Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1027: Nhân Vật Được Khắp Thiên Hạ Biết Đến!

Chương 1027: Nhân Vật Được Khắp Thiên Hạ Biết Đến!
Tống Thư Hàng nghệch mặt ra, hắn cứ tưởng rằng là do mình nghe nhầm trước khi chết, nhưng vừa nghe đến mấy chữ “Cái gì cũng có thể bán” thì lập tức tỉnh táo lại.
Những tin tức liên quan tới cái gì cũng có thể bán là do Thất Tu Tôn Giả nói cho hắn biết. Lúc trước sau chuyến tham quan vũ trụ một tháng, Thất Tu Tôn Giả có bảo Tống Thư Hàng chuẩn bị thật nhiều linh thạch, sau đó chờ tới lúc hắn tìm được cái gì cũng có thể bán, sẽ dẫn Tống Thư Hàng đi mua mua mua.
Ban đầu Tống Thư Hàng định mua bảo vật trị hàn bệnh cho Lý m Trúc từ chỗ của vị cái gì cũng có thể bán này, vì thế hắn còn mượn Bạch Tôn Giả một pháp khí không gian chứa đầy linh thạch. Nhiều linh thạch như vậy chắc chắn đủ mua bảo vật hàn bệnh cho Lý m Trúc. Nếu như còn dư nhiều, Tống Thư Hàng còn định mua thêm chút bảo vật quý hiếm nào đó.
Nhưng mãi mà vẫn không thấy Thất Tu Tôn Giả liên lạc, hoặc cũng có thể là do còn chưa tìm được vị cái gì cũng có thể bán kia.
Không ngờ bây giờ vị cái gì cũng có thể bán thần kỳ này lại xuyên qua thế giới thiên kiếp để nói chuyện trực tiếp với hắn.
Phải biết nơi này chính là thế giới thiên kiếp đấy nhé, ngay cả thế giới hạch tâm trong tâm khiếu của Tống Thư Hàng cũng bị ngăn cách đấy! Nhưng vị cái gì cũng có thể bán này lại có thể nói chuyện với hắn ư?
Vị cái gì cũng có thể bán này có lai lịch thế nào đây?
Chắc chắn Kiếp Tiên cửu phẩm bình thường sẽ không làm được chuyện thế này, chẳng lẽ hắn là Trường Sinh Giả sao?
Trong đầu Tống Thư Hàng hiện lên rất nhiều suy đoán, nhưng ngay sau đó hắn lại ra sức lắc đầu. Lúc này làm gì còn thời gian để lãng phí nữa chứ?
“Tiền bối, ta muốn một món bảo vật có thể giúp ta vượt qua thiên kiếp!”
Tống Thư Hàng vội nói:
“Nếu được thì xin tiền bối nhanh lên một chút, nếu không ta sẽ chết trong thế giới thiên kiếp này mất.”
Lúc này Tống Thư Hàng cũng không còn lòng dạ nào để cân nhắc đến chuyện liệu vị cái gì cũng có thể bán này có thể truyền tống bảo vật đến thế giới thiên kiếp được hay không. Bây giờ hắn giống như một người sắp chết đuối bắt được cọng rơm cứu mạng cuối cùng vậy.
Cái gì cũng có thể bán thần bí nghe vậy thì ngớ người nói:
“Cái gì? Ngươi đang ở trong thế giới thiên kiếp à? Thất Tu nói ngươi mới đạt cảnh giới tam phẩm thôi mà?”
“Không có thời gian giải thích thêm đâu, ta sắp chết đến nơi rồi. Tiền bối, chỗ ta có một pháp khí không gian chứa đầy linh thạch, có thể mua được pháp khí độ kiếp gì vậy? Nhờ ngài chọn dùm một loại có thể giúp ta vượt qua thiên kiếp có uy lực Kiếp Tiên cửu phẩm. Nhanh nhanh nhanh!”
Tống Thư Hàng nói thật nhanh, lúc này làm gì còn thời gian nhảm nhiều nữa, phải mau làm giao dịch thôi.
“Há, hèn gì tín hiệu kém như vậy, hóa ra là đang ở trong thế giới thiên kiếp. Bình thường ta tránh nó còn không kịp, thế mà hôm nay lại tự chui đầu vào rọ. Vụ làm ăn lần này lỗ nặng rồi.”
Cái gì cũng có thể bán thần bí nói.
“Tiền bối, sắp chết rồi! Linh thạch trên người ta ngươi cứ lấy thoải mái, muốn bao nhiêu cũng được.”
Tống Thư Hàng nói.
Nếu hắn chết dưới thiên kiếp, vậy tất cả bảo vật và linh thạch trên người đều sẽ hóa thành tro bụi. Bây giờ làm gì có thời gian trả giá nữa chứ?
“Há, người chết vì tiền, chim chết vì ăn. Ngươi mở pháp khí không gian ra đi, để ta nhìn thử xem ngươi có bao nhiêu linh thạch.”
Vị cái gì cũng có thể bán thần bí kia đáp lại.
Tống Thư Hàng động ý niệm, mở pháp khí không gian mượn từ chỗ Bạch Tôn Giả ra, bên trong chứa đầy linh thạch bát, cửu phẩm.
“Số lượng nhiều đấy... Nhưng muốn mua được bảo vật giúp ngươi độ thiêp kiếp Kiếp Tiên cửu phẩm thì vẫn còn chưa đủ đâu nhé.”
Vị cái gì cũng có thể bán thần bí kia nói.
Thiên kiếp cấp bậc cửu phẩm nào có dễ độ như vậy? Nếu như dễ độ thế thì trong thế giới này đã sớm có đầy Kiếp Tiên rồi.
Lời vừa dứt, một luồng gì đó giống như thần niệm quét qua chỗ Tống Thư Hàng.
“Con rối tim phẩm do Mặc môn chế tác à? Nhưng đáng tiếc, nếu như sớm một bước, chỗ ta có thứ có thể phối hợp với con rối tinh phẩm của ngươi, lúc đó có thể giúp ngươi vượt qua thiên kiếp cấp bậc cửu phẩm. Nhưng giờ con con rối tinh phẩm của ngươi bị hư hỏng nặng quá rồi.”
Cái gì cũng có thể bán lại nói.
“Tiền bối, ngài nhanh lên chút đi! Ta sắp chết rồi đây!”
Tống Thư Hàng sốt ruột hô lên.
“Đừng nóng thế.”
Cái gì cũng có thể bán bình tĩnh nói.
Trong lòng Tống Thư Hàng trầm xuống.
Chẳng lẽ người này muốn kéo giờ tới khi hắn độ kiếp thất bại, sau đó lại lấy hết linh thạch trên người hắn trước khi bản thân hóa thành tro bụi sao?
“Đừng có lấy bụng dạ tiểu nhân đo lòng quân tử của ta, ta được gọi là cái gì cũng có thể bán, tuy hơi có máu gian thương nhưng mua bán giữ chữ tín lắm nhé.”
Cái gì cũng có thể bán chợt nói.
Không ngờ vị đại năng này lại có năng lực tương tự như thuật đọc tâm.
“Đúng vậy, ta thật sự có thuật đọc tâm. Đến đẳng cấp cỡ như ta, loại thủ đoạn nhỏ này có đến mấy loại luôn kìa.”
Cái gì cũng có thể bán lại nói tiếp.
Mợ nó, ghét nhất là thuật đọc tâm đấy.
“Có rồi, lão phu có một vật có thể giúp ngươi một tay. Lão phu đếm tới ba, đến lúc đó giao dịch sẽ hoàn thành, ngươi hãy dùng tốc độ nhanh nhất lấy thứ mà lão phu đưa ngươi từ trong pháp khí không gian ra! Tốc độ phải nhanh, tư thế phải chuẩn, chậm một giây là ngươi có thể toi mạng đấy.”
Cái gì cũng có thể bán nghiêm túc nói.
Sau đó cái gì cũng có thể bán đếm thật nhanh:
“Một hai ba!”
Hắn đếm cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đếm xong ba tiếng. Sau đó một cái vèo, Tống Thư Hàng cảm giác cơ thể bỗng nhẹ bẫng.
“Đậu xanh!”
Tống Thư Hàng nhanh chóng đưa tay đến pháp khí không gian mà hắn mượn của Bạch Tôn Giả, lấy thứ mà cái gì cũng có thể bán đã bán cho hắn ra.
Trong tay Tống Thư Hàng xuất hiện một chiếc “vương miện vua chúa” màu vàng, tục xưng là mũ Bình Thiên đang tỏa sáng lấp lánh.
Nhưng trên chiếc mũ này lại không có chút năng lượng dao động nào cả, nhìn qua chẳng khác gì một chiếc mũ vua rất bình thường. Thứ này tuyệt đối không phải là pháp khí gì hết.
Bị lừa rồi à?
Trong đầu Tống Thư Hàng hiện lên một ý nghĩ như vậy.
Nhưng ngay sau đó Tống Thư Hàng vẫn cắn răng, chuẩn bị đặt nó lên đầu để thử một lần.
Nếu cái gì cũng có thể bán làm ăn không giữ chữ tín, vậy thì Thất Tu Tôn Giả cũng sẽ không vất vả tìm hắn lâu như vậy.
Chẳng qua là Tống Thư Hàng vừa đội mũ Bình Thiên lên trên đầu, lại có cảm giác mũ từ đỉnh đầu trượt xuống... Bây giờ đầu hắn trọc lóc , chẳng có lấy một cọng tóc nên rất khó đội mũ Bình Thiên. Mà không có tóc thì trâm ngọc trên mũ Bình Thiên cũng không cài được, chỉ có thể dựa vào dây buộc giữ đỡ thôi.
Một người đầu trọc đội mũ Bình Thiên, hình ảnh này nhất định rất khó coi.
Khi mũ Bình Thiên trên đầu Tống Thư Hàng lung lay sắp rớt thì bỗng có một đôi tay thon nhỏ vươn ra đỡ lấy mũ.
Là tay của mỹ nhân rắn công đức. Lúc này cô chỉ lớn bằng một người bình thường, đang bay lơ lửng sau lưng Tống Thư Hàng, dùng tay đỡ lấy mũ Bình Thiên.
Tống Thư Hàng thấy vậy thì yên tâm, sau đó chuẩn bị giơ tay chỉnh lại mũ Bình Thiên.
Nhưng ngay lúc này... tay nhỏ của mỹ nhân rắn công đức đột nhiên hơi dùng lực, lấy đi luôn chiếc mũ Bình Thiên đang ở trên cái đầu trọc của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng:
“...”
Chị hai, chị hai của ta ơi! Đừng đùa có được không, bây giờ thời khắc quyết định sống chết đấy!
Lúc này, mỹ nhân rắn công đức giơ mũ Bình Thiên lên rồi thuần thục đội lên trên đầu mình. Cô quấn mái tóc dài lên rồi đội mũ Bình Thiên cho ngay ngắn, sau đó lại thuần thục cắm trâm ngọc vào mái tóc dài.
Nương theo động tác của mỹ nhân rắn công đức, những dải tua rũ xuống phía trước mũ Bình Thiên nhẹ nhàng đong đưa theo, trong đôi mắt của mỹ nhân rắn công đức toát ra vẻ uy nghiêm.
“Lẽ nào chiếc mũ Bình Thiên này không phải để mình đội, mà là để cho mỹ nhân rắn công đức đội lên sao?”
Tống Thư Hàng chợt nghĩ thầm trong đầu.
Mỹ nhân rắn công đức khẽ đẩy mũ Bình Thiên, một luồng lực lượng công đức cực mạnh từ trên mũ Bình Thiên rơi xuống, dung nhập vào trong cơ thể mỹ nhân rắn công đức.
Ngay sau đó có hư ảnh một bộ long bào màu vàng hoa lệ dành cho nữ hiện ra, nhẹ nhàng khoác lên trên người cô. Vạt áo của long bào rất dài, che kín cả đuôi rắn của cô.
Trên long bào có chín con rồng đang di chuyển, trông rất sống động. Đây là long bào do lực lượng công đức ngưng tụ thành hình.
Lúc này mỹ nhân rắn công đức hệt như một nữ hoàng vừa đăng cơ.
Cô rất thích hợp với loại quần áo cao quý thế này. Lần đầu gặp mặt, cô mặc một thân mũ phượng áo phượng, còn bây giờ là mũ Bình Thiên và long bào màu vàng kiểu nữ, lúc cô mặc những loại quần áo thế này trông rất có khí thế.
Bẩm sinh cô đã thích hợp mặc loại quần áo này rồi.
Lúc này thân hình của nữ đế mỹ nhân rắn công đức cũng bắt đầu biến hóa, nháy mắt đã biến lớn thành mười mét. Sau đó thân hình cô hơi cong lại, tay áo long bào bên trái chợt động, che chắn tất cả mọi người bao gồm Tống Thư Hàng, con rối tinh phẩm bị hư hỏng nặng, Phủ Chủ Thất Sinh Phù, Thiên Nhai Tử và Thường Viễn Tử lại.
Sau đó cô vung tay phải bắt một trảo ở trong hư không, đao ý mạnh mẽ lẫm liệt bỗng hóa thành hình một thanh đao thật nằm trong tay cô. Có lẽ là chịu sự ảnh hưởng của Tống Thư Hàng, thanh đao mà cô ngưng tụ ra lại có hình dáng đao thẳng, thân đao hẹp dài thẳng tắp, trông vừa giống đao lại vừa giống kiếm.
Sau khi đao ý thực chất hóa, lại được ánh sáng công đức phủ một tầng màu vàng đậm lên trên.
Nhìn hình dáng lúc này của mỹ nhân rắn công đức, Tống Thư Hàng lại không khỏi nhớ tới bộ dạng cô nằm trên đất hét thảm thiết, ngoẹo đầu giả chết lúc trước.
Mỹ nhân rắn công đức giả chết và nữ hoàng khoác long bào trước mắt này thật sự là cùng một người sao?
Mỹ nhân rắn công đức liếc nhìn Tống Thư Hàng, sau đó tay phải cô vung lên, chém một đao về phía chân trời.
Đao ý bá vương, quang minh chính đại xông thẳng về phía thiên kiếp bom nhiệt hạch.
Một đao bổ ra, nào là thiên kiếp, nào là bom nhiệt hạch nổ tung, nào là đám mây hình nấm, toàn bộ đều tan thành mây khói!
Thế giới thiên kiếp vốn chìm trong bóng tối giờ lại được chiếu sáng bởi ánh sáng màu vàng rực rỡ. Đó là một đao do mỹ nhân rắn công đức chém ra, lúc này nó đã biến thành một mặt trời màu vàng khổng lồ treo lơ lửng trong thế giới thiên kiếp.
Thiên kiếp tiêu tán, hoàn toàn tiêu tán.
Lần này thiên kiếp không thăng cấp nữa.
Bởi vì mỹ nhân rắn công đức không phải là ngoại vật, cô và Tống Thư Hàng là một thể!
Vù vù vù vù vù~~
Trong nháy mắt, toàn bộ thế giới thiên kiếp bắt đầu vỡ vụn, lực lượng trong thế giới thiên kiếp chia làm bốn luồng, rơi vào trên thân bốn người Tống Thư Hàng.
Ngay sau đó, cảnh giới của Phủ Chủ Thất Sinh Phù, Thiên Nhai Tử và Thường Viễn Tử hoàn thành đột phá.
Đặc biệt là Phủ Chủ Thất Sinh Phù từ tứ phẩm tấn thăng lên ngũ phẩm, một viên kim đan bắt đầu thành hình trong cơ thể hắn, mà số lượng long văn trên đó lại có đến tám cái! Kim đan tám long văn mà hắn mơ ước lại lấy được thuận lợi như thế.
Mà cảnh giới của Tống Thư Hàng cũng bắt đầu đột phá, từ tam phẩm tiến vào tứ phẩm, chân khí trong cơ thể chuyển hóa thành tiên thiên chân nguyên.
Thời gian tấn cấp của Tống Thư Hàng khá dài, ba người Phủ Chủ Thất Sinh Phù đã lên cấp xong mà hắn vẫn còn đang tấn cấp.
Nhưng bây giờ lại xảy ra một chuyện còn chấn động hơn cả chuyện tấn cấp.
Tu luyện giả trên toàn vũ trụ, bất kể là tu luyện giả thuộc hệ thống nào đều ngẩng đầu nhìn về hư không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận