Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1879: Bình minh tới, đêm đen lụi tàn

Chương 1879: Bình minh tới, đêm đen lụi tàn
Xúc tu này chính là chấp niệm của Bất Diệt Chi Chủ... Lúc tiếp xúc với nó, Tống Thư Hàng cứ ngỡ mình đã phòng thủ nghiêm ngặt, không chừa chút cơ hội nào cho nó. Nhưng đâu ngờ, thứ này đã chui vào trong hắn từ bao giờ, còn lớn đến độ đó nữa. Nhìn sơ sơ cũng phải năm sáu cân chứ chẳng ít!
Cái này còn đáng sợ hơn "ánh nhìn mang thai" nhiều.
Cái ánh nhìn mang thai của hắn chỉ làm bụng người ta phình lên, rồi tận hưởng cảm giác đau đớn khi sinh đẻ đong đầy tình thương của mẹ, nhưng không hề tạo ra sinh vật nào ở trong bụng người ta cả. Còn xúc tu này sau khi tiếp cận được kẻ địch thì sẽ gieo giống rồi bắt đầu lớn lên.
"Cái hình ảnh này cứ quen quen thế nào ấy." Bạch Hạc Chân Quân trong hình thái thiên về nữ tính tiến lại gần Tống Thư Hàng, nhìn cơ thể hắn và cái xúc tu đãng giãy dụa trong tay Bạch tiền bối phân thân.
À, nhớ ra rồi, nom giống mấy bức tranh minh họa của Đại La Giáo Vũ Nguyệt Chân Quân.
Vũ Nhu Tử da đen nhắc nhở, "Bạch tiền bối cẩn thận một chút. Nếu thứ này có thể ký sinh vào cơ thể của Tống tiền bối, không chừng cũng có thể nương theo cánh tay để ký sinh vào cơ thể ngài."
"Không cần lo, ta là phân thân." Bạch tiền bối vẫn giữ cái mặt lạnh tanh, tay thì quăng xúc tu theo đủ các hình dáng hoa lệ. Theo từng nhịp quăng của Bạch tiền bối, xúc tu càng lúc càng nở, càng lúc càng dài.
"Này, cái thứ này có ăn được không? Meow." Diệt Phượng Công Tử ngồi xổm trên lưng Đậu Đậu, hỏi.
Lúc này Đậu Đậu đang ở hình dạng chó Kinh Ba, chưa hóa thân thành đại yêu khuyển. Diệt Phượng công tử ngồi xổm trên người nó nom chẳng khác nào đang ngược đãi chú chó nhỏ.
Đậu Đậu: "Gâu~ Meo ngu."
Tống Thư Hàng: "..."
Hắn không hề nghĩ đến chuyện "ăn" cái thứ này, ám ảnh tâm lý đến thế rồi, lỡ ăn xong lại bị ký sinh trong dạ dày thì sao?
"Ăn thì chắc chắn không dám rồi." Tống Thư Hàng nói.
"Thế phải xử lý sao đây?" Bạch tiền bối phân thân nói với vẻ bình tĩnh, tay hắn đổi tư thế, bắt đầu làm kiểu lượn sóng. Sinh vật xúc tu đáng thương bị cuộn hình sóng như một cây roi, nó thét lên từng tiếng thê thiết.
Nó định ký sinh vào Bạch tiền bối phân thân, nhưng năng lực "ký sinh" của nó như bị cấm, không thể thi triển được.
"Hay là cứ phong ấn nó lại trước đã?" Tống Thư Hàng đáp.
Nếu giết thì hơi lãng phí - dẫu sao cũng là cái xúc tu lôi từ cơ thể hắn ra.
Hơn nữa, xúc tu này là chấp niệm của Bất Diệt Chi Chủ, mạnh hơn so với đầu ác quỷ do một tia ma niệm biến thành kianhiều .
Không biết đại lão cái gì cũng có thể bán có nhận thứ này không? Không biết chừng lại bán được giá cao ấy chứ.
"Phương pháp phong ấn bình thường không có hiệu quả với nó." Bạch tiền bối phân thân nói, "Ta cảm nhận được thứ này có sức mạnh không gian. Ta vẫn luôn quấy rối để nó không dùng sức mạnh không gian bỏ chạy được."
Phong ấn các sinh vật có sức mạnh không gian rất khó. Không cẩn thận chút thôi là chúng sẽ trốn được.
Trong lúc nói chuyện, Bạch tiền bối phân thân lại đổi tư thế. Lần này hai tay của hắn mỗi tay cầm một đầu xúc tu, lấy nó làm dây thừng, bắt đầu tạo đủ các tư thế nhảy dây.
Nhảy một chân, nhảy hai chân, vừa ngồi xổm vửa nhảy, nhảy xuôi, nhảy ngược, nhảy chéo tay,.. vui quên trời đất.
Tiếng thét của xúc tu vừa gọn vừa đanh, nghe như đang đếm số cho Bạch tiền bối vậy, cảm xúc dạt dào.
Trong lúc Bạch tiền bối nhảy dây, tóc dài tung bay, hình ảnh đẹp vô cùng.
"Nếu không còn cách nào khác thì giết đi." Tống Thư Hàng đanh giọng lại.
Theo như lời cha của rùa tai ương khổng lồ thì chấp niệm của Bất Diệt Chi Chủ là thứ vô cùng phiền toái, hệt như mè xửng, đã dính vào rồi là khó quăng đi lắm. Nếu không phong ấn được thì cứ giết cho an toàn.
"Phương pháp phong ấn bình thường không có hiệu quả, nhưng ta có cách." Bạch tiền bối phân thân nói.
Đoạn, hắn quẳng xúc tu lên không trung.
Sau khi bị quẳng lên, xúc tu không chạy mất mà quay ngoặt lại, vọt về phía Tống Thư Hàng - chấp niệm, đây chính là chấp niệm của nó đối với cơ thể Tống Thư Hàng!
"Con mẹ nó." Tống Thư Hàng vội dựng đại thuẫn lên.
"Đừng lo." Bạch tiền bối phân thân vỗ bép lại với nhau.
Ngay sau đó, xúc tu đang lao về phía Tống Thư Hàng như bị vỗ chết dí, nó bỗng mỏng tang như giấy.
Tờ giấy đó nhẹ nhàng chao liệng rồi rơi xuống.
Cảnh tượng này đúng là khiến người ta ngỡ ngàng.
"Chiêu này của Bạch tiền bối ngầu quá xá!" Bạch Hạc Chân Quân đứng cạnh khen ngợi.
Chiêu này đúng là ngầu kinh hoàng, vỗ nhẹ một cái thôi mà kẻ địch đã biến thành trang giấy, từ 3D tụt còn 2D.
Tống Thư Hàng hỏi, "Chiêu này của Bạch tiền tối có tên là gì?"
"Vẫn chưa nghĩ ra cái tên nào hay... Bản thể đã nghĩ ra chiêu này lúc độ thiên kiếp, cũng chỉ mới cho ta dùng gần đây. Dựa vào cách này, hắn gom được kha khá cửu phẩm thiên kiếp, đợi đi ra rồi sẽ cho ngươi một phần, xem có nấu thành món gì ngon không." Bạch tiền bối phân thân nói.
Tống Thư Hàng tưởng tượng cảnh thiên kiếp bị vỗ bốp bốp bốp thành giấy rồi rơi xuống... Ờ... cảnh tượng này rất có phong cách của Bạch tiền bối.
"Ta có thể học chiêu này của Bạch tiền bối không?" Bạch Hạc Chân Quân chớp mắt lia lịa - thực ra thì học chiêu thức cái gì đều là phù du, chủ yếu là kiếm cớ để được ở cạnh Bạch tiền bối.
"Đợi khi nào ngươi có sức mạnh không gian thì ta sẽ dạy." Bạch tiền bối phân thân đáp lại rất hào phóng.
Bạch Hạc Chân Quân: "..."
Tống Thư Hàng cũng thoáng tiếc nuối - giờ hắn đang thiếu các đòn tấn công, nhất là khi đánh với người khác, lúc nào cũng thấy lực bất tòng tâm.
Hắn đang nghĩ xem mình có thể học thêm vài kỹ năng để sau này chiến đấu không bị nghèo chiêu thức không.
Nào ngờ Bạch tiền bối nói rằng phải có "sức mạnh không gian" mới học được chiêu này, nên đành tạm bỏ lỡ nó vậy.
Bạch tiền bối phân thân đi tới cạnh trang giấy xúc tu, nhặt nó lên, vo vo một hồi, giấy thu nhỏ lại chỉ chừng một bàn tay.
Hắn kéo tay áo lên, rồi dán bốp tờ giấy vào tay mình, "Rồi, thế này là không lo nó dùng sức mạnh không gian để trốn mất. Lúc sử dụng với sinh vật sống, hiệu quả của chiêu này kém hơn ta tưởng. Nếu không gia cố thêm thì e rằng chẳng mấy chốc nó lại trốn được. Trước cứ để ta giữ xúc tu này."
"Không thành vấn đề, Bạch tiền bối." Tống Thư Hàng gật đầu lia lịa.
Bầu trời bắt đầu dần tỏa sáng.
Bình minh tới, đêm đen lụi tàn.
Một ngày mới dang tay ôm lấy nhân loại, kéo nhân loại khỏi ổ chân ấm áp, giục giã họ tới trường, đi làm...
Hôm nay, mọi người trong nhóm Cửu Châu số 1 đều an toàn sống sót.
Tống Thư Hàng bỏ mấy đầu ác quỷ bị tiếng hát của Tạo Hóa Pháp Vương hạ gục vào bình trữ vật của Thiên Nhân để tích trữ.
Mấy thứ này cũng giống tâm ma, có lẽ sẽ có tác dụng.
"Rốt cục tâm ma cũng thành hình." Bấy giờ, Bắc Hà Tán Nhân vẫn ngồi xổm ở bãi biển mới lên tiếng.
Sắc mặt hắn trắng bệch, có vẻ như cơ thể và tinh thần đều không được ổn.
Hay là tâm ma của hắn có vấn đề?
Bạn cần đăng nhập để bình luận