Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1648: Xin lỗi, ta bật cười rồi

Chương 1648: Xin lỗi, ta bật cười rồi
“Ta trượt tay!”
Tà ma chuột hamster nói với vẻ vô cùng nghiêm túc.
Tống Thư Hàng: “???”
“Sau khi ngươi quét mã xong thì nhìn thấy gì, là một tấm hình ‘tế đàn’ hả? Hay là yêu cầu kết bạn với ta? Hay là thông báo bảo ngươi thăng cấp?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Số hamter: “…”
Có nhiều lựa chọn thế cơ à? Sao không nói cho nó biết sớm chứ?
Sau một lúc lâu, số hamster mới đáp:
“Là lựa chọn mời kết bạn.”
“Vậy chắc chắn là ngươi chọn ‘Không’ nhỉ?”
Tống Thư Hàng cười khà khà nói:
“Không thì không thôi, đừng dùng ‘trượt tay’ làm cái cớ. Ta không bận tâm chuyện ngươi chọn ‘không’ đâu, ta chỉ muốn kéo ngươi vào để xem QR code nó hiện ra cái gì thôi.”
Số chuột hamster: “…”
Rốt cuộc phải dùng từ gì để hình dung cảm giác bực bội, uất ức này đây? Online đợi, vã lắm rồi.
Đột nhiên muốn chết quá đi mất.
Mang tâm trạng vô cùng uất ức, ý thức của số hamster yên lặng rút khỏi đan điền của Tống Thư Hàng.
“Tình hình thế nào rồi?”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối hỏi.
Tống Thư Hàng bật ngón tay cái lên:
“Qủa nhiên không liên quan gì đến chủng tộc hết, sau khi số hamster quét mã thì cũng hiện ra lựa chọn kết bạn với ta như m Trúc.”
“Vậy tại sao của ta lại là thăng cấp chứ?”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối không phục.
“Có lẽ Xích Tiêu Kiếm tiền bối thiếu thứ gì đó. Thứ mà số hamster và m Trúc có nhưng Xích Tiêu Kiếm tiền bối lại không có.”
Tống Thư Hàng xoa cằm trầm tư.
Trong khi nói chuyện, hắn nhìn Lý m Trúc và tà ma chuột hamster một lượt.
Hắn phát hiện ra giữa mình và hai người có một mối liên hệ ‘như có như không’, hai bên trở nên thân thiết hơn.
“Ơ?”
Hai mắt Tống Thư Hàng sáng lên.
Hắn lại nhìn chăm chú vào tà ma chuột hamster.
Nó vô thức tránh né ánh mắt của hắn.
Đúng thế, hắn thật sự cảm thấy tà ma chuột hamster trở nên thân thiết hơn.
Tống Thư Hàng vươn tay ra, thử sờ cái đầu nhỏ của số hamster.
Số hamster lại vô thức tránh né, nhưng khi tránh được một nửa, dường như nó lại hạ quyết tâm, không tránh tiếp nữa.
Tống Thư Hàng nhẹ nhàng vuốt ve đầu nó:
“Ngoan ~~”
“Chít chít ~”
Tà ma chuột hamster híp mắt lại, phát ra những tiếng kêu thoải mái.
Đáng yêu quá đi mất.
Một lúc sau.
“Em gái ngươi, đừng có tự tiện sờ đầu ta!”
Tà ma chuột hamster tức giận nói.
“Ừm, chắc tám chín tháng nữa em gái ta sẽ ra đời.”
Tống Thư Hàng cười khà khà đáp:
“Đương nhiên, cũng có thể là em trai.”
Tà ma chuột hamster: “…”
Quả thật là không có cách nào để nói chuyện với nhau được mà!
Nó yên lặng ôm lấy phi kiếm của mình, tung người nhảy lên lan can, mắt nhìn ra xa, trên người tràn ngập cảm giác tang thương.
Tiểu m Trúc đứng bên cạnh chớp mắt.
Tống Thư Hàng vươn tay ra ôm cô, tung cô lên thật cao rồi lại đón lấy.
Trước đây khi Tống Thư Hàng chơi cùng mấy đứa em họ thì hắn thích làm thế này nhất.
“Hì hì hì hì ~~”
Tiểu m Trúc phát ra những tiếng cười vui tai như tiếng chuông ngân.
“Thứ mà Tiểu m Trúc và chuột hamster đều có nhưng ta thì không.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối bắt đầu trầm tư.
Vấn đề chủng tộc đã bị loại trừ… Kết bạn với Tống Thư Hàng không liên quan gì đến chủng tộc hết.
Chẳng lẽ là cơ thể bằng xương bằng thịt?
Dù sao nó cũng chỉ là một thần binh bảo kiếm, không có cơ thể bằng máu thịt.
Nhưng cũng đâu thể dựa vào ‘thăng cấp’ để lấy được cơ thể bằng xương bằng thịt chứ? Thế cho nên có lẽ không phải lý do này.
Trừ phi… Theo như trải nghiệm trong lần nhập mộng đó của Tống Thư Hàng, dưới sự chăm chút của ‘Dưỡng Đao thuật’ sớm muộn gì cũng có một ngày thần binh hóa thành người thì phải?
Nhưng Xích Tiêu Kiếm cứ cảm thấy ‘đao nương’ mà Tống Thư Hàng gặp được khi nhập mộng là giả dối, trong đời mình Xích Tiêu Kiếm đã từng gặp rất nhiều thần binh của các Trường Sinh Giả nhưng chưa thấy thần binh Trường Sinh Giả nhà ai lại có thể biến thành hình người cả.
Vì thế nó suy đoán, đối phương chắc chắn không phải ‘đao hóa người’ mà vốn là một đao yêu tương tự như ‘Đao Cổ Vô Hình’, sau khi tu luyện lên đến ngũ phẩm thì có được năng lực hóa thành hình người.
Nếu như không có liên quan gì đến chủng tộc và cơ thể bằng xương bằng thịt thì rốt cuộc là nguyên nhân gì chứ?
Trong khi Xích Tiêu Kiếm tiền bối đang vắt óc suy tư, có tiếng gõ cửa vang lên ngoài phòng Tống Thư Hàng.
Là khí tức của lão tộc trưởng phân bộ lạc Long Huyết và Côn Na nữ sĩ.
“Thư Hàng tiên sinh dậy rồi à?”
Lão tộc trưởng mỉm cười nói… Tối hôm qua, thông qua thần điện, hắn gửi cho Thư Hàng tiên sinh 200 vạn điểm ma lực, chắc tiên sinh đã nhận được rồi nhỉ?
Hôm nay hắn đến để xác nhận xem Thư Hàng tiên sinh có hài lòng hay không.
Tống Thư Hàng nhẹ nhàng đón lấy Lý m Trúc rồi đặt cô xuống.
Sau đó hắn thầm cắn răng đáp:
“Dậy rồi, mời vào.”
Lão tộc trưởng và Côn Na nữ sĩ đẩy cửa đi vào.
“Ha ha ha, hôm nay sắc mặt của Thư Hàng tiên sinh rất tốt.”
Lão tộc trưởng cười nói.
Tống Thư Hàng:
“Nhờ phúc của lão tộc trưởng, tối qua 200 vạn điểm ma lực tới trợ giúp kịp thời, ta đã thăng từ lưới rồng cấp 5 lên cấp 6 rồi.”
“Hóa ra là thế.”
Lão tộc trưởng vui vẻ nói:
“Có thể giúp được Thư Hàng tiên sinh thì thật là tốt quá.”
Xem ra Thư Hàng tiên sinh rất hài lòng với phần quà của hắn.
Lão tộc trưởng mỉm cười xán lạn, cười tươi đến mức lộ hết cả nếp nhăn nơi khóe mắt.
Thực ra khi tặng 200 vạn điểm ma lực hắn vẫn thấy hơi lo… Vì có rất nhiều cao thủ, đặc biệt là cao thủ trẻ tuổi đều rất sĩ diện.
Tặng quà cũng là một kỹ năng, nếu làm lộ liễu quá thì cao thủ trẻ tuổi sẽ thấy mất mặt, có khi lại còn giận dỗi ấy chứ.
Mà Thư Hàng tiên sinh lại thẳng thắn bày tỏ sự vui mừng của mình.
200 vạn điểm ma lực của mình có thể giúp đỡ Thư Hàng tiên sinh, đúng là tuyệt vời.
Khóe miệng Tống Thư Hàng co giật, ngẩng đầu nhìn mặt trời bên ngoài phòng.
[Ngôn ngữ thật đúng là một môn nghệ thuật.]
Tống Thư Hàng thầm nhủ.
Xem ra trong thế giới hắc long hoàn toàn không có kiểu “đá đểu”, hắn nói ngược mà lão tộc trưởng hoàn toàn không hiểu, lại còn tưởng ‘lời đá đểu’ của hắn là thái độ hài lòng nữa chứ.
Ôi mệt tim quá ~~
Nhưng lão tộc trưởng tặng hắn 200 vạn điểm ma lực để trợ công cũng là có ý tốt. Đối phương thật lòng muốn giúp đỡ mình.
Tống Thư Hàng còn có thể nói gì nữa đây?
Đương nhiên hắn sẽ không trách cứ lão tộc trưởng.
Thế nên lúc này chỉ cần mỉm cười là được rồi!
Tống Thư Hàng nở nụ cười ấm áp lòng người… Tận sâu trong nụ cười chứa đựng cảm xúc rất phức tạp.
Côn Na nữ sĩ chớp mắt, nghi hoặc hỏi:
“Sao Thư Hàng tiên sinh lại vội vàng như thế chứ? Tối qua đã tấn thăng từ lưới rồng cấp 5 lên cấp 6 rồi ư? Không thể chuẩn bị thêm chút nữa à? Vốn ta còn định tối nay qua đây hướng dẫn Thư Hàng tiên sinh vài loại ma thuật hữu dụng để dùng khi độ kiếp nữa.”
Tống Thư Hàng tiếp tục mỉm cười:
“Thời gian không đợi người mà, gió xuân thổi, trống trận vang. Gió đông vừa tới, sao còn có thể quan tâm tới chuyện đã chuẩn bị mọi thứ chu đáo hay chưa chứ?”
“Thư Hàng tiên sinh nói chuyện phức tạp quá.”
Trên gương mặt Côn Na nữ sĩ tràn ngập vẻ mê man.
“Ha ha ha ha, nói tóm lại, ta đã thành công tiến vào lưới rồng cấp 6 rồi, đây là chuyện mừng, đáng để chúc mừng. Còn nữa, tuy rằng đã vào lưới rồng cấp 6 nhưng về mặt pháp thuật ta còn phải học hỏi Côn Na nữ sĩ nhiều lắm. Biết nhiều không sợ thiệt, quả thật ta cần phải học thêm vài loại pháp thuật nữa.”
Tống Thư Hàng nghiêm túc nói.
Trong những lần độ kiếp sau này, hắn cũng dùng tới pháp thuật, bắt buộc phải học. Nhất là pháp thuật hệ phòng ngự hoặc là pháp thuật có thể chọi thẳng với thiên kiếp, pháp thuật hệ hỗ trợ cũng rất quan trọng.
Xích Tiêu Kiếm đứng ở bên cạnh nghe thấy Tống Thư Hàng nói ‘Biết nhiều không sợ thiệt’ thì không nhịn được mà bật cười.
Một tên lên đến ngũ phẩm rồi mà còn dùng quyền pháp căn bản để đánh nhau với người khác như ngươi thì lấy đâu ra ‘Biết nhiều’ chứ.
Tống Thư Hàng quay đầu lại, nhìn Xích Tiêu Kiếm tiền bối bằng ánh mắt u oán.
“Chỉ cần Thư Hàng tiên sinh muốn học thì có thể tìm ta bất cứ lúc nào.”
Côn Na nữ sĩ cười híp mắt, đáp:
“À còn nữa, ta cũng rất hứng thú với mấy pháp thuật đặc biệt của Thư Hàng tiên sinh đấy.”
“Chúng ta cùng bàn luận với nhau đi.”
Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
Tu luyện giả trao đổi với tu luyện giả thì phải như thế này mới đúng.
“Đúng rồi Thư Hàng.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối đột nhiên nhớ tới một chuyện:
“Ngươi thử để tinh thần lực của Côn Na nữ sĩ đi vào đan điền của ngươi, quét QR code xem.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối cảm thấy mình sắp tìm ra nguyên nhân của chuyện này rồi.
“Ơ? Thế có được không?”
Tống Thư Hàng hỏi ngược lại… Côn Na nữ sĩ không phải là tu sĩ, cô ấy có thể quét kim đan của mình được hả?
“Cứ thử xem, ta có cảm giác có lẽ chân tướng chính đang nằm ở đây.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói.
Tống Thư Hàng gật đầu, nhìn Côn Na nữ sĩ:
“Côn Na nữ sĩ, cô có thể đưa tinh thần lực của mình ra khỏi cơ thể không?”
Tu sĩ và pháp sư của thế giới hắc long khác nhau, kẻ gà mờ như Tống Thư Hàng không biết ‘tinh thần lực’ của Côn Na nữ sĩ có thể vào đan điền của hắn như những tu sĩ khác không.
“Không thành vấn đề, ta có thể làm được.”
Côn Na nữ sĩ đáp.
“Vậy cô thử phóng tinh thần lực ra đi, không cần nhiều, chỉ cần phóng ra một chút rồi để nó đáp xuống người ta. Sau đó ta sẽ dẫn tinh thần lực của cô vào đan điền của ta.”
Tống Thư Hàng nói.
“Đan điền?”
Tuy rằng trên gương mặt của Côn Na nữ sĩ tràn đầy vẻ nghi hoặc nhưng hai mắt của cô lại tản ra ánh sáng nóng rực. Trực giác của học giả nói cho cô biết, Thư Hàng tiên sinh sắp cho cô thấy một thứ rất đặc biệt.
Cô nhắm mắt lại, thử tách tinh thần lực của mình ra ngoài, phụ thân lên người Tống Thư Hàng.
Ngay sau đó, cô đột nhiên cảm thấy tinh thần lực của Thư Hàng tiên sinh quấn lấy tinh thần lực của cô một cách linh hoạt, dẫn tinh thần lực của cô chui vào trong cơ thể hắn. Cách sử dụng tinh thần lực này khác xa thế giới hắc long.
“Đừng căng thẳng, thả lòng nào.”
Tống Thư Hàng lên tiếng.
Con đường tu luyện của tu sĩ và pháp sư trong thế giới hắc long khác nhau, cách vận dụng tinh thần lực cũng không giống nhau.
Tống Thư Hàng đưa tinh thần lực của Côn Na nữ sĩ vào đan điền bản mệnh của mình.
Trong đan điền, kim đan cá voi mập khổng lồ ung dung bơi lội.
“Đây là cái gì?!”
Côn Na nữ sĩ tò mò hỏi.
Tại sao trong cơ thể của Thư Hàng tiên sinh lại có một con cá to béo như thế?
“Đây là kim đan, đến lúc chúng ta luận bàn ta sẽ giải thích cho cô nghe. Cô đi theo ta trước đã.”
Tống Thư Hàng cười nói.
Sau đó hắn đưa tinh thần lực của Côn Na nữ sĩ ngược dòng, đi qua từng hạt nhân tiểu kim đan, đến chỗ hạt nhân ‘Thần huyết Cổ Vu’.
Côn Na nữ sĩ chỉ cảm thấy dường như mình đã trải qua một chuyến du lịch kỳ diệu. Mỗi một hạt nhân tiểu kim đan đều như một thắng cảnh du lịch vậy.
Bản năng của học giả khiến cô chỉ hận không thể ngừng lại mà nghiên cứu một phen.
“Đến rồi, thứ ta muốn cô xem đang ở đây, Côn Na nữ sĩ thử dùng tinh thần lực bao phủ nó, xem xem có thay đổi gì không?”
Tống Thư Hàng nói.
Côn Na nữ sĩ theo lời, dùng tinh thần lực của mình để phủ lên QR code.
Ting ~
Côn Na nữ sĩ cảm thấy tinh thần lực của mình khuếch tán ra vô hạn, phân hóa, biến thành một tấm lưới khổng lồ.
Tấm lưới này lại liên kết với QR code.
[Có muốn trở thành đồng minh với ‘Tống Thư Hàng’ không? Có, Không?]
Còn cần phải chọn à?
Đương nhiên là ‘Có’ rồi.
Côn Na nữ sĩ hoàn toàn không cần suy xét gì mà nhấn luôn vào ‘Có’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận