Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2845: Một quyển sách mà mỗi một người đàn ông đều nên có

Chương 2845: Một quyển sách mà mỗi một người đàn ông đều nên có
Nhìn linh quỷ tiên tử bước ra khỏi đài sen, mấy vị tiên tử có mặt đều sững sờ.
“Linh quỷ tiên tử không đồng bộ ư? Một bước trảm tam thi cuối cùng vẫn thất bại rồi à?” Bạch Cốt Tiên Cơ nhíu mày nói.
Sao mà một vòng trảm tam thi cuối cùng của Tống Thư Hàng lại cứ nặn ra như kem đánh răng sắp dùng hết vậy, không thể dứt khoát lưu loát một chút ư?
“Bên chỗ ta còn có một cánh tay!” Móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ phát ra tiếng. Cô có thể cảm giác được hiện tại mình vẫn đang đứng trên một cánh tay.
Nói cách khác, ngoại trừ linh quỷ tiên tử ra, trên đài sen này còn có một ‘người’.
Nhưng một vòng trảm tam thi cuối cùng của Tống Thư Hàng không phải muốn ‘bản thân thi’ và ‘linh quỷ tiên tử’ đồng bộ ư? Hiện tại linh quỷ tiên tử đã đi xuống đài sen rồi, vậy kẻ lưu lại chỗ này, là ai?
Rốt cuộc trảm tam thi này có thành công hay không?
“Hẳn là thành công rồi.” Bạch long tỷ tỷ cẩn thận nói.
Cô vẫn luôn quan sát biến hóa của Tống Thư Hàng, lúc này thực lực của Tống Thư Hàng bản thể lại bắt đầu tăng trưởng.
Bí pháp trảm tam thi, mỗi khi trảm một thi đều như đột phá một cảnh giới nhỏ, khiến thực lực của bản tôn tăng lên. Nhìn từ phản hồi của Tống Thư Hàng bản thể thì hẳn là thi thứ ba ‘bản thân thi’ đã thành công.
Về phần vì sao linh quỷ tiên tử lại một mình bước xuống ‘đài sen’, có thể là vì ‘thi thứ ba’ chỉ đồng bộ với một bộ phận của linh quỷ tiên tử?
Hoặc là, có những thứ khác thay thế linh quỷ tiên tử?
Hoặc là, linh quỷ tiên tử có thể tùy ý hoán đổi giữa hai trạng thái ‘thi thứ ba’ và ‘linh quỷ tiên tử’?


Trong lúc nói chuyện.
Linh quỷ tiên tử ôm quyển sách thật dày đi tới trước mặt cọng tóc ngố Sở các chủ.
Mặt cô hàm chứa nụ cười điềm tĩnh, con ngươi xinh đẹp cực kỳ long lanh bởi đã đong đầy nước mắt.
Cọng tóc ngố Sở các chủ: “? ? ?”
Linh quỷ tiên tử chớp mắt, sau đó duỗi tay điểm một cái lên mi tâm của mình, tựa như nhấn xuống một nút ấn nào đó.
Ngay sau đó, cảm giác tồn tại của cô trở nên rõ ràng.
Cô không trong suốt hóa, thông tin cá nhân của cô cũng không bị che đậy nữa.
“Diệp Tư!” Trong lòng cọng tóc ngố Sở các chủ hơi động, vào thời khắc này, rất nhiều tin tức bị che đậy trong đầu đã khôi phục hoàn toàn, hô lên tên thật của linh quỷ tiên tử trước mắt.
“Các chủ, ta trở về rồi đây.” Linh quỷ tiên tử nhấc váy xoay một vòng, thi thễ với Sở các chủ: “Có một khoảng thời gian không nghe các chủ cô gọi ta như vậy.”
Sau khi Bích Thủy Các bị diệt, đối với Diệp Tư, Sở các chủ vừa là các chủ, vừa là sư phụ, vừa là mẹ, là người vô cùng quan trọng với cô.
Cọng tóc ngố Sở các chủ dựng thẳng lên, hỏi: “Cô dung hợp với ‘bản thân thi’ của Tống Thư Hàng rồi ư?”
“Có thể nói là dung hợp rồi, cũng có thể nói là chưa dung hợp… Bọn ta không dung hợp trên phương diện ‘thân thể’, nhưng đã hoàn thành dung hợp ở phương diện ‘năng lượng’. Mượn Trường Sinh chi đạo của Trình Lâm Tiên Tử, thi thứ ba có được ‘thân thể’ thuộc về mình. Hiện tại, quan hệ giữa thi thứ ba và ta tựa như thai long phượng vậy, việc này còn ổn thỏa tốt đẹp hơn dự tính của ta.” Linh quỷ tiên tử nhỏ nhẹ trả lời.
Trên thực tế, người đứng trước mặt Sở các chủ cũng chỉ là một thể xác.
Diệp Tư chân chính đang ở trong không gian đặc thù kia, là người phát ngôn của Trình Lâm.
Lúc đầu, cô định lưu lại ‘thể xác’ này cho thi thức ba, để ‘thi thứ ba’ hoàn thành trong suốt hóa.
Kết quả giữa đường, đột nhiên có người nhúng tay vào nghi thức trảm tam thi, thông qua ‘đạo thai nghén sinh mệnh mới của Trình Lâm’, tái tạo một thân thể song bào thai đồng bộ năng lượng với Diệp Tư.
Lúc này, thi thứ ba bản thân thi của Tống Thư Hàng đang đứng trên đóa hoa sen kia. Lúc thể xác ‘linh quỷ tiên tử’ của Diệp Tư nhấn xuống nút ấn nơi mi tâm, cảm giác tồn tại của thi thứ ba càng trở nên hư vô!
Hiện tại giữa linh quỷ tiên tử và hắn có chung công pháp, chung năng lượng, thiên phú đặc thù cũng có thể dùng chung. Mà mượn loại cùng chung này, linh quỷ tiên tử có thể chuyển dời toàn bộ trạng thái ‘tiểu trong suốt’ lên người thi thứ ba trong thời gian ngắn. Ngược lại cũng thế, thi thứ ba cũng có thể thông qua nút ấn, chồng toàn bộ trạng thái ‘tiểu trong suốt’ lên người linh quỷ tiên tử.
“Cô vẫn luôn trên người Tống Thư Hàng ư? Cô đang làm gì, vì sao trước đó cô lại bị ảnh hưởng từ phòng tối Thiên Đạo?” Cọng tóc ngố Sở các chủ nắm chặt thời gian, dò hỏi.
“Ta đang đặt nền móng cho việc cứu lấy thế giới.” Linh quỷ tiên tử nghiêm túc trả lời: “Tránh cho Thư Hàng hối hận trong tương lai, ta đã khóc đủ nhiều rồi, cho nên tương lai, ta và hắn đều không muốn khóc tỉ tê nữa.”
Cọng tóc ngố Sở các chủ: “…”
Cô hiện tại đang dần thích ứng với trạng thái cá mặn, đột nhiên có chút không thích ứng với loại mục tiêu nhiệt huyết như cứu thế giới này.
[Các chủ, có người nào mà cô muốn gặp một lần không?] Linh quỷ tiên tử đột nhiên dùng phương thức truyền âm nhập mật hỏi.
Cọng tóc ngố Sở các chủ khẽ cuộn lại: [Là hắn?]
Quả nhiên là Tống Đầu Gỗ âm thầm trợ giúp Tống Thư Hàng hoàn thành vòng cuối cùng của trảm tam thi.
Hiện tại hắn đang ở gần đây ư?
[Các chủ cô vỗ đầu ta đi.] Linh quỷ tiên tử truyền âm.
Cọng tóc ngố Sở các chủ hơi duỗi dài ra, một cọng tóc vỗ nhẹ lên linh quỷ tiên tử, có vẻ rất cưng chiều.
Mà ngay lúc tóc ngố của cô rơi lên đầu linh quỷ tiên tử, ‘ánh mắt’ của cô lập tức được khai quang, nhìn thấy một vài hình ảnh ẩn giấu.
Cô nhìn thấy trên đài sen đang đứng một ‘Tống Thư Hàng’, đây chính là bản thân thi của Tống Thư Hàng.
Lúc này bản thân thi đang duỗi cánh tay, cẩn thận nâng móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ. Dường như cảm ứng được ‘cái nhìn chăm chú’ của cọng tóc ngố Sở các chủ, vị bản thân thi trong suốt này gật đầu mỉm cười ôn hòa với Sở các chủ.
Đồng thời, cọng tóc ngố Sở các chủ lại đột nhiên phát hiện bên cạnh mình… Hoặc nói là bên cạnh Tống Thư Hàng đang đứng một bóng hình hư ảo.
“Một đoạn thời gian không gặp, nhìn thấy dáng vẻ rất có tinh thần của cô, ta yên tâm rồi. Lần này khó khăn lắm mới có cơ hội ra ngoài hóng gió, vốn tưởng rằng chỉ có thể lẳng lặng nhìn cô từ xa, bây giờ còn có cơ hội trò chuyện với cô, thật sự là quá tốt rồi.” Bóng hình hư ảo này dịu dàng nói.
Giọng nói nhu hòa kia dường như có thể vỗ về nội tâm nôn nóng của người khác, vừa mở miệng trước hết đã cường thế có được hiệu quả hảo cảm +1.
Hơn nữa, bóng dáng hư ảo này nói chuyện rất có kỹ xảo.
Vừa mở miệng đã biểu đạt nỗi niềm nhung nhớ của bản thân.
Tiếp đó biểu đạt rằng bản thân ‘khó khăn lắm mới có cơ hội ra ngoài hóng gió’, ám chỉ với tình cảnh bây giờ của mình thì muốn ra ngoài một chuyến không hề dễ dàng.
Câu ‘chỉ có thể lẳng lặng nhìn cô từ xa’ sau đó đã đặt bản thân tại một góc độ bi tình, gợi nên xúc động trong lòng người nghe.
Câu ‘có cơ hội trò chuyện với cô, thật sự là quá tốt rồi’ cuối cùng thì biểu đạt niềm vui hiện tại của hắn.
Nếu điểm tối đa là 100, vậy ít nhất trình độ cũng phải từ 85 điểm trở lên.
[Trong lời này của ngươi thiếu một chữ ‘các’ nhỉ.] Cọng tóc ngố Sở các chủ chầm chậm xoay tròn, truyền âm trả lời.
Đối diện.
Bóng hình hư ảo kia duỗi tay sờ nhẹ lên cọng tóc ngố Sở các chủ, dùng bàn tay trùm kín cả cọng tóc ngố.
Sau đó tay kia của hắn giơ ra sau lưng, biến ra một quyển sách thật dày.
‘Sở Quỳnh Quỳnh chỉ nam + công thức đối ứng’.
Sau đó ngón tay hắn lật qua lật lại, lật tới trang làm thế nào để phân tích tâm tình của Sở Quỳnh Quỳnh thông qua nét mặt và giọng điệu.
Một lát sau, ngón tay bóng hình hư ảo có hơi cứng đờ.
Hiện tại Sở các chủ là một cọng tóc ngố… hơn nữa đối thoại là ‘truyền âm’, giọng điệu càng không nghe tỉ mỉ được.
Vậy chỉ có thể lên công thức ứng đối.
Hỏi: Sở Quỳnh Quỳnh nói “Trong lời này của ngươi thiếu một chữ ‘các’ nhỉ” thì phải trả lời thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận