Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1282: Lăn Đi Nào, Tống Bảo Bảo!

Chương 1282: Lăn Đi Nào, Tống Bảo Bảo!
Ý thức của Tống Thư Hàng trở về.
Khi hắn mở mắt ra thì lập tức nhìn thấy các vị đạo hữu khác đang trong trạng thái “chẳng thiết tha gì cuộc sống này nữa” ở dưới khán đài...
Ơ? Tại sao mình lại thấy các vị đạo hữu ở hướng chính diện nhỉ? Lại còn nhìn các vị đạo hữu từ trên cao nữa chứ?
Mà sao tay của mình cứ lắc lư mất không chế thế này?
Tống Thư Hàng mới vừa tỉnh lại từ trong “Trạng thái nhập mộng” nên hãy còn lơ mơ chưa tỉnh.
Nhưng chẳng mấy chốc hắn đã phát hiện mình đang làm gì.
Hắn đang đứng trên sân khấu, làm vũ công cho Tạo Hóa Pháp Vương.
Lúc này hai cánh tay của hắn đưa ra trước, chân trái chạm xuống đất một cái, chân phải chỉa xuống đất một cái; hai chân nhảy tới trước một cái, nhảy ra sau một cái, lại nhảy liên tục về phía trước ba cái, cứ lặp lại như thế.
Hình như là động tác nhảy của cương thi thì phải?
Đậu má, chết mất thôi, chuyện gì thế này?
Tại sao mình lại chạy lên trên sân khấu, múa minh cho Tạo Hóa tiền bối chứ? Không phải mình đang trong trạng thái nhập mộng sao? Không lẽ là mộng du à?
Tống Thư Hàng lập tức liên tưởng đến mấy chục khả năng.
Đồng thời, khóe mắt của hắn liếc về phía bên cạnh.
Ở bên cạnh hắn, Tạo Hóa Pháp Vương đang mặc đồ theo phong cách hiphop, tay trái giơ Microphone lên, biểu diễn bài hát không ai nghe rõ kia.
Tống Thư Hàng thậm chí còn hoài nghi bài hát này của Tạo Hóa Pháp Vương vốn cũng chẳng có ca từ gì hết, chỉ đang hừ hừ mà thôi.
Bên còn lại của Tạo Hóa Pháp Vương, Vũ Nhu Tử cô nương cũng đang vươn hai tay về trước, nhảy tới trước, nhảy lùi lại... nhảy điệu múa cương thi.
Tống Thư Hàng:
“...”
Lúc Vũ Nhu Tử nhảy điệu cương thi thì sẽ cho người ta cảm giác như đang phát phúc lợi vậy. Cứ nhảy lần nào là tưng tưng lần đó.
Mong là cảnh này sẽ không bị Linh Điệp Tôn Giả thấy được, nếu không có thể Tôn Giả sẽ rút kiếm giết đến tận cửa ấy chứ.
Hắn lại ngẩng đầu nhìn lên khán đài bên trên của buổi hòa nhạc, chỗ đó có một cái camera đang chĩa vào chỗ họ. Buổi hòa nhạc của Tạo Hóa Pháp Vương đang được livestream.
Nói cách khác, hình ảnh hắn và Vũ Nhu Tử múa minh họa cho Tạo Hóa tiền bối đã được phát lên cho mấy chục triệu người hâm mộ của Linh Hồn Ca Vương đến từ khắp nơi trên thế giới.
Tống Thư Hàng biết rõ bản thân lại sắp nổi tiếng rồi, còn lớn hơn ảnh hưởng của Cao Thăng sư huynh trong “Trận Chiến Mạt Pháp” lần trước nhiều.
Sức ảnh hưởng của “Trận Chiến Mạt Pháp” trước mắt vẫn còn được giới hạn trong trong nước, tuy rằng nước ngoài cũng đã bắt đầu chiếu phim, nhưng sức ảnh hưởng vẫn chưa rộng lắm. Mà người hâm mộ của Tạo Hóa Pháp Vương thì đã trải rộng toàn cầu, bao gồm cả Hoa Hạ.
“Ơ? ngươi tỉnh rồi à Thư Hàng.”
Lúc này, giọng nói của Bạch tiền bối two vang lên trong đầu Tống Thư Hàng.
Bạch tiền bối two vẫn chưa đi à?
Lúc này, cơ thể Tống Thư Hàng vẫn còn múa minh họa cho Tạo Hóa tiền bối, sau điệu nhảy cương thi thì chính là điệu nhảy con rối, cơ thể của hắn như đang bị một loại sức mạnh nào đó điều khiển giống như con rối.
Điệu múa con rối lúc này của Tống Thư phải vào hàng đứng đầu thế giới—— bởi vì hắn nhảy chính là điệu con rối chính hiệu. Cơ thể của hắn không thể nhúc nhích như con rối, có rất nhiều sợi dây vô hình buộc trên người và điều khiển hắn nhảy.
“Bạch tiền bối, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao ta lại ở trên sân khấu thế?”
Tống Thư Hàng lập tức hỏi.
Bạch tiền bối two nói:
“Còn hỏi nữa à? Đương nhiên là do ta chứ gì nữa. Vừa rồi vị Tạo Hóa Ca Vương kia mời ngươi và cô nàng Vũ Nhu Tử đó cùng lên sân khấu múa, nhưng ngươi còn đang ngủ nên ta bèn dùng sợi dây con rối khống chế ngươi lên đó nhảy. Yên tâm đi, gần đây ta đi dạo ở thế giới nhân loại nhiều nên rành cái này lắm. Điệu nhảy cương thi này, điệu nhảy con rối này, ngay cả điệu múa cưỡi ngựa (Gangnam style) thịnh hành mấy năm trước ta cũng biết, có cần ta thử một đoạn hay không?”
Tống Thư Hàng:
“Điệu múa cưỡi ngựa á? Ta bỏ cuộc, điệu múa đó dở hơi lắm. Đúng rồi Bạch tiền bối, đệ tử Tiểu Thải của ta thế nào rồi? Đã vượt qua tâm ma kiếp chưa?”
“Ta không để ý nữa, khi nãy chơi high quá.”
Bạch tiền bối two đáp.
Khóe miệng Tống Thư Hàng co giật, hắn lại cố gắng liếc về phía chỗ mình ngồi khi nãy.
Đậu Đậu đã tỉnh lại từ trong hôn mê, lúc này nó đang lăn lộn trên đất.
Tiểu Thải còn đang nằm ngửa trên ghế, đôi cánh mở rộng, hai cái chân nhỏ giãy đành đạch, nhưng trông có vẻ vẫn chưa khôi phục lại từ trong trạng thái tâm ma kiếp.
Đáng lẽ tâm ma kiếp của Tiểu Thải cũng phải bị cưỡng chế biến thành “Buổi hòa nhạc của Tạo Hóa Pháp Vương” mới đúng, nhưng hình như cô vẫn còn đang trong tâm ma kiếp, không thể tỉnh lại.
“Giọng ca của Tạo Hóa Ca Vương cũng không phải vạn năng, hơn nữa không phải ai nghe thấy đều có thể bị cưỡng chế thay thế. Vẫn có người miễn dịch với giọng hát của Tạo Hóa Ca Vương. Nói không chừng đệ tử tước yêu này của ngươi chính là một trong những người đấy cũng nên.”
Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng thầm thở dài.
Nếu Tiểu Thải thật sự miễn dịch với hiệu quả từ “ giọng ca như thanh âm thiên nhiên” của Tạo Hóa Pháp Vương thì tâm ma kiếp kia sẽ có cấp độ khó Địa Ngục với cô.
Bản thân cô vốn đã bị “Tổn thương về mặt tình cảm”, lại suýt chết vì hao hết thọ nguyên, đây đều là điểm yếu trong tâm lý của cô. Hơn nữa ý chí của bản thân cô cũng chỉ bình thường...
“Nếu như buổi hòa nhạc không được thì khi kết thúc, ta sẽ mời Tạo Hóa tiền bối hát ngay bên tai Tiểu Thải thử xem. Hay là cầm Tiểu Thải như Microphone cũng được, như vậy hiệu quả sẽ cao hơn đúng không nhit?”
Tống Thư Hàng nói.
Ngoài ra, Tống Thư Hàng rất tò mò đối với “thanh âm tự nhiên” của Tạo Hóa Pháp Vương.
Đây là thiên phú của Tạo Hóa tiền bối ư?
Hay là Tạo Hóa Pháp Vương có được kỳ ngộ gì đó đặc biệt nhỉ?
Bạch tiền bối two:
“...”
Hắn bỗng cảm thấy Tống Thư Hàng tiểu hữu này rất thích hợp đến Cửu U lăn lộn. Loại chuyện tàn nhẫn như giao đệ tử của mình cho Tạo Hóa Pháp Vương làm Microphone này mà cũng có thể làm ra, ở lại hiện thế đúng là lãng phí tài năng của hắn.
...
...
Bài hát nhanh của Tạo Hóa Pháp Vương cuối cùng cũng sắp kết thúc.
“Bạch tiền bối, múa minh họa cũng có thể kết thúc rồi chứ nhỉ.”
Tống Thư Hàng nói.
Bạch tiền bối two:
“Ừ, sắp kết thúc rồi, làm một điệu cưỡi ngựa đi!”
Khóe miệng Tống Thư Hàng co giật, tại sao Bạch tiền bối ngài phải cố chấp như vậy chứ?
“Tống tiền bối, sắp kết thúc màn múa minh họa rồi, tiếp theo chúng ta làm một điệu cưỡi ngựa đi, điệu múa đó trông hài lắm. Tống tiền bối ngươi biết nhảy không?”
Đồng thời, Vũ Nhu Tử cũng truyền âm nhập mật nói với Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng:
“...”
Tại sao Vũ Nhu Tử cô và Bạch tiền bối two lại hợp rơ như thế chứ?
Sau đó, khi động tác cuối cùng của điệu múa con rối chấm dứt, Vũ Nhu Tử và Tống Thư Hàng đồng thời làm động tác của điệu cưỡi ngựa.
Vũ Nhu Tử làm thì đẹp mắt, còn Tống Thư Hàng thì chột mắt
Theo giọng hát của Tạo Hóa Pháp Vương lên đến cao trào, Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử cũng thoải mái nhảy theo.
Tống Thư Hàng im lặng nhìn trời.
Nhảy thì nhảy vậy, dù sao cả quá trình hắn cũng chỉ làm người gỗ, không cần hắn nhảy, cho nên sao cũng được.
“Ồ? Chậc chậc, thú vị đấy. Tống Thư Hàng, có chuyện rồi, ta phải chuồn đây.”
Bạch tiền bối two chợt nói.
Tống Thư Hàng:
“Hở?”
“Chắc hẳn ngươi cũng biết rồi, Thiên Đạo bây giờ đã thay đổi rồi, vì vậy những kẻ từ Kiếp Tiên cửu phẩm trở lên đều phải đi lánh đời tránh kiếp nạn. Mà tồn tại đặc thù như ta khi đi lại trong hiện thế lại càng nổi bật hơn. Ta bị chú ý rồi, phải chuồn đây.”
Bạch tiền bối two giải thích.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Tiếp theo ngươi phải tự nhảy nốt điệu cưỡi ngựa rồi.”
Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng:
“Nhìn trời, Bạch tiền bối. Điệu múa cưỡi ngựa xưa lắm rồi, ta nhớ có mỗi một động tác mà thôi, còn lại ta đều không biết nhảy.”
“Vậy làm sao bây giờ? Ta mà không chạy là hết chạy được luôn. À có cách rồi. Trước khi đi, chúng ta chơi một trò chơi đi.”
Bạch tiền bối two nói.
Trong lòng Tống Thư Hàng cuống lên, có cảm giác chẳng lành.
“Lăn đi nào, Tống bế bì!”
Bạch tiền bối two cười ha hả nói.
Tống Thư Hàng:
“Đừng mà, đừng ở chỗ này, nơi này đông người quá... Lần tới chúng ta tìm một chỗ không người đi.”
Thế nhưng đã muộn rồi.
Bạch tiền bối two vỗ lên trên lưng Tống Thư Hàng một cái.
Sau đó, Tống Thư Hàng vốn đang nhảy điệu múa cưỡi ngựa bỗng phóng lên trời.
Thân hình của hắn xoay vòng vòng giữa không trung, từ bên trái lăn sang bên phải, lại lăn từ phải sang trái. Sau đó lại lăn đến phía trước sân khấu, rồi tiếp tục lăn đến bên phải sân khấu. Trong lúc lăn, hắn vẫn duy trì tư thế cưỡi ngựa, hai tay vắt chéo ở trước người, cơ thể mất không chế mà tiếp tục nhảy múa.
Lăn người nhảy múa giữa không trung, thế mà lại đẹp trai đến bất ngờ.
Ca sĩ biểu diễn tốt nhất của buổi biểu diễn —— Tạo Hóa Ca Vương.
Vũ công tuyệt vời nhất của buổi biểu diễn —— Tống Thư Hàng!
Vũ công múa đẹp nhất của buổi biểu diễn —— Vũ Nhu Tử!
Vũ Nhu Tử chớp mắt.
Không hổ là Tống tiền bối, không ngờ điệu múa cưỡi ngựa còn có thể làm thế này.
Cô cũng rục rịch muốn thử, nhưng lại cân nhắc khả năng của bản thân mình, hình như cô không thể vừa lăn vừa duy trì tư thế cưỡi ngựa như Tống Thư Hàng được.
Vũ Nhu Tử nhụt chí ủ rũ.
...
...
Tống Thư Hàng đang lăn bỗng thấy Bạch tiền bối two đang phất tay chào mình ở đằng xa.
Sau đó thì lập tức biến mất.
“Tiền bối, trước khi đi ít nhất cũng phải để ta dừng lăn đã chứ.”
Tống Thư Hàng kêu lên, đáng tiếc Bạch tiền bối two đã không nghe được tiếng kêu của hắn nữa rồi.
Hết cách, chỉ có thể tự lực cánh sinh thôi.
“Xuất hiện đi, Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử!”
Tống Thư Hàng hô to.
Mỹ nhân rắn công đức xuất hiện, lơ lửng ở sau lưng Tống Thư Hàng.
“Giúp ta dừng lại đi ~”
Tống Thư Hàng ra lệnh.
Mỹ nhân rắn công đức ngoẹo đầu, chớp mắt nhìn Tống Thư Hàng.
Trong lòng Tống Thư Hàng đột nhiên có dự cảm không lành.
Một lát sau, mỹ nhân rắn công đức há miệng:
“A a a a ~~”
Bốn tiếng kêu thảm rất có tiết tấu, hơn nữa còn là giọng của Tống Thư Hàng.
Sau khi kêu thảm, cô ngã vật ra đất thành một hàng với Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng lăn qua trái thì cô cũng lăn qua trái với hắn.
Tống Thư Hàng lăn sang phải, cô cũng lăn sang phải cùng hắn.
Lăn mình ngầu lòi x2.
Tống Thư Hàng:
“...”
Ngay lúc này đây, người tuyệt nhất cả buổi biểu diễn —— Tống Thư Hàng và mỹ nhân rắn công đức của hắn.
Ngay cả cảm giác tồn tại của Tạo Hóa Ca Vương cũng bị áp chế.
...
...
Khu vực Hoa Hạ, có rất nhiều người đang thưởng thức buổi livestream của Tạo Hóa Pháp Vương.
Nhưng có rất nhiều người trong đó đều tắt “tiếng” để thưởng thức livestream. Bởi vì mọi người đều rất tò mò, buổi hòa nhạc của vị Tạo Hóa Ca Vương được xưng là “Linh Hồn Ca Vương, người dẫn lối địa ngục” chỉ trong thời gian ngắn đã nổi tiếng khắp thế giới này rốt cuộc hay ho cỡ nào.
Chẳng mấy chốc đã có người thấy được bộ dạng vừa lăn lộn vừa múa của “Cao Thăng sư huynh”.
“Đây không phải Cao Thăng sư huynh à?”
“Đậu má, hiệu ứng này đỉnh thế, sao mà lăn được giữa không trung thế nhỉ?”
“Hay là trên không có gắn sẵn kính nhỉ? Cao Thăng sư huynh đang lăn mình trên kính ấy?”
“Phóng to lên thử xem.”
“Chat voice: Bá... Bá Tống!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận