Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2973: Thiên Đạo Cầu, hóa ra là ngươi!

Chương 2973: Thiên Đạo Cầu, hóa ra là ngươi!
Có lẽ đôi khi chỗ nguy hiểm nhất là chỗ an toàn nhất. Nguyên lý này cũng giống như phần dưới chân đèn thì luôn luôn tối vậy.
Nhưng trước mặt Bạch tiền bối thì chắc chắn nguyên lý này không chính xác.
Chỉ cần dính líu đến Bạch tiền bối mà lại đứng ở lập trường đối lập với ngài thì chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ nguy hiểm nhất, chẳng có tí an toàn nào đáng nói ở đây cả.
“Kẻ đó đang núp trong Mộng giới.” Tống Thư Hàng chuyển manh mối cho Đạo Tử.
Đồng thời, trong nội tâm hắn hiện lên một ý niệm.
Lúc trước Bạch tiền bối vội vã muốn hoàn thiện kế hoạch tạo thần, tạo ra Thế Giới thụ trong Mộng giới, nắm giữ quyền hạn giới chủ Mộng giới… có phải là hành động bản năng để đề phòng trường hợp này xảy ra không?
Từ khi Tống Thư Hàng quen biết Bạch tiền bối đến bây giờ, chỉ duy nhất thời điểm cuối năm ngoái là hắn thấy Bạch tiền bối cấp bách muốn làm việc gì như thế.
Vào lúc đó, tiết tấu sinh hoạt của Bạch tiền bối trở nên gấp gáp, như thể kỳ nghỉ hè sắp kết thúc và sắp phải vào làm trở lại đến nơi.
Chắc chắn là thế rồi!
Kế hoạch tạo thần của Bạch tiền bối được thực hiện rất vội vàng, hoàn thành ngay trước giai đoạn này, chắc chắn là do Bạch tiền bối đề phòng việc này theo bản năng và tiện thể áp chế kẻ sau màn luôn.
Nói không chừng một lát nữa khi Đạo Tử đối phó với kẻ sau màn, những bố trí của Bạch tiền bối ở Mộng giới cũng phát huy được tác dụng!
Vụ này ngon đấy ~
Sân nhà của Bạch tiền bối, mà Bạch tiền bối lại đứng về phía hắn, đời nào hắn thua được!
[Lên đi, Đạo Tử tiền bối!] Tống Thư Hàng hăng hái bừng bừng như đã thấy thắng lợi gần ngay trước mắt.
Đạo Tử bị Thiên Đạo ảnh hưởng khiến tâm tính trở nên bình thản, thế mà bây giờ cũng hưng phấn lây bởi cảm xúc của Tống Thư Hàng.
[Để ta xem xem rốt cuộc ngươi là ai!” Đạo Tử trầm giọng nói.
Khi thiên cơ của vạn giới đều bị che chắn, ngay cả trực giác về nguy cơ của đối phương cũng chịu ảnh hưởng.
Đạo Tử thi triển quyền hạn Thiên Đạo, ý chí Thiên Đạo giáng lâm trực tiếp đến một tọa độ ở Mộng giới.
Nơi đó là vùng giao giữa Mộng giới và thế giới Hỗn Độn Thiên.
Thế giới Hỗn Độn Thiên là một trong những vị diện hiếm hoi của Chư Thiên Vạn Giới còn giữ lại được rất nhiều di tích từ thời Thái Cổ.
Mà kẻ đứng sau màn hiện đang ký thác trong một không gian kín ở nơi giao nhau giữa Mộng giới và thế giới Hỗn Độn Thiên.
Không gian này thuộc phạm vi Mộng giới, nhưng trong đó lại có một thế giới nhỏ.
Ý chí Thiên Đạo của Đạo Tử xâm nhập trực tiếp vào trong không gian kín này.
[Có kết giới tương tự như phòng tối Thiên Đạo] Khi đang câm nhập, ý chí của Đạo Tử nhận ra kết giới đặc biệt kia.
“Tiêu tán!” Ý chí của Đạo Tử nói.
Hắn vừa dứt lời, kết giới mô phỏng phòng tối Thiên Đạo lập tức bị xóa bỏ.
Nhưng cùng lúc đó, kẻ chủ mưu sau màn náu mình trong không gian kín ấy cũng nhận ra sự xâm nhập của Đạo Tử. Thực tế thì ngay khi Đạo Tử ra tay tiêu diệt virus hủy diệt hằng tinh, hắn đã chuẩn bị xong xuôi hết thảy.
Chỉ có điều hắn không ngờ Đạo Tử lại tìm tới tận cửa nhanh đến thế!
Ý chí của Đạo Tử vừa vào thế giới không gian kín đã lập tức tuần tra bốn phía. Ý chí của hắn chỉ là quân tiên phong, thân thể bất hủ sau khi chứng đạo bất hủ của hắn cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để bước vào hiện thế bất cứ lúc nào.
Tầm nhìn nhập mộng của Tống Thư Hàng bám vào ý thức của Đạo Tử cũng thấy được thế giới trong không gian kín.
Đó là một thế giới hoang mạc.
Trong thế giới này chỉ có những đụn đất nối nhau kéo dài tít tắp, ngoài ra thì chẳng còn gì.
Nhìn kĩ có thể phát hiện những đụn đất nhỏ màu đen kia thực ra là từng đống vật chất cùng loại với hạt sắt đen chồng chất lên nhau.
Ánh mắt của ý chí Đạo Tử ngưng lại.
Những đụn đất nhỏ kia đều là do vật chất ngụy bất hủ tạo thành.
Mà hạch tâm của mỗi đụn đất đều có một hạt sắt bất hủ thực thụ - là vật bất hủ mà Thiên Đạo cũng không thể xóa bỏ.
Cuối cùng ánh mắt của Đạo Tử cũng rơi vào giữa thế giới trong không gian kín.
Nơi đó có một vầng mặt trời màu đen thùi từ từ hiện lên.
Đó chính là mục tiêu mà Tống Thư Hàng và Đạo Tử đang tìm kiếm.
Có vẻ vầng mặt trời màu đen không phải là thực thể mà chỉ là vật hư ảo, trạng thái của nó tương tự như Hư Nhật Thủ Hộ Giả ở bên ngoài.
Trong lòng vầng mặt trời màu đen này cũng tỏa ra mùi của tin tức bất hủ.
Khi đối mặt với ý chí của Đạo Tử, vầng mặt trời màu đen không hề nao núng.
Nó đứng đối diện với Đạo Tử và nhìn ý chí của hắn bằng tư thái hoàn toàn bình đẳng.
Ý chí của Đạo Tử thầm thở dài. Quả nhiên đối phương có trạng thái bất hủ. Đây là cục diện mà hắn không muốn thấy nhất.
[Trừ khí tức bất hủ, trên mình nó còn có khí tức của chúa tể Cửu U.] Tống Thư Hàng đang nhập mộng đã nhận ra điểm này.
Trên thân vầng mặt trời màu đen có khí tức của chúa tể Cửu U.
Tống Thư Hàng quen với khí tức này đến không thể quen hơn được.
Dù sao hắn cũng là sinh vật có quan hệ tốt nhất với chúa tể Cửu U trong hiện thế, cũng là người đàn ông tiếp xúc với nhiều chúa tể Cửu U nhất mà.
Đến Thiên Đạo 8.5 là Đạo Tử cũng chẳng hiểu rõ về chúa tể Cửu U như Tống Thư Hàng, bởi vì Đạo Tử đã ngưng tụ ra chúa tể Cửu U của riêng mình đâu.
Mà Tống Thư Hàng thì đã có một hóa thân Tống U U rồi đấy.
Cho nên Tống Thư Hàng có thể phát giác ra khí tức của chúa tể Cửu U trên mình đối phương trước cả Đạo Tử.
[Chúa tể Cửu U? Quả nhiên, vừa dính dáng đến bất hủ lại vừa liên quan đến chúa tể Cửu U… tên này là một Thiên Đạo nào đó sao?] Đạo Tử hỏi lại.
Nhưng rốt cuộc đối phương là Thiên Đạo nào?
[Thiên Đạo Cầu là đời thứ tám, trước đó là Bạch Thiên Đạo, trước nữa là Công Đức Đạo Nhân bất hủ… đời thứ năm và thứ tư thì ta không rõ. Đời thứ ba là Thiên Đạo cha Cẩu Đản, thứ hai là Thiên Đạo ba mắt, đời thứ nhất chẳng có thông tin gì. Nếu thiếu niên ba mắt tiền bối không biết rõ mình là Thiên Đạo đời thứ hai thì có khi người ta đã quên luôn cả khái niệm Thiên Đạo đời thứ nhất rồi.] Tống Thư Hàng trả lời.
Nói cách khác, vầng mặt trời màu đen này là Thiên Đạo thứ tư hoặc thứ năm sao?
Xác suất nó là Thiên Đạo đầu tiên rất nhỏ, bởi vì dường như Thiên Đạo đầu tiên không có chúa tể Cửu U đối ứng.
Nhưng cũng không loại trừ trường hợp nó là hậu chiêu của các đời Thiên Đạo khác. Biết đâu Thiên Đạo Cầu cũng cắt một phần thân thể của chúa tể Cửu U đối ứng với mình ra làm nghiên cứu như Thiên Đạo Bạch, rồi để lại vầng mặt trời màu đen này thì sao?
Thiên Đạo ba mắt đối ứng với thiếu niên ba mắt tiền bối có vẻ cũng chẳng phải là người lương thiện gì. Thiếu niên ba mắt tiền bối có vẻ ngán ngẩm Thiên Đạo của mình lắm.
[Một trong hai Thiên Đạo đời thứ tư hoặc thứ năm à?] Ý chí của Đạo Tử bình tĩnh nhìn đối phương: [Ta phải kéo thân thể của mình tới đây.]
Đối mặt với bất hủ, hắn nhất định phải kéo thân thể bất hủ của mình tới mới được.
Chỉ dựa vào ý chí hóa thân thì không đủ để đối phó với đối phương.
Sau khoảnh khắc suy nghĩ hơi động, không gian phía sau ý chí của Đạo Tử hơi dao động.
Khí tức bất hủ bất diệt tỏa ra.
Thân thể của Thiên Đạo vừa hiện thân, toàn bộ linh kiện mang khí tức bất hủ trong thế giới không gian kín đã bay tản ra!
“Ngươi… không phải Thiên Đạo thứ chín… Ngươi là Thiên Đạo Cầu?” Đúng lúc này, vầng mặt trời màu đen kia đột nhiên thốt lên với giọng kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận