Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2808: Tống Cẩu Đản là đồ ngốc!

Chương 2808: Tống Cẩu Đản là đồ ngốc!
Kim Quái áo trắng nghe xong vội vàng đứng lên định giải thích hiểu lầm này. Hắn biết rõ chân tướng Thiên Đế tự tìm đường chết, muốn mượn tay Bá Tống để giả chết thoát thâm, hoàn thành một kế hoạch nào đó.
Ai ngờ hắn còn chưa kịp giải thích thì Đông Phương Đại Đế đã ném ra một quả bom khác:
“Ta có video làm chứng đây, xem ta!” Nói đoạn, Đông Phương Đại Đế vung tay thi pháp.
Dưới sự dẫn dắt bằng linh lực của đại đế, trong thế giới Thiên Đế xuất hiện một đoạn hình ảnh 3D. Sau đó đoạn hình ảnh 3D này bắt đầu quay ngược như thời gian nghịch chuyển.
Đây là một kĩ xảo vận dụng năng lực không gian đơn giản, nhằm tái hiện chuyện xảy ra cách đó không lâu bằng ấn kí không gian đặc thù.
Hình ảnh quay ngược cực nhanh, chẳng mấy chốc đã đến đoạn Tống Thư Hàng giao tranh với nguyên thần Thiên Đế.
“Chính là đoạn này.” Đông Phương Đại Đế chỉ tay.
Trong màn ảnh, Thiên Đế thoi thóp yếu ớt được bảo vệ dưới một bức tường thủy tinh.
Ở phía đối diện, giữa những ngón tay của Bá Tống ngưng tụ ra hơn mười phù văn đại đạo đơn giản. Những phù văn này trông có vẻ giản đơn như thể nhìn một chút là học được… nhưng thực tế mỗi phù văn đều ẩn chứa quy tắc phức tạp vô cùng, nếu chỉ học được vỏ ngoài thì chẳng có ý nghĩa gì cả.
Bá Tống vung tay lên một cái, bắn hơn mười phù văn ra ngoài, hóa thành pháp thuật khủng bố có thể chém giết nguyên thần, chém ngược căn nguyên.
Choang!
Phía đối diện, bức tường thủy tinh che chở Thiên Đế không ngăn được đòn công của Bá Tống, sụp đổ.
Ngay cả bóng dáng thong dong quý phái của Thiên Đế trong bức tường thủy tinh cũng bị xé nát, tiêu tán triệt để, chết đến không thể chết hơn.
Sau lưng Thiên Đế, đế văn tượng trưng cho cả đời vô địch của cô tỏa ra khí tức bi ai, hóa thành khúc ca phúng điếu tiễn đưa Thiên Đế…
Cuối cùng, đế văn tản mát thành gió cát rồi tan biến.
Thiên Đế đại diện cho sự tồn tại vô địch một thời, đánh dấu chấm hết từ đây.
Đông Phương Đại Đế hơi búng tay, hình ảnh dừng lại.
“Hung thủ chính là ngươi, Bá Tống!” Đông Phương Đại Đế kết luận.
Bạch Cốt Tiên Cơ: “Nhìn trời.”
Móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ: “!!!”
Móng vuốt của cô ghim sâu vào cơ bắp trên bả vai Tống Thư Hàng nhưng không thể đâm rách da. Lúc này cơ bắp trên vai Tống Thư Hàng đã biến thành trạng thái co dãn như cao su, rất chi là đàn hồi.
“Bá Tống, ngươi còn gì để nói!” Đông Phương Đại Đế cố gắng diễn cho thật căm phẫn, quát: “Nếu không còn gì để nói thì hãy nhận lấy lửa giận của thành viên Thiên Đình Viễn Cổ bọn ta đi!”
Tống Thư Hàng bình tĩnh nói: “Ta cần luật sư. Trước khi luật sư của ta tới, ta sẽ không nói gì cả!”
@#%× Tiên Tử: "Tại hạ Bá Tống, năm nay mười tám xuân xanh, xin được chỉ giáo nhiều hơn. Nếu như ta có chỗ nào đắc tội, các ngươi đến đánh ta đi?"
Đông Phương Đại Đế: “…”
Đậu má! Các ngươi đối thoại kiểu này thì ta biết diễn căm phẫn thế nào đây?
“Ngươi đã giết Thiên Đế thật sao?” Móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ vô cùng bất an nhưng cô cố gắng kìm nén lại. Bởi vì Bạch Cốt Tiên Cơ, Đông Phương Đại Đế, thậm chí là Kim Quái áo trắng vừa mới kế thừa Thiên Đế chi đạo đều vô cùng bình tĩnh khi đối mặt với thông tin này. Cho nên chắc chắn trong đó còn ẩn tình mà cô không biết.
“Chuyện này nói ra thì dài lắm.” Tống Thư Hàng nói.
“Ngươi nói đi, ta nghe.” Móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ nói.
“Thực tế thì Thiên Đế chưa chết. Để ta kể từ đầu cho rõ ràng.” Tống Thư Hàng ngồi khoanh chân xuống.
Vừa nói chuyện, hắn vừa xoay người kéo một bóng dáng đen xì ra từ cái bóng của mình.
Đây là Vũ Nhu Tử da đen. Ban nãy cô bị nỗi đau mất đi linh quỷ của bản thể trùng kích, đau tới hôn mê. Bây giờ Tống Thư Hàng bản thể phụ trách việc thi thoảng lại chích một phát Dưỡng Đao thuật để làm dịu nỗi đau ấy.
Muốn kể chuyện “Thiên Đế muốn chết” cần một khoảng thời gian. Tống Thư Hàng ôm Vũ Nhu Tử da đen ra, định chích cho cô một phát Dưỡng Đao thuật trước cho thoải mái.
Nhưng khi Vũ Nhu Tử da đen được đưa ra, móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ lại sững sờ, hét thất thanh: “Thiên Đế! Ngươi giấu Thiên Đế trong cái bóng của mình sao?!”
“Đừng kinh ngạc quá lên thế, đây không phải là Á Nè Tử, đây là Da Đen Tử.” Tống Thư Hàng chích một phát Dưỡng Đao thuật cho Vũ Nhu Tử da đen, giúp đôi lông mày đang nhíu chặt của cô hơi giãn ra.
Phượng Trảo Tiên Tử: “…”
Cô lại nhìn quanh một vòng, phát hiện ra đám bạn bè Thiên Đình Viễn Cổ của mình đều rất bình tĩnh, chỉ có cái móng cô đây là kinh ngạc không để đâu cho hết, chẳng bình tĩnh chút nào.
“Người giết chết Thiên Đế đúng là ta. Nhưng đó là do Thiên Đế tự mình muốn chết.” Tống Thư Hàng bắt đầu giải thích.
Hắn kể lại cả quá trình Thiên Đế đưa hắn vào thế giới Thiên Đế này, sau đó thế giới sụp đổ, mặt trời hủy diệt và Thiên Đế muốn chết… một cách đơn giản cho móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ nghe.
Kim Quái áo trắng đứng bên cạnh cuối cùng cũng tìm ra chỗ để xen mồm, bèn nói: “Ta có thể chứng minh chuyện này.”
“Vì sao Thiên Đế lại muốn chết?” Phượng Trảo Tiên Tử hỏi.
Đông Phương Đại Đế xoa cằm: “Chắc là vì muốn thoát thân, hoặc là cô ấy muốn đạt được mục đích riêng nào đó.”
Phượng Trảo Tiên Tử: “…”
Nghĩa là từ đầu đại đế ngươi đã biết chân tướng cái chết của Thiên Đế? Thế trước đó ngươi sục sôi căm phẫn để làm cái quái gì?
“Vậy vì sao Bá Tống có thể khẳng định rằng Thiên Đế chưa chết?” Bạch Cốt Tiên Cơ tò mò hỏi.
“Vì ghi chú đó.” Tống Thư Hàng đáp.
Nói đoạn, hắn chỉ tay một cái, thành lập một nhóm mới trong giao diện phần mềm chat Tu Chân của mình.
[Á Nè Tử Thiên Đình]
Sau đó, hắn kéo tất cả các thành viên của Thiên Đình Viễn Cổ trong danh sách bạn tốt vào trong nhóm.
Thành viên trong nhóm: [Thiên Đế Cô Đơn] Kim Quái áo trắng, [Thiên Hạ Đệ Nhất Búa] Đông Phương Đại Đế, [Khăn quàng cổ kim long] bạch long tỷ tỷ, [Khoa chỉnh hình] Bạch Cốt Tiên Cơ, [Phượng Nghi (Trảo) Tiên T] Phượng Nghi Cầm Chủ, [Nhìn trời] Quy Quy, bên cạnh đó còn có hai vị Kiếp Tiên cửu phẩm mắt toét nhận nhầm Tống Thư Hàng thành Trình Lâm Tiên Tử là [Tượng Nha Quái] Nha Tiên và Tửu Trung Tiên không có biệt hiệu.
“Thủy tổ kim long cũng có mặt?” Móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ sững sờ.
Không ngờ Bá Tống lại giao thiệp rộng đến mức quen biết cả thủy tổ kim long. Còn con rùa của Bắc Phương Đại Đế thì cô đã đoán được từ câu cửa miệng “Nhìn trời” của Tống Thư Hàng nên không ngạc nhiên cho lắm.
Song công cuộc kéo thêm người của Tống Thư Hàng vẫn chưa kết thúc.
[Ting ~ Hệ thống nhắc nhở: [Bạn xấu] Thiên Đế - Á Nè Tử (ghi chú trạng thái: chết đến không thể chết hơn) gia nhập nhóm Á Nè Tử Thiên Đình.]
Không sai, đây chính là Thiên Đế tiền nhiệm.
Sở dĩ Tống Thư Hàng phán đoán cô chưa chết là vì trạng thái “chết đến không thể chết hơn” được ghi trong chi chú!
“Là Thiên Đế thật à?” Móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ ngây ra.
Nhưng Tống Thư Hàng vẫn đang kéo thêm người.
[Ting ~ Hệ thống nhắc nhở: [Sổ đen 1 – Chết đến không thể chết hơn] Trình Cẩu Đản (ghi chú trạng thái: chết đến không thể chết hơn) gia nhập nhóm Á Nè Tử Thiên Đình.]
“Đây là ai nữa?” Móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ hoang mang.
Trình Cẩu Đản: “???”
Trình Cẩu Đản: “!!!”
Trình Cẩu Đản: “Tống Cẩu Đản ngươi là đồ ngu học!”
[Ting ~ Hệ thống nhắc nhở: Thành viên tiết điểm Kiếp Tiên đã rời nhóm Á Nè Tử Thiên Đình.]
“Là cô ta sao?” Đông Phương Đại Đế chậm rãi hỏi.
Dao Trì Nữ Đế của Thiên Đình, tội đồ chôn vùi Thiên Đình Viễn Cổ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận