Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2936: Mùa Đông Năm Ấy, Đóa Pháo Hoa Rực Rỡ Khó Quên Nhất

Chương 2936: Mùa Đông Năm Ấy, Đóa Pháo Hoa Rực Rỡ Khó Quên Nhất
“Chuẩn bị pháo hoa chưa?” [Cẩu đầu lâu lâu chủ] Phá Dương Kích Quách Đại hỏi.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ trả lời: “Hiện nay ăn tết không cho bắn pháo hoa, nói là ô nhiễm môi trường.”
“Nhưng chúng ta bắn trong thế giới hạch tâm của Thư Hàng mà? Chắc không sao đâu.” Diệt Phượng Công Tử lười biếng nói.
Hoàng Sơn Tôn Giả: “Là lỗi của ta, lâu rồi không ăn tết giống người bình thường, quên mua pháo hoa về. Bây giờ đi mua còn kịp, ai đi một chuyến?”
“Ta đi cho, ta đi một lát sẽ về.” Một giọng nói trả lời.
Hoàng Sơn Tôn Giả: “Được, có đạo hữu đi mua là được.”
Sau đó... chừng hai phút sau.
Diệt Phượng Công Tử đột nhiên hỏi: “Này, pháo hoa đâu? Ăn tết mà không có pháo hoa thì mất một phần vui rồi còn gì?”
Hoàng Sơn Tôn Giả: “Ặc, ta nhớ là có người đi mua rồi.”
“Nếu không kịp, vậy lát nữa ta sẽ bắt chước tiếng pháo nổ, bảo đảm giống y hệt tiếng pháo thật.” Tạo Hóa Pháp Vương xung phong nhận việc: “Chỉ là nếu ta bắt chước tiếng pháo hoa thì không thể hát.”
“Vậy... cũng được.” Hoàng Sơn tiền bối nghĩ nếu Pháp Vương không hát, chỉ phô bày kỹ xảo bắt chước âm thanh bằng giọng nói hẳn là không thành vấn đề. Hơn nữa trên người Tống Thư Hàng còn có Tạo Hóa Tiên Tử Nho gia.
Hình như âm thanh tự nhiên của Tạo Hóa Tiên Tử có thể trung hòa tiếng hát của Tạo Hóa Pháp Vương, vậy nên nếu có chuyện gì bất ngờ xảy ra cũng có thể cấp cứu.
“Câu đôi đều viết xong rồi, mau dán lên!” Hằng Hỏa Chân Quân múa bút phóng khoáng, hài lòng gật đầu. Lần này hắn phát huy tài nghệ vượt mức bình thường, mỗi chữ trên câu đối đều đẹp giống như muốn sống dậy.
Tàng Thiên Câu Chu Ly lập tức cầm lấy đống câu đối dán lên cửa nhà của đại lão Bá Tống, sau đó lại dán lên mấy tòa kiến trúc ven hồ trong thế giới hạch tâm.
Bia đá đạo hữu giải thích: “Mấy câu đối do Hằng Hỏa tiền bối viết có tác dụng trấn trạch, chính khí che chở, tà khí bất xâm.”
“Đáng giá rất nhiều linh thạch.” Xích Tiêu kiếm tiền bối cười bổ sung thêm một câu.
Tống Thư Hàng nghe vậy, trong đầu chợt nảy ra một ý. Chờ ăn tết xong, hắn sẽ thu lại tất cả câu đối!
Đông Phương Tĩnh Tuyết tiên tử ở bên cạnh hỏi: “Hoàng Sơn tiền bối, đã chuẩn bị tiết mục múa rồng múa lân chưa? Ăn tết không thể thiếu tiết mục này được.”
“Ta chuẩn bị ổn thỏa hết rồi. Đậu Đậu!” Hoàng Sơn tiền bối hô to.
Đậu Đậu: “Chuyện gì?”
“Biến ra nguyên hình.” Hoàng Sơn tiền bối đáp.
“À.” Đậu Đậu nghe lời hiện ra nguyên hình của bản thân.
“Định~” Hoàng Sơn tiền bối chỉ tay về phía Đậu Đậu thi triển thuật định thân.
Đậu Đậu: “???”
“Xong, có con lân để múa lân rồi đây. Tiểu Quả Quả, Thi, Chúc cùng với tiểu Âm Trúc, mấy đứa phụ trách múa Đậu Đậu.” Hoàng Sơn tiền bối nghiêm túc nói.
Trong số hình thái khuyển yêu của Đậu Đậu có một hình thái hoàn chỉnh rất giống con lân dùng để múa lân trong dịp tết ở Hoa Hạ.
Tống Thư Hàng: “...”
“Vậy còn rồng đâu?” Bắc Hà Tán Nhân hỏi.
Giao Bá Chân Quân lặng lẽ lấy điện thoại di động ra rồi vào nhóm Cửu Châu số 1, trong đầu suy nghĩ bản thân có nên nhân cơ hội thoát khỏi nhóm xàm xí này hay không.
Bởi vì trong số các vị đạo hữu có mặt ở đây, hình như chỉ có hắn là thần giao, là loài có quan hệ với rồng. Đậu Đậu đã biến thành đạo cụ để múa lân, không chừng đạo cụ để múa rồng chính là hắn.
Thoát nhóm để giữ bình an thôi!
“Giao Bá đạo hữu đừng sợ, ngày hôm qua ta đã chuẩn bị xong đạo cụ dùng cho tiết mục múa rồng múa lân rồi... Hôm qua ta đã liên hệ với đội múa lân sư rồng.” Nói xong, Hoàng Sơn tiền bối vỗ tay nhẹ.
Một đội ngũ hổ, sư tử rất quen mắt ra sân, chính là đội ngũ rước dâu chân long chân sư từng xuất hiện trong hôn lễ của Đậu Đậu trước kia.
Lúc đầu đội múa lân sư rồng này vì đánh bài thua nên bị buộc trở thành đạo cụ múa lân sư rồng, bị buộc phải nhảy múa.
Nhưng cũng từ lần đó, bọn họ lại trở nên nổi tiếng.
Gần đây tu chân giới có tổ chức lễ lớn long trọng hay hôn lễ gì đều sẽ trả giá cao mời bọn họ đến.
Trong cái rủi có cái may, nhờ vậy mà bọn họ còn kiếm không ít linh thạch, bây giờ đã thành đội lân sư rồng chuyên nghiệp.
Hoàng Sơn tiền bối cũng phải ra giá cao mới mời được bọn họ đến.
“Nếu đã có đội lân sư rồng, sao còn muốn mang ta theo nữa?” Đậu Đậu kêu lên.
Hoàng Sơn tiền bối mỉm cười: “Đây cũng là lời chúc của ta dành cho Đậu Đậu ngươi. Qua tết nay ngươi phải rời khỏi Hoàng Sơn phủ, đến động phủ của chính ngươi. Ta dùng tiết mục múa lân múa rồng này để khai quang cho ngươi.”
Đậu Đậu: “...”
Phải chăng gần đây Hoàng Sơn đại ngốc ngừng uống thuốc, đây chính là di chứng sau khi ngừng thuốc?
Đội lân sư rồng vừa vào sân đã bắt đầu khua chiêng gõ trống một cách thành thạo, khuấy động bầu không khí.
Bốn đứa nhóc tóm lấy Đậu Đậu chạy ùa vào nhảy múa theo đội lân sư rồng, tiếng cười vui vẻ vang lên không ngừng.
Chỉ trong chốc lát bầu không khí đã được làm nóng đến đỉnh điểm.
“19!” Đúng lúc này, Vũ Nhu Tử cất cao giọng hô to.
Cô giơ tay phải lên, làm động tác cởi áo khoác vứt lên một cách rất ngầu, để lộ ra chiếc sườn xám màu đỏ được cắt may vừa người ở bên trong.
Dáng người của Vũ Nhu Tử rất đẹp, hai chân lại thon dài, vốn rất thích hợp mặc sườn xám, chỉ là bình thường cô thích mặc quần áo kiểu tươi trẻ xinh đẹp hơn.
Lúc này cô mặc sườn xám màu đỏ khiến các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 đều ngỡ ngàng, giống như nhìn thấy em gái nhà bên vốn theo phong cách đáng yêu lại đột nhiên đổi sang phong cách cao quý quyến rũ, cảm giác tương phản cực kỳ sâu sắc.
Cùng lúc đó có một chiếc đồng hồ cực to xuất hiện sau lưng Vũ Nhu Tử, kim giây chuyển động phát ra tiếng tích tắc.
“18!” Bạch tiền bối phối hợp với Vũ Nhu Tử hô to.
Tất cả thành viên có mặt ở đây bất giác nhìn về phía Bạch tiền bối. Vũ Nhu Tử đã thay sườn xám, vậy còn Bạch tiền bối thì sao?
Bạch tiền bối cũng giơ tay cởi áo khoác ném đi rất nhẹ nhàng, để lộ ra bộ lễ phục cổ trang màu đỏ ở bên trong, mái tóc đen không gió tự bay.
Mái tóc dài của Vũ Nhu Tử ở bên cạnh tung bay theo động tác của cô.
Dù đứng bên cạnh Bạch tiền bối nhưng khí chất của cô không hề bị áp chế, ngược lại còn kết hợp với khí chất đặc biệt của Bạch tiền bối.
Hiển nhiên là Bạch tiền bối và Vũ Nhu Tử đã cố ý tập luyện trước.
Trong lòng Linh Điệp Thánh Quân chợt dâng lên cảm xúc “nhà mình có con gái đã trưởng thành”.
Bất giác con gái đã thật sự trưởng thành rồi.
Đứa nhỏ này có khuôn mặt giống mẹ, lại thừa kế thân hình thon dài của hắn, có thể nói là hưởng toàn gen trội.
“17!” Một số thành viên trong nhóm cũng bắt đầu đồng thanh hô lên theo chuyển động của kim giây trên đồng hồ lớn giống Vũ Nhu Tử và Bạch tiền bối.
Ngay cả mẹ Tống và ba Tống cũng hòa mình vào bầu không khí này.
Nói thật, những năm gần đây, mặc dù tết năm nào cũng rất vui nhưng cứ thấy cảm giác vui vẻ này hơi khác với tưởng tượng.
Vào dịp tết mỗi năm, đại não lại nói với từng tế bào trên cơ thể: Sắp qua năm mới rồi, vui lên nào.
Nhưng sâu trong lòng cứ cảm thấy hình như thiếu thứ gì đó, không tìm được cảm giác vui vẻ đơn thuần vào mỗi dịp tết của những năm trước.
Nhưng lúc này đang xen lẫn trong nhóm Cửu Châu số 1, ba Tống và mẹ Tống dường như trở lại khi còn bé, bầu không khí ăn tết vui vẻ này giản dị mà lại hạnh phúc.
“10!” Khi đếm đến mười, tất cả thành viên có mặt ở đây đều hét lên thật to,
dường như muốn thông qua tiếng hét này để giải tỏa tất cả những gì chất chứa trong lòng.
“9!”
“...”
“3, ...”
“1!” Tất cả thành viên trong thế giới hạch tâm đồng thanh hô lên giây cuối cùng.
Bạch tiền bối và Vũ Nhu Tử giơ tay xé tờ lịch cuối cùng của cuốn lịch cũ.
Đến đây năm cũ đã kết thúc.
Một năm mới mở ra dưới đầu ngón tay của Bạch tiền bối và Vũ Nhu Tử.
Tiễn năm cũ đi, nghênh năm mới đến.
“Khụ.” Tạo Hóa Pháp Vương hắng giọng, chuẩn bị bắt chước tiếng pháo. Cuối cùng cũng đến lúc hắn trình diễn!
Đùng!
Nhưng đúng lúc này, tiếng bắn pháo hoa đinh tai nhức óc bỗng vang lên.
Tiếng động này như tiếng sấm xông thẳng lên trời, vang vọng từng hồi, khí thế hùng hồn!
Mà trước khi tiếng động này vang lên, có một chùm sáng màu đỏ bắn thẳng lên không trung, xuyên qua bầu trời trong thế giới hạch tâm.
Ngay cả mưa tuyết đang rơi cũng bị quét ra một khoảng không.
Sau khi bắn thẳng lên trời cao, chùm sáng lại nổ tung biến thành những hạt mưa màu đỏ rơi xuống.
Lúc rơi xuống, những hạt mưa năng lượng màu đỏ này không ngừng tiếp nhận sự tinh lọc của thế giới hạch tâm, trong nháy mắt đã được lọc thành năng lượng tinh khiết.
Tạo Hóa Pháp Vương: “???”
Ai cắt ngang màn biểu diễn của ta thế hả?
Là ai đoạt mất micro của ta?
“Thư Hàng!”
“Tống sư huynh!”
“Tống tiền bối!”
“A Tống!”
Bỗng chốc rất nhiều người kêu lên.
Mùa đông năm ấy, đóa pháo hoa rực rỡ khó quên nhất đã nổ tung trong thế giới hạch tâm.
Pháo hoa nhãn hiệu Bá Tống.
Đây là đóa pháo hoa xa xỉ nhất Chư Thiên Vạn Giới, có một không hai!
Một màn này nhất định phải ghi vào lịch sử những sự kiện lớn của nhóm Cửu Châu số 1.
Sự kiện lớn tên là “phát nổ đầu tiên trong năm mới của Bá Tống, lần chết đầu tiên trong năm 2020 âm lịch.”
Trong hư không, sau khi được tinh lọc những hạt mưa năng lượng đã biến thành màu hồng ngọc đẹp mắt, tỏa sáng lấp lánh, đẹp vô cùng.
Những hạt mưa năng lượng hồng ngọc này rơi lên người mọi thành viên, tưới nhuần tẩm bổ một cách lặng lẽ.
Mọi thành viên được mưa đỏ rơi trúng đều cảm thấy giống như ăn vào đan dược đại bổ, linh lực trong cơ thể lớn mạnh, cường độ tinh thần tăng cao!
Dù gì đây cũng là di sản của một vị “Kiếp Tiên trảm tam thi” khuếch tán ra sau khi vị này bạo thể.
Tất cả người, vật có mặt ở hiện trường cùng với linh thực trong thế giới hạch tâm đều được tẩm bổ.
Thậm chí trên mỗi mảnh vỡ Thiên Đình ở đằng xa đều có dấu ấn năng lượng mưa đỏ của Bá Tống!
Ngay cả cung điện Thiên Đế cũng được tẩm bổ, dường như bảo tọa Thiên Đế trong điện có phản ứng.
...
“Đây xem như là một món quà lớn à?” Cuồng Đao Tam Lãng ngẩng đầu lên nói.
Hoàng Sơn Tôn Giả: “...”
Hắn run rẩy đưa tay vào trong ngực lấy ra viên thuốc nhét vào trong miệng.
Trong đám đông, trên mặt mẹ Tống và ba Tống lộ ra vẻ nghi hoặc. Chỗ ngồi của bọn họ cách vị trí của con trai khá xa, bọn họ không biết chuyện gì đang xảy ra.
“Chuyện gì vậy?” Ba Tống hỏi. Tại sao mọi người lại đột nhiên gọi tên con trai nhà ông?
Tô Thị A Thất ở bên cạnh: “...”
Ta phải trả lời vấn đề này thế nào đây?
Chẳng lẽ ta lại nói thẳng với hai ông bà là con trai nhà ông bà lại nổ rồi à?
Ba Tống và mẹ Tống chỉ mới tiếp xúc với thế giới tu chân, e là không dễ tiếp nhận chuyện con trai mình nổ banh xác.
Lúc này vẫn là Bắc Hà Tán Nhân ở bên cạnh đáng tin, hắn duy trì vẻ mặt bình tĩnh rồi mỉm cười trả lời: “Không có gì, đừng sợ, chuyện này rất bình thường, đây là niềm vui bất ngờ do Thư Hàng tiểu hữu chuẩn bị cho mọi người vào dịp năm mới.”
Thấy vẻ mặt ung dung còn mang theo nụ cười của Bắc Hà Tán Nhân, ba Tống và mẹ Tống gật đầu yên tâm hẳn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận