Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1700: Chứng kiến tử vong

Chương 1700: Chứng kiến tử vong
“Không đủ dinh dưỡng?”
Tống Thư Hàng nhìn về ma pháp dược tề mà Xích Đồng uống lúc trước.
Lúc này, sau khi phun máu xong, Xích Đồng mặt tái nhợt ngồi phệt xuống đất, nó từ từ móc khăn tay ra, sau đó lau vết máu trên khóe miệng.
Nhìn dáng vẻ thành thạo của thằng nhóc này, chắc không phải đã phun máu nhiều lần lắm rồi đấy chứ? Tống Thư Hàng không khỏi tưởng tượng ra hình ảnh Xích Đồng không ngừng tu luyện, phun máu… lại tu luyện, lại phun máu.
Tên nhóc này chăm chỉ khắc khổ đến mức khiến cho người ta đau lòng.
Tống Thư Hàng thầm thở dài, từ từ hạ xuống từ không trung, đi tới bên cạnh Xích Đồng.
Hắn không lập tức xuất hiện mà trước tiên vươn tay nắm lấy ống ma pháp dược tề kia, thi triển bí pháp giám định với dược tề trong ống.
Ở Xích Long động xa xôi, cơ thể của Tống Thư Hàng phân thân hơi run lên, quẹt thẻ bằng máu tươi để trả giá cho việc dùng bí pháp.
[Ma pháp dược tề của bộ lạc Long Huyết thuộc thế giới hắc long: Long thú dược tề, tăng cường thể chất, ổn định cảm xúc của người sử dụng, đồng thời có hiệu quả kích hoạt huyết mạch long huyết.]
Dược tề này cũng tương tự như Thối Thể dịch hay Khí Huyết đan, hơn nữa còn có hiệu quả kích hoạt sức mạnh huyết mạch của bộ lạc Long Huyết.
Trên lý thuyết, cho dù không thể thay thế cho Thối Thể dịch và Khí Huyết đan của tu sĩ, nhưng cũng không mức khiến cho Xích Đồng tu luyện đến mức phun máu chứ?
“Tại sao lại không đủ dinh dưỡng chứ?”
Tống Thư Hàng nhìn Xích Đồng đang suy yếu với ánh mắt khó hiểu.
“Ta cũng không biết nữa, ta chỉ nhìn tư thế phun máu của tên nhóc này rồi đoán nó không đủ dinh dưỡng, miễn cưỡng tu luyện quyền pháp căn bản của tu sĩ, dẫn đến việc cơ thể bị tổn thương.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối đáp:
“Hay là do nó hoàn toàn không hấp thụ được ma pháp dược tề nhỉ?”
“Trước tiên cứ chữa cho nó đã.”
Tống Thư Hàng xuất hiện, đi tới bên cạnh Xích Đồng.
“Ố? Tiên sinh tới rồi à.”
Khi nhìn thấy Tống Thư Hàng, Xích Đồng lập tức mỉm cười vui vẻ.
Tống Thư Hàng mỉm cười gật đầu rồi nói với Tạo Hóa Tiên Tử:
“Tạo Hóa Tiên Tử, làm phiền cô rồi.”
Hiện giờ hắn đang ở trạng thái nguyên thần, không mặc trang bị ‘pháp khí tổ hợp tam thập tam thú’, không thể sử dụng Trì Dũ Thuật được.
Tạo Hóa Tiên Tử hiện ra, vươn tay ấn lên người Xích Đồng, Trì Dũ Thuật tiêu chuẩn của Nho gia đáp xuống.
Gương mặt trắng bệch của Xích Đồng dần khôi phục lại huyết sắc… nhưng cũng chỉ thế mà thôi. Tạo Hóa Tiên Tử đích thân thi triển Trì Dũ Thuật nhưng hiệu quả lại không cao…
Tống Thư Hàng thấy thế thì vươn tay ra ấn lên người Xích Đồng, thi triển bí pháp giám định.
[Xích Đồng: chín tuổi, con lai giữa Long Huyết tộc và nhân loại. Vì thể chất đặc thù, khả năng hấp thụ ma pháp dược tề rất thấp. Do nguyên nhân thể chất, mức độ tiếp nhận Trì Dũ Thuật cực kỳ kém.]
Tống Thư Hàng : “…”
Đúng như những gì Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói, khả năng hấp thụ ma pháp dược tề của Xích Đồng rất kém, mức độ tiếp nhận Trì Dũ Thuật cũng kém nốt.
Mới đầu ván đã có độ khó cấp địa ngục thế này à?
Thế này thì còn chơi thế nào nữa.
“Xích Đồng, mấy ngày tới ngươi cứ tạm hoãn tu luyện cái đã.”
Tống Thư Hàng suy nghĩ một lúc rồi nói.
Xích Đồng nghe thế, sắc mặt lập tức thay đổi:
“Tiên sinh… ta không sao cả. Tuy rằng thỉnh thoảng phun máu nhưng ta cảm thấy mình đang mạnh lên. Trong hai ngày tu luyện này, ta đã nắm vững được thức thứ nhất của quyền pháp căn bản rồi! Ta nhất định sẽ luyện được trọn bộ quyền pháp này.”
Nó tưởng rằng Tống Thư Hàng bảo nó nghỉ tu luyện nên bắt đầu hoảng hốt.
“Không, ta không bảo ngươi phải từ bỏ.”
Tống Thư Hàng nhẹ giọng nói:
“Khả năng hấp thụ ma pháp dược tề của ngươi quá thấp, mức độ tiếp nhận Trì Dũ Thuật cũng kém nốt. Nếu cứ tiếp tục như vậy, cơ thể của ngươi sẽ không chịu đựng được mà sụp đổ trước mất. Vì thế ngươi cần hoãn việc tu luyện lại, ta đi tìm cách phá giải cho ngươi.”
Xích Đồng nghe thế mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó đáp:
“Nhưng mà tiên sinh, sau mỗi lần nôn ra máu, ta chỉ cần ngồi nghỉ ngơi một lát là sẽ nhanh chóng hồi phục lại ngay. Thế nên ta cảm thấy không có vấn đề gì lớn cả.”
Hơn nữa, mỗi khi nôn ra máu, nó lại cảm thấy kích thích một cách kỳ lạ, giống như sắp đối mặt với cái chết vậy.
Cảm giác chỉ cần tiến lên một bước nữa chính là cái chết này làm nó mê mẩn, không thể thoát ra được.
Trong khi nói chuyện, Tống Thư Hàng cảm ứng được cảm giác suy yếu trong cơ thể Xích Đồng biến mất, cơ thể nhanh chóng khôi phục, chỉ trong chớp mắt đã trở lại như lúc đầu.
Xích Đồng đứng lên, nhảy lên hai cái tại chỗ:
“Tiên sinh xem này, giờ ta lại không có vấn đề gì nữa rồi.”
“Chẳng lẽ đây là thể chất đặc biệt gì à?”
Xích Tiêu Kiếm kinh ngạc hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Ta đã giám định nhiều lần rồi, hoàn toàn không giám định ra nó có thể chất đặc biệt nào hết.”
“Tiên sinh, ta muốn nhân cơ hội này luyện ‘quyền pháp căn bản’ một lần, ngài xem thử xem hiệu quả tu luyện trong hai ngày nay của ta ra sao được không?”
Xích Đồng vui vẻ hỏi.
Tống Thư Hàng nghĩ ngợi một lúc rồi đáp:
“Được, nhưng phải chú ý tuyệt đối đừng miễn cưỡng mình.”
“Vâng, tiên sinh.”
Xích Đồng đáp.
Sau đó, nó lại triển khai chiêu thức, miệng niệm khẩu quyết quyền pháp căn bản, cơ thể gầy yếu của nó thi triển quyền pháp đâu ra đấy.
Khi nó niệm khẩu quyết quyền pháp, linh lực trong trời đất bị dẫn dắt, quấn quanh song quyền của nó.
Thức thứ nhất, thức thứ hai, thức thứ ba…
Nhưng thức thứ ba mới đánh được một nửa, Xích Đồng lại không nhịn được mà nôn ra máu, uể oải quỳ rạp xuống đất.
Nó lấy khăn tay ra, lau vết máu ở khóe miệng một cách thành thạo.
Sau đó, Xích Đồng quay đầu lại, nhìn Tống Thư Hàng với đầy vẻ chờ mong. Hình như nó mong nhận được lời khen từ Tống Thư Hàng thì phải? Hoặc có lẽ là muốn Tống Thư Hàng chỉ điểm hay đánh giá đối với quyền pháp của mình chăng?
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn phải đánh giá thế nào mới ổn nhỉ?
Bộp bộp bộp ~~ Đúng lúc này, sau lưng Tống Thư Hàng vang lên tiếng vỗ tay.
“Nhóc con, ngươi luyện hay lắm.”
Giọng nói của Tạo Hóa Tiên Tử vang lên.
Tống Thư Hàng ngạc nhiên quay đầu lại nhìn Tạo Hóa Tiên Tử… Lần này Tạo Hóa Tiên Tử không dùng cách ‘hát’ để diễn đạt lời nói của mình.
Chẳng lẽ là nhân cách B của Tạo Hóa Tiên Tử?
Tạo Hóa Tiên Tử có hai nhân cách khác nhau.
Khi ở trạng thái nhân cách A, chính là chế độ thường thấy hiện giờ, nhìn cô giống như giống như một mỹ nhân thư hương. Hơn nữa không biết vì sao, khi ở nhân cách A, cô không thể nói một câu hoàn chỉnh, không thể giao tiếp bình thường được. Nếu như có gì muốn nói, chỉ có thể dùng cách ‘ca hát’ để hát ra.
Mà Tạo Hóa Tiên Tử nhân cách B lại giống như lợi kiếm rút ra khỏi vỏ, tràn ngập tính công kích. Ngoài ra, Tạo Hóa Tiên Tử nhân cách B mới là Nho gia Tạo Hóa Tiên Tử bình thường, học thức uyên bác, có được trí nhớ hoàn chỉnh của ‘Tạo Hóa Tiên Tử’, rất có thể là cường giả cấp Kiếp Tiên.
Nhân cách A và nhân cách B của cô hoàn toàn không chia sẻ trí nhớ trí nhớ. Tạo Hóa Tiên Tử nhân cách B không thể lấy được ký ức của Tạo Hóa Tiên Tử trạng thái còn lại.
Tống Thư Hàng nhìn ra sau lưng, quả nhiên giữa mi tâm của Tạo Hóa Tiên Tử tràn ngập anh khí, mắt sắc như kiếm. Hơn nữa nói chuyện rõ ràng, quả nhiên là Tạo Hóa Tiên Tử B.
“Ơ? Tạo Hóa Tiên Tử, sao nhân cách này của cô lại chạy ra thế?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Bởi vì chịu sự kích thích từ thế giới bên ngoài.”
Tạo Hóa Tiên Tử đáp.
Tống Thư Hàng:
“Kích thích từ Xích Đồng à?”
“Ừm.’
Tạo Hóa Tiên Tử gật đầu.
[Tạo Hóa Tiên Tử nhân cách B quả nhiên chẳng đáng yêu chút nào. Vẫn là Tạo Hóa Tiên Tử nhân cách A biết hát ‘Tống ~ đồ ngốc ~~’ kia đáng yêu hơn, chỉ cô ấy mới chơi được với @#%× Tiên Tử.]
Xích Tiêu Kiếm tiền bối thầm nói.
Tạo Hóa Tiên Tử lại nhẹ giọng nói:
“Nó rất giống một vị cố nhân của lão sư.”
“Cố nhân của Thánh Nhân?”
Tống Thư Hàng nhìn về phía Xích Đồng, cậu bé vừa đen vừa gầy này rất giống một vị cố nhân nào đó của Thánh Nhân ư?
“Không phải bề ngoài mà là khí tức… và thiên phú đặc biệt nữa, rất giống.”
Tạo Hóa Tiên Tử giải thích.
Khí tức và thiên phú đặc biệt á?
Xích Tiêu Kiếm:
“Thánh Nhân Nho gia cũng có bạn thích ăn cánh gà rán à?”
Tạo Hóa Tiên Tử: “…”
Lão sư thật sự không có người bạn nào thích ăn cánh gà cả, người thích ăn cánh gà là cô.
“Thiên phú, lẽ nào là khao khát cái chết? Vân Tước Tử tiền bối ư?”
Hai mắt Tống Thư Hàng đột nhiên sáng lên.
Hắn nghĩ ngay tới vị tiên tử xinh đẹp có mái tóc dài màu lam kia.
Tồn tại thích tự tìm đường chết nhất trong nhóm Cửu Châu số 1, hiện nằm trong top tự tìm đường chết khắp chư thiên vạn giới, Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử tiền bối.
Căn cứ các manh mối hiện có, Vân Tước Tử tiền bối… rất có khả năng là mối tình đầu + người chỉ dẫn trên con đường tu luyện + lão sư của Thánh Nhân Nho gia
Nhóm Cửu Châu số 1 đúng là nơi ngọa hổ tàng long.
“Đúng, cả khát vọng đối với cái chết và thiên phú tự lành khác thường của nó đều giống với vị tiền bối có mái tóc dài màu lam đó.”
Tạo Hóa Tiên Tử nhẹ giọng nói.
Tống Thư Hàng nghe thế, trong lòng chợt động.
[Sở dĩ diễn đồ kim đan ‘thanh âm Thánh Nhân đã tắt từ thời viễn cổ’ dẫn dắt nguyên thần của ta tới đây, gặp được Xích Đồng, e rằng không chỉ là nhân quả giữa ta và ‘Hắc Đồng Thập Tam Thế’ mà rất có thể trong đó còn liên quan đến ‘Thánh Nhân Nho gia’ nữa cũng nên?]
Nếu như chuyện này thật sự có liên quan đến ‘Thánh Nhân Nho gia’, vậy cơ hội thắp sáng ‘con mắt Thánh Nhân’ của mình có lẽ là ở chỗ Xích Đồng.
“Tuy rằng giống nhau nhưng cuối cùng hắn cũng không phải là cố nhân của lão sư.”
Tạo Hóa Tiên Tử nhẹ giọng nói.
Cho dù có giống thế nào đi chăng nữa, không phải chính là không phải, không thể thay thế được.
Trong khi nói chuyện, cô đã đi tới trước mặt Xích Đồng.
“Nhóc này, ngươi có khát vọng thứ gì không?”
Tạo Hóa Tiên Tử hỏi.
“Trở nên mạnh mẽ, đi tìm Hắc Đồng ca ca.”
Xích Đồng đáp, sau khi nói xong, hắn suy nghĩ một lúc rồi lại bổ sung thêm:
“Còn nữa, ta đã nghĩ nhiều ngày nay, ta còn khát vọng có thể ‘chết một lần’. Tuy rằng huyễn cảnh lúc trước của tiên sinh cho ta cảm giác rất chân thật nhưng đó không phải là cái chết của ta.”
Tống Thư Hàng: “…”
Thằng nhỏ này hết thuốc chữa rồi.
“Như ngươi mong muốn, nhóc này, đừng hối hận đấy.”
Tạo Hóa Tiên Tử nói.
Dứt lời, cô ngưng tụ ra một thanh trường kiếm. Thanh lợi kiếm được tạo thành hoàn toàn từ linh lực này cứ thế đâm vào lồng ngực Xích Đồng.
Tống Thư Hàng: “!!!”
Xích Tiêu Kiếm:
“Đậu xanh!”
Mọi chuyện vượt ra khỏi dự liệu của cả hai người.
Hơn nữa, Tạo Hóa Tiên Tử ra tay quá quyết đoán, hoàn toàn không để người khác có thời gian để phản ứng. Nói đâm là đâm, tuyệt không phí lời.
“A ~~”
Xích Đồng hét lên một tiếng thảm thiết.
Máu tươi không ngừng tràn ra khỏi miệng nó, phun ra như suối từ miệng vết thương trên ngực, cứ như bị máy bơm hút lên vậy.
Tạo Hóa Tiên Tử bình tĩnh rút trường kiếm về:
“Mong muốn của ngươi đã trở thành hiện thực rồi đó.”
“A a a a.”
Xích Đồng không thể mở miệng nói được nửa lời, chỉ có thể phát ra những tiếng kêu đầy thống khổ.
Hai mắt của nó lịm dần.
Ngày hôm nay, nó đã tận mắt nhìn thấy cái chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận