Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 636: Ta sẽ lớn lên

Chương 636: Ta sẽ lớn lên
Rương được mở ra, bên trong là váy xếp tầng tầng lớp lớp, hơn nữa tất cả đều là đồ của nữ.
Chiếc nào cũng có kiểu dáng độc nhất vô nhị, chiếc nào cũng không hề thua kém xiêm y của tiên tử trong thàn thoại, lại thêm đủ loại phù văn trận pháp làm cho chúng càng thêm đẹp đẽ.
Tô Thị A Thập Lục nhìn thấy một rương to toàn váy lộng lẫy thì chớp đôi mắt đẹp.
Tống Thư Hàng lấy đâu ra nhiều váy thế này?
Tống Thư Hàng chủ động giải thích luôn:
“Rương váy này là quà của một vị tiền bối, vẫn để mãi ở tiêu cục Tam Thế. Trước đó không lâu ta mới mang nó từ tiêu cục về đây, không ngờ khi mở ra thì thấy trong đó đều là xiêm y của nữ hết.”
May mà trừ váy ra thì trong này còn có một hộp ba mươi ba viên linh thú tinh và một quyển bách khoa toàn thư thuần dưỡng bách thú. Bằng không chắc Tống Thư Hàng khóc ngất trong WC luôn. Lúc đó hắn đã phải vét hết linh thạch trong người ra để trả phí giữ hàng đấy.
“Lúc nhận được rương váy này, ta thấy có một loại rất hợp với cô, nên đã nghĩ rằng nếu gặp lại nhau thì sẽ tặng nó cho cô.”
Tống Thư Hàng lấy chiếc áo trên cùng, giũ phẳng ra rồi trải lên giường.
Con ngươi của Tô Thị A Thập Lục lấp lánh, cô mỉm cười:
“Để ta thử xem.”
“Ừ, cô cứ thử hết đi, ta đứng ngoài cửa chờ cô, bao giờ xong thì bảo ta nhé.”
Tống Thư Hàng vẫy tay rồi đi ra ngoài cửa.
“Ừ.”
Tô Thị A Thập Lục cúi đầu đáp.
Tống Thư Hàng đứng ngoài cửa phòng, cầm quyển bách khoa toàn thư thuần dưỡng bách thú lên đọc. Nhìn qua thỉ quyền bách khoa toàn thư thuần dưỡng bách thú này dễ hiểu y như sách giáo khoa vậy.
Đã thế, phương pháp thuần dưỡng linh thú trong đó còn có liên quan đến Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công của Tống Thư Hàng.
Theo những gì được viết trong bách khoa toàn thư thuần dưỡng bách thú thì Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công là một công pháp tuyệt diệu để thuần dưỡng linh thú.
Trong quá trình thuần dưỡng linh thú, dùng tam thập tam thú tiên thiên chân khí ôn dưỡng linh thú thì có thể giúp cho linh thú lớn nhanh hơn, mau chóng vượt qua thời kì thú non, tăng nhanh phẩm chất linh thú… và các hiệu quả huyền diệu khác.
Tóm lại, Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công cơ hồ chính là tool hack cho linh thú lớn nhanh!
Hơn nữa Tống Thư Hàng còn tìm ra một điểm rất quan trọng từ cuốn bách khoa toàn thư thuần dưỡng bách thú ấy. Đó là mỗi một chương công pháp trong Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công đều có cùng một pháp môn Kình Thôn thuật, có thể dùng các biện pháp khác nhau để nuốt và hấp thu năng lượng trong linh thú tinh.
Vì thế mà đệ tử của Tam Thập Tam Thú Thần Tông cũng thường xuyên gặp phải trường hợp chân khí căng tràn trong cơ thể, có nguy cơ nổ tung đan điền như Tống Thư Hàng lúc này.
Khi ấy, các đệ tử của Tam Thập Tam Thú Thần Tông có thể dùng phương pháp đặc biệt trong bách khoa toàn thư thuần dưỡng bách thú để dùng chỗ chân khí dư thừa đó truyền cho linh thú để ôn dưỡng chúng.
Trong quá trình ôn dưỡng này, họ có thể lấy lại một nguồn năng lượng tinh thuần hơn từ linh thú, tuy lượng năng lượng ít đi nhưng chất lại rất tinh thuần. Không chỉ như thế, quá trình ôn dưỡng linh thú còn có thể làm tăng thể chất cho đệ tử của Tam Thập Tam Thú Thần Tông .
Tống Thư Hàng:
“…”
Quả nhiên Tam Thập Tam Thú Thần Tông có cách giải quyết đối với Kình Thôn thuật.
Nếu hắn có thể thuần dưỡng một đàn linh thú thì có thể dùng cách này để truyền chân khí hoặc chân dịch tràn trề trong người cho linh thú để ôn dưỡng chúng nó rồi.
Trong quá trình này, chân khí và chân dịch trong cơ thể hắn có thể tăng cao về chất lượng, quan trọng hơn là thể chất cũng tăng theo!
Đúng là tool hack có thể so được với linh quỷ mà!
“Không hổ là công pháp có thể làm cho Bạch tiền bối hứng thú.”
Tống Thư Hàng cảm thán. Sau khi Bạch Tôn Giả xuất quan thì hắn phải sao chép quyển bách khoa toàn thư thuần dưỡng bách thú này ra một cuốn nữa tặng ngài ấy mới được.
Đồng thời, Tống Thư Hàng lại nhớ ra một việc, đó là nhà hắn có hai con linh thú. Chúng là hai con linh thú hải mã có huyết mạch Giao Long mà ngựa đực tinh mang đến bồi tội.
Còn nhớ khi đó, vì đi tặng hai con hải mã kia mà con ngựa đực tinh nọ bị Diệt Phượng Công Tử quất cho một trận suýt ngất.
Có lẽ hắn có thể dùng hai con hải mã này để thử hiệu của của bách khoa toàn thư thuần dưỡng bách thú! Xem nó có thần kì như trong giới thiệu hay không.
Trong lúc Tống Thư Hàng đang suy nghĩ thì tiếng của Tô Thị A Thập Lục truyền ra từ trong phòng:
“Thư Hàng, ta thử xong hết rồi, ngươi vào đây đi.”
Tống Thư Hàng nhìn thời gian, mới chỉ có hơn bảy phút.
Nhanh thật đấy!
Con gái thử quần áo là một việc phức tạp vô cùng tốn thời gian, không ngờ Tô Thị A Thập Lục lại thay nhanh đến vậy.
Tống Thư Hàng mở cửa phòng rồi nhìn vào trong.
A Thập Lục đã thay một bộ váy dạng sườn xám ngắn với hai sắc màu đỏ trắng đan xen, chiếc áo này như thể được đo ni đóng giày may riêng cho Tô Thị A Thập Lục vậy, vừa người đến lạ kì.
Chiếc sườn xám làm tôn lên vòng eo nhỏ nhắn của Tô Thị A Thập Lục, nếu dựa theo tỷ lệ cơ thể mà xét thì hai chân của cô cũng rất thon dài.
36 cái like!!
“Đẹp không?”
Tô Thị A Thập Lục ngẩng lên, tóc ngắn vén sau tai, cô hướng đôi mắt về phía hắn.
“Tuyệt lắm ~”
Tống Thư Hàng giơ ngón cái:
“Những bộ khác có vừa không?”
“Ừa, tất cả cùng một cỡ, vừa với ta lắm luôn.”
Tô Thị A Thập Lục đáp, suýt nữa thì cô tưởng cả đống quần áo ấy đều được may riêng cho mình rồi.
“Thế thì tốt quá, vậy ta tặng hết rương váy này cho cô luôn.”
Tống Thư Hàng cảm thấy chỉ cần tống khứ cái đống này đi được là đã tốt lắm rồi.
“Ta sẽ không khách khí đâu.”
Tô Thị A Thập Lục cười nói.Thực ra có mấy bộ kiểu dáng dễ thương, cũng không hợp với cô cho lắm.
“Không cần khách khí!”
Tống Thư Hàng cười nói:
“Cô chịu nhận là giúp đỡ ta giải quyết được một nan đề đấy.”
Tô Thị A Thập Lục gật nhẹ đầu:
“Thế đống còn lại thì sao? Ngươi định xử lý thế nào?”
“Còn mấy loại nữa. Ừm. Ở dưới có một lô hơi rộng, có lẽ sẽ vừa với Vũ Nhu Tử. Hơn nữa ta cũng nợ cô ấy mấy lần ân tình, để ta đưa cho cô ấy thử xem, không biết là cô ấy có thích hay không nữa.”
Tống Thư Hàng xoa cằm nói.
Thế nhưng cha của Vũ Nhu Tử là Linh Điệp Tôn Giả, Linh Điệp Tôn Giả là một Tôn Giả lão làng giàu nứt đố đổ vách, chắc Vũ Nhu Tử không thiếu mấy thứ quần áo này đâu nhỉ?
Thêm nữa là nếu mình tặng quần áo cho Vũ Nhu Tử thì có khi nào Linh Điệp Tôn Giả sẽ hiểu lầm không? Linh Điệp Tôn Giả được xưng tụng là người lòng dạ hẹp như cái trôn kim trong nhóm Cửu Châu số 1 đấy.
Thế nhưng Tống Thư Hàng đã gặp Linh Điệp Tôn Giả rồi. Đó là một tiền bối rất hiền hòa và đối xử rất tốt với hậu bối. Cho nên chắc là không sao đâu nhỉ? Tống Thư Hàng thầm nghĩ trong lòng.
Tống Thư Hàng không biết lúc trước khi hắn đi mua giày đôi với Vũ Nhu Tử thì Linh Điệp Tôn Giả đã khó ở rồi. Nếu hắn tặng Vũ Nhu Tử mấy bộ váy mà ngày nào cô cũng mặc, thì chắc Tôn Giả phải bỏ nhà đi bụi mất.
“Ừm, ở dưới còn có mấy cái rộng nữa cơ, ta nghĩ trong nhóm có vài vị tiên tử sẽ mặc vừa. Đến lúc đó để xem có thể tặng cho họ hay không.
Tống Thư Hàng nói.
Tô Thị A Thập Lục:
“…”
“Không ổn à?”
Tống Thư Hàng nhìn thấy vẻ cạn lời trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Thị A Thập Lục thì hỏi một câu dè dặt.
Quả nhiên là tặng quần áo cho các tiên tử thì không thỏa đáng cho lắm. Thế nhưng nếu không tặng đi thì để trong rương cho nó mọc mốc ra à? Hắn có mặc quái đâu!
Tô Thị A Thập Lục nghĩ ngợi một tí rồi nói:
“Dù sao ngươi cũng tặng hết chỗ váy này cho người khác đúng không?”
“Ừm, vì ta có để đây cũng vô dụng, cho dù đổi thành linh thạch cũng không dễ.” Cho nên chẳng bằng ta tặng hết cho cô luôn.
Tống Thư Hàng nói.
“Thế thì cho ta hết đi.”
Tô Thị A Thập Lục nói.
“Hả?”
Tống Thư Hàng ngẩn ra:
“Quần áo có size mà.”
“Ta sẽ lớn nhanh thôi.”
Tô Thị A Thập Lục ngẩng đầu nói với vẻ tràn ngập tự tin.
Tống Thư Hàng:
“…”
Hẳn là hắn nên tin tưởng Tô Thị A Thập Lục về vấn đề này nhỉ?
“Khụ, ta có thể tặng những bộ cỡ to hơn cho các chị em trong Tô Thị mà.”
Tô Thị A Thập Lục cười rồi bổ sung.
Được rồi… Tô Thị A Thập Lục cảm thấy cả đời mình cũng chẳng lớn đủ để mặc cái áo cỡ lớn nhất kia.
Tống Thư Hàng nghĩ ngợi rồi gật đầu nói:
“Thế thì tốt quá rồi!”
Dù sao cũng phải đem đi tặng người ta, đưa cho Tô Thị A Thập Lục cũng được mà, thế là giải quyết xong một nỗi phiền não to.
Tô Thị A Thập Lục nhếch khóe miệng:
“Chỗ váy này có giá trị không nhỏ đâu, nếu ta đã cầm hết đi thì cũng phải đưa cho ngươi cái gì để đáp lễ mới được.”
“Không cần, không cần thật mà, giờ ta không thiếu gì cả đâu.”
Tống Thư Hàng trả lời.
“Ngươi có pháp môn thu liễm khí tức chưa?”
Tống Thư Hàng:
“…”
Hắn có pháp môn tương tự như thế. Quyển sách giáo khoa của chiến sĩ nhím biển mang theo một pháp môn nhỏ để ngụy trang khí tức. Thế nhưng cái kia cần phải phối hợp với ghim cài áo biến hình của Vũ Nhu Tử mới được, ghim cài áo thì phải trả Vũ Nhu Tử còn hiệu quả lại không tốt cho lắm.
“Hơn nữa nếu đã đạt tới cảnh giới tam phẩm thì có thể học tập pháp thuật bậc cao hơn rồi. Nếu ngươi có hai thuộc tính lôi, hỏa thì có thể học các pháp thuật trụ cột như Dẫn Lôi thuật, Hư Không Hoán Hỏa pháp. Đáng tiếc ngươi không có thuộc tính phong, không thì mấy pháp thuật loại thân pháp khinh công hữu dụng trong chiến đấu lắm đấy.”
Tô Thị A Thập Lục nói.
Nghe thấy Dẫn Lôi thuật và Hư Không Hoán Hỏa pháp thì hai mắt Tống Thư Hàng sáng ngời lên, đúng là hắn đang thiếu pháp thuật. Lúc trước mới có Chưởng Tâm Lôi mà hắn đã kích động đến mức thao thức cả đêm rồi cơ mà.
Tô Thị A Thập Lục lại hỏi:
“Với cả, ngươi đã có công pháp cảnh giới tam phẩm chưa?”
“Có rồi, ở chỗ Bạch Tôn Giả có công pháp bước tiếp theo của ta, chỉ cần chờ ngài ấy ra khỏi di tích là ta có thể luyện tiếp ngay.”
Tống Thư Hàng nói.
Lúc trước ngay cả Bạch Tôn Giả cũng không ngờ là Tống Thư Hàng lại thăng cấp nhanh điên cuồng như thế, cho nên ngài không để lại công pháp tầng thứ ba của Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công cho hắn.
Trừ thứ đó thì sau khi lên tam phẩm, hắn còn có thể học một thân pháp mới từ chỗ Bạch Tôn Giả. Lúc trước Bạch Tôn Giả biểu diễn một lượt các loại thân pháp cho hắn xem, loại nào hắn cũng thích.
Đợi bao giờ mình học được thêm nhiều công pháp, rồi có cơ hội sẽ đi tìm Diệt Phượng tiền bối!
Bạn cần đăng nhập để bình luận