Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2264: Ta Sờ Tận Tay Nhé!

Chương 2264: Ta Sờ Tận Tay Nhé!
Sau khi kết thúc cuộc gọi với với Biệt Tuyết Tiên Cơ, Tống Thư Hàng lại rơi vào trạng thái trầm tư.
“Sao vậy sư phụ?” Sở Sở nghi hoặc hỏi.
“Ta đang hoài thai... không đúng, ta đang hoài nghi giá trị quan của Biệt Tuyết Tiên Cơ.” Tống Thư Hàng xoa cằm đáp.
Có lẽ mình có thể bán chít thông tin về Bạch tiền bối cho Biệt Tuyết Tiên Cơ, sau đó nhờ Biệt Tuyết Tiên Cơ chỉ điểm Sở Sở tu luyện tiên trù? Trực giác nói cho hắn biết nếu làm như vậy thì cả Biệt Tuyết Tiên Cơ và hắn đều vui?
“Hai bên cùng thắng!” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Sở Sở đần mặt ngơ ngác.
...
Tống Thư Hàng dẫn Sở Sở và Điền Điềm Phó Đảo Chủ đi đến động phủ của Điền Thiên Đảo Chủ.
“Điền Thiên tiền bối, mở cửa đón nắng ấm nào!” Tống Thư Hàng kêu lên.
Hắn vừa dứt lời, Điền Điềm Phó Đảo Chủ đứng bên cạnh đột nhiên nhấc chân đạp cửa động phủ một phát, trực tiếp đá văng cửa.
Đơn giản thô bạo.
“Đúng rồi, sư phụ, hình như sáng sớm hôm nay Điền Thiên Đảo Chủ đã ra ngoài mua dược liệu rồi.” Lúc này Sở Sở đột nhiên nhớ ra chuyện này bèn nói: “Gần đây Điền Thiên tiền bối đang thu gom dược liệu tẩm bổ hồn phách, tranh thủ giúp Điền Điềm tiền bối sớm ngày hồi phục.”
Tống Thư Hàng: “...”
Vốn dĩ hắn muốn gặp Điền Thiên Đảo Chủ, tiện thể chào tạm biệt Điền Thiên Đảo Chủ rồi mang theo Sở Sở rời đi.
Không ngờ đúng lúc tiền bối lại đi vắng.
Sau khi suy nghĩ một hồi, Tống Thư Hàng lấy điện thoại ra gọi cho Điền Thiên Đảo Chủ.
Đầu bên kia bắt máy rất nhanh.
“Thư Hàng đạo hữu, tìm ta có chuyện gì không?” Điền Thiên Đảo Chủ hỏi.
Tống Thư Hàng: “Điền Thiên tiền bối, ta vừa mới đến Điền Thiên đảo, chuẩn bị mang theo Sở Sở rời đi. Vốn dĩ muốn nói lời tạm biệt với ngài nhưng Sở Sở nói ngài đã ra ngoài lúc sáng sớm, vậy nên ta gọi điện cho ngài.”
Điền Thiên Đảo Chủ cười nói: “Hay là các ngươi ở trên đảo nghỉ ngơi một đêm đi, ngày mai ta sẽ về đảo.”
“Thôi để lần sau vậy, tiền bối ngài cứ làm việc của mình đi.” Tống Thư Hàng cười trả lời. Dù cách điện thoại cũng nghe ra được sự mệt mỏi trong giọng nói của Điền Thiên Đảo Chủ. Vì để Điền Điềm Phó Đảo Chủ sớm ngày hồi phục, Điền Thiên Đảo Chủ phải nói là hao hết tâm huyết.
Mà Điền Thiên Đảo Chủ và Điền Điềm Phó Đảo Chủ là anh em ruột hay sao nhỉ?
Tống Thư Hàng rất tò mò về chuyện này nhưng lại không hỏi ra miệng được.
Gọi điện cho Điền Thiên tiền bối xong, Tống Thư Hàng lại lấy ra một cành cây từ trong pháp khí càn khôn.
Đây là cành của thân thể bằng gỗ.
Sau đó hắn học theo Bạch tiền bối dùng ngón tay làm kiếm... đao, bắt đầu vót cành cây thành hình một thanh đoản đao.
Sở Sở và Điền Điềm Tiên Tử ở bên cạnh đều tò mò nhìn hắn.
“Cỡ này được rồi.” Tống Thư Hàng cầm đao gỗ, ý niệm vừa động, cá voi mập công đức hiện ra sau lưng hắn.
Sau đó Tống Thư Hàng vận chuyển Thần Binh Kỳ Giám, cá voi mập công đức ở sau lưng giữ đồng bộ với hắn, hợp lực đóng dấu Thần Binh Kỳ Giám lên đao gỗ.
Muốn thi triển Thần Binh Kỳ Giám, người thi thuật phải có năng lực không gian hoặc là cảnh giới Kiếp Tiên. Do cảnh giới không đạt yêu cầu, Tống Thư Hàng không thể thi pháp một mình nên phải mượn sức mạnh của mỹ nhân rắn công đức.
“Xong rồi.” Tống Thư Hàng giơ đoản đao lên.
Chỉ cần đóng dấu Thần Binh Kỳ Giám lên, thanh đoản đao này có thể trở thành một tọa độ. Như vậy hắn có thể mượn thế giới hạch tâm, tiến hành vượt qua không gian.
“Sư phụ học được cách chế tạo phi kiếm dùng một lần của Bạch Thánh Quân rồi ư?” Sở Sở tò mò hỏi.
“Đây không phải là phi kiếm dùng một lần, đây là vật thay thế cho Bá Toái.” Tống Thư Hàng múa may đao gỗ: “Nếu có thể cường hóa một chút thì càng tốt.”
Đáng tiếc... hắn không học thuật luyện khí.
Vì vậy Tống Thư Hàng chỉ có thể triệu hồi bốn thánh ấn, cho chúng lần lượt đóng dấu lên đao gỗ.
Bá Tống, Bá Nho, Bá Long, Bá Ma.
Bốn thánh ấn đóng dấu lên đao gỗ, cường hóa đao gỗ làm cường độ của nó tăng vọt.
“Mặc dù ta không biết thuật luyện khí nhưng ta có nhiều thánh ấn.” Tống Thư Hàng tự giễu, sau đó đưa đao gỗ cho Điền Điềm Tiên Tử.
“Tặng cho ta chơi?” Điền Điềm Tiên Tử nghi hoặc hỏi.
“Ừ... Đúng vậy, tặng cho cô đấy.” Tống Thư Hàng đáp.
“Cảm ơn.” Điền Điềm Tiên Tử rất lịch sự. Cô muốn giấu món quà này đi... Ví dụ như chôn sâu dưới hẻm núi ở Điền Thiên đảo, đó là nơi cô cất giữ đồ chơi của mình.
“Sau đó ta lại đến động phủ của Hoàng Sơn ma... tiền bối tại khu Giang Nam ở Văn Châu cùng với các địa điểm quan trọng khác, để lại mỗi nơi một thanh đao gỗ.” Tống Thư Hàng suy tư.
Trước kia không tìm được vật phẩm thích hợp dùng để chịu tải dấu ấn của Thần Binh Kỳ Giám, vật phẩm bình thường sẽ vỡ nát vì không chịu nổi sức mạnh của dấu ấn, dùng pháp khí làm tọa độ lại quá lãng phí, Tống Thư Hàng cũng không giàu như vậy.
Bây giờ cành của thân thể bằng gỗ xuất hiện, giải quyết vấn đề khó khăn này một cách hoàn mỹ.
Chỉ cần chôn mấy thanh đao gỗ ở những chỗ bí ẩn trong chư thiên vạn giới là có thể tiết kiệm được rất nhiều lộ phí.
...
Sau khi chào tạm biệt Điền Điềm Tiên Tử, Tống Thư Hàng lấy áo choàng Ngọc Thố Tiên Tử trong bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú ra, mang theo Sở Sở lên đường về khu Giang Nam.
Ngự áo choàng phi hành có cảm giác như ngồi thảm bay, rất thú vị!
Điểm độc đáo nhất của bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú là hoán đổi tùy tâm.
Chơi ngự đao ngán rồi có thể chuyển sang ngự kiếm phi hành để đổi khẩu vị.
Có chiến xa Hà Long Thần Hành cực ngầu, có tường Tứ Đổ Vương Giả an toàn đáng tin, thậm chí còn có pháp khí hình trụ.
Ngự thuẫn phi hành, ngự nhẫn phi hành, ngự nón sắt phi hành, ngự phất trần phi hành, ngự đàn phi hành, ba mươi ba loại khẩu vị lựa chọn tùy thích.
Nếu cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn với ba mươi ba loại khẩu vị, bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú còn có thể tiến hành tổ hợp, biến hóa khôn lường.
Hôm nay Tống Thư Hàng đã là Tôn Giả thất phẩm, tốc độ ngự áo choàng phi hành cũng nhanh đến kinh người, từ Điền Thiên đảo trở lại khu Giang Nam chẳng mất bao nhiêu thời gian.
...
Hôm sau, thứ tư, sáng sớm ngày 4 tháng 12.
Khu Giang Nam.
Trên không trung có một người đang ngự kiếm quang, trên kiếm quang còn có hai người, mở trận pháp ẩn thân bay trong hư không.
Đích đến của ba người này là đại học Giang Nam.
“Nhắc đến Bá Tống Huyền Thánh, phải công nhận là quá trâu bò! Lần trước lúc lén trốn ra ngoài tìm A Thập Lục, ta có gặp hắn một lần, lúc đó hắn ngự cánh cửa phi hành, không ngờ cánh cửa kia lại là pháp khí bát phẩm. Ta sờ tận tay, cảm giác đó... sướng khỏi phải nói.” Trong đó có một thiếu niên vừa ngự kiếm phi hành vừa tám chuyện với hai người bạn ở phía sau.
Hai người bạn ở phía sau đều lộ ra vẻ khiếp sợ, trong mắt chứa đầy hâm mộ.
Hai người bạn đi cùng đều là thiếu niên, một nam một nữ.
“Không chỉ vậy thôi đâu, bên cạnh Bá Tống Huyền Thánh còn có một thanh thần binh biết nói, đó là thần binh Trường Sinh Giả đấy! Suýt nữa là ta sờ được rồi.” Thiếu niên ngự kiếm tiếp tục khoe khoang.
“Thần binh Trường Sinh Giả? Còn biết nói? Vậy là có khí linh rồi còn gì?” Tiểu tiên tử phía sau kinh ngạc nói.
“Đúng vậy, chính là thần binh có khí linh... Hơn nữa ta nhớ hình như ta còn sờ một vật cấp Trường Sinh Giả khác, cũng biết nói, thế nhưng trí nhớ hơi mơ hồ.” Thiếu niên ngự kiếm gãi đầu: “Nói chung là cảm giác khi sờ cực đã.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận