Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2269: Hình Như Đất Này Thiu Rồi, Ăn Không Ngon

Chương 2269: Hình Như Đất Này Thiu Rồi, Ăn Không Ngon
“Ngươi mất trí rồi à?” Biệt Tuyết Tiên Cơ nhìn Tống Thư Hàng với ánh mắt thương hại.
“Đúng, chính là phản ứng này!” Tống Thư Hàng mỉm cười nói.
Lần đầu tiên khi hắn nghe thấy thực đơn thiên kiếp, sâu trong nội tâm như có vạn con ngựa lao nhanh, vậy nên hắn rất thích chia sẻ tâm tình này với người khác.
Con rối tiên tử ở bên cạnh cầm lấy ma thú loài cừu, đặt nó vào trong lòng bàn tay để thu nhỏ nó lại lần nữa. Sau đó xoay người bắt đầu dùng con ma thú thu nhỏ này đùa giỡn tiểu tu sĩ.
Biệt Tuyết Tiên Cơ nhìn chằm chằm vào Tống Thư Hàng: “...”
Chẳng lẽ đầu óc tên Tống Thư Hàng này tan thành nước rồi hay sao vậy?
“Mặc dù nghe rất hoang đường nhưng trên thực tế các món ăn thiên kiếp siêu ngon. Hương vị của món lôi kiếp kho, bây giờ nhớ lại ta còn chảy nước miếng.” Tống Thư Hàng động não suy nghĩ, lại bổ sung một câu quan trọng làm lời hắn nói đáng tin hơn: “Bạch tiền bối cũng rất thích ăn.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ: “!!!”
Không ngờ tên mày rậm mắt to này lại cướp công việc của ta?
“Nếu ngươi nói có thực đơn thì đưa ta xem công thức nấu ăn.” Biệt Tuyết Tiên Cơ vén khăn che mặt lên: “Chỉ cần công thức nấu ăn trên lý thuyết không có vấn đề, ta sẽ dốc hết sức dạy dỗ đệ tử của ngươi.”
Tiên Cơ đã tận lực hạ thấp yêu cầu, không cần hiệu quả thực tế, chỉ cần công thức nấu ăn trên lý thuyết không vấn đề là được.
Tống Thư Hàng bình tĩnh nói: “Được thôi, kết bạn đi, ta gửi một phần công thức nấu món lôi kiếp kho cho cô.”
Ở phía sau.
Đám nhóc Tô Thị chỉ cảm thấy Bá Tống tiền bối và Biệt Tuyết Tiên Cơ nói chuyện rất có khí thế của đại lão đang bàn chuyện.
Trong lúc giao tiếp, hai vị tiền bối rất thong dong thản nhiên, lại dường như có một loại thiện ý ở trong đó.
“Ta chưa kết bạn với ngươi à? Ta nhớ là kết bạn rồi mà.” Biệt Tuyết Tiên Cơ nghi hoặc lấy điện thoại ra, mở phần mềm chat.
“Ta không nói cái này.” Tống Thư Hàng mỉm cười, ngón cái và ngón trỏ trên tay phải của hắn kéo ra, một mã QR lấp lánh ánh vàng xuất hiện giữa hai ngón tay.
Sau khi tấn thăng Tôn Giả thất phẩm, lúc chiếu hình mã QR ra, hắn có thể tùy ý khống chế kích thước của mã QR.
Thất phẩm thật tiện lợi.
“Cái gì đây?” Biệt Tuyết Tiên Cơ theo bản năng dùng tinh thần lực quét qua hình chiều mã QR.
“Ting, cô đã kết bạn với Bá Tống Huyền Thánh, nickname chú thích là [Ăn siêu ngon].”
Biệt Tuyết Tiên Cơ: “???”
Biệt danh này... có tin lần sau ta hạ độc vào tiên hào ngươi đặt trước không đấy?
Trong lúc cô đang rủa thầm, Tống Thư Hàng đã gửi chat riêng cho cô.
Đồng thời, hắn dùng chữ viết cố gắng miêu tả cặn kẽ công thức nấu món lôi kiếp kho cộng thêm quá trình chế biến món lôi kiếp kho của bản thân rồi gửi cho Biệt Tuyết Tiên Cơ.
Công thức nấu ăn khá dài, phần miêu tả phía sau cũng là một đoạn nội dung không hề ngắn, Biệt Tuyết Tiên Cơ im lặng xem xét.
Trong mắt các tiểu tu sĩ Tô Thị, Bá Tống Thư Hàng đưa tay ra vuốt nhẹ như đang thi triển một pháp thuật.
Tiếp đó hắn và Biệt Tuyết Tiên Cơ im lặng rất lâu.
Mơ hồ cảm ứng được Biệt Tuyết Tiên Cơ và Bá Tống Thư Hàng đang trao đổi với nhau...
Đây chính là phương thức giao tiếp giữa các đại tiền bối sao?
Một lúc lâu sau.
Biệt Tuyết Tiên Cơ nhíu mày: “Tổng thể dùng thủ pháp tiên trù Ma Môn à?”
“Đúng vậy, bởi vì người sáng tạo ra thực đơn thiên kiếp là một vị cường giả tuyệt thế của Ma Môn nên chuyên dùng thủ pháp tiên trù Ma Môn.” Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
Lúc trước, trong khi hắn chế biến món thiên kiếp kho cũng cần viên trù tâm Ma Môn của Hà Chỉ Ma Đế phối hợp.
“Trên lý thuyết không có vấn đề gì, tính khả thi rất cao, ta cần chút thời gian để thử nghiệm.” Biệt Tuyết Tiên Cơ nói.
Lúc này cô giống như một vị kiếm khách lấy được kiếm phổ tuyệt thế, hận không thể luyện thử ngay lập tức.
Nhưng cố tình nguyên liệu nấu món thiên kiếp kho không phải thứ dễ kiếm.
Đầu tiên phải phải tìm tu sĩ cấp bậc nhị tấn tam, còn phải nghĩ cách phong ấn lôi kiếp của hắn. Quan trọng là trong quá trình phong ấn lôi kiếp không thể can thiệp vào quá trình độ kiếp tấn cấp của tu sĩ, tránh cho bị cuốn vào thiên kiếp, làm uy lực của thiên kiếp tăng lên.
“Tương tự như công thức nấu món thiên kiếp kho này, trong tay còn có cả bộ.” Tống Thư Hàng bổ sung một câu.
Đây chính là bày sẵn cám dỗ lên trên bàn.
Biệt Tuyết Tiên Cơ: “...”
“Ngoài ra, nếu Tiên Cơ muốn thử chế biến món thiên kiếp kho ngay lập tức thì ta có thể cung cấp một chút nguyên liệu cho cô.” Tống Thư Hàng tiếp tục nói.
Hắn lấy ra lôi kiếp bị phong ấn từ thế giới hạch tâm ra.
“Là lôi kiếp nhị tấn tam của ta!” Tô Không Vân thốt lên.
“Không, không phải lôi kiếp của ngươi, lôi kiếp nhị tấn tam của ngươi đã hết lúc ở trên Điền Thiên đảo rồi. Đây là lôi kiếp của một vị tiểu hữu tên là Đinh Cam mà ta bắt được lúc sau.” Tống Thư Hàng quay đầu trả lời.
Vị Đinh Cam tiểu hữu này cho ra sản lượng cực cao, không chỉ cống hiến một nhóm lôi kiếp nhị tấn tam mà còn cống hiến một con tâm ma kiếp hoàn chỉnh.
Tô Không Vân: “...”
Biệt Tuyết Tiên Cơ nhìn lôi kiếp bị phong ấn trong tay Tống Thư Hàng, nghi hoặc hỏi lại: “Tại sao lại là hình trụ tròn chứ?”
Tống Thư Hàng trả lời: “Vì để tiện cất giữ, ta và Bạch tiền bối vò nó thành hình trụ tròn rồi mới tiến hành phong ấn. Trong công thức cũng có nói rõ, lôi kiếp hình trụ tròn ăn sẽ ngon hơn.”
Biệt Tuyết Tiên Cơ thở ra một hơi, đưa ra quyết định: “Vậy ta nhận công thức nấu ăn và trụ lôi kiếp, ta sẽ hết lòng chỉ điểm, dạy đệ tử Sở Sở của ngươi tu luyện.”
“Hợp tác vui vẻ.” Tống Thư Hàng bắt tay với Biệt Tuyết Tiên Cơ.
Sau đó hắn xoay người, đưa một thanh đoản đao cho Sở Sở: “Sở Sở, trong quãng thời gian sắp tới ngươi hãy ở lại chỗ Biệt Tuyết Tiên Cơ cố gắng tu luyện, nếu có chuyện gì thì cứ liên hệ với ta.”
Bây giờ Sở Sở sắp tấn cấp, chỉ thiếu một khế ước nữa là có thể đột phá cảnh giới bất cứ lúc nào, vậy nên phải để lại chút đồ phòng bị cho cô.
“Còn sư phụ thì sao?” Sở Sở hỏi.
“Ta ấy à? Ta định về trường một chuyến xem thử, lâu rồi chưa về.” Tống Thư Hàng nhìn về hướng đại học Giang Nam.
Sau khi chính thức bước lên con đường tu chân, bất giác cuộc sống vườn trường đã cách hắn ngày càng xa.
Trước mắt hắn không thể trở thành một sinh viên Tống Thư Hàng bình thường được nữa.
Đây là lựa chọn của chính bản thân hắn, hắn chưa từng hối hận.
Nhưng thỉnh thoảng về thăm, ở lại một hai ngày, thư giãn một chút cũng tốt đối với tâm cảnh.
Con rối tiên tử ngẩng đầu lên nói: “Ta... ở lại đây... với... Sở Sở.”
Sở Sở có thể độ kiếp bất cứ lúc nào, có cô bên cạnh sẽ an toàn hơn.
“Được, dù sao nơi này cũng rất gần đại học Giang Nam.” Tống Thư Hàng đứng dậy duỗi người: “Không Vân, ta và Tiên Cơ nói chuyện xong rồi, các ngươi nhân lúc này giao thiệp mời cho Tiên Cơ luôn đi.”
Lúc này Tô Không Vân mới nhớ mình còn gánh nhiệm vụ đưa thiệp mời.
...
Đại học Giang Nam.
Liễu yêu Khinh Vũ cẩn thận rút rễ ra khỏi rừng cây.
“Gần đây đất có vị rất lạ, hay là bị thiu rồi nhỉ?” Khinh Vũ lẩm bẩm.
Cứ có cảm giác gần đây mặt đất bên dưới rừng cây trong trường chứ đầy vị quái lạ làm cô phát ngán.
Xem ra phải đổi loại phân bón mới thôi.
...
Ở một nơi khác.
Diệt Phượng Công Tử cuộn tròn mình lại.
“Đúng rồi, suýt quên một chuyện.” Diệt Phượng Công Tử lấy điện thoại ra, tìm tên Tống Thư Hàng. Đột nhiên nhớ ra mình muốn mua lông thú từ chỗ Tống Thư Hàng, định qua ủng hộ cho chuyện làm ăn của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận