Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2656: Ta biết ngay gặp Bá Tống là chẳng có chuyện tốt lành gì mà!

Chương 2656: Ta biết ngay gặp Bá Tống là chẳng có chuyện tốt lành gì mà!
Là giọt lệ đau buồn quý giá của Trường Sinh Giả!
Tống Thư Hàng đã từng tiếp xúc với bảo vật tương tự nên hắn rất nhạy cảm với giọt lệ đau buồn tự nhiên rơi xuống của đại lão cái gì cũng có thể bán… Lúc này hắn chỉ hận không thể bật nắp quan tài dậy, hứng lấy giọt lệ đau buồn quý giá của Trường Sinh Giả kia.
Cho dù không qua bất cứ khâu xử lý nào, chỉ cần hắt một giọt nước mắt đau buồn của Trường Sinh Giả về phía kẻ địch, những kẻ địch có cảnh giới thấp hơn Trường Sinh Giả đều bị cưỡng chế kéo vào trạng thái ‘đau buồn’ khóc lóc. Hiệu quả của nó giống như Thiên Khấp Bảo Điển vậy.
Đáng tiếc, cho dù phản ứng của Tống Thư Hàng có nhanh hơn nữa cũng không có tác dụng gì, phi kiếm quan tài đã bị đóng đinh rồi. Cho dù hắn cưỡng chế phá quan tài chui ra cũng không kịp đỡ lấy nước mắt Trường Sinh Giả đau buồn của đại lão cái gì cũng có thể bán.
Tách ~ nước mắt đau buồn của đại lão cái gì cũng có thể bán rơi xuống đất, bắn tung tóe ra. Cảm xúc đau buồn của Trường Sinh Giả ẩn chứa trong đó cũng khuếch tán theo giọt nước bắn ra.
Tô thị A Thập Lục, Quy tiền bối, Thông Nương, Vũ Nhu Tử da đen, số Hamster đứng phía sau đều bị ảnh hưởng. Một cảm giác đau buồn không thể áp chế dâng tràn trong lòng, đâm trúng vào tuyến lệ của họ.
Đặc biệt là A Thập Lục, trong tim của cô còn có linh quỷ tiên tử, cảm giác đau thương dâng lên gấp đôi, cô hoàn toàn không thể khắc chế được.
Trong nháy mắt, hầu hết các thành viên tham dự nghi thức mở mộ đều bắt đầu khóc thút thít.
Ngay cả hư ảnh của 200 thánh viên cũng không thể miễn dịch được, vừa nhỏ giọng niệm ‘cúng cúng cúng~’ vừa rơi lệ đầy mặt.
Không khí của nghi thức mở mộ chính tông hơn hẳn!
Bạch tiền bối phân thân lơ lửng trên không trung phụ trách quay lại nghi thức mở mộ ngẩn ra… Nhập vai rồi à?
Thư Hàng tiểu hữu đâu có chết thật, chỉ tổ chức một nghi thức thôi mà nhỉ? Sao diễn một lúc mà tất cả mọi người đều khóc lóc cả thế này?
Bạch tiền bối phân thân lia ống kính đi nơi khác, nhanh chóng phát hiện ra nguồn cơn của mọi đau buồn… đại lão cái gì cũng có thể bán!
Đại lão cái gì cũng có thể bán là trung tâm của đau buồn.
[Thư Hàng tiểu hữu có quan hệ tốt với đại lão cái gì cũng có thể bán từ bao giờ thế nhỉ?]
Bạch tiền bối phân thân ngơ ra.
Không chỉ Bạch tiền bối phân thân ngẩn ngơ, đại lão cái gì cũng có thể bán cũng thộn ra.
Cảm giác đau buồn trong lòng hắn đến một cách đột nhiên và mãnh liệt như thế, khiến hắn không thể kháng cự lại được, không đợi hắn khống chế cảm xúc của mình thì nước mắt đau buồn đã rơi xuống.
[Chẳng lẽ thực ra quan hệ giữa ta và Bá Tống rất tốt, chẳng qua bản thân ta không nhận ra mà thôi?]
Một suy nghĩ hoang đường hiện lên trong đầu đại lão cái gì cũng có thể bán.
Xế, ta với Bá Tống có cảm tình con khỉ gì!
Tuy rằng đau buồn nhưng đại lão cái gì cũng có thể bán chưa mất đi lý trí.
Hắn quấn chặt chăn đơn trên người mình, tiến hành kiểm tra sâu, điều tra nguyên nhân nỗi buồn của bản thân.
Nếu như sự đau buồn của hắn không đến từ việc hoang đường ‘Bá Tống hạ táng’, vậy thì… là do cảnh tượng trước mắt này khơi gợi một ký ức nào đó sâu trong tâm khảm của hắn chăng?
Là quy cách của đại mộ này ư?
Khung sườn Cửu Tu Bá Tống chi mộ đến từ hệ thống X Tu của Cửu Tu Phượng Hoàng Đao.
Nhưng đại lão cái gì cũng có thể bán tự hỏi, trước đây mình và Cửu Tu Phượng Hoàng Đao không qua lại, đáng lẽ mộ của X Tu nhất hệ cũng không thể cộng minh với hắn mới đúng chứ.
[Đợi đã, ngoại trừ kết cấu của Cửu Tu Phượng Hoàng Đao X Tu nhất hệ, bố cục Cửu Tu Bá Tống chi mộ còn dung hòa bản thiết kế ‘bất hủ giả chi mộ’.]
Đại lão cái gì cũng có thể bán nhìn chằm chằm vào quan tài hình kiếm của Tống Thư Hàng, lấy hai chi tiết là bản thiết kế ‘bất hủ giả chi mộ’ + Bá Tống làm manh mối, trong não hải của hắn tiến hành hàng trăm suy đoán. Tốc độ vận hành đại não của Trường Sinh Giả vô cùng khủng bố, chỉ cần nắm được một manh mối, Trường Sinh Giả có thể suy ngược lại ngay toàn bộ nhân quả.
Một lúc sau, đại lão cái gì cũng có thể bán đột nhiên ngẩng đầu nghẹn ngào nói với Bạch tiền bối phân thân:
“Bạch đạo hữu, ta muốn thử một chuyện, có được không? Không mất nhiều thời gian lắm đâu, ta chỉ muốn kết nối với mạng công đức của ta ngay tại đây thôi.”
“Cứ tự nhiên.”
Bạch tiền bối phân thân nói.
“Nếu như… ta nói là nếu như xảy ra biến hóa ảnh hưởng đến kế hoạch của Bạch đạo hữu, Bạch đạo hữu không cần phải khách khí, cứ vứt ta vào Cửu Tu chi mộ là được.”
Đại lão cái gì cũng có thể bán đáp.
“Yên tâm đi, ta sẽ không khách khí đâu.”
Bạch tiền bối phân thân nói:
“Dù gì chúng ta cũng chỉ có hai cơ hội thất bại thôi mà.”
Đại lão cái gì cũng có thể bán gật đầu, sau đó hắn giơ chăn đơn lên, kết nối với thế giới mạng công đức, mở một tiết điểm mạng công đức trong Cửu Tu chi mộ của Tống Thư Hàng.
Ngay sau đó…
Bụp ~
Gương mặt của đại lão cái gì cũng có thể bán đột nhiên nhận phải một cú đấm cực mạnh, toàn thân xoay vòng vòng, bay ra khỏi Cửu Tu chi mộ của Tống Thư Hàng.
“A a a ~ a ~”
Đại lão kêu thảm thiết, rơi bụp xuống.
Tô thị A Thập Lục, Vũ Nhu Tử da đen, Thông Nương đang khóc thút thít: “???”
“Có chuyện gì thế?”
Tô thị A Thập Lục nức nở hỏi.
Bạch long tỷ tỷ trên cổ cô đáp:
“Là cái chân vàng của Bạch chúa tể.”
Trong không trung, cái chân vàng của Bạch tiền bối two hiện ra nguyên hình… Thứ đá bay đại lão cái gì cũng có thể bán vừa nãy chính là chiếc chân này!
Đại lão cái gì cũng có thể bán đứng trong địa bàn thế giới Cửu U, trước chân của chúa tể Cửu U mà mở tiết điểm mạng công đức, chẳng khác nào đang khiêu chiến với uy nghiêm của chúa tể Cửu U.
Bạch tiền bối two chỉ đá bay chứ không xông lên đập hắn tơi bời đã là nể mặt lắm rồi.
Đại lão cái gì cũng có thể bán bị đá bay rơi bụp xuống đất, tạo thành một cái hố lớn bên cạnh Cửu Tu chi mộ.
Một lúc lâu sau…
“Ta biết mà, gặp phải Bá Tống là chẳng có chuyện gì tốt lành hết.”
Đại lão cái gì cũng có thể bán sưng mặt, nằm yên trong hố, trên mặt đầy vẻ tuyệt vọng.
Mỗi lần hắn ra mặt giao dịch với Bá Tống thì luôn xảy ra những chuyện ngoài ý muốn, gây bất lợi với hắn.
Bá Tống Huyền Thánh đúng là sao chổi của hắn mà!
“Chống mắt lên mà xem, khi về ta phải phát minh ra công pháp chuyên môn ẩn Bá Tống. Đến lúc đó, chỉ cần ta thi triển công pháp này, Bá Tống sẽ không nhìn thấy ta, không nghe thấy ta nói gì. Ta cũng không nhìn thấy mặt của Bá Tống, không nghe thấy tiếng của hắn.”
Đai lão cái gì cũng có thể bán xoa mặt, lập lời thề.
Đối với một Trường Sinh Giả, phát minh ra một pháp thuật như thế chẳng có gì là khó khăn cả.
“Đáng lẽ ta nên làm thế từ lâu rồi mới đúng!”
Đại lão cái gì cũng có thể bán đấm lên đùi mình.
Kéo Bá Tống vào sổ đen chẳng có tác dụng gì hết, cả hai không nhìn thấy nhau thì tốt hơn.
Hắn cũng nghĩ xong tên của pháp thuật rồi… gọi nó là ‘nhìn nhau như chẳng thấy’.
Từ đó về sau, hắn và Bá Tống sẽ như người xa lạ!
[Cái gì cũng có thể bán tiền bối, ta hạ táng xong rồi, nghi thức mở mộ cũng kết thúc rồi. Hai đôi thạch thú giữ mộ mà ngươi tặng ta bao giờ thì có thế?]
Trong lúc đang suy tư, Bá Tống gửi tin nhắn riêng cho hắn.
Đại lão cái gì cũng có thể bán: “…”
Đúng rồi, còn phải nạp VIP, ẩn hết tin nhắn của Bá Tống mới được!
Còn nữa…
[Một đôi đấy, ta chỉ nói tặng ngươi một đôi thôi, ta nói hai đôi lúc nào?!]
Đại lão cái gì cũng có thể bán tức giận đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận