Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1850: Bọt trong thùng

Chương 1850: Bọt trong thùng
Trong danh sách những người mà Tống Thư Hàng không muốn gặp nhất, đại lão quả cầu béo lúc nào cũng giữ vững ngôi đầu, bởi vì Tống Thư Hàng chết trong tay nó nhiều vô số kể. Chính hắn cũng không đếm được mình đã chết bao nhiêu lần trong thế giới Kim Liên. Nếu không phải đạo tâm của hắn kiên định thì đã chết đến mức ám ảnh tâm lý luôn rồi.
[Đúng vậy, chủ nhân của ta luôn bí mật giám thị chặt chẽ hành động của chúa tể quả cầu béo. Bây giờ chúa tể quả cầu béo đang ở trong thân thể có chứa khúc xương bất hủ, lặng lẽ lẻn đến hiện thế. Chủ nhân của ta đang nghĩ kế bắt nó, nếu số Bá Tống có hứng thú thì chủ nhân ta sẽ đưa ngươi cùng cà khịa quả cầu béo kia.] Mặt trời nhỏ Ngươi Bận Không T233 ôn hòa nói.
Tống Thư Hàng vừa nghe thấy câu ấy thì đã vững lòng hẳn.
Bạch tiền bối two muốn ra tay choảng nhau với quả cầu béo thì hắn chỉ cần đứng bên cạnh hô 666 là được rồi. Đến lúc đó hắn kéo thêm Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử tiền bối đến nữa là có thể thu khúc xương bất hủ về, tốt đến không thể tốt hơn.
[Có hứng, cực kỳ có hứng luôn! Đến khi đó ta có thể dẫn thêm người đến bắt nạt quả cầu béo kia được không?] Tống Thư Hàng hỏi.
Mặt trời nhỏ hòa nhã đáp: [Không thành vấn đề. Số Bá Tống chuẩn bị đi, theo dự tính, trong vòng một tuần nữa chúa tể quả cầu béo sẽ đến hiện thế đấy.]
[Cảm ơn Bạch tiền bối thay ta nhé.] Tống Thư Hàng nói.
Mặt trời nhỏ bật cười thật thà, sau đó kết thúc cuộc trò chuyện với Tống Thư Hàng.
“Tam Lãng tiền bối, bảo Vân Tước Tử tiền bối tạm hoãn kế hoạch vào thế giới Cửu U đã.” Tống Thư Hàng quay đầu nhìn Cuồng Đao Tam Lãng, kêu lên: “Kế hoạch có biến, nói với Vân Tước Tử tiền bối là hãy chờ để hành động cùng ta.”
Vừa quay đầu lại, Tống Thư Hàng đã thấy Tam Lãng tiền bối đang nhăn mày thành hình chữ “xuyên” với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
“Đờ… nhìn trời!” Tống Thư Hàng giật nảy cả mình.
Dáng vẻ Tam Lãng tiền bối bình tĩnh an ổn, không tưng tửng đã là hiếm gặp lắm rồi. Tam Lãng tiền bối nghiêm túc cau mày cứ như là biến thành một người khác vậy.
Y như bị đoạt xác vậy!
“Đồng Quái tiền bối?” Tống Thư Hàng suy đoán.
Cuồng Đao Tam Lãng này có phải là Đồng Quái Tiên Sư hóa trang thành không đấy?
“Gọi ta có vụ gì?” Trên ngọn cây, một con chim cánh cụt vỗ đôi cánh ngắn củn, lên tiếng.
Tống Thư Hàng: “…”
“Nhìn gì mà nhìn? Chưa thấy ta hóa trang thành chim cánh cụt bao giờ sao? Đồng Quái Tiên Sư nhảy từ ngọn cây xuống, nhảy đến trước mặt Tống Thư Hàng.
“Đây đâu phải là dịch dung thuật chứ, Đồng Quái tiền bối.” Tống Thư Hàng nói.
Đồng Quái Tiên Sư giơ cái cánh ngắn ngủn vỗ cho Tống Thư Hàng một phát: “Vì ta hóa trang thành chim cánh cụt là một mặt mà các ngươi không thể nào hình dung được, cho nên đó mới là tinh túy trong dịch dung thuật của ta!”
Tống Thư Hàng: “…”
“Gọi ta có việc gì?” Chim cánh cụt – Quái Tiên Sư hỏi.
“Các tiền bối ơi, ở đây có con chim cánh cụt trông ngon lắm này.” Tống Thư Hàng đột nhiên thốt lên.
Chim cánh cụt – Quái Tiên Sư: “???”
Sau đó, Tô Thị A Thất và Tạo Hóa Pháp Vương uống quá chén cùng nhau xông lên, túm cổ con chim cánh cụt, chạy hùng hục vào phòng bếp của Điền Thiên đảo.
“Ngu xuẩn, ta là Đồng Quái đây!” Đồng Quái Tiên Sư dốc hết sức bình sinh ra giãy đành đạch.
Tô Thị A Thất: “Ha ha ha, ăn Đồng Quái càng ngon hơn.”
“Khỉ lớn ăn cũng ngon.” Tạo Hóa Pháp Vương tiếp lời.
Bắc Hà Tán Nhân: “…”
Thấy cảnh này, không hiểu sao lòng hắn vui đến lạ. Thế là hắn cũng hớn hở chạy vào phòng bếp.
Tống Thư Hàng mỉm cười phẩy tay, làm việc tốt chẳng màng tên tuổi.
Sau đó, hắn nhìn về phía Cuồng Đao Tam Lãng: “Tam Lãng tiền bối, ngươi sao thế? Đang suy nghĩ vấn đề gì à?”
“Chờ chút để ta xác nhận chuyện này đã.” Cuồng Đao Tam Lãng nói.
Hắn lại chọc chọc màn hình điện thoại di động, gọi cho Vân Tước Tử.
“Vân Tước Tử tiền bối, có phải cô đã chạy tới thế giới Cửu U rồi không?” Cuồng Đao Tam Lãng hỏi một câu chân thành.
Từ đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười ngại ngùng của Vân Tước Tử tiền bối.
“Mau đưa bản thể về, kế hoạch của chúng ta có biến! Thư Hàng tiểu hữu đang chuẩn bị hành động. Tóm lại là cô về hiện thế ngay đi, ta dám chắc không ảnh hưởng đến việc cướp lại xương của cô đâu!” Cuồng Đao Tam Lãng vội la lên.
Đầu dây bên kia chìm vào im lặng.
Một lúc lâu sau, Vân Tước Tử mới nói: “Được rồi, ta hiểu rồi, đã truyền tin cho bản thể, bản thể nhận được tin thì sẽ về ngay.”
Cuồng Đao Tam Lãng: “…”
“Thực ra ngươi không cần lo lắng quá, mặc dù ta không có khúc xương bất hủ nhưng vẫn còn thủ đoạn hồi sinh, cùng lắm thì bị bắt đi làm vật thí nghiệm thôi, không nguy hiểm đến tính mạng đâu.” Vân Tước Tử lại bổ sung.
Nói xong, cô không chờ Cuồng Đao Tam Lãng trả lời đã cúp máy cái rụp.
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Cuồng Đao Tam Lãng cất điện thoại đi, ra dấu ok với Tống Thư Hàng. Sau đó, trong ánh mắt hoài nghi của Tống Thư Hàng, hắn tìm hai cái bàn vuông, xếp chúng lại gần nhau, bò lên ngủ khò khò.
Cuồng Đao Tam Lãng vừa ngả lưng không lâu, Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử dáng vẻ xinh đẹp, phong cách ưu nhã, ngập tràn khí tức thư hương đã lặng lẽ tới gần. Cô đặt tay lên người Tam Lãng, ấn một cái, thi triển huyễn thuật.
Tam Lãng đang nằm co ngủ khò bị biến thành một con khỉ cỡ bự.
Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử gật đầu, hài lòng chạy đi.
Tống Thư Hàng: “…”
Xem ra gần đây Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử có dã tâm muốn leo lên bảo tọa top 3 trên bảng xếp hạng những người muốn tìm đường chết nhất nhóm Cửu Châu số 1 rồi.
“Tống tiền bối, cái thùng sủi bọt này, đã sang bước tiếp theo được chưa?” Ở một phía khác, hai Vũ Nhu Tử đồng loạt gọi to.
Hai giọng nói, một giọng hăng hái hoạt bát, một giọng ưu nhã ôn hòa, hợp lại cùng nhau thành một âm thanh cực kì êm tai.
“Cái gì? Sủi bọt á?” Tống Thư Hàng mở công thức thiên kiếp kho tàu ra để đối chiếu.
Ba mươi sáu bước trước đó hoàn thành làm gì có hiệu quả “sủi bọt” nhỉ?
Chẳng lẽ mình thao tác sai ư?
Không thể nào, mình làm đúng theo từng bước trong công thức trên menu truyền thừa của Hà Chỉ Ma Đế, còn có trù tâm Ma Môn phối hợp cùng, trình tự không thể nào sai được.
“Đừng sốt ruột, để ta xem.” Tống Thư Hàng chạy mấy bước đến bên cạnh Vũ Nhu Tử, đang định lại gần cái thùng để xem thì Linh Điệp tiền bối đã chặn trước hắn một bước, chen đến bên cạnh Vũ Nhu Tử, khéo léo ngăn Tống Thư Hàng lại bên trái mình.
Kĩ thuật chen chỗ max level!
“Toàn bọt thôi.” Vũ Nhu Tử da đen nói.
“Nhìn như sắp trào ra ngoài đến nơi ấy.” Vũ Nhu Tử thốt lên.
“Có phải thất bại rồi không Tống tiền bối?” Vũ Nhu Tử da đen lại hỏi.
Sau đó, các thành viên khác trong nhóm Cửu Châu số 1 cũng tụ tập lại đây.
“Nhưng ta ngửa thấy thơm lắm.” Hàng gì cũng có thể bổ tiên tử cũng chen tới, muốn làm tọa độ vị trí cho sư phụ mình.
“Hi vọng là không có vấn đề gì.” Tống Thư Hàng đưa tay, phần ngón của găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ mỏng như cánh ve co lên, để lộ ngón tay của hắn.
Tống Thư Hàng chuyển hóa thành trạng thái sương mù, đưa tay chạm vào chỗ bọt kia.
“Thất sách, nếu biết thế này thì chúng ta phải tách lôi kiếp nhị phẩm lên tam phẩm ra thành mấy thùng để nấu.” Hoàng Sơn Tôn Giả nói với vẻ hối hận. Trước đó tất cả mọi người đều say mèm nên chẳng ai nghĩ đến chuyện này.
Rượu là thứ tốt, nhưng tuyệt đối không thể uống nhiều. Uống nhiều là hỏng việc.
Tống Thư Hàng thi triển bí pháp giám định, trả một cái giá nhỏ bé, kết quả giám định liền hiện lên trong đầu hắn.
[Lớp bọt kì quái, thành phần: lôi kiếp hóa lỏng nêm thêm Thiên Cương. Hiệu quả: Không rõ.]
Thiên Cương?
Tống Thư Hàng giật nảy mình, vội vàng nhìn vào thế giới hạch tâm.
Không thấy Thiên Cương đâu cả.
Hắn lại cuống cuồng thi triển niệm lực khoắng vào trong thùng.
Sau đó không lâu, một khúc Thiên Cương bị nấu trắng nhợt trồi lên mặt thùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận