống Thư Hàng:
“...”
“Ôi chao, Tống tiền bối đây mà.”
Vũ Nhu Tử che miệng cười khẽ.
Tống Thư Hàng thử hỏi:
“Vũ Nhu Tử?”
“Đúng rồi, chính là ta đây.”
Vũ Nhu Tử vuốt lọn tóc dài bên tai rồi hất nhẹ ra sau:
“Không ngờ lại gặp được Tống tiền bối ở đây, Tống tiền bối ngươi có mặt ở khắp mọi nơi nhỉ? Hay là nói... quả nhiên chúng ta rất có duyên với nhau.”
Tống Thư Hàng giữ vẻ mặt không cảm xúc, hóa thân bọc thép cũng không để lộ ra bất kỳ cảm xúc gì.
“Nhưng Tống tiền bối này, trạng thái bây giờ của ngươi là sao thế? Thân thể sắt thép hóa, đây là phân thân hoặc hóa thân của ngươi à?”
Vũ Nhu Tử cười hì hì hỏi, nụ cười vô cùng đáng yêu.
Ánh sáng của mặt trời nhỏ chiếu lên người Vũ Nhu Tử càng làm nổi bật làn da trắng như tuyết của cô, lại thêm khí chất tuyệt thế vô tình toát ra từ người cô, nhìn cô lúc này hệt như gì một nữ thần cao cao tại thượng.
Hóa thân bọc thép của Tống Thư Hàng bình tĩnh nhìn Vũ Nhu Tử.
Rõ ràng trạng thái của Vũ Nhu Tử rất kỳ lạ.
Loại khí chất vô tình toát ra kia chính là bằng chứng.
Khí chất như vậy, mấy ai có được.
1. Cô gái này là Vũ Nhu Tử... Nhưng có lẽ là Vũ Nhu Tử tương lai lại phụ thân vào? Song, khả năng này không lớn.
2. Cô gái này không phải Vũ Nhu Tử.
Như vậy người này có thể là trưởng bối của Vũ Nhu Tử... Mẹ Vũ? Bà nội Vũ? Lão tổ Vũ?
Hoặc là... dưới đáy lòng Tống Thư Hàng hiện ra một suy đoán xấu nhất - Thiên Đế.
Đây là khả năng mà Tống Thư Hàng không muốn đối mặt nhất.
“Xem ra ta đoán đúng rồi, đây chắc là bộ hóa thân nào đó của Tống tiền bối. Vậy bản thể của Tống tiền bối đang ở đâu vậy? Ở một nơi nào đó trong thế giới hắc long bên dưới sao?”
Vũ Nhu Tử nhìn xuống vùng đất bên dưới:
“Ta đoán nhé, bây giờ có phải Tống tiền bối ngươi đang âm thầm dùng ánh nhìn mang thai nhắm vào ta, còn có thanh thần binh rõ ràng là kiếm lại chém ra đao ý kia cũng đang ở cạnh bản thể của ngươi đúng không?”
“Tình huống xấu nhất.”
Tống Thư Hàng cảm thấy hông mình lại nhói lên, vết thương do ý chí hỗn độn Cổ U gây ra ở bên hông lại đau âm ĩ.
Vị Vũ Nhu Tử trước mặt đã nói đến mức này, Tống Thư Hàng lập tức xác định được thân phận của cô.
Thiên Đế của Thiên Đình viễn cổ.
Sở dĩ Thiên Đế có ngoại hình của Vũ Nhu Tử... hẳn là có liên quan đến con linh quỷ bị bắt đi của Vũ Nhu Tử.
Lúc này Thiên Đế đang phụ thân lên trên người linh quỷ của Vũ Nhu Tử.
Vừa nghĩ đến điểm này, Tống Thư Hàng lại thấy đau lòng.
Linh quỷ của hắn và Vũ Nhu Tử đều mang mệnh khổ.
Hai con linh quỷ được tìm thấy trong cùng một phần mộ cổ, sau đó số mệnh cũng tương tự như nhau.
Linh quỷ của Tống Thư Hàng bị Thư Sinh Thủy Tinh của Nho gia mượn đi... một đi không trở lại.
Linh quỷ của Vũ Nhu Tử thì bị Thiên Đế ép mượn đi... trước mắt xem ra cũng là một đi không trở lại.
“Nhưng dù con mắt Thánh Nhân hay thanh bảo kiếm chém ra đao ý của Tống tiền bối cũng không ngăn cản được ta đâu, hôm nay ta thật may mắn.”
Vũ Nhu Tử ngửa mặt cười duyên, cô đưa tay vạch sang ngang, một chuỗi phù văn lấp lánh hiện ra trong tay cô.
Đế văn!
Đây cũng là một trong những tiêu chí mà Thiên Đế viễn cổ được người đời công nhận là cường giả cùng cấp bậc với Thánh Nhân Nho gia.
Thánh Nhân Nho gia cũng từng sáng tạo ra Nho văn, Nho văn do hắn thi triển ra có sức mạnh quỷ thần khó lường, trong mỗi Nho văn đều ẩn chứa sức mạnh của pháp tắc.
Đế văn cũng như vậy.
“Vốn dĩ chỉ định mang pháp khí ổ cá này về, sau đó cải tạo thành pháp bảo thích hợp, nhưng không ngờ còn gặp được hóa thân bọc thép của Tống tiền bối. Tống tiền bối, ngươi cũng là của ta!”
Vũ Nhu Tử Thiên Đế cười hì hì, đưa tay ấn Đế văn về phía mặt trời nhỏ.
“Ta từ chối!”
Tống Thư Hàng lập tức phản kháng.
Tên này chỉ mượn dáng dấp của Vũ Nhu Tử mà muốn hắn giao thân thể ra ư? Mơ đi!
Ở bên dưới, Tống Thư Hàng bản thể thi triển trừng mắt mang thai ngay không chút do dự.
Thuật giám định cường giả, đã đến lúc chứng minh ngươi có phải cường giả hay không rồi.
Tống Thư Hàng cũng không ôm bao nhiêu hy vọng đối với ánh nhìn mang thai.
Lần trước lúc đối mặt Vũ Nhu Tử bị Thiên Đế phụ thân, Tống Thư Hàng từng dùng ánh nhìn mang thai đối phó với cô ấy, kết quả là bị cô ấy dùng Đế văn cản lại một cách dễ dàng.
Sở dĩ ánh nhìn mang thai được xưng là thuật giám định cường giả cũng là vì cường giả có thể miễn dịch với nó.
Một khi con mắt Thánh Nhân Nho gia phóng luồng sáng ánh nhìn mang thai ra, nếu không tránh từ trước thì hầu như không cách nào tránh được.
Trên không trung, Thiên Đế không hề né tránh.
Thậm chí lần này cô cũng không dùng Đế văn để phòng ngự, cứ mặc cho ánh nhìn mang thai bắn trúng người mình.
Ánh nhìn mang thai quả thật bắn lên người cô... thế nhưng lại lập tức xuyên qua cứ như thân thể cô là hư vô vậy.
Ngay sau đó ánh nhìn mang thai lại bắn trúng vào hóa thân bọc thép.
Sắc mặt Tống Thư Hàng lập tức trắng bệch.
Hóa thân bọc thép của ngài đã trúng thuật giám định cường giả.
Giám định bắt đầu.
Đã giám định xong, hóa thân bọc thép của ngài không phải cường giả tuyệt thế, miễn dịch thất bại.
Hóa thân bọc thép tiến vào giai đoạn mang thai, 10 giây sau bắt đầu sinh nở.
Cảm nhận tình mẹ đi!
Tống Thư Hàng vội chuyển ngay phần ý thức bám vào hóa thân bọc thép về bản thể.
“Lợi hại lắm, ngay cả hóa thân do sắt thép hình thành cũng không thể miễn dịch đồng thuật này, pháp thuật do Thánh Nhân Nho gia sáng tạo ra quả là ghê gớm.”
Thiên Đế tặc lưỡi khen.
Trung lúc nói chuyện, Đế văn trong tay cô đã bao phủ toàn bộ mặt trời nhỏ.
Ánh sáng quanh mặt trời nhỏ trong Đế văn dần tắt, nó không đốt cháy không nổ tung.
Khi ánh sáng quanh mặt trời nhỏ tắt đi, năng lượng trong hóa thân bọc thép của Tống Thư Hàng bắt đầu khôi phục. Bộ phận năng lượng mà mặt trời nhỏ thiêu đốt rót ngược vào trong hóa thân bọc thép.
Có năng lượng là có cơ hội chạy thoát thân.
“Là của ta! Lần này ta đã chuẩn bị rất kỹ, sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn nữa.”
Thiên Đế bản Vũ Nhu Tử cười hì hì nói:
“Hóa thân của Tống tiền bối ở bên trong ngươi cũng là của ta.”
“Bước nhảy không gian!”
Tống Thư Hàng lập tức ra lệnh cho hóa thân bọc thép.
Sau khi khôi phục năng lượng, hóa thân bọc thép kích hoạt chúc phúc Tổ Vu, sóng dao động không gian sinh ra.
Nhưng... bước nhảy không gian thất bại.
Dưới sự phong tỏa của Đế văn, hóa thân bọc thép không thể hoàn thành bước nhảy không gian... Chỉ có bao tay chúc phúc Tổ Vu nhanh nhẹn trốn ra ngoài qua khe hở trên tầng phong tỏa của Đế văn, rơi xuống phía dưới.
Ngay sau đó bao tay này bay thẳng xuống chỗ của Tống Thư Hàng. Đây là bảo vật nhận chủ đã được tế luyện, sau khi cảm ứng được khí tức của Tống Thư Hàng bản thể thì nó sẽ tự động trở về.
Tống Thư Hàng đón lấy chúc phúc Tổ Vu rồi đeo lên tay trái.
“Lúc này nếu Bạch tiền bối và Bạch tiền bối two có thể rời khỏi Cổ U trở về đây thì tốt biết mấy.”
Tống Thư Hàng thở dài.
Mục tiêu quá khó chơi.
Vèo~
Lúc này, Xích Tiêu kiếm tiền bối mang tiểu m Trúc và Tạo Hóa Tiên Tử nhanh chóng trở về, đáp xuống trong tay Tống Thư Hàng.
“Thiên Đế?”
Xích Tiêu Kiếm hỏi.
Vừa rồi nó vẫn luôn chú ý đến biến hóa của mặt trời nhỏ, lập tức đoán ra được thân phận của ‘Vũ Nhu Tử’ trên không trung.
Tống Thư Hàng gật đầu.
“Sao đi đâu cũng gặp được tên này hết vậy.”
Xích Tiêu kiếm nói:
“Nhưng lúc này năng lượng trong ta đang tràn đầy, đánh thôi!”
Nó nhờ Xích Tiêu Tử bổ sung đầy năng lượng chính là để đối phó với những tình huống như bây giờ. Tên tiểu tử Tống Thư Hàng này ấy hả, cứ sơ ý một tí là lại đụng mặt đại lão cấp tuyệt thế.
“Phần Thiên Hỏa Diễm Đao, hình thái mạnh nhất!”
Xích Tiêu kiếm hô.
Ngọn lửa hừng hực bùng cháy trên thân kiếm, đao ý phóng lên cao, thiêu trời đốt đất.
Tạo Hóa Tiên Tử mang theo Lý m Trúc lùi nhanh về sau.
Ầm~~
Tòa lầu các chỗ Tống Thư Hàng ở đã bị ngọn lửa đốt thành tro chỉ trong nháy mắt.
“Trễ rồi Tống tiền bối.”
Trên không trung, Thiên Đế cười duyên:
“Đều là của ta, tạm biệt.”
Xoẹt.
Mặt trời nhỏ trên cao bỗng biến mất.
Cùng biến mất còn có hóa thân bọc thép của Tống Thư Hàng bên trong mặt trời nhỏ.
“Dùng ngự đao thuật điều khiển ta đi đánh cô ta!”
Xích Tiêu kiếm tiền bối kêu lên.
“Chào Tống tiền bối, hẹn gặp lại sau. Bây giờ ta bận chuẩn bị cho bộ thân thể mới này độ kiếp, lần sau gặp lại, bản thể của ngươi cũng sẽ là của ta~”
Thân hình Thiên Đế lùi về sau dung nhập vào trong đường hầm không gian, chớp mắt đã biến mất.
Linh quỷ của Vũ Nhu Tử bị Thiên Đế chiếm giữ cũng cần độ kiếp à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận