Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2532: Update phiên bản, bổ sung tính năng nạp tiền!

Chương 2532: Update phiên bản, bổ sung tính năng nạp tiền!
Ông chú mắt kính thấy tay Tô thị A Thập Lục lóe sáng, sau đó một cây ô đẹp đẽ hiện lên, chẳng lẽ thằng con nhà lão Tống và cô gái này đều là tu luyện giả trong truyền thuyết ư?
“Bye bye ~”
Vũ Nhu Tử cười hì hì vẫy tay, đôi chân thon dài của cô bước lên, đất thu thành tấc, thuấn di tới sau lưng Tống Thư Hàng.
Cô gái này cũng không tầm thường!
Lúc này, ông chú mắt kính cũng chú ý tới sau lưng Tống Thư Hàng còn treo một cô gái tóc bạc.
Sau đầu Thư Hàng có vài lọn tóc rất dài, buộc cô gái tóc bạc đó ở sau lưng.
Ông còn lờ mờ nhìn thấy trên vai Tống Thư Hàng có hai… cái đầu mỹ nhân vô cùng xinh đẹp? Đầu của hai mỹ nhân có phong cách khác nhau mọc ra từ trên cổ Tống Thư Hàng, họ đang mỉm cười với ông.
Nếu không phải có tính cách mạnh mẽ, lại còn được bồi dưỡng chuyên nghiệp trước khi thiên địa thay đổi, e rằng ông chú mắt kính đã bị dọa cho không thốt nên lời rồi.
[Rốt cuộc thằng con nhà lão Tống là tu luyện giả hệ gì vậy?]
Ông chú mắt kính lặng lẽ vuốt ve di động trong túi… Lúc này ông thật sự muốn gọi cho lão Tống, đòi mời một bữa cho đỡ sợ.
“Tống tiền bối đợi bọn ta với.”
Thương Hải Thư Sinh nói rõ thân phận của mình xong thì lễ phép vẫy tay với ‘chú Bá Tống’, hắn và Diệu Thanh Đạo Cô cùng đuổi theo Tống Thư Hàng.
Ông chú mắt kính ngẩn người tại chỗ, qua hồi lâu mới xoay người nhìn người đi cùng mình.
“Thư Trung, ông quen vị Tống tiền bối vừa nãy à?”
Người vừa nãy nói chuyện cùng Diệu Thanh Đạo Cô là đội trưởng của đội canh gác, hắn hỏi ông chú mắt kính.
“Tống tiền bối? Tống Thư Hàng à?”
Ông chú mắt kính gật đầu:
“Đó là con trai một người bạn cũ của tôi.”
“Nói không chừng kỳ ngộ của Thư Trung sắp tới rồi.”
Tiểu đội trưởng kia nói:
“Con trai nhà bạn ông không phải là người phàm đâu. Tống tiền bối này có bối phận cao trong tu chân giới lắm đấy, hắn trông trẻ thế thôi chứ thực ra có thể là tồn tại đã sống mấy trăm năm hoặc thậm chí là lâu hơn nữa kìa. Tuy rằng vừa nãy đạo cô không tiết lộ thêm nhưng từ vẻ mặt của cô ấy, ta đã đoán ra rất nhiều thứ.”
Ông chú mắt kính: “…”
Con trai nhà lão Tống là Tống tiền bối mà mọi người nói tới, nhất thời ông vẫn chưa thể thích ứng với điều này được.
“Đến con cái cũng cường đại, được người ta kính trọng như thế, vậy có nghĩa bạn cũ của ông cũng có thể là cao nhân lánh đời, chắc chắn còn mạnh hơn Tống tiền bối. Sau khi nhiệm vụ lần này kết thúc, có lẽ sẽ được nghỉ một thời gian. Ông có thể cân nhắc tới việc đi gặp bạn cũ của mình.”
Đội trưởng đề nghị.
Trong thời đại biến hóa khó lường này, móc nối quan hệ với cao nhân lánh đời vô cùng quan trọng, nói không chừng còn giữ được một mạng vào lúc hiểm nguy ấy chứ.
Mà ba của Tống tiền bối, vị cao nhân lánh đời đó lại đồng ý làm bạn của Thư Trung... vậy nhất định là do ông ấy cảm thấy Thư Trung có chỗ hơn người.
Đó là một cơ hội đấy!
“Lão Tống này là cao nhân lánh đời ư?”
Thư Trung đẩy mắt kính, hồi tưởng lại quá trình quen biết của mình và ba Tống.
Trong trí nhớ của ông, bất luận nhìn từ mặt nào, ông ấy đều không để lộ bất cứ dấu vết nào cho thấy mình là ‘cao nhân lánh đời’ cả.
Hoàn toàn hòa nhập vào cuộc sống của người bình thường, lão Tống quả là lợi hại!
Ông chú mắt kính cảm thán.
Lúc này.
Ba Tống ở đường Bạch Kình xa xôi đột nhiên ngẩng đầu nhìn trời một cách kỳ lạ.
“Làm gì thế?”
Mẹ Tống hỏi.
Ba Tống cúi đầu tiếp tục rửa bát:
“Đầu tôi vẫn đang từ từ tiếp nhận phản hồi từ cơ thể.”
Cơ thể của ông tiếp nhận lượng tin tức khổng lồ từ khẩu thuật của con trai, bây giờ đang chậm rãi phản hồi đến đại não, để đại não từ từ xử lý.


Trong sào huyệt của tà vọng.
“Phù ~”
Mỹ nhân rắn công đức phồng má lên thổi một hơi, thổi tan hết tà khí bao phủ sào huyệt, để lộ chân thân tà vọng ẩn nấp nơi đây.
Một con cự thú cao gần năm mét xuất hiện trước mắt mọi người.
Đây lại là một loại tà vọng có thực thể!
Nhìn tổng thể, nó giống như một sinh vật giống chó, nhưng chi trước ngăn nhỏ, chi sau cường tráng mạnh mẽ, cơ bắp cuồn cuộn, nhìn rất ngon miệng.
Lúc này, con tà vọng cao năm mét đang sợ hãi lùi về đằng sau, nhìn bọn người Tống Thư Hàng với ánh mắt cảnh giác, không ngừng nhe răng.
“Ta cược rằng nó sẽ ngon hơn đám tà vọng lúc trước.”
Vũ Nhu Tử nói.
Tống Thư Hàng nhất trí:
“Ta cũng nghĩ như thế.”
Đồng thời, hắn liếc con tà vọng hình chó kia một cái, nhanh chóng tìm kiếm tin tức về tà vọng trong đầu, đối chiếu với tà vọng trước mặt.
Thương Hải Thư Sinh + Diệu Thanh Đạo Cô: “???”
Lần này các cô không nghe nhầm, bọn Tống tiền bối muốn ăn tà vọng!
Tô thị A Thập Lục xoay chiếc ô trong tay, hỏi:
“Thư Hàng, có thông tin về con tà vọng này không?”
“Có, đây là một loại tà vọng oán khí thú hình, oán niệm của sinh linh và sức mạnh của tà vọng tai ương dung hợp với nhau, ngưng tụ thành tà vọng hình thú này. Đặc điểm là có huyễn thuật cao cường. Sức mạnh công đức sẽ khiến nó kinh sợ, ngoài ra các đòn tấn công có sức mạnh ‘ý chí’ cũng sẽ có hiệu quả với nó. Đao ý, kiếm ý, quyền ý, thậm chí trù tâm đều có hiệu quả tốt.”
Tống Thư Hàng đáp.
“Vậy ván này để ta.”
Tô thị A Thập Lục rút trực nhẫn đao trong ô ra, đao ý bá đạo ngưng tụ trên đao của cô.
Bạch long tỷ tỷ lười biếng lượn một vòng, sức mạnh công đức thuần trắng bao phủ cơ thể Tô thị A Thập Lục.
[Chiếc khăn quàng trên cổ A Thập Lục Huyền Thánh là do sức mạnh công đức của cô ấy hóa ra ư?]
Thương Hải Thư Sinh và Diệu Thanh Đạo Cô phát hiện ra điểm quan trọng.
Hơn nữa sức mạnh công đức của A Thập Lục Huyền Thánh vượt xa tưởng tượng, chỉ một tia khí tức lộ ra cũng khiến hai chân họ mềm nhũn.
“Chú ý huyễn thuật của nó, đừng để bề ngoại của nó mê hoặc.”
Tống Thư Hàng nhắc nhở.
“Ta hiểu rồi.”
Tô thị A Thập Lục vung trực nhẫn trong tay lên.
‘Sức mạnh ý chí’ ẩn chứa trong đao ý bá đạo yên lặng rơi xuống, nó đó coi sào huyệt của tà vọng là giấy, lặng lẽ vẽ nên một bức họa.
Tà vọng hình chó liếc bọn Tống Thư Hàng ở sau lưng một cái, lại nhìn Tô thị A Thập Lục không ngừng ép sát, nó gầm lên một tiếng, nhào về phía Tô thị A Thập Lục.
A Thập Lục không hề yếu thế, cơ thể nhỏ nhắn bạo phát khí thế như cự long, nghênh đón tà vọng. Đối phó với loại tà vọng này, cô lựa chọn đánh chính diện.
Long uy cường đại bao phủ cả sào huyệt.
Vũ Nhu Tử lấy di động ra, chĩa camera về phía Tô thị A Thập Lục, bắt đầu quay video.
Nhưng bị khí tức tà vọng ảnh hưởng, cộng với việc tốc độ di chuyển của A Thập Lục cực nhanh, hình ảnh quay được không rõ.
Vũ Nhu Tử thất vọng cất điện thoại đi:
“Đáng tiếc, ta vốn còn định quay lại màn này, gửi lên ‘nhóm Cửu Châu số một’. Xem tình hình này, về ta phải bảo cha ta thăng cấp di động của ta lên rồi.”
Đúng lúc này.
[Tinh ~ sóc nhỏ cấn tay: ‘Mạng chat Tu Chân’ đã update xong, phiên bản mới sẽ cung cấp tính năng nạp tiền, livestream nhóm và donate ~ Chào mừng các vị đạo hữu trải nghiệm phiên bản hoàn toàn mới.]
[Sóc nhỏ cấn tay: @[Tím nho] Côn Vương, cảm ơn đề nghị ‘tính năng nạp’ của Côn Vương đạo hữu. Ngài sẽ được ưu đãi giảm giá 12% trong lần nạp đầu tiên.]
Trứng Côn Vương: “…”
Ý thức Côn Vương trong tiềm thức Uyên Tử: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận