Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1929: Thứ lâu năm đều là đồ tốt

Chương 1929: Thứ lâu năm đều là đồ tốt
“Tâm Ma động? Là mảnh vỡ Thiên Đình có liên quan tới tâm ma ư?” Tống Thư Hàng vội cất bản Kim Cương Thần Phạt Đại Thủ Ấn trong tay đi, hưng phấn thấy rõ.
Tâm ma là thứ mà hắn khá để ý dạo gần đây.
“Nói không chừng chỉ là đồng âm thôi chứ không phải cái tâm ma mà ngươi đang nghĩ đâu.” Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối nói, thân là một tâm ma, việc Tống Thư Hàng đam mê những món ăn làm bằng tâm ma khiến nó cảm thấy sợ hãi.
“Hề hề, để ta giám định lai lịch của nó một phát là biết ngay ấy mà.” Tống Thư Hàng giơ tay phải ra, chĩa về phía mảnh vỡ Thiên Đình này. Nhưng giơ được một nửa thì hắn đột nhiên dừng lại.
Tống Thư Hàng xoay đầu lại nhìn ra sau lưng: “Bạch long tỷ tỷ có tin tức gì về Tâm Ma động này không?”
Nhân loại là một sinh vật có trí thông minh, không thể ngã ở cùng một chỗ được.
Lúc trước bởi vì thiếu hụt tin tức nên Tống Thư Hàng đã bị chơi một vố, lần này hắn đương nhiên phải rút kinh nghiệm rồi.
Bạch long tỷ tỷ giơ móng vuốt nhỏ ra gãi gãi mặt mình: “Ta lại không có bất kỳ ấn tượng gì về Tâm Ma động này, lạ thật đấy.”
Lúc trước cô là tổ tiên kim long của Thiên Đình viễn cổ, tất cả những kiến trúc và cung điện có chút tiếng tăm trong Thiên Đình cô đều có ấn tượng, ít nhất thì cũng nghe bạn bè kể lại.
Nhưng cô lại không hề có ấn tượng gì với nơi vừa nghe đã biết đặc biệt như Tâm Ma động này.
Nhưng có thể khẳng định mảnh vỡ này đúng là mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ.
“Chẳng lẽ là nơi bí mật do người nào đó ở trong Thiên Đình trước kia đã âm thầm xây dựng ư? Hay là mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ đã bị người ta sửa chữa lại?” bạch long tỷ tỷ suy đoán.
“Hay ta giám định thử xem sao nhé?” Tống Thư Hàng nói.
Tuy mảnh vỡ Thiên Đình mà Bạch tiền bối chọn đại này không phải mảnh lớn nhất, nhưng tám chín phần mười là cực kỳ quý giá, hoặc đúng lúc là thứ mà Bạch tiền bối đang muốn có.
“Cứ thử đi, lần này ta không giúp được ngươi rồi.” Bạch long tỷ tỷ đáp.
Bạch tiền bối cũng gật đầu.
Tống Thư Hàng hít sâu một hơi, chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ chịu đau.
Ngay sau đó, thân thể của hắn hóa thành sương mù, vươn tay ra đặt lên mảnh vỡ Thiên Đình này.
Kích hoạt bí pháp giám định!
Đùng!
Tống Thư Hàng nổ... Tống Thư Hàng cực nhanh, nổ trong nháy mắt.
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều trợn mắt há mồm.
Cái giá của lần giám định này cực kỳ nặng nề, nếu như không có hóa thân sương mù thì e là hậu quả của Tống Thư Hàng sẽ khó mà tưởng tượng nổi.
“Chết mất thôi, chết mất thôi. Đau đau đau đau đau.”
Màn sương bị nổ tung đã tụ lại, biến thành hình người.
“Ngươi liều thế?” Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối nói, để giám định một mảnh vỡ Thiên Đình mà để mình tự bạo như thế ư?
“Không phải đâu Xích Tiêu kiếm tiền bối. Ta đã khống chế thân thể tự tản ra đấy... vì mức độ đau đớn khi nãy đã đến ngưỡng giới hạn mà ta có thể đựng được nên ta mới để thân hình sương mù lan ra, hòng giảm bớt đau đớn. Đồng thời ta cũng đã cưỡng chế kết thúc quá trình của bí pháp giám định. SHằng Hỏa Chân Quânh ~ địa vị của thứ này lớn lắm, ta cảm giác cho dù mình chịu trả một cái giá lớn hơn nữa cũng không thể giám định được hết tin tức của nó.” Tống Thư Hàng hít hà liên tục.
Bạch long tỷ tỷ thở phào nhẹ nhõm: “Hóa thân sương mù này của ngươi đúng là thực dụng. Cảm giác giống như bản đơn giản hóa của bất tử thân ấy.”
“Vì có nó nên ta mới dám lớn gan dùng bí pháp giám định đấy.” Tống Thư Hàng cười ha hả, nhưng mới cười hai tiếng thì hắn đột nhiên kẹt lại, đau đớn ập tới như từng cơn sóng vỗ, tiếng cười của hắn cũng biến thành cười thảm.
Bạch tiền bối phân thân đặt tay lên người Tống Thư Hàng, trong tay có ánh sáng lóe lên.
“Dưỡng Đao thuật?!” Xích Tiêu kiếm tiền bối lập tức nhận ra ánh sáng này.
Sáng kiến của Bạch Thánh đúng là tuyệt vời.
Sau khi Tống Thư Hàng thi triển bí pháp giám định thì sẽ trả một cái giá cực kỳ đau đớn, tác dụng trực tiếp lên tinh thần và linh hồn.
Một phát thốn tận linh hồn.
Mà cảm giác sung sướng của Dưỡng Đao thuật không chỉ có tác dụng trên thân thể mà còn kích thích cả tinh thần lẫn linh hồn.
Có lẽ Dưỡng Đao thuật sẽ có thể giảm bớt tác dụng phụ của bí pháp giám định trên người Tống Thư Hàng chăng?
Điều kiện tiên quyết là thân thể của Tống Thư Hàng có thể tiếp nhận Dưỡng Đao thuật.
“A a a a~” tiếng hét thảm kinh điển của họ Tống.
Có thể nghe ra đây đúng là tiếng kêu đau đớn chứ không phải vừa đau vừa sướng, hai loại này khá khác nhau.
Bạch tiền bối thu tay lại: “Xem ra Dưỡng Đao thuật không có tác dụng với bí pháp giám định của Thư Hàng.”
“SHằng Hỏa Chân Quân ~ Không sao, đau đớn cỡ này ta sẽ vượt qua nhanh thôi.” Tống Thư Hàng vỗ ngực: “Đau đớn chỉ làm cho con người ta kiên cường hơn, nội trưởng thành nhanh hơn.”
“Tuy nói là vậy, nhưng còn phải xem mức độ đau đớn nữa chứ. Ta cảm thấy đau đớn cỡ này e là sẽ làm người ta phát điên thôi.” Xích Tiêu kiếm tiền bối nói.
“Có giám định được tin tức gì không?” bạch long tỷ tỷ hỏi.
“Có chứ, liệu mạng làm cho thân thể nổ tung ra như thế, cuối cùng cũng có chút thu hoạch.” Tống Thư Hàng đáp.
Tin tức mà bí pháp giám định thu hoạch được xuất hiện trong đầu hắn.
[Tâm Ma động: Phòng thí nghiệm bí mật do Thiên Đế khi xưa âm thầm tạo ra để nghiên cứu về ‘tâm ma’ ở thời đại viễn cổ. Lúc Thiên Đình sụp đổ thì Tâm Ma động biến thành mảnh vỡ, rơi xuống nhân gian. Trong Tâm Ma động từng chứa rất nhiều tài liệu nghiên cứu về tâm ma, nay đã bị tiêu hủy, ngoại trừ Thiên Đế ra thì không còn ai biết về thành quả nghiên cứu nữa.]
Tiếp theo... đã hết rồi.
Lần này là do Tống Thư Hàng cưỡng chế chấm dứt bí pháp giám định nên tin tức đưa về không được đầy đủ.
Tống Thư Hàng xoa cái đầu bằng sương mù của mình, bây giờ hắn vẫn giữ hình thức sương mù, sợ mình vừa biến về hình thức thân thể thì sẽ đau đến mức ngã vật ra đất mất.
“Đây là phòng thí nghiệm bí mật của Thiên Đế, là nơi cô ta từng dùng để nghiên cứu tâm ma.” Tống Thư Hàng nói.
Từ thời đại viễn cổ thì Thiên Đế đã bắt đầu nghiên cứu tâm ma. Hơn nữa rất có thể đã nghiên cứu ra được một chút thành quả, có thể thấy rõ điểm này từ trên người Vũ Nhu Tử.
Trước đó không lâu Vũ Nhu Tử nhất thời nổi hứng, muốn rút tâm ma của mình ra để biến thành hóa thân.
Sau đó cô đã bắt đầu nghiên cứu tâm ma.
Theo như Vũ Nhu Tử đã nói, trong lúc cô nghiên cứu hóa thân tâm ma thì đã lấy được rất nhiều tin tức hữu dụng từ chỗ linh quỷ. Cũng nhờ những tin tức này làm nền tảng nên cô mới có thể nghiên cứu ra hóa thân tâm ma.
Mà linh quỷ của cô lại bị Thiên Đế cưỡng chế lấy đi, nói cách khác, những tin tức về nghiên cứu tâm ma kia lấy được từ chỗ Thiên Đế.
“Ha ha, quả nhiên là bí động mà Thiên Đế âm thầm tạo ra. Không còn tin tức nào nữa à?” bạch long tỷ tỷ hỏi tiếp.
“Tin tức giám định ra chỉ có bấy nhiêu rồi... Nhưng ta cho rằng mảnh vỡ Thiên Đình này sẽ không đơn giản như thế.” Tống Thư Hàng cười gian.
Bí pháp giám định phải trả cái giá lớn như vậy, nhất định trong thứ giám định đã ẩn chứa tin tức hoặc thứ gì đó có giá trị cực cao.
“Nói không chừng trong này vẫn còn cất giấu tâm ma, tâm ma lâu năm chắc chắn sẽ ngon lắm.” Tống Thư Hàng nói.
Thứ lâu năm đều là đồ tốt cả.
Ví như Nữ Nhi Hồng, rượu vang và sprite vậy.
“Nếu như trong đó thật sự có tâm ma lâu năm thì ta cảm thấy người bị ăn sẽ là ngươi đấy.” Có một cọng tóc ngố dài đến bảy thước vươn ra từ trên đỉnh đầu của Tống Thư Hàng, là tóc của Sở các chủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận