Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1085: Muốn Tiền Thì Không Có, Muốn Mạng Thì Có Một Cái!

Chương 1085: Muốn Tiền Thì Không Có, Muốn Mạng Thì Có Một Cái!
Nó chỉ là một tờ tiền giấy thông dụng trong thiên đình viễn cổ mà thôi, cũng không phải tà vật Cửu U, vì sao ý thức lại xuất hiện ở thế giới ma kiếp chứ? Vân Tước Tử đã làm gì nó thế này?
Ngân Phiếu nhớ vừa rồi bản thân còn đang ở trong động phủ nhỏ của mình vui vẻ đếm linh thạch, đây là chuyện nó thích làm nhất. Nhưng đột nhiên, nó cảm thấy chân mình hơi ngứa, chân của nó cụ thể là chỉ vị trí phần dưới cùng của ngân phiếu.
Sau đó, nó khom lưng nhìn xuống nơi ‘chân’ của mình.
Chỉ nhìn một cái như vậy, nó đột nhiên phát hiện ý thức của mình trở nên hoảng hốt. Tiếp đó, khuôn mặt Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử đã xuất hiện trước mắt nó. Hơn nữa, Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử còn mời nó cùng nhau độ kiếp.
Đùa cái khỉ gì thế!
Thứ như thiên kiếp có thể cùng nhau độ sao?
Người tụ lại cùng độ kiếp đều là lũ đần có biết không?
Nó thân là một tấm ngân phiếu còn sống sót từ thời thiên đình viễn cổ, nhờ vào vận may run rủi mà mở ra linh trí, tu hành không dễ, nó còn chưa sống đủ đâu, sẽ không phát điên chung với Vân Tước Tử.
Vì vậy, đại gia Ngân Phiếu dùng lời lẽ đanh thép cự tuyệt đề nghị của Vân Tước Tử.
“Ta từ chối! Ta sẽ không độ kiếp cùng cô đâu, dẹp cái ý nghĩ đó đi. Ngoài ra, Vân Tước Tử rốt cuộc cô đã làm gì ta rồi? Vì sao một bộ phận thân thể của ta lại ở trong tay cô?”
Ngân Phiếu cắn răng nói.
“Không không không, cho tới bây giờ thiếp thân chưa từng làm chuyện gì với ngươi cả.”
Vân Tước Tử mỉm cười nói:
“Ngươi và thiếp có quan hệ hợp tác, quan hệ giữa chúng ta là bình đẳng, tình hữu nghị giữa chúng ta mãi trường tồn. Thiếp sẽ không làm ra loại chuyện đoạn tuyệt quan hệ hợp tác giữa chúng ta.”
“Vậy tại sao một bộ phận thân thể của ta lại ở trong tay cô?”
Ngân Phiếu nghiến răng nghiến lợi nói.
“Là bản thân ngươi xé ra, nói muốn làm quà tặng thiếp thân.”
Vân Tước Tử nói.
“Nói nhảm! sao mà thế được?”
Ngân Phiếu tức giận nói:
“Cô thấy có ai tặng quà mà đi chém một phần thân thể của mình xuống làm quà tặng chưa?”
“Ngươi đó.”
Vân Tước Tử nói.
“Đừng đùa nữa, Vân Tước Tử, nếu hôm nay cô không giải thích rõ ràng, quan hệ hợp tác giữa chúng ta sẽ lập tức chấm dứt.”
Ngân Phiếu bực tức nói.
“Những lời thiếp thân nói đều là thật. Nếu như có lời giả dối, thiên lôi đánh xuống… À không đúng, giờ thiếp thân đang độ kiếp, kiếp lôi đang bổ xuống điên cuồng cơ mà.”
Vân Tước Tử mỉm cười, sau đó giải thích một cách chậm rãi:
“Chuyện là như vầy, ta nhớ đó là một buổi tối bình thường. Hình như Ngân Phiếu đạo hữu ngươi uống rượu say, còn đánh một trận với vị đại yêu nào đó, ngay cả thân thể cũng bị đánh cho vỡ ra. Sau đó, đạo hữu ngươi mang theo thân thể hư hại của mình ngự kiếm đến động phủ của thiếp thân, xin thiếp thân ra tay tu bổ lại thân thể cho ngươi. Thiếp thân nể mặt quan hệ hợp tác nhiều năm giữa chúng ta nên mới sử dụng tài liệu quý báu chữa trị thân thể cho ngươi. Chờ sau khi thiếp thân chữa trị xong thân thể đạo hữu, lại thuận tay đưa cho đạo hữu một tấm hóa đơn, bởi vì tài liệu chữa trị rất quý, số tiền phí tài liệu này thiếp thân không thể cho không được.”
Không có vấn đề, Vân Tước Tử giải thích có lý lẽ có căn cứ.
“Thiếu nợ trả tiền là đạo lý hiển nhiên. Nhưng chuyện đó có liên quan gì đến việc bộ phận thân thể của ta ở trong tay cô chứ?”
Ngân Phiếu trợn mắt nói, không phải Vân Tước Tử bảo nó lấy thân gán nợ đó chứ?
“Trước tiên nghe thiếp thân nói xong đã.”
Vân Tước Tử vừa hứng lấy sự đánh phá của ma kiếp vừa tiếp tục nói:
“Lúc ấy khi đạo hữu nhận được hóa đơn của thiếp thân thì đột nhiên la làng lên [muốn tiền thì không có, muốn mạng thì có một cái] rồi lăn lộn dưới đất đại náo um sùm. Thiếp thân thấy đạo hữu vẫn còn trong trạng thái say rượu, vậy nên chuẩn bị để đạo hữu nghỉ ngơi cho tốt rồi chờ sau khi đạo hữu tỉnh táo lại sẽ tính toán khoản tiền này với ngươi. Có điều, khiến thiếp thân không ngờ tới chính là… đạo hữu lăn qua lăn lại rồi đột nhiên khom lưng, xé xuống một mảnh lớn trên thân thể mình đưa cho thiếp thân. Đạo hữu còn nói, thân thể của ngươi chính là ngân phiếu, đã như vậy, bèn dùng thân thể ngươi gán nợ đi! Lúc ấy đạo hữu nói với giọng điệu cây ngay không sợ chết đứng. Hơn nữa đạo hữu còn chính miệng nói cho thiếp thân biết, rằng trong mảnh thân thể này ẩn chứa ý chí của đạo hữu, chỉ cần thiếp thân thi pháp một chút là có thể dẫn dắt ý chí của ngươi đến.”
Ngân Phiếu:
“...”
“Vốn thiếp thân không muốn nhận lấy bộ phận thân thể của đạo hữu, nhưng đạo hữu trong trạng thái say rượu lại ngang ngược không nói lý lẽ, kiên quyết bắt thiếp thân nhận lấy bộ phận thân thể này, còn nói nếu không nhận chính là khinh thường ngươi, từ nay về sau sẽ cự tuyệt tiếp tục hợp tác. Thiếp thân chỉ đành phải nhận lấy bộ phận thân thể của đạo hữu. Ngoài ra phải nhắc nhở đạo hữu, cuối cùng, thiếp thân lại sử dụng tài liệu quý giá bổ sung vào phần thân thể mà đạo hữu xé bỏ. Lại nói tiếp, số tiền phí thứ hai, đạo hữu còn chưa thanh toán cho thiếp thân đấy.”
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử nói với vẻ bình tĩnh.
Ngân Phiếu:
“...”
Dường như nó đã nhớ ra rồi, quả thực có một lần nó uống khá nhiều, đó là lúc họp thành đội với người khác đi thăm dò một di tích rồi lấy được một đống tiên nhưỡng chân chính từ bên trong. Sau đó, nó bất cẩn nên uống hơi nhiều thì phải?
Thậm chí nó không nhớ rõ mình uống rượu như thế nào? Là ngâm cả tấm phiếu trong tiên nhưỡng? Hay là dùng biện pháp gì đó hấp thu tiên nhưỡng?
Dù sao nó say, trong lúc mơ hồ còn nhớ mình tìm một đại yêu đánh một trận. Khi tỉnh lại thì phát hiện chẳng biết tại sao mình lại xuất hiện trong động phủ của Vân Tước Tử.
“Cho nên, kỳ thực sau hôm đó, ‘chân’ của ta… ý ta là phần dưới thân phiếu của ta là do Vân Tước Tử cô tu bổ ư?”
Ngân Phiếu hỏi.
“Đúng vậy.”
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử nói:
“Tay nghề của thiếp thân vẫn rất tốt, ta đoán đến nay đạo hữu cũng không phát hiện bộ phận thân thể của mình đã thay đổi rồi nhỉ.”
Ngân Phiếu đại gia chỉ cảm thấy không lưu luyến gì ở cõi đời này nữa.
Được rồi, một bộ phận thân thể của nó nằm trong tay Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử đã thành sự thật, hơn nữa ý chí của nó bị dẫn dắt đến mảnh nhỏ thân thể này cũng là sự thật, không cách nào thay đổi.
“Nói đi, muốn thế nào mới bằng lòng trả bộ phận thân thể này lại cho ta?”
Ngân Phiếu trầm giọng nói.
“Cùng thiếp thân độ kiếp thì sao? Ngươi xem, thiên kiếp hiện tại của thiếp thân quả thực là cực kỳ yếu luôn ấy, không thú vị gì hết.”
Vân Tước Tử lập tức nói.
“Ngại uy lực thiên kiếp yếu ư? Cô đang muốn tìm chết phải không!”
Ngân Phiếu tức giận nói.
“Thật là, đây đâu phải lần đầu tiên ngươi và thiếp thân hợp tác.”
Vân Tước Tử nở nụ cười, lông mi màu xanh lam nháy một cái, vô cùng quyến rũ:
“Lúc nào thiếp thân không tìm đường chết chứ?”
Ngân Phiếu:
“...”
“Cân nhắc chút nhé? Chỉ cần ngươi giúp thiếp thân một tay, chờ trở về hiện thế, thiếp thân cam đoan trả lại hết tất cả bộ phận thân thể này của đạo hữu, rất có lời nha! Thiếp thân nhớ thực lực của đạo hữu kỳ thực đã đến bình cảnh tấn cấp từ lâu rồi nhỉ. Chỉ cần một ý niệm là có thể dẫn tới thiên kiếp. Vì vậy, không bằng đạo hữu thừa dịp hiện tại sử dụng một bộ phận thân thể này để dẫn thiên kiếp xuống thế giới ma kiếp, cùng thiếp thân độ kiếp đi.”
Vân Tước Tử khích lệ.
Ngân Phiếu:
“Lỡ như thiên kiếp giáng xuống rồi trực tiếp hủy diệt bộ phận thân thể này của ta, chẳng phải ta lỗ lớn sao?”
“Yên tâm, ngươi phải tin tưởng thực lực của thiếp thân.”
Vân Tước Tử nói.
Ngân Phiếu:
“Dáng vẻ này của cô sao có thể khiến ta tin tưởng cô chứ? Vì vậy, ta từ chối.”
Dáng vẻ bây giờ của Vân Tước Tử cực kỳ thảm, mình đầy thương tích, trên người thỉnh thoảng còn có hồ quang điện từ kiếp lôi nổ tung.
“Ài… Ngân Phiếu đạo hữu, có vài lời kỳ thực thiếp thân không muốn nói trắng ra. Bởi vì nói trắng ra rồi thì sẽ không còn thú vị nữa. Nhưng hôm nay, thiếp thân vẫn nên giải thích rõ với ngươi vậy.”
Vân Tước Tử chậm rãi nói:
“Đạo hữu, bây giờ bộ phận thân thể này của ngươi đang ở trong tay thiếp thân. Dù ngươi không dẫn thiên kiếp xuống, tăng cường uy lực thiên kiếp của thiếp thân. Nhưng thiếp thân chỉ cần tiện tay ném bộ phận thân thể này của ngươi qua bên cạnh, ma kiếp trên bầu trời bổ xuống sẽ trực tiếp đánh cho bộ phận thân thể này của đạo hữu thành tro luôn.”
Ngân Phiếu:
“...”
“Nói cách khác, đối với đạo hữu mà nói, bộ phận thân thể này của đạo hữu bị hủy diệt là ‘kết quả xấu nhất’. Thế nhưng, nếu như đạo hữu bằng lòng giúp thiếp thân một tay, vậy thiếp thân sẽ cố gắng bảo vệ bộ phận thân thể này của đạo hữu. Trước tiên không nói việc đến lúc đó thiếp thân có thể thành công bảo vệ tốt cho đạo hữu hay không, nhưng ít ra thân thể đạo hữu còn có ‘khả năng sống sót’. Vì vậy, đây là cục diện ‘tìm đường sống trong chỗ chết’. Đạo hữu, bây giờ ngươi còn lý do cự tuyệt hay không?”
Vân Tước Tử cười ngọt lịm.
Ngân Phiếu:
“Đậu móa!”
“Quyết định đi, đạo hữu.”
Vân Tước Tử nói:
“Nhắc nhở đạo hữu, trận pháp phòng ngự trong tay thiếp thân không kiên trì được quá lâu, tối đa mười giây nữa, trận pháp phòng ngự sẽ bị vỡ. Bộ phận thân thể này của đạo hữu sẽ lộ ra dưới kiếp lôi.”
“Ta giúp!”
Ngân Phiếu khổ sở nói:
“Nhưng ta có một điều kiện, một khi ta giúp cô dẫn thiên kiếp xuống, cô nhất định phải giải trừ việc lôi kéo ý thức của ta trước tiên, để ý thức của ta trở về bản thể.”
Bộ phận thân thể này của nó cùng điên với Vân Tước Tử thì thôi đi, nhưng ý thức của nó không muốn cùng độ ma kiếp chung đâu.
“Đạo hữu quả nhiên sảng khoái, thiếp thân đáp ứng điều kiện của ngươi.”
Vân Tước Tử nói:
“Ngươi sử dụng bộ phận thân thể này dẫn thiên kiếp xuống, tăng cường uy lực ma kiếp đi. Mặc kệ có thành công hay không, thiếp thân còn sống trở về thì nhất định sẽ trả lại bộ phận thân thể này cho đạo hữu.”
Ngân Phiếu hít sâu một hơi, bắt đầu vận chuyển linh lực tồn trữ trong bộ phận thân thể này…
Có thể dẫn thiên kiếp xuống trong thế giới ma kiếp hay không ư?
Ngân Phiếu và Vân Tước Tử cũng không biết nếu làm vậy sẽ xảy ra biến hóa như thế nào, chẳng qua nếu như không có hiệu quả, chỉ cần Ngân Phiếu lợi dụng bộ phận thân thể này để quấy nhiễu ma kiếp, dựa theo quy tắc, ma kiếp cũng sẽ đạt được sự tăng cường nhất định.


Mà lúc này, quả cầu kim loại thể lỏng vẫn duy trì sự chú ý trong toàn bộ quá trình.
[Thế mà lại nghĩ đến chuyện lợi dụng thiên kiếp của yêu sủng để tăng cường uy lực ma kiếp của bản thân. Bà cô này muốn tìm chết đến vậy ư?]
[Nhưng có ta trấn áp ở bên cạnh, uy lực ma kiếp sẽ không tăng lên quá nhiều.] Quả cầu kim loại thể lỏng thầm nghĩ trong lòng. Nó phải bảo đảm Vân Tước Tử độ kiếp thuận lợi, tuyệt đối sẽ không để uy lực ma kiếp tăng lên lung tung.
Sự tồn tại của Ngân Phiếu bị quả cầu kim loại thể lỏng cho là yêu sủng của Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử.


Sau khi Ngân Phiếu phóng ra linh lực, nó bị ma kiếp xác định là kẻ quấy nhiễu thiên kiếp.
Trong hư không, uy lực ma kiếp chủ động tăng lên một chút.
“Có hiệu quả, có điều… còn chưa đủ.” Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử thầm nghĩ.
Ầm ~~
Lại có một đợt lôi kiếp giáng xuống từ hư không.
Toàn thân luồng lôi kiếp kia hiện ra màu tím đen, nhưng bên trong nó lại ẩn chứa lôi điện màu tím vàng, tựa như mạch máu, hiển nhiên là đã xảy ra biến dị.
Kiếp lôi biến dị tựa như kiếm chém thẳng lên người Vân Tước Tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận