Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1660: Ba Nguồn Ô Nhiễm Lớn

Chương 1660: Ba Nguồn Ô Nhiễm Lớn
“Vậy mà để cô ta chạy mất.”
Xích Tiêu kiếm tiền bối bất mãn nói.
Bây giờ nó tràn đầy năng lượng, đang chờ hành đại lão cấp tuyệt thế... Kết quả còn chưa kịp hành, đối phương đã thông qua đường hầm không gian đi mất.
Việc này làm Xích Tiêu kiếm có cảm giác như vận sức đấm mạnh một quyền, cuối cùng lại đấm vào không khí, suýt bị nghẹn chết.
Thiên Đế rút lui, tiện thể còn mang theo cả mặt trời nhỏ và hóa thân bọc thép của Tống Thư Hàng.
Thế giới hắc long vốn tràn đầy ánh mặt trời rực rỡ giờ lại mất đi sự ấm áp, sắc trời trở nên ảm đạm u ám.
Cho dù là ban ngày cũng giống như một ngày đầy mây âm u, bầu không khí nặng nề trầm lặng.
Mới hưởng thụ ánh mặt trời được mấy ngày, giờ mặt trời đột nhiên biến mất, người trong thế giới hắc long bi thương đến độ suýt khóc thành tiếng.
Có một số thứ, nếu chưa từng hưởng thụ thì thôi, nhưng một khi đã hưởng thụ rồi song đột nhiên lại mất đi, lúc đó người ta sẽ cảm thấy rất đau buồn.
Tống Thư Hàng tiện tay thi triển một phát Dưỡng Đao thuật trấn an Xích Tiêu kiếm tiền bối.
Sau khi được Dưỡng Đao thuật trấn an, ngọn lửa thiêu trời đốt đất trên thân Xích Tiêu kiếm mới chậm rãi thu liễm.
Ánh mắt của Tống Thư Hàng nhìn vào hư không.
Thiên Đế rút lui như vậy... khiến hắn cũng khá bất ngờ.
Kết quả này không tính là tốt cũng không tính là xấu.
Ít nhất thì cũng không có thương vong.
Về phần hóa thân bọc thép của hắn, chỉ cần không bị hư hỏng hoàn toàn thì vẫn có thể thu hồi, sau đó thông qua tiểu kim đan tẩm bổ để nó khôi phục. Sau này... vẫn còn cơ hội thu hồi lại.
Điều làm Tống Thư Hàng để ý là chuyện linh quỷ của Vũ Nhu Tử bị Thiên Đế chiếm giữ cũng sắp độ kiếp. Mặc dù linh quỷ đã bị Thiên Đế cưỡng ép chiếm đi nhưng khế ước giữa linh quỷ và Vũ Nhu Tử vẫn còn đó.
Nếu linh quỷ độ kiếp, vậy Vũ Nhu Tử có bị ảnh hưởng hay không?
Chớp mắt trong đầu Tống Thư Hàng đã hiện lên vô vàn suy nghĩ.
Ở đằng xa, Tạo Hóa Tiên Tử mang theo Lý m Trúc nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh Tống Thư Hàng.
“A Tống, có sao không?”
Tiểu m Trúc lo lắng hỏi.
“Không sao, đừng lo lắng.”
Tống Thư Hàng buông Xích Tiêu kiếm tiền bối ra, để ngài ấy bay lơ lửng trong hư không. Sau đó hắn đưa tay đón lấy tiểu m Trúc, đặt cô lên trên bả vai mình.
Lý m Trúc vỗ nhẹ lên đầu Tống Thư Hàng, cô cảm nhận được hình như tâm trạng của Tống Thư Hàng khá nặng nề.
Cách đó không xa, lão tộc trưởng, Côn Na nữ sĩ và mấy vị pháp sư chiến đấu thuộc Long Huyết tộc vội vàng chạy đến.
“Thư Hàng tiên sinh, bên ngài có xảy ra chuyện gì không?”
Lão tộc trưởng lo lắng hỏi.
Thấy tòa lầu các đã hóa thành tro bụi sau lưng Tống Thư Hàng, bọn họ có chút lo lắng.
Ngoài ra, hình như chuyện mặt trời nhỏ trên không trung đột nhiên biến mất có liên quan đến Thư Hàng tiên sinh thì phải?
Mặt trời nhỏ cách mặt đất thế giới hắc long rất xa, với tu vi của lão tộc trưởng và Côn Na nữ sĩ, bọn họ không thể thấy được Thiên Đế xuất hiện bên cạnh mặt trời nhỏ.
“Không có chuyện gì đâu, vừa rồi có một vị cố nhân xuất hiện mang mặt trời nhỏ đi rồi.”
Tống Thư Hàng xoay người lại, mỉm cười trả lời Côn Na nữ sĩ và lão tộc trưởng.
Về chuyện liên quan đến Thiên Đế, không cần phải kéo lão tộc trưởng và Côn Na nữ sĩ vào.
“Xin lỗi tộc trưởng, do ta không khống chế tốt lửa trên đao nên lầu các bên này bị phá hủy mất rồi.”
Tống Thư Hàng ngượng ngùng nói.
Lão tộc trưởng xua tay đáp lại:
“Thư Hàng tiên sinh không cần phải để ý đến chuyện lâu các bị hủy đâu, vừa lúc bộ lạc Long Huyết bọn ta cũng đang trùng kiến, chỉ cần xây lại một tòa lầu các khác là được, cũng không phải vấn đề gì lớn.”
Chỉ là một tòa lầu các nho nhỏ mà thôi, ma pháp sư ra tay xây lại rất dễ, không khó khăn chút nào cả.
Điều làm lão tộc trưởng khổ sở là mặt trời nhỏ trên không trung... đã biến mất rồi.
Khó khăn lắm cư dân ở thế giới hắc long mới hưởng thụ ánh mặt trời được mấy ngày, vậy mà... Hầy, khó chịu quá, muốn khóc quá.
************
Mặt trời nhỏ đã biến mất nhưng thành viên trong phân bộ lạc Long Huyết vẫn phải sống tiếp.
Việc trùng kiến phân bộ lạc vẫn tiếp tục diễn ra.
Lão tộc trưởng dẫn nhóm người Tống Thư Hàng đến trúc lâu chuyên dùng chiêu đãi khách quý trong phân bộ lạc để dùng cơm.
Lý m Trúc ngồi cạnh Tống Thư Hàng, cô không rời đi ngay mà vẫn ở lại.
Tạo Hóa Tiên Tử ngồi nghiêm túc ở bên khác cạnh Tống Thư Hàng, không có ý muốn trở lại thân thể Tống Thư Hàng.
Lão tộc trưởng không biết vị hồn sủng này của Tống Thư Hàng có thể ăn thức ăn bình thường hay không nhưng thấy cô ngồi nghiêm túc như vậy, lão tộc trưởng cũng chuẩn bị một bộ chén đĩa cho cô.
Lúc này Tống Thư Hàng có vẻ hơi thất thần.
Bây giờ hắn đang nhất tâm nhị dụng.
Một bên phối hợp dùng bữa với mọi người, một bên khống chế thần thức phối hợp với mỹ nhân rắn công đức, thông qua diễn đồ kim đan thế giới được kết nối thử tiến vào mạng công đức lần nữa.
Một lát sau, thần thức của Tống Thư Hàng cảm thấy trời đất quay cuồng cứ như bị nhét vào trong máy giặt đang hoạt động.
“Tiến vào rồi!”
Tống Thư Hàng mừng thầm.
Lần này mỹ nhân rắn công đức và thần thức của hắn tiến vào cùng nhau, hơn nữa @#%× Tiên Tử còn mang theo điện thoại của Tống Thư Hàng vào.
“Để ta thử xem ở trong này điện thoại có lên mạng được không, có thể liên lạc với các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 hay không.”
Tống Thư Hàng nói.
Hắn vừa nói xong, đột nhiên có một thân ảnh khổng lồ từ trên trời giáng xuống.
“Grào, Bá Tống đạo hữu ngu xuẩn, ngươi tưởng offline chạy đi là có thể trốn khỏi chiêu cá quẫy của ta ư? Ngây thơ quá rồi đấy, ngươi không biết còn có thao tác ‘canh xác’, ‘canh điểm online’ ư?”
Giọng nói vênh váo đắc ý của Cật Qua Thánh Quân vang lên.
Tống Thư Hàng tan xương nát thịt ×4.
“A a a a~~ Xin Cật Qua tiền bối tha mạng, sắp chết rồi, sắp chết rồi~~ Nát, cả người sắp nát rồi. Điện thoại, điện thoại của ta!”
Tống Thư Hàng rên rỉ.
Một lát sau, Cật Qua Thánh Quân lại vênh váo đắc ý dời sang một bên:
“Sao lại vào nữa thế?”
Tống Thư Hàng lăn lộn bò dậy:
“Suýt phải đi gặp thượng đế rồi. Lần này ta vào đây là muốn thông qua mạng công đức liên lạc với các vị tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1.”
“À, đi vào đây là để lên mạng online đúng không?”
Cật Qua Thánh Quân nói.
“Đúng là ý này, điện thoại, điện thoại không vỡ đấy chứ?”
Tống Thư Hàng đáp.
Mỹ nhân rắn công đức bình tĩnh ló đầu ra, đưa điện thoại cho hắn.
“May là không sao, mà ta thật không ngờ Cật Qua tiền bối ngài lại là một con cá voi thù dai đến vậy đấy, thế mà chơi trò canh điểm online hèn hạ này. Nếu sắp tới ta vẫn không đi vào, chẳng lẽ ngài định canh mãi ở đây à?”
Tống Thư Hàng bất mãn nói.
“Ngươi tưởng ta rảnh lắm chắc? Nói thế nào ta cũng là một con cá voi sắp độ kiếp, lát nữa phải trở về hiện thế bố trí đại trận độ kiếp. Ta đang chuẩn bị offline thì thấy ngươi vào.”
Cật Qua Thánh Quân cười to đáp.
Tống Thư Hàng:
“...”
“@#%× Tiên Tử lại tiến hóa một chút đúng không?”
Cật Qua Thánh Quân nhìn mỹ nhân rắn công đức hỏi.
Mỹ nhân rắn công đức giơ ngón tay cái lên.
“Được rồi, không tán gẫu với các ngươi nữa, gặp lại sau.”
Cật Qua Thánh Quân nhếch miệng nói:
“Lần sau gặp lại, ta chính là Kiếp Tiên cửu phẩm.”
“Vâng, tiền bối cố lên, chúc ngài sớm ngày phi thăng.”
Tống Thư Hàng chúc.
“Mặc dù nghe câu này của ngươi có vẻ giống lời chúc, nhưng sao lại có cảm giác trong lời nói có ẩn ý gì đó vậy nhỉ?”
Cật Qua Thánh Quân nói.
Tống Thư Hàng:
“???”
“Cứ có cảm giác ngươi đang nguyền rủa ta ấy, grào, tiểu tử chịu chết đi!”
Thân thể khổng lồ của Cật Qua Thánh Quân lại nhảy lên thật cao.
Tống Thư Hàng:
“!!!”
Ta nói sai điều gì?
Cật Qua tiền bối đè ta mãi đè đến nghiện rồi à?
Xoẹt~~
Đột nhiên thân hình Cật Qua Thánh Quân biến mất trong hư không... Hắn offline rồi.
Tống Thư Hàng:
“...”
Đing đoong~
Lúc này, điện thoại di động trong tay hắn phát ra một chuỗi âm thanh dễ nghe.
Kết nối mạng thành công.
Trong nhóm Cửu Châu số 1 vẫn náo nhiệt như trước, vừa đăng nhập vào đã thấy 999 tin nhắn.
Đồng thời, vừa thấy hắn online đã có tiền bối lập tức liên lạc với hắn.
Lão tài xế DiDi(*) Đông Phương Lục:
“@Bá Tống, Thư Hàng, gần đây ngươi chạy đi đâu vậy? Sao mấy ngày liền chẳng có tin tức gì hết?”
(*) Giống như Uber với Grab.
“Ta và Bạch tiền bối đi ra ngoài thám hiểm, bây giờ còn đang ở trong một tiểu thế giới rất thú vị, khó khăn lắm mới tìm được cơ hội lên mạng.”
Tống Thư Hàng trả lời.
À mà... sao tên tài khoản của Đông Phương Lục Tiên Tử lạ thế nhỉ?
Đừng nói là cô ấy chạy đi làm tài xế chạy DiDi rồi nhé? Cô ấy làm lại bằng lái rồi à?
Đại Yêu Ngũ Phẩm Đậu Đậu:
“Có thu hoạch gì không?”
“À, bây giờ xin hãy gọi ta là Tống *tám sao tám kim cương tám hạt nhân* Thư Hàng.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Đại Yêu Ngũ Phẩm Đậu Đậu:
“...”
Tạo Hóa Pháp Vương:
“Khi nào thì ngươi về?”
“Chuyện này còn phụ thuộc vào Bạch tiền bối, chắc cũng phải mấy ngày nữa.”
Tống Thư Hàng đáp.
Hai vị Bạch tiền bối nói là đi một chút rồi về, kết quả cắm mắt ở thế giới Cổ U cắm đến nghiện, đến giờ vẫn chưa về.
“Khi nào về thì báo cho chúng ta biết một tiếng. [icon cười nhe răng]”
Tạo Hóa Pháp Vương nhắn.
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu:
“Không gặp nguy hiểm gì đấy chứ?”
Thấy câu này, Tống Thư Hàng ấm lòng vô cùng.
Quả nhiên trong nhóm Cửu Châu số 1, Hoàng Sơn tiền bối là người biết quan tâm đến người khác nhất.
“Không có nguy hiểm gì, mặc dù có chút phiền toái nhỏ nhưng đã khắc phục rồi, cảm ơn mẹ Hoàng Sơn quan tâm.”
Tống Thư Hàng cảm động nói.
Hoàng Sơn mệt tim muốn về hưu:
“!!!”
Lệ Chi Tiên Tử:
“M... Mẹ Hoàng Sơn?”
Diệt Phượng Công Tử:
“Mẹ... Mẹ?”
“[Chat voice] Mẹ là cái quỷ gì vậy?”
Dược Sư tiền bối cười chảy cả nước mắt.
Cuồng Đao Tam Lãng:
“Khiếp sợ, thì ra thân phận thật sự của Hoàng Sơn tiền bối là ‘cô’!”
Hệ thống thông báo: [(******) Bá Tống đã bị chủ nhóm cấm ngôn 1 ngày.]
Tay cầm điện thoại di động của Tống Thư Hàng cứng đờ.
Nhìn trời, do quá cảm động nên vô ý nhập luôn tiếng lòng vào rồi gửi lên nhóm.
Có thể là do hắn đang ở trong mạng công đức nên thuộc tính nhanh mồm nhanh miệng được cường hóa?
Hoàng Sơn, Hoa Hạ.
Hoàng Sơn tiền bối im lặng lấy ra hai viên thuốc rồi cho vào miệng nuốt xuống luôn chứ không cần uống nước.
Mệt tim quá, muốn về hưu.
Có nên đá bá nguồn ô nhiễm lớn là Tống Thư Hàng, Cuồng Đao Tam Lãng, Đồng Quái Tiên Sư ra khỏi nhóm không nhỉ?
Ngón tay của Hoàng Sơn tiền bối rục rịch muốn động.
...
Tống Thư Hàng bị cấm ngôn cả ngày, không thể chat trong nhóm được.
“Ta có nên nhét một clone vào trong nhóm không nhỉ? Ví dụ như ta có thể xin tài khoản cho Sở Sở, tiểu m Trúc, Tiểu Thải, tiến cử bọn họ vào nhóm Cửu Châu số 1?”
Tống Thư Hàng xoa cằm suy nghĩ.
Đồng thời hắn mở danh sách bạn bè ra, gửi tin cho Tô thị A Thập Lục và Vũ Nhu Tử.
Thư Sơn Áp Lực Đại:
“A Thập Lục, mấy ngày nay kiếm được thứ tốt, chờ khi nào gặp lại ta đóng gói to làm quà tặng cho cô.”
Thư Sơn Áp Lực Đại:
“Vũ Nhu Tử, gần đây trạng thái của cô thế nào? Mới vừa gặp được linh quỷ của cô... Đoán chừng linh quỷ của cô sắp độ kiếp tấn cấp, sắp tới cô nên chú ý đến trạng thái của bản thân, chú ý những phản hồi của linh quỷ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận