Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1366: Nố pháo chúc mừng sự ra đời của tân Huyền Ma

Chương 1366: Nố pháo chúc mừng sự ra đời của tân Huyền Ma
m thanh này vang lên ngay bên tai Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “…”
Ta đang ma tiền hiển thân đúng không? Có chắc là không phải đang đăng ký tài khoản chơi game đấy chứ?
Nghiêm túc chút đi, đang trong trường hợp long trọng đấy!
“Đổi đạo hiệu khác đi, cái tên ‘Thư Sơn Cư Sĩ’ của ngươi xưa như Trái Đất, bị các tà ma bát phẩm đã ‘ma tiền hiển thân’ của Cửu U chiếm mất từ lâu rồi.”
Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng phụ trách phô trương trong ma tiền hiển thân, tuyên truyền với chư thiên vạn giới về thế giới ma kiếp của Cửu U. Để đền đáp, Bạch tiền bối two giúp Tống Thư Hàng xác nhận đạo hiệu.
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười:
“Đạo hiệu Thư Sơn Cư Sĩ này vừa nghe đã biết là đạo hiệu Nho gia, vì sao đại lão của tà ma Cửu U lại lấy cái tên này chứ?”
“Chắc vì nghe nó ngầu.”
Bạch tiền bối nói:
“Có người cảm thấy đạo hiệu thế này nghe nó ừm… đúng rồi, nghe nó Tây lắm. Thế nên không ít tà ma Cửu U đặt đạo hiệu như thế.”
“Bọn họ không sợ vì thế mà bị chúa tể Cửu U ghét bỏ, vận mệnh tăm tối à?”
Tống Thư Hàng hỏi… Hắn còn nhớ, hình như quả cầu kim loại thể lỏng rất ghét Nho gia thì phải? Dựa theo nguyên tắc ghét ai ghét cả tông chi họ hàng, lấy đạo hiệu Nho Gia khác gì tự tìm đường chết đâu?
“Không đâu, với tính cách của quả cầu béo phị kia, chuyện khiến Nho gia ghê tởm thế này nó vui còn không kịp nữa là.”
Bạch tiền bối two cười hà hà đáp.
Tống Thư Hàng chỉ thấy nghẹn hết cả tim.
“Vậy ‘Tầm Đạo Thư Sinh’ thì sao?”
Tống Thư Hàng lại hỏi.
[Xin chào, đạo hiệu hiển thánh của ngài đã được sử dụng. Xin đổi sang đạo hiệu khác rồi tiếp tục hiển thánh.]
Giọng nói kia lại vang lên trong não hải của Tống Thư Hàng.
Đến cả Tầm Đạo Thư Sinh cũng bị chiếm rồi á?
Các tà ma của Cửu U bị dở hơi à!
Cứ cách một thời gian các ngươi lại đi chọi nhau với Nho gia một phen, chọi đến mức Nho gia không còn không gian sinh tồn ở hiện thế, phải sống khiêm tốn, cuối cùng bắt buộc chuyển hẳn đến thế giới kim liên để phát triển.
Dưới tiền đề thế nảy, các tà ma Cửu U còn coi việc lấy một đạo hiệu “phong cách Nho gia” là mode… Chẳng thể hiểu nổi tư duy của bọn nó nữa.
“Đừng thử đạo hiệu Nho gia nữa, ngươi có tưởng tượng nhiều hơn nữa cũng không bì kịp với bao nhiêu tà ma Cửu U đâu. Đạo hiệu Nho gia mà ngươi nghĩ ra chắc đều bị chiếm hết rồi, đổi hệ khác đi.”
Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng nhìn ma ấn ngưng tụ trước người mình, tim nghẹt lại đến mức không thể thở nổi.


Cùng lúc đó, tất cả các tu sĩ trong chư thiên vạn giới và ta ma của thế giới Cửu U đều âm thầm dõi theo Bá Tống Huyền Thánh đang ‘ma tiền hiển thân’.
Ma ấn đã xuất hiện bên người Bá Tống Huyền Thánh rất lâu rồi.
Cũng như thánh ấn, theo lý mà nói ma ấn cũng đang tiến hành hoạt động ‘chọn đạo hiệu’.
Nhưng ma ấn đã bị kẹt ở khâu này nửa ngày trời rồi, ‘ma hiệu’ của Bá Tống Huyền Thánh vẫn chưa xuất hiện, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?
“Không hổ là đại lão đầu tiên đồng thời hiển thánh ở cả Cửu U và hiện thế, danh hiệu nghìn năm đệ nhất thánh quả nhiên không phải là hư danh.”
“Các ngươi nói xem, ma hiệu của Bá tống Huyền Thánh sẽ là gì đây?”
“Ma ấn tương phản với thánh ấn, vậy thì ma hiệu và thánh hiệu chắc cũng sẽ trái ngược. Thánh hiệu là Bá Tống, vậy ngược lại ma hiệu là Tống Bá chăng?”
Tất cả mọi ngóc ngách trong chư thiên vạn giới và Cửu U đều đang nghị luận sôi nổi.
Trong nhóm Cửu Châu số một.
**JS nhìn ‘Bá Tống Huyền Thánh’ đang hiển thánh lần thứ hai trên đỉnh đầu mình, đột nhiên rất muốn khóc triệu dòng sông.
Xa xỉ biết bao!
Nếu như có thể tặng cho hắn một cơ hội thế này thì tốt biết mấy.
“Sau khi ta tấn thăng lên Tôn Giả thất phẩm, cảm giác tồn tại càng ngày càng mờ nhạt, cứ như thế thì nói không chừng còn chưa tới bát phẩm thì các đạo hữu trong nhóm đã xếp ta vào quên lãng rồi.”
**JS lẩm bẩm.
Thật không ngờ **JS lại lặng lẽ tấn thăng lên cảnh giới Tôn Giả rồi.
Tuy nhiên các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 chẳng ai hay biết, không ai chú ý tới.


Lần này Tống Thư Hàng thăng cấp trái phép, nên vẫn không nhìn thấy bình luận của chư thiên vạn giới và thế giới Cửu U.
Khi Huyền Thánh hoặc Huyền Ma bát phẩm chính quy hiển thánh và hiển thân, bình luận của chư thiên vạn giới và thế giới Cửu U sẽ bật ra, xuất hiện trước mặt Huyền Thánh và Huyền Ma.
“Có người đề nghị ngươi lấy tên là ‘Tống Bá’, ta thấy nói ngược lại cũng thú vị đấy.”
Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng lắc đầu lia lịa:
“Không, ta không muốn đâu!”
Hắn không muốn bị gọi là ‘Tống Bá… Bá’ đâu, mệt tim lắm.
“Vậy ngươi nhanh lên một chút đi, cho dù ta có nhúng tay trợ giúp thì thời gian chọn đạo hiệu của ngươi cũng có hạn thôi đấy. Sau ma tiền hiển thân còn một bước nữa, không thể lãng phí hết thời gian để nhìn ngươi đứng đực ra đấy được.”
Bạch tiền bối two lại giục.
Tống Thư Hàng day day huyệt Thái Dương, vắt óc suy nghĩ.
Hai đạo hiệu hệ Nho gia đều bị tà ma cửu u chiếm trước mất rồi, đạo hiệu Bá Đao Tống Nhất cũng không được, vì thánh hiệu của hắn đã là ‘Bá Tống’ rồi, nếu như lại lấy một đạo hiệu có chữ ‘Bá’ nữa thì áp lực tâm lý lớn lắm. Có một ‘Bá… Bá Tống’ là đủ rồi, ‘Bá… Bá Đao’ thì thôi bỏ qua đi.
Kim Cương Quân Tử Đao đã cho Tiểu Thải.
Đạo hiệu Thiện Tâm Tu Sĩ hắn đã có dự định riêng, nhưng còn phải xem sau này có duyên với cô bé con ở thú giới kia không đã, tạm để đấy tính sau.
Còn lại Mộc Đạo Nhân và Bạch Kình Đao Khách, hắn dự định chọn lấy một trong hai cái này cho Sở Sở.
Dù gì hắn cũng đã tặng cho Tiểu Thải đạo hiệu Kim Cương Quân Tử Đao, không thể nặng bên này nhẹ bên kia được.
Sở Sở là một kiếm tu, loại bỏ đạo hiệu ‘Bạch Kình Đao Khách’, đến lúc đó để Sở Sở chọn đạo hiệu từ Mộc Đạo Nhân và hai đạo hiệu hệ Nho gia kia vậy.
Mộc Đạo Nhân cũng để lại đã, ngộ nhỡ Sở Sở không thích đạo hiệu hệ Nho gia thì cũng có một cái dự bị.
Thế nên… chỉ còn lại ‘Bạch Kình Đao Khách’ thôi ư?
Tống Thư Hàng cảm thấy không cam lòng.
Bởi vì tên đầy đủ của Bạch Kình Đao Khách là ‘Đao khách ở đường Bạch Kình, thành phố Văn Châu, tỉnh Chiết Giang, Hoa Hạ’. Phong cách này loằng ngoằng đến đáng sợ, không đến lúc bất đắc dĩ thì Tống Thư Hàng không muốn dùng đến đạo hiệu này.
Nếu như cả bảy cái đều không được thì hắn còn đạo hiệu ‘Trình Lâm’.
Thế nhưng đạo hiệu này lại càng không được.
Đầu tiên, cái tên Trình Lâm này quá là nữ tính, hơn nữa vào thời viễn cổ Trình Lâm nữ đế đã giao quá nhiều ‘nhân’. Nếu như hắn lựa chọn dùng đạo hiệu này, vậy thì tất cả ‘quả’ lẫn tội nợ hắn đều phải gánh hết.
“Nhanh lên.”
Bạch tiền bối two lại thúc giục.
Tống Thư Hàng day mi tâm vội vàng suy nghĩ.
Nếu như không dùng được cả bảy đạo hiệu trên, Trình Lâm cũng không thể dùng, vậy thì chỉ còn một lựa chọn thôi.
Tự tạo ra một đạo hiệu mới.
“Thần Kiếm Tống Nhất!”
Tống Thư Hàng hét lớn:
“Ta quyết định rồi, chính là đạo hiệu này.”
“Ngươi chắc chắn là cái này chứ?”
Bạch tiền bối two hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Chắc chắn.”
Một lúc sau.
[Xin chào, đạo hiệu hiển thánh của ngài đã được người khác sử dụng, xin đổi một đạo hiệu khác rồi tiếp tục hiển thánh.]
Giọng nói đó lại vang lên trong não hải của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “…”
Ai mà vô sỉ thế, đến cả đạo hiệu như Thần Kiếm Tống Nhất cũng giành đằng kí trước luôn rồi hả?
“Hết giờ rồi.”
Đúng lúc này, Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng: “Hả?”
“Ta đã nói với ngươi là thời gian có hạn. Bây giờ bắt đầu chế độ chọn ngẫu nhiên của ma ấn.”
Bạch tiền bối two đáp.
Tống Thư Hàng vội nói:
“Bạch tiền bối, ngươi là chúa tể Cửu U mà, cho ta một cơ hội nữa đi.”
“Cho dù ta có là chúa tể của Cửu U thì cũng không thể hoàn toàn ngó lơ quy tắc được. Tiền bối chỉ có thể giúp ngươi tới đây thôi ~ Hy vọng ngươi có thể chọn được một cái tên ngẫu nhiên khiến mình hài lòng.”
Bạch tiền bối two nói.
Hai mắt Tống Thư Hàng lập tức nhòe đi.
Ngay sau đó, vô số phù văn hiện lên trên ma ấn của hắn.
Có tất cả bốn lựa chọn: Mộc Đạo Nhân, Bạch Kình Đao Khách, Thiện Tâm Tu Sĩ, Trình Lâm.
Đến cả Bá Đao Tống Nhất cũng không có luôn.
Chỉ có một mình Tống Thư Hàng nhìn thấy những đạo hiệu này, trước khi đạo hiệu chưa được quyết định, các tu luyện giả trong chư thiên vạn giới và tà ma Cửu U chỉ có thể nhìn thấy một dãy các phù văn phát sáng.
“Cuối cùng vẫn phải chọn một trong bốn đạo hiệu này à? Không có nhiều sự lựa chọn hơn sao?”
Tống Thư Hàng không cam lòng.
Ba đạo hiệu đằng trước vẫn còn đỡ, ngộ nhỡ chọn đúng ‘Trình Lâm’ thì sẽ chết người đó.
Dường như cảm ứng được suy nghĩ trong lòng hắn, ma ấn đột nhiên có thêm một lựa chọn nữa - ‘Nho Thánh’.
Nho Thánh?
Đạo hiệu này trâu lắm, có dùng được không thế?
Còn nữa, vì sao lại xuất hiện đạo hiệu này chứ? Chẳng lẽ là do con mắt của Thánh Nhân Nho Gia kia? Sau khi ma ấn phát giác ra con mắt đó thì rút gọn đại danh ‘Nho Gia Thánh Nhân’ lại, biến thành Nho Thánh chăng?
“Ta muốn đạo hiệu này, ta cần mỗi nó thôi!”
Tống Thư Hàng vội vàng nói.
Tuy rằng nếu dùng đạo hiệu này thì rất có thể hắn sẽ bị người của Nho gia ấn trên đất hành hạ, nhưng so với bốn cái còn lại thì Nho Thánh nghe ngầu nhất.
Ánh sáng trên ma ấn lóe lên, sau đó… năm đạo hiệu bắt đầu xoay tròn, giống như một vòng quay trúng thưởng vậy.
“Nho Thánh, Nho Thánh, Nho Thánh!”
Tống Thư Hàng hét lên.
Sau khi lóe lên vài lần, rốt cuộc nó cũng dừng lại.
Thứ cuối cùng xuất hiện trên ma ấn là hai phù văn sáng lấp lánh.
Hai chữ!
Không phải Nho Thánh thì là Trình Lâm.
Đạo hiệu tốt nhất VS đạo hiệu tệ nhất.
Tim Tống Thư Hàng đập thình thịch.
Rốt cuộc kết quả là gì?
Trên ma ấn, ánh sáng của phù văn tắt đi…
Cuối cùng hai chữ xuất hiện trên ma ấn là… Bá Tống.
Hắn hô hào gào thét bao lâu, cuối cùng kết quả lại là Bá Tống Huyền Ma!
Tống Thư Hàng: ⊙_⊙
Móa nó, lật bàn!
Tại sao vòng quay chỉ có năm đạo hiệu ‘Mộc Đạo Nhân, Bạch Kình Đao Khách, Thiện Tâm Tu Sĩ, Trình Lâm, Nho Thánh’ mà lại quay ra Bá Tống được hả?
Gian lận? Quy tắc ngầm?
Nhưng Cửu U đại lão Bạch tiền bối two là người chống lưng cho hắn, sao có thể có chuyện gian lận được?
Mặt khác, thánh ấn của hắn đã là Bá Tống rồi, tại sao trên ma ấn lại xuất hiện ‘Bá Tống’ chứ?
Chẳng phải đã nói đạo hiệu bị sử dụng rồi thì không được dùng nữa sao?
Ngay khi trong đầu hắn hiện lên muôn vàn suy nghĩ thì phù văn trên ma ấn bắt đầu thay đổi.
Chữ ‘Tống’ trong ‘Bá Tống’ biến mất và bị thay thế bằng chữ “Nho”.
Hai chữ ‘Bá Nho’, thành hình, ấn định ma hiệu của Tống Thư Hàng.
Nghìn năm đệ nhất thánh Bá Tống Huyền Thánh vượt qua ma kiếp, tạo nên uy danh Bá Nho Huyền Ma ở Cửu U.
Lúc này, uy danh của Bá Nho Huyền Ma đã truyền khắp Cửu U và chư thiên vạn giới.
Trên bầu trời của thế giới Cửu U xảy ra dị tượng.
Đây là pháo mừng cho sự ra đời của Bá Nho Huyền Ma.
Tại sao cứ phải thêm chữ ‘Bá’ cơ chứ? Trả Nho Thánh lại đây cho ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận