Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2683: Kiếp Tiên hư không

Chương 2683: Kiếp Tiên hư không
Phi kiếm dùng một lần vượt qua vị diện, di chuyển tới bên cạnh hai vị Huyền Thánh của nhóm Cửu Châu số 1.
Vèo ~ Thất Tu Thánh Quân được truyền tống tới trước tiên. Bản thể của hắn vốn đã ở ngay đầu kia đường thông tới Cửu U, toàn bộ kế hoạch tạo thần cũng có hắn tham dự, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu, cho nên không gặp chuyện gì ngoài ý muốn.
Sau khi được phi kiếm dùng một lần truyền tống tới, thân thể Thất Tu Thánh Quân được một nhánh lớn của thân thể bằng gỗ cuốn lấy, treo lúc lắc trên cây giống Tống Thư Hàng.
Có lẽ vì biến thành bé Bạch nhỏ tuổi nên tính trẻ con của Bạch tiền bối cũng nổi lên. Hắn thiết kế tư thế treo cây cho nhóm Tống Thư Hàng rất chi là tâm lý.
Tống Thư Hàng bị treo thành hình thập tự giá, hai tay dang rộng, hai chân song song.
Thất Tu Thánh Quân thì bị treo thành tư thế hai tay giao nhau vắt sau đầu, thân thể uốn cong hình chữ S.
Hai mắt Vũ Nhu Tử da đen sáng ngời lên, cô nói: “Bạch tiền bối, lát nữa a cha của ta được truyền tống đến, ngài treo ông ấy theo tư thế kim kê độc lập và bạch hạc giương cánh có được không?”
“Ừ, được thôi.” Bé Bạch gật đầu.
“Cảm ơn Bạch tiền bối.” Vũ Nhu Tử da đen cười ngọt ngào.
“Đừng khách khí.” Bé Bạch đáp.
Tống Thư Hàng: “…”
Thất Tu Thánh Quân: “…”
Khi họ đang nói chuyện thì không gian bỗng dao động, Linh Điệp Thánh Quân trong trạng thái ngủ mê được phi kiếm truyền tống đến.
“Ơ? A cha còn đang ngủ à?” Vũ Nhu Tử da đen nghi ngờ nói.
“Khụ.” Tống Thư Hàng ho nhẹ nhắc nhở.
“À đúng rồi, suýt thì quên.” Vũ Nhu Tử da đen gật đầu.
Thất Tu Thánh Quân: “???”
Bé Bạch vung tay một cái, Linh Điệp Thánh Quân đang ngủ mê bị treo thành tư thế kim kê độc lập và bạch hạc giương cánh.
Vũ Nhu Tử da đen đứng đối diện với Linh Điệp Thánh Quân, mặt đối mặt làm tư thế y hệt, sau đó vui vẻ cầm máy chụp ảnh chụp mấy tấm cha con.
“Vân Tước Tử Tiên Tử cũng phải treo theo tư thế đặc biệt sao?” Bạch Cốt Tiên Cơ hỏi.
Vân Tước Tử Tiên Tử tóc đen thành khẩn nói: “Treo ta theo tư thế bình thường thôi, lộ hàng mất.”
Trên người cô chỉ khoác mỗi một cái chăn, đang nghĩ cách lặng lẽ thay quần áo cho mình đây.
“Được.” Bé Bạch gật đầu. Sau đó… Vân Tước Tử Tiên Tử bị treo ngược một cách “bình thường” trên ngọn cây cao cao.
Bạch Cốt Tiên Cơ: “…” Các ngươi gọi tư thế này là bình thường đấy à?
“Chuẩn bị xong cả chưa?” Bé Bạch hỏi.
“Ta xong rồi.” Tuy bị treo thành tư thế ngượng ngùng nhưng Thất Tu Thánh Quân vẫn toát ra khí chất đại tiền bối khiến người ta an tâm.
“Sẵn sàng.” Vân Tước Tử Tiên Tử thản nhiên nói.
“A cha của ta cũng xong rồi.” Vũ Nhu Tử da đen trả lời thay cha theo phận làm con.
“Ta cũng thế.” Tống Thư Hàng nín nửa ngày trời mới thốt được một câu. Hắn cảm thấy trạng thái của mình thực sự không ổn, như là ít nói hẳn đi, lúc nào cũng chỉ muốn có người nói thay lời thoại cho mình rồi thốt ra một câu “+1” thôi.
“Tiếp theo, ta sẽ dẫn dắt lực lượng của Thế Giới thụ, để nó chống đỡ pháp tắc Mộng Giới, hoàn thành bước cuối cùng trong kế hoạch tạo thần. Quá trình Thế Giới thụ tiếp quản pháp tắc Mộng Giới sẽ tạo ra thay đổi rất lớn đối với hiện thế. Nhân khoảng thời gian thế giới biến đổi này, chúng ta có cơ hội tiếp xúc với đặc trưng thứ ba của Kiếp Tiên cửu phẩm – Kiếp Tiên Hư Không, đồng thời có thể nhờ lực lượng của Mộng Giới để chiếu thần thức của mình vào Kiếp Tiên Hư Không. Có ký thác được nguyên thần của mình vào đó hay không thì phải xem tạo hóa của mỗi người.”
“Tạo Hóa ngốc ngốc ~” Tạo Hóa Tiên Tử nói.
“Chỉ có một cơ hội duy nhất sao?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Mỗi người chỉ có một cơ hội duy nhất.” Bé Bạch đáp.
Tống Thư Hàng: “Vậy sau này các tiền bối khác trong nhóm Cửu Châu số 1 tấn thăng lên bát phẩm thì còn cơ hội nhận phúc lợi này không?”
“Chuyện tương lai, để tương lai hãy nói.” Bé Bạch nở nụ cười siêu đáng yêu.
Kì ngộ là một thứ luôn luôn thay đổi, không thể cưỡng cầu. Tương lai ắt sẽ có những kỳ ngộ mới chờ đợi những thành viên khác trong nhóm Cửu Châu số 1.
“Cũng đúng.” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Ví dụ như… nếu sau này giám đốc Công ty trách nhiệm hữu hạn thế giới hạch tâm Thông Nương chứng đạo thành Thiên Đạo, thì hắn có thể xin Thiên Đạo nể mặt mà mở cửa sau chẳng hạn?
Đương nhiên đây chỉ là giả thiết. Thông Nương muốn chứng đạo bất hủ trở thành Thiên Đạo, chẳng biết phải mất bao nhiêu năm.
“Vậy thì 3, 2, 1, bắt đầu!” Bé Bạch cất giọng non nớt hô lên.
Theo chỉ lệnh của hắn, toàn bộ Mộng Giới bắt đầu chấn động.
Bạch Cốt Tiên Cơ lặng yên hộ pháp cho mọi người. Giờ đây đại lão ẩn thân đã bị Tống Thư Hàng chế thành trụ, có cùng cảnh giới với hắn. Người có cảnh giới cao nhất trong Mộng Giới trở thành Bạch Cốt Tiên Cơ.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ dày dặn kinh nghiệm hơn Bạch Cốt Tiên Cơ, nhưng cô chỉ vừa tấn thăng thành Trường Sinh Giả vào năm ngoái mà thôi.
Ầm ầm ~
Mộng Giới không ngừng chấn động.
Một vài sinh linh nhỏ yếu trong Mộng Giới hoảng hồn vì không biết chuyện gì đang diễn ra.
Các loại tâm ma còn thảm hại hơn. Chúng vốn tu luyện nhờ ảnh hưởng của Mộng Giới, bây giờ Mộng Giới rung lên bần bật, cả đám đều bị chấn ra trong mơ hồ mà chẳng hiểu mô tê gì.
Cùng lúc đó, thần thức của Tống Thư Hàng, Thất Tu Thánh Quân, Linh Điệp Thánh Quân, Vân Tước Tử Tiên Tử và bé Bạch được nâng lên cao vô hạn. Thần thức của họ được đưa lên cao, nhìn xuống thế gian, hệt như khi Tống Thư Hàng độ kiếp đến sụp đổ cả Thiên Đạo, rồi tiếp xúc với pháp tắc Huyền Thánh giảng pháp vậy.
Bọn họ cảm thấy thần thức của mình trở thành một nhánh mầm trên đại thụ.
Đại thụ kia cắm rễ lớn lên trong Mộng Giới. Mộng Giới chấn động dữ dội là bởi đại thụ đang dung hợp hoàn toàn với pháp tắc của nơi này.
Đây chính là Thế Giới thụ mà nhóm Bạch tiền bối tạo ra sao?
[Tại sao ta lại cảm thấy trên Thế Giới thụ có khí tức mơ hồ của Mễ Lộ Lộ nhỉ? Đừng nói là Bạch tiền bối biến Mễ Lộ Lộ thành Thế Giới thụ đấy nhé?] Trong lòng Tống Thư Hàng bỗng nảy ra ý này.
Nhưng lúc này hắn không có thời gian để chứng thực vố Bạch tiền bối.
Nguyên thần của họ ký thác trên Thế Giới thụ đã bắt đầu bao trùm toàn bộ Mộng Giới.
Một lát sau.
Trong hiện thực, hốc mắt trống rỗng của Tống Thư Hàng đột nhiên tỏa ra hào quang sáng chói. Hắn nhìn thấy những tâm ma đáng yêu bị chấn văng ra!
Một đám tâm ma thật đông, con nào con nấy béo mầm.
Tâm ma đáng yêu như vậy, mình mang chúng về xé làm sợi cay thôi!
Tống Thư Hàng hơi chuyển động ý niệm, lặng lẽ để lại lạc ấn của mình trên thân đám tâm ma kia.
Lúc trở về, hắn sẽ lôi cổ đám tâm ma này ra, chém chúng miễn phí vì người tu luyện trong chư thiên vạn giới. Tiếc rằng không thể chém sạch tận gốc được, đành nhặt một nửa tha một nửa thôi.
Nhưng dù chỉ thu hoạch nhẹ nhàng như vậy, Tống Thư Hàng cũng có thể khiến chúng suy yếu đi trong một mức độ nào đó, giúp tu sĩ bị tâm ma quấy phá có cơ hội tái tạo đạo tâm.
“A Bạch nhắc nhở: Xin hãy thắt chặt dây an toàn. Tiếp theo, chúng ta sẽ phóng đi một đoạn, tiến thẳng vào Kiếp Tiên Hư Không!” Khi Tống Thư Hàng đang rớt nước miếng, chuẩn bị chém tâm ma miễn phí vì người tu luyện trong chư thiên vạn giới, thì giọng nói non nớt của bé Bạch vang lên.
Sau đó, nguyên thần của Tống Thư Hàng điên cuồng tăng tốc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận