Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1889: Tại Hạ Là Bá Tống

Chương 1889: Tại Hạ Là Bá Tống
Đối tượng bị Chưởng Tâm Lôi Hỏa thiên kiếp đánh trúng là bọn ta mà? Tại sao Tống Thư Hàng tiểu hữu lại hét thảm thiết như heo bị cắt tiết thế kia?
Trong lúc một đám bạch mã còn đần mặt ngơ ngác, thực tại ảo bỗng biến mất.
Trên mặt đất còn sót lại một đống mảnh vỡ của con rối phân thân.
Những con rối phân thân này vốn là vật thí nghiệm của Bạch tiền bối, khá yếu ớt, sau khi bị thiên kiếp trong thực tại ảo oanh tạc đã vỡ nát.
“Ơ? Tống tiền bối đâu?”
Vũ Nhu Tử nghi hoặc hỏi.
Tống Thư Hàng vốn duy trì thực tại ảo đã biến mất.
“Chẳng lẽ là do thực tại ảo tan vỡ tạo thành phản phệ, vậy nên Tống Thư Hàng tiểu hữu phải gánh những thương tổn mà đáng lẽ mọi người phải chịu ư?”
Cổ Hồ Quan Chân Quân đoán.
Đồng Quái Tiên Sư lắc đầu:
“Trước giờ ta chưa từng nghe thấy chuyện thực tại ảo còn phản phệ. Nó không phải pháp thuật, nó chỉ là dạng thực thể hóa từ ý niệm của cường giả cấp Tôn Giả, không có năng lực phản phệ.”
“Bạch tiền bối phát hiện ra điều gì à?”
Bạch Hạc Chân Quân phát hiện Bạch tiền bối phân thân xoa cằm trầm tư bèn hỏi.
“Ừ... Vốn dĩ lúc ở trong thực tại ảo, ta muốn đỡ Chưởng Tâm Lôi Hỏa thiên kiếp để mọi người xem diễn biến câu chuyện giữa thiếu niên áo xanh dắt bạch mã và tiểu Bạch. Đó là một câu chuyện rất thú vị, là chuyện xưa mà bản thể của ta khó mở miệng kể ra, là lịch sử đen không thể xóa bỏ. Nhưng ngay lúc ta lặng lẽ chặn Chưởng Tâm Lôi Hỏa thiên kiếp, thực tại ảo của Thư Hàng lại nổ.”
Bạch tiền bối phân thân trình bày với khuôn mặt không cảm xúc.
Hoàng Sơn Tôn Giả:
“...”
Hóa ra là lỗi của ngài!
“Vậy Tống tiền bối đâu?”
Vũ Nhu Tử chớp mắt:
“Lẽ nào Tống tiền bối cũng nổ luôn rồi ư?”
“Không, mặc dù thực tại ảo vỡ nát nhưng Tống Thư Hàng không bị thương.”
Bạch tiền bối phân thân khẳng định.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Vậy Thư Hàng chạy đi đâu rồi?”
“Còn tiếng hét thảm thiết lúc cuối là sao?”
Hoàng Sơn Tôn Giả vẫn hơi lo lắng.
“Đừng lo, bây giờ trên người Thư Hàng có một lần hồi sinh, đảm bảo không chết được.”
Xích Tiêu kiếm tâm ma nói.
Đúng lúc này, trong hư không bỗng xuất hiện một khe nứt không gian, thân hình Tống Thư Hàng rơi ra từ trong khe nứt.
Nhưng lúc này Tống Thư Hàng vốn trong bộ dạng thiếu niên đã khôi phục bình thường, phù hợp với số tuổi thật của hắn.
“Tống tiền bối, ngươi có sao không?”
Vũ Nhu Tử hỏi thăm.
“Không sao, vẫn còn sống.”
Tống Thư Hàng giơ tay lên véo mặt rồi lại sờ thân thể, sau đó thở phào nhẹ nhõm.
Không thiếu bộ phận nào, eo vẫn còn đây.
Bạch tiền bối phân thân đột nhiên hỏi:
“Là vị ở Cửu U kia à?”
Tống Thư Hàng ngẩng mặt nhìn trời rồi gật đầu.
Vừa rồi ngay lúc thiếu niên áo xanh dắt bạch mã trong thực tại ảo sắp bị Chưởng Tâm Lôi Hỏa thiên kiếp oanh tạc, đột nhiên sức mạnh thiên kiếp trong ảo ảnh bị chặn lại.
Ngay sau đó, Tống Thư Hàng cảm thấy trên người như lắp thêm tên lửa, bay vọt lên trời... tiếp đó lại đột nhiên rơi vào Cửu U.
Cảm giác đột nhiên bay lên rồi rơi xuống đó cực kỳ kích thích, không lời nào tả được, còn kích thích hơn nhảy bungee gấp trăm lần.
Đây là lần đầu tiên Tống Thư Hàng bị cuốn vào thế giới Cửu U bằng cách này. Trước kia đều thông qua trạm trung chuyển là thế giới hạch tâm hoặc tiến trực tiếp vào cổng không gian.
Sau đó Tống Thư Hàng gặp được Bạch tiền bối two đã hai ngày không liên lạc.
Bạch tiền bối two không nói lời nào, vừa gặp mặt đã thi triển một pháp thuật tương tự như thuật già yếu lên người Tống Thư Hàng.
Dưới hiệu quả của pháp thuật này, trong nháy mắt thân thể Tống Thư Hàng đã từ bộ dạng thiếu niên khôi phục thành thanh niên.
Suy lão thuật này không tổn hại đến thọ nguyên, chỉ ảnh hưởng đến ngoại hình của Tống Thư Hàng. Tác dụng phụ duy nhất chính là trong quá trình ‘già yếu’, thân thể phải chịu đựng cơn đau ngứa như bị côn trùng cắn.
Ngay sau đó Tống Thư Hàng lại bị bắn ra, bị đá trở về hiện thế.
Từ đầu đến cuối, Bạch tiền bối two không nói một câu nào.
Nhưng... vô thanh thắng hữu thanh.
Điều này cho thấy lửa giận của Bạch tiền bối two hẳn là đã giảm đi một ít, nếu không cũng đã chẳng chủ động ra tay khôi phục tuổi tác cho mình?
Tống Thư Hàng xoa cằm thầm nghĩ.
Bạch tiền bối two ở Cửu U xa xôi:
“...”
Đúng là vô thanh thắng hữu thanh nhưng rốt cuộc ngươi giải nghĩa kiểu gì mà ra là lửa giận của ta đã giảm bớt thế?
Nhưng quả thật lần này hắn có chuyện muốn bàn giao cho Tống Thư Hàng.
Sau khi Tống Thư Hàng rơi xuống, trong hư không lại có một rương nhỏ rơi xuống trước mặt hắn.
“Đây là cái gì?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Phương pháp và công thức phối chế một loại thuốc nước giải quyết nạn tà năng Cửu U lan tràn ở thú giới. Nhưng loại thuốc nước này trị ngọn không trị gốc, chỉ có thể tạm thời hóa giải tình trạng tà năng Cửu U lây nhiễm do quả cầu béo gây ra. Ngươi giao thứ này cho người ở thú giới để bọn họ dùng trước. Tóm lại bất kể quả cầu béo muốn làm gì ở thú giới, chúng ta cứ ra tay ngăn cản là chính xác.”
Tiếng của Bạch tiền bối two vang lên trong đầu Tống Thư Hàng.
“Nhận được rồi, cà khịa lão quả cầu béo là chuyện ta thích nhất đấy.”
Tống Thư Hàng nhận lấy rương nhỏ.
Cũng không biết vị tiên tử quyến rũ Thanh Loan Thánh Quân ở thú giới và hai người đệ tử của cô còn ở hiện thế không? Lát nữa thử liên lạc với bọn họ xem sao.
“Chuyện ở thú giới kéo dài hơi lâu rồi, hy vọng không xảy ra điều bất trắc. Gần đây quả cầu béo lén lút làm rất nhiều chuyện, ngươi hãy cẩn thận đấy.”
Bạch tiền bối two nhắc nhở.
Tống Thư Hàng:
“Yên tâm đi Bạch tiền bối, không chọc nổi thì ta trốn thôi. Đối phương là chúa tể Cửu U, ta có hèn một chút cũng chẳng mất mặt gì hết.”
Bạch tiền bối two:
“...”
Ta cũng là chúa tể Cửu U, sao trước mặt ta ngươi quẩy hăng thế hả? Còn cái thực tại ảo kia nữa.
“Trước khi thực tại ảo của ngươi chưa hoàn thiện thì không được dùng bừa bãi.”
Bạch tiền bối two nói:
“Đừng hỏi ta tại sao, ta không muốn trả lời.”
Nói xong, Bạch tiền bối two chấm dứt cuộc trò chuyện với Tống Thư Hàng.
“Trong rương chứa cái gì vậy?”
Bạch Hạc Chân Quân tò mò hỏi.
“Thứ cứu vớt thú giới.”
Tống Thư Hàng ôm lấy cái rương:
“Đến lúc đó, thú giới sẽ nợ ta một ân tình lớn, lần này ta không khách khí với bọn họ nữa. Nếu bọn họ muốn trả ân tình, ta sẽ bảo bọn họ hãy dung tục hết mức có thể, càng dung tục càng tốt.”
“Nếu là thú giới thì đừng quên kiếm một quyển công pháp luyện thể Thánh Viên Long Lực Thần Công hoàn chỉnh đấy nhé.”
Bạch tiền bối phân thân nhắc nhở.
Thánh Viên Long Lực Thần Công mà Tống Thư Hàng đang tu luyện không hoàn chỉnh, chỉ có phần tu luyện đến tầng thứ năm. Sau khi tấn thăng ngũ phẩm, hắn toàn dựa vào sự cường hóa của Nho Gia Kim Cương Thân và Cương Thủ biến dị cùng với một số kỳ ngộ, cưỡng ép tăng lên số lượng hư ảnh thánh viên.
“Ta cũng có ý này.”
Tống Thư Hàng cười khà khà.
Dứt lời, hắn lấy ra một mâm tròn kim loại.
Đây là pháp khí dùng để liên lạc mà lúc trước Thanh Loan Thánh Quân để lại cho hắn.
Tống Thư Hàng truyền linh lực vào mâm tròn.
Chỉ lát sau, trên mâm tròn kim loại phát ra tiếng
“Alo, xin chào, xin hỏi vị nào thế?”
Tống Thư Hàng hắng giọng, hạ thấp giọng xuống rồi nói:
“Tại hạ là Bá Tống.”
Xoảng xoảng~
Trong mâm tròn kim loại truyền ra tiếng của rất nhiều vật thể rơi xuống vỡ nát, loạn thành một đống.
Tống Thư Hàng:
“???”
Bạn cần đăng nhập để bình luận