Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1658: Thấy Chân Biết Người

Chương 1658: Thấy Chân Biết Người
Sau đó toàn bộ ổ cá, đàn cá sắt thép trên màn hình đều đứng im bất động cứ như thời gian đã dừng lại.
Ngay lúc đó, chúng như mất đi ý nghĩa tồn tại.
Hình ảnh trong mặt trời nhỏ lại lướt qua mấy cảnh.
Trong mấy cảnh này, thời gian đã trôi qua một khoảng rất dài.
Đàn cá vẫn không động đậy, có rất nhiều đàn cá sắt thép không chịu nổi sự ăn mòn của thời gian, lần lượt tan vỡ biến mất.
Không có đàn cá sắt thép bảo vệ, từng ổ cá phụ cũng tiến vào trạng thái bị bỏ hoang.
Về phần năng lượng do các đàn cá mất bao công sức mới thu thập được tích trữ trong ổ cá phụ, có phần thì tản đi, có phần lại nổ tung do những yếu tố bất ngờ.
Cả đế quốc đàn cá sắt thép lặng ngắt như tờ khiến người ta phải chua xót.
Đế quốc đàn cá sắt thép khổng lồ không chết dưới công kích của cường địch, không bị hủy diệt bởi tai nạn, không có ngoại địch cũng không có thiên tai, chỉ vì mất đi mục tiêu mà cả đế quốc đàn cá sắt thép lại bị chôn vùi trong dòng thời gian.
“Thế mới nói, nếu con người sống không có động lực sẽ biến thành một con cá mặn, đây là một chuyện đáng sợ biết nhường nào.”
Tống Thư Hàng tổng kết lại một câu.
Nghe vậy, mỹ nhân rắn công đức và Tạo Hóa Tiên Tử đồng loạt xoay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Tống Thư Hàng với ánh mắt ngỡ ngàng khó tin.
Thấy một cảnh thương tâm như thế kia, rốt cuộc phải có lối suy nghĩ khác người đến mức nào mới cho ra câu kết luận trên vậy?
“Đừng nhìn chằm chằm vào ta như vậy, mặc dù rất đồng tình với mấy ổ cá và đàn cá sắt thép kia, nhưng đúng là chúng vì mất đi mục tiêu nên mới bất động mà không phải sao?”
Tống Thư Hàng nói.
Người cũng vậy mà vật cũng vậy, sống là phải có mục tiêu.
Cho dù có một ngày thật sự biến thành cá khô thì cũng nhất định phải làm con cá khô mặn nhất trong các con cá khô, đây cũng là một mục tiêu sống.
Hình ảnh trong mặt trời nhỏ tiếp tục lướt qua.
Mỗi một hình ảnh thoáng qua, hóa thân bọc thép lại nhận được càng nhiều lĩnh ngộ, được cường hóa mạnh hơn.
Mà những lĩnh ngộ và cường hóa này đều sẽ chuyển về trên người Tống Thư Hàng, trở về trong lò phản ứng lò hạt nhân máy móc của hắn.
Diễn đồ kim đan trên lò phản ứng hạch tâm có vẻ như không áp chế được nữa.
Diễn đồ kim đan: Sáng tạo và hủy diệt chi tinh là một bức hình truyện tranh bốn ô bất quy tắc.
Bốn khung có hình dạng quái dị chia lò phản ứng hạch tâm ra làm bốn.
Hình vẽ trong ba ô 1, 2, 3 kể về chuyện đàn cá diệt tinh và ổ cá hóa thành một mặt trời nhỏ mang ánh sáng đến cho thế giới hắc ám. Mà đàn cá diệt tinh và ổ cá là lấy mẫu từ ổ cá và đàn cá sắt thép, sau đó kết hợp với bản thiết kế pháp khí diệt tinh để tạo thành.
Còn nếu kết hợp hình vẽ ở ô 1 với ô 4 lại sẽ biến thành hành tinh hủy diệt. Đàn cá diệt tinh tụ tập lại với nhau, xếp thành hàng chỉnh tề, cùng nhắm họng súng về một hướng. Vô số luồng ánh sáng tập trung lại, phát động công kích về một vị trí trong hư không.
Vô số luồng ánh sáng tụ vào nhau, sau khi số lượng đạt đến cực hạn đã hình thành một công kích có thể hủy diệt tất cả.
Nét điểm mắt mà bức diễn đồ kim đan này còn thiếu nằm ở chỗ... vị trí của kẻ địch.
Đối tượng bị oanh tạc chính là mảnh ghép còn thiếu cuối cùng trong bức diễn đồ kim đan này.
Bây giờ theo những lĩnh ngộ mà hóa thân bọc thép không ngừng truyền về, linh cảm về nét cuối cùng hiện ngày càng rõ trong lòng Tống Thư Hàng.
Lúc này đây hắn chỉ muốn bật dậy, nhấc bút vẽ tranh ngay, loại kích động này khó mà áp chế được.
Điều còn thiếu bây giờ là một tia thời cơ cuối cùng.
Trên mặt trời nhỏ, câu chuyện vẫn đang tiếp tục diễn ra.
Thời gian đúng là tên sát thủ đáng sợ nhất.
Sau khi đứng im bất động vì mất đi mục tiêu, đế quốc đàn cá sắt thép khổng lồ không cách nào chống cự lại sự tàn phá của thời gian, hoàn toàn sụp đổ.
Cuối cùng chỉ còn lại ổ cá được xây đầu tiên cùng với một nhóm cá sắt thép ít ỏi có cấp bậc cao nhất, tài liệu mạnh nhất.
Hình thái này đã gần giống với hình thái lúc hóa thân bọc thép của Tống Thư Hàng gặp đàn cá sắt thép.
“Sau đó tại sao đàn cá sắt thép này lại xuất hiện xung quanh thế giới hắc long? Hơn nữa hình như chúng chỉ mới xuất hiện thôi thì phải?”
Trong lòng Tống Thư Hàng hiện lên mấy nghi vấn.
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, trong hư không, con rồng đen kia lại xuất hiện.
Lần này thân hình nó còn to hơn lần trước.
Nó bay xuyên qua đống đổ nát của đàn cá sắt thép.
Hai bên vẫn không quấy nhau như đang ở trong hai không gian khác nhau.
Nhưng ngay lúc rồng đen xuyên qua đàn cá sắt thép, đàn cá vốn bất động đột nhiên lại được kích hoạt, chuyển động trở lại.
Đàn cá dừng lại không biết bao nhiêu năm tháng bắt đầu chuyển động một cách cứng nhắc, chúng lại đi thu thập tài nguyên, tu bổ thân thể chính mình. Chúng cũng bắt đầu bổ sung năng lượng cho ổ cá.
Mọi thứ tựa như đang chuyển biến tốt đẹp.
Sau khi làm cá mặn không biết bao nhiêu thế kỷ, rốt cuộc ổ cá và đàn cá sắt thép lại tìm về được ý nghĩa tồn tại của bản thân rồi ư?
“Lúc này hẳn là nên tặng một like cho chúng nhỉ?”
Tống Thư Hàng nói nhỏ.
Nhưng nhìn mặt trời nhỏ trên không trung, Tống Thư Hàng lại im lặng.
Sau đó... quả nhiên giống như hắn tưởng tượng.
Khó khăn lắm ổ cá và đàn cá sắt thép mới thoát khỏi trạng thái cá mặn khôi phục lại bình thường, thế nhưng sau đó lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn.
Thế giới mà bọn chúng đang ở bị hủy diệt.
Trên hình chỗ đàn cá sắt thép và ổ cá ở đã rơi vào bóng tối, khắp nơi chỉ toàn là những vụ nổ và khe nứt không gian.
Tuy những hình ảnh hiển thị trong mặt trời nhỏ chỉ là một góc nhỏ về thảm họa ‘ngày tận thế’ đó, nhưng bấy nhiêu cũng đã đủ khiến người ta phải chấn động.
Cứ thế, một con cá mặn khó khăn lắm mới trở mình được, còn chưa kịp tỏa sáng đã phải bỏ mình trong ngày tận thế.
Bi kịch.
...
Trong mặt trời nhỏ vẫn đang phát hình, nhưng nguyên cả một đoạn dài chỉ toàn là màu đen.
Trong thảm họa thế giới bị hủy diệt kia, ổ cá và đàn cá sắt thép đều gặp nguy cơ, không cách nào thăm dò được rốt cuộc xung quanh đã xảy ra chuyện gì.
“Tiếp theo chắc là chúng đột nhiên xuất hiện xung quanh thế giới hắc long, đồng thời khiến cho lưới rồng của thế giới hắc long chú ý đến.”
Tống Thư Hàng suy đoán.
Thời điểm mà lưới rồng của thế giới hắc long đưa ra nhiệm vụ điều tra nhóm ‘ổ cá, đàn cá sắt thép’ này hẳn là chừng từ mấy ngày trước đến mười mấy ngày trước.
Trong lúc hắn đang suy đoán, màn hình trong mặt trời nhỏ lại sáng lên.
Đàn cá sắt thép và ổ cá lẳng lặng lờ lưng trong một không gian thuần trắng nhưng chúng không tìm được năng lượng có thể sử dụng.
Trong không gian thuần trắng này chỉ có chúng, ngoài ra không còn bất kỳ thứ gì khác.
Không có tài liệu, không có năng lượng.
Ổ cá và đàn cá sắt thép chỉ có thể duy trì ở trạng thái tiêu hao mức thấp nhất. Chỉ có một ít quái ngư sắt thép lượn lờ trong không gian thuần trắng tìm manh mối.
Không biết qua bao lâu, có một bóng người xuất hiện bên cạnh đàn cá sắt thép và ổ cá.
Người kia có một mái tóc dài đến eo rất mượt, dáng người cao gầy, da thịt trắng như tuyết. Điều làm người khác chú ý nhất chính là đôi chân dài miên man của cô, nhìn rồi trong thời gian ngắn sẽ không thể nào quên được đôi chân này.
Tống Thư Hàng:
“...”
Hắn dụi mắt nhìn kỹ.
Chờ chút, ta không nhìn lầm đấy chứ?
Trong màn hình, thiếu nữ chân dài tóc đen xoay người lại, lộ ra nửa mặt bên.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trẻ trung xinh đẹp.
“Vũ Nhu Tử!!!”
Tống Thư Hàng suýt bị sắc nước bọt.
Đúng vậy, thiếu nữ đột nhiên xuất hiện bên cạnh đàn cá sắt thép và ổ cá chính là Vũ Nhu Tử.
Thật ra lúc Tống Thư Hàng thấy cặp cặp chân dài kia cũng đã mơ hồ đoán ra được rồi... Chẳng qua trong lòng hắn vẫn không dám tin Vũ Nhu Tử sẽ tham dự vào chuyện này.
Tại sao Vũ Nhu Tử lại xuất hiện trong không gian thuần trắng ngay bên cạnh ổ cá chứ?
Tống Thư Hàng trợn tròn mắt xem thật kỹ.
Không sai, thật sự là Vũ Nhu Tử.
“Chẳng lẽ... Vũ Nhu Tử chính là công chúa của Tinh quốc chuyển thế?”
Trong đầu Tống Thư Hàng chợt hiện lên một ý nghĩ như vậy.
Hay thật ra người này không phải Vũ Nhu Tử, mà là một vị trưởng bối xa xưa nào đó của Vũ Nhu Tử?
Không đúng, những suy đoán này đều không có cơ sở.
“Tìm được rồi.”
Trên màn hình, Vũ Nhu Tử nói nhỏ. Tiếng của cô xuyên qua hóa thân bọc thép, truyền vào trong đầu Tống Thư Hàng.
Đúng là giọng của Vũ Nhu Tử, Tống Thư Hàng tuyệt đối không nghe lầm.
Trên màn hình, vẻ mặt của Vũ Nhu Tử rất bình tĩnh, cô đạp hư không bước từng bước đến gần ổ cá.
Đám quái ngư sắt thép bất động kia đột nhiên động, chúng tức tốc lao về phía Vũ Nhu Tử, muốn ngăn cản cô đến gần ổ cá.
Nhưng thân thể của Vũ Nhu Tử cứ như ở trạng thái hư vô, đám quái ngư sắt thép không ngừng xuyên qua thân thể cô nhưng cuối cùng vẫn không thể tiếp xúc với cô.
Tống Thư Hàng:
“Đây cũng không phải Vũ Nhu Tử mà ta biết.”
Trên màn hình, Vũ Nhu Tử đi đến phía trước ổ cá sau đó đặt tay lên trên ổ cá:
“Ha ha, từ hôm nay trở đi, ngươi là của ta!”
Linh lực khổng lồ trong người cô tuôn ra như thủy triều, tràn về phía ổ cá, đây là định cưỡng chế luyện hóa ổ cá, biến nó thành pháp khí của cô.
Ổ cá im lặng tiếp nhận linh lực của Vũ Nhu Tử.
Nó không hề có sức mạnh để phản kháng.
Thế nhưng... theo linh lực của Vũ Nhu Tử không ngừng rót vào, hạch tâm của ổ cá đột nhiên sáng lên.
Ổ cá hấp thu toàn bộ năng lượng do Vũ Nhu Tử truyền vào, sau đó bộc phát ra.
“Tinh quốc vạn tuế!”
Trong ổ truyền ra một giọng nói dịu dàng.
Những lời này Tống Thư Hàng có thể nghe hiểu, bởi vì trước khi hóa thân bọc thép bị lừa, trong ổ cá cũng phát ra giọng nói tương tự.
Sau đó ổ cá bắt đầu nổ tung.
“Kỳ lạ, rốt cuộc là sai ở chỗ nào?”
Vũ Nhu Tử nhảy lùi về sau.
Ổ cá tập hợp toàn bộ sức mạnh, tất cả quái ngư sắt thép lao về phía Vũ Nhu Tử, bao vây xung quanh cô rồi điên cuồng tự bạo.
Câu nói ‘Tinh quốc vạn tuế’ không ngừng vang vọng trong không gian thuần trắng.
“Phiền quá.”
Tiếng của Vũ Nhu Tử vang lên.
Trên màn hình, cô vỗ tay một cái thật mạnh.
Bốp!
Ngay sau đó... không gian thuần trắng nứt ra.
Ổ cá, quái ngư sắt thép đang nổ tung đều bị ném ra khỏi không gian thuần trắng.
Màn hình trên mặt trời nhỏ lại rơi vào bóng tối.
Sau đó đoạn phim chiếu trên mặt trời nhỏ kết thúc.
Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương.
Nói vậy ổ cá và quái ngư sắt thép xuất hiện gần thế giới hắc long chính là ổ cá và quái ngư sắt thép bị ném ra khỏi không gian thuần trắng?
Vậy thì Vũ Nhu Tử trong hình là sao đây?
Xé vỡ không gian thuần trắng, là sức mạnh không gian ư?
Hay là Vũ Nhu Tử cũng lấy được một không gian tương tự như thế giới hạch tâm của hắn?
“Đúng rồi... kết nối với mạng công đức.”
Tống Thư Hàng lấy điện thoại di động ra.
Chuyện này cứ hỏi thẳng Vũ Nhu Tử chẳng phải sẽ biết sao?
Ngay lúc Tống Thư Hàng chuẩn bị thông qua tiểu kim đan để tiến vào mạng công đức lần nữa, bên cạnh mặt trời nhỏ trên không trung bỗng xuất hiện một đường hầm không gian.
Một chiếc chân dài bước ra từ trong đường hầm không gian.
Là chân của Vũ Nhu Tử, tuyệt đối không thể sai được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận