Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1016: Đến lượt ta đứng ra ngăn cơn sóng dữ

Chương 1016: Đến lượt ta đứng ra ngăn cơn sóng dữ
Khi Đông Phương Lục Tiên Tử chạy đến tòa nhà của Dược Sư thì Tống Thư Hàng đã ngồi thù lù ngay cửa chờ cô. Sắc mặt của Tống Thư Hàng xám xịt, trông cứ như đã chịu đả kích rất lớn.
“Thư Hàng tiểu hữu, ngươi không sao đấy chứ?”
Đông Phương Lục Tiên Tử lo lắng hỏi thử, không phải là bị Bạch Hạc Chân Quân phát cuồng đánh đấy chứ?
“Vẫn ổn.”
Tống Thư Hàng cười như mếu.
“Bạch Hạc Chân Quân đâu?”
Đông Phương Lục Tiên Tử lại hỏi tiếp, cô vừa hỏi xong thì đột nhiên có một cái quang cầu bay đến đập thẳng vào mặt cô.
Ngay sau đó, Đông Phương Lục Tiên Tử cảm thấy toàn thân thoải mái rụng rời, tinh thần sáng láng tươi tỉnh.
Cô ngẩng đầu nhìn lên thì thấy Bạch Hạc Chân Quân đang đứng tựa dưới bệ cửa sổ tầng một liên tục vỗ cánh, thi triển cả một đống trì dũ thuật.
Đông Phương Lục Tiên Tử: ...
Trong lúc cô câm nín hết biết nói gì thì Bạch Hạc Chân Quân đã ném sáu cái trì dũ thuật lên người cô.
Cũng cùng lúc đó, Bạch Hạc Chân Quân còn ném thêm sáu cái trì dũ thuật lên người Tống Thư Hàng.
Một giây bắn ra mười hai cái trì dũ thuật, mỗi người hưởng sáu cái, vô cùng công bằng. Ơn vua cuồn cuộn, dưa móc ban đều.
Một giây sau, Đông Phương Lục Tiên Tử và Tống Thư Hàng lại tiếp tục bị ánh sáng của trì dũ thuật bao phủ.
...
Khi nãy Tống Thư Hàng đã nhảy xuống khỏi cửa sổ để mở cửa cho Đông Phương Lục Tiên Tử và Thất Sinh Phù Phủ Chủ.
Sau khi hắn nhảy xuống thì Bạch Hạc Chân Quân cũng nhảy theo. Sau đó Bạch Hạc Chân Quân vẫn đứng dựa dưới cửa sổ không thèm nhúc nhích.
“Đây chính là Bạch Hạc Chân Quân trong trạng thái phát cuồng ư?”
Đông Phương Lục Tiên Tử hỏi thử. Cô vừa hỏi vừa lấy điện thoại ra quay video lại. Sau đó thuận tay gửi vào trong nhóm Cửu Châu số 1.
Tiêu đề: Bạch Hạc Chân Quân trong trạng thái phát cuồng, một giây bắn ra mười hai đòn pháp thuận tấn công, đúng là đáng sợ!
“Bộ dạng của Bạch Hạc Chân Quân bây giờ còn đáng yêu hơn trong tưởng tượng của ta nữa. Bây giờ cô ấy đang ở trong hình thái thiên về nữ tính, nhỏ nhắn đáng yêu, điên cuồng bắn trì dũ thuật, nghĩ thôi đã thấy thú vị rồi. Nói thật, nhìn cô ấy thế này ta muốn mang về nhà nuôi quá.”
Đông Phương Lục Tiên Tử nói.
Bắc Hà Chân Quân:
“Nếu như cô muốn nuôi Bạch Hạc Chân Quân thì đầu tiên phải nghĩ cách biến thành Bạch Tôn Giả cái đã. Ha ha ha ha.”
“Khó quá, thôi bỏ qua đi.”
Lệ Chi Tiên Tử:
“Ha ha ha, không được, bộ dạng dựa cửa sổ của Bạch Hạc Chân Quân lúc này cứ như một con gà mái bị cột chân lại ấy. Đợi đã, đúng lúc ta có một bức ảnh chụp gà mái bị cột chân này, chụp được trong lúc đi du lịch đấy.”
Lệ Chi Tiên Tử nói xong thì lập tức gửi một bức ảnh lên, trùng hợp chính là con gà mái kia cũng bị cột chân dưới cửa sổ vỗ cánh phành phạch. Tư thế của con gà mái đó với Bạch Hạc Chân Quân lúc này thật sự rất giống.
Bắc Hà Chân Quân:
“Chuẩn đến từng nét luôn.”
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu:
“Tuy rằng ta cảm thấy không nên cười trên nỗi đau của người ta, nhưng ta vẫn không nhịn được cười.”
Tuyết Lang Động Chủ:
“Cười trên nỗi đau +1.”
Lúc này Cuồng Đao Tam Lãng lại trồi lên:
“Thật là, ta cũng không biết phải nói các ngươi thế nào cho phải nữa. Bạch Hạc Chân Quân chỉ là tạm thời phát cuồng thôi chứ không phải vĩnh viễn. Đợi đến khi hắn tỉnh táo lại thì nhất định sẽ lên nhóm đọc nhật ký chat đấy. Nên nói chung là thế này, các ngươi đừng có tự tìm đường chết nữa được không.”
“Nói đúng lắm, để ta thu hồi ảnh chụp cái đã.”
Lệ Chi Tiên Tử nói.
“Đợi đã! Không phải là ta uống nhiều quá nên bị hoa mắt đấy chứ?”
Bắc Hà Chân Quân nói với vẻ kinh hãi tột độ:
“Tam Lãng huynh, ngươi đang khuyên người khác đừng có tự tìm đường chết đấy ư? Không thể nào có chuyện này được!”
Điền Thiên Đảo Chủ:
“Đây chắc chắn là Tam Lãng rởm rồi.”
Lệ Chi Tiên Tử:
“Nhìn trời, ban nãy bất ngờ quá ta chưa kịp phản ứng. Khi nãy Tam Lãng lại khuyên chúng ta đừng tự tìm đường chết ư? Đây chắc chắn là Tam Lãng rởm rồi.”
Điền Điềm Phó Đảo Chủ:
“ID thì đúng là của Cuồng Đao Tam Lãng đấy, nhưng người online thì chưa hẳn là hắn. Ta nghi ngờ người online tài khoản này là Tam Lãng rởm.”
Cuồng Đao Tam Lãng: ...
Giả cái con khỉ nhé, cái đám hết thuốc chữa này!
“Nói chuyện nghiêm túc cái nào, @ Bắc Hà Chân Quân, ngươi biết phải làm sao mới có thể đánh ngất Bạch Hạc Chân Quân không?”
Đông Phương Lục Tiên Tử nói:
“Ta thấy hình như chú thuật loại trói buộc trên người hắn sắp vỡ rồi. Nếu vỡ thật thì ta không cản nổi một Bạch Hạc Chân Quân trong trạng thái cuồng bạo đâu. Cho dù ta có dốc toàn lực dùng cả Thiên Ma Cửu Vũ thì cùng lắm cũng chỉ có thể ổn định được Bạch Hạc Chân Quân chừng mười giây, có khi còn chưa tới ấy chứ.”
“Cô chờ một lát, ta đang tra tư liệu.”
Bắc Hà Chân Quân đáp:
“Tiện thể @ Hoàng Sơn Chân Quân, Hoàng Sơn tiền bối ngươi có biết nhược điểm của chủng tộc bạch hạc là gì không?”
Mặc dù bản thân đã tấn chức Chân Quân, nhưng do thói quen và lòng tôn kính nên Bắc Hà Chân Quân vẫn thích gọi Hoàng Sơn Chân Quân là tiền bối. Chưa kể chẳng bao lâu nữa là Hoàng Sơn Chân Quân sẽ trùng kích vào cảnh giới thất phẩm rồi.
Lại nói, không biết có phải do ảo giác hay không, năm nay nhóm Cửu Châu số 1 cứ như nghênh đón năm cao điểm độ kiếp vậy. Có biết bao nhiêu là đạo hữu đều đang chuẩn bị độ kiếp, hoặc là sắp sửa độ kiếp đến nơi rồi.
Chẳng lẽ ‘thiên địa đại biến’ sắp sửa đến thật rồi ư? Lần trước hình như có nghe vị tiền bối nào đó nói là lần sóng linh lực tiếp theo đã sắp đến, chẳng lẽ đây chính là dấu hiệu báo trước ư?
“Hình như Hoàng Sơn Chân Quân không online. Trong nhóm còn vị đạo hữu nào biết về nhược điểm của Bạch Hạc Chân Quân không? Không cần phải là loại trí mạng đâu, làm hắn ngất đi là đủ rồi ấy?
Lệ Chi Tiên Tử lại hỏi thăm.
“Ta không biết.”
“Ta chưa từng nghiên cứu loại thần thú như Bạch Hạc Chân Quân.”
“Ta chỉ biết Bạch Hạc Chân Quân là fan não tàn của Bạch Tôn Giả mà thôi, có khi nào nhược điểm của hắn là Bạch Tôn Giả không nhỉ? Nhưng hình như nhược điểm này không thể nào khiến hắn ngất đi được.”
“Thật ra có thể là Đồng Quái Tiên Sư sẽ biết đấy, gần như tất cả đạo hữu nhóm Cửu Châu số 1 đều bị Đồng Quái Tiên Sư giả mạo rồi. Nhưng bây giờ Đồng Quái Tiên Sư lại không có sóng để lên mạng.”
Cuồng Đao Tam Lãng nói.
“Mau góp ý đi nào, cùng lắm chỉ còn 30 giây nữa thôi... nếu như 30 giây sau mà không có đáp án thì ta sẽ qua đập mạnh vào gáy của Bạch Hạc Chân Quân vài cái, để xem có thể đánh hắn ngất đi hay không. Nếu như không được, Bạch Hạc Chân Quân lại phát cuồng thật thì to chuyện đấy.”
Đông Phương Lục Tiên Tử sốt ruột nói, cô có thể cảm ứng được hiệu quả của chú thuật kia đã yếu đi.
Theo lý thuyết thì loại chú thuật này có thể kéo dài rất lâu, nhưng trong cơ thể của Bạch Hạc Chân Quân lại có tà năng Cửu U. Khi bị tà năng xâm nhập thì thời gian kéo dài của chú thuật trói buộc đã giảm mạnh.
“Thật ra ta thấy Lục Lục cô lên múa một đoạn Thiên Ma Cửu Vũ thử xem có thể thôi miên Bạch Hạc Chân Quân được không?”
Lệ Chi Tiên Tử nói.
“Thiên Ma Cửu Vũ không phải vạn năng đâu... Ta đoán chừng cho dù dùng nó để thôi miên Bạch Hạc Chân Quân thì cũng chỉ được chừng mười giây thôi. Dù sao thì giữa ta và hắn lại cách nhau cả một đại cảnh giới. Giờ hắn lại đang ở trong trạng thái cuồng bạo thế này, khó mà biết được là Thiên Ma Cửu Vũ có hiệu quả hay không.”
Đông Phương Lục Tiên Tử đáp.
Mấy tên điên thì khó mà lường trước lắm, nói xong chừng cô múa Thiên Ma Cửu Vũ xong thì hắn sẽ ngất đi, ngủ thẳng cẳng. Nhưng cũng có thể cô múa Thiên Ma Cửu Vũ xong thì lại không ăn nhập gì do đối phương đang phát cuồng ấy chứ.
Cho nên mới nói, hình thức cuồng bạo là thứ phiền phức nhất trần đời.
“Ta sắp sửa chạy tới rôi, chờ ta nhé. Trên người ta có một món phù bảo, chắc là có thể khiến Bạch Hạc Chân Quân hôn mê một thời gian ngắn.”
Lúc này Thất Sinh Phù Phủ Chủ nhanh chóng trả lời.
“Thất Sinh Phù, sao ngươi đi chậm thế? Giờ này còn chưa tới là sao?”
Đông Phương Lục Tiên Tử sốt ruột hỏi lại. Rõ ràng Thất Sinh Phù Phủ Chủ ở gần Thư Hàng tiểu hữu hơn mà?
“Khi nãy ta đi được nửa đường thì nhớ ra mình còn một tờ phù bảo như thế nên mới quay về lấy, tốn chút thời gian.”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ nói:
“Nhưng bây giờ lại có một vấn đề quan trọng hơn đây. Nếu như có thể khiến Bạch Hạc Chân Quân luôn trong trạng thái hôn mê thì phải xử lý tà năng Cửu U trong người hắn kiểu gì đây?”
Đúng thế, vấn đề lớn nhất không phải khiến cho Bạch Hạc Chân Quân hôn mê mà là rút tà năng Cửu U trong người hắn ra kiểu gì đây?
Bắc Hà Chân Quân:
“Nói đến vấn đề này thì @ Tuyết Lang Động Chủ, Tuyết Lang đạo hữu, bây giờ ngươi vẫn đang ở chỗ của Vân Tước Tử đạo hữu đúng không? Cô ấy đã tìm được cách giải quyết tà năng Cửu U chưa?”
Cách đây không lâu Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử tiền bối đã lấy thân thử độc, để cho tà năng Cửu U xâm nhập vào trong cơ thể mình, tiến hành nghiên cứu nó. Bây giờ đã nghiên cứu ra được gì chưa nhỉ?
“Ta vẫn đang trông chừng thân thể của Vân Tước Tử tiền bối, dùng pháp thuật đóng băng cho cô ấy. Hiện tại Vân Tước Tử tiền bối đang ở trong trạng thái tương tự với bế quan, ta cũng không biết cô ấy đã nghiên cứu tà năng Cửu U đến đâu nữa.”
Tuyết Lang Động Chủ cười khổ nói.
Hắn đã ở động phủ của Vân Tước Tử lâu lắm rồi, gần như luôn trông chừng nơi này, một tấc cũng không rời.
Sau khi nhiệm vụ lần này kết thúc thì nhất định phải vòi Vân Tước Tử tiền bối cho hắn một bao lì xì to thật to mới được.
...
“Thất Sinh Phù Phủ Chủ nói hắn có một tờ phù bảo có thể khiến Bạch Hạc Chân Quân hôn mê. Chúng ta cứ chờ một lát đi.”
Đông Phương Lục Tiên Tử nói.
“Mong là có thể đến kịp.”
Tống Thư Hàng thở dài.
Trong lòng của hắn cứ có dự cảm chẳng lành, kể từ sau khi tu luyện Nho Gia Kim Cương Thân khiến thân thể và tăng cường công lực xong thì trong lòng Tống Thư Hàng cứ thấy thấp thỏm không yên.
“Không sao đâu, có ta ở đây mà. Nếu như trước khi Thất Sinh Phù Phủ Chủ đến kịp mà Bạch Hạc Chân Quân đã thoát ra thì ta sẽ tạm thời níu chân hắn!”
Đông Phương Lục Tiên Tử nói.
Cô vừa mới nói xong thì Bạch Hạc Chân Quân đang vỗ cánh phành phạch dưới bệ cửa sổ đột nhiên lồm cồm bò dậy.
Đúng thế, là bò dậy chứ không phải nhảy lên.
Chú thuật trói buộc trên người hắn đang vỡ ra từ từ.
Tống Thư Hàng cười khổ, vội kêu to:
“Đông Phương Lục tiền bối!”
“Đậu xanh!”
Đông Phương Lục Tiên Tử cắn răng, cô giẫm chân một cái, nhanh chóng múa Thiên Ma Cửu Vũ.
Trước khi chú thuật trói buộc trên người Bạch Hạc Chân Quân bị hủy hoàn toàn thì Thiên Ma Cửu Vũ của Đông Phương Lục Tiên Tử đã phát huy hiệu quả.
Hai mắt của Bạch Hạc Chân Quân dần trở nên mê ly, bị Thiên Ma Cửu Vũ làm ảnh hưởng, đôi mắt đỏ ngầu đầy thô bạo cũng dần trở lại bình thường và mơ mơ màng màng.
“Cái tên Thất Sinh Phù kia cưỡi phi kiếm bị kẹt đường à? Chạy đến nhanh đi chứ, ta không chống đỡ được lâu đâu.”
Đông Phương Lục Tiên Tử buồn bực nói:
“Bây giờ phải nghĩ cách rút tà năng Cửu U trong cơ thể của Bạch Hạc Chân Quân ra ngay mới được. Nếu không nghĩ ra cách thì chúng ta chỉ có thể lùi lại, kích hoạt kết giới của tòa nhà này, mong rằng có thể nhốt được Bạch Hạc Chân Quân lại.”
Tống Thư Hàng giơ tay đặt lên lồng ngực bên trái của mình rồi nói:
“Để ta thử xem sao.”
Bởi vì trước đó có chú thuật trói buộc ngăn cản cho nên rễ của hình chiếu hoa sen phóng ra từ thế giới hạch tâm của hắn không thể nào cắm vào trong người của Bạch Hạc Chân Quân được.
Bây giờ chú thuật trói buộc đã biến mất, Bạch Hạc Chân Quân lại bị Đông Phương Lục Tiên Tử kềm chân.
Thời cơ rất thích hợp!
Lúc này nên đến lượt ta đứng ra ngăn cơn sóng dữ rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận