Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2014: Thư Hàng Nhà Ông Có Bạn Gái Rồi

Chương 2014: Thư Hàng Nhà Ông Có Bạn Gái Rồi
Ba Tống bị tiếng nổ này làm giật mình.
Ông nhạy bén cảm giác được tiếng sấm này khác với tiếng sấm bình thường, nhưng rốt cuộc khác ở chỗ nào thì ông lại không nói ra được.
Tóm lại tiếng sấm này không bình thường!
Không chỉ ông mà cả mẹ Tống cũng có cảm giác tương tự.
Hai vợ chồng không hẹn mà nhìn nhau, cũng phát hiện vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương, hai người lại đồng thời mỉm cười sau đó lặng lẽ dời mắt đi.
“Gần đây khu Giang Nam rất hay có hiện tượng này, không biết tại sao lại có tiếng sét đánh. Nhưng đừng lo, chẳng mấy chốc sẽ hết thôi.” Bạn của ba Tống giải thích. Mấy tháng gần đây, tiếng sét đánh xuất hiện khá thường xuyên, mọi người cũng quen rồi.
Quả nhiên giống như lời mà bạn của ba Tống nói, tiếng sét đánh vang mấy tiếng sau đó dừng lại.
Nhóm bạn bè đã lâu chưa gặp nhau lại bắt đầu trò chuyện trên trời dưới đất.
Trò chuyện một lúc, đề tài lại chuyển về con cái.
Đây chính là cái giá của thời gian, sau khi đến một số tuổi nhất định, con cái sẽ trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống. Lúc tán gẫu, nói một hồi đề tài luôn trở về chuyện con cái.
Mấy người bạn thân của ba Tống và mẹ Tống đều có con cái lớn hơn Tống Thư Hàng mấy tuổi, đã đến lúc nói chuyện cưới gả.
Vì vậy đề tài cứ thế chuyển đến chuyện hôn nhân của con cái.
“Lão Tống, Thư Hàng nhà ông có bạn gái chưa?” Trên bàn rượu, có người đột nhiên hỏi: “Năm đó ông cũng không phải dạng vừa, vừa vào đại học đã theo đuổi được vợ. Về mặt này chắc thằng bé Thư Hàng không kém ông bao nhiêu đâu nhỉ?”
“Ha ha ha, chắc là... không đến nỗi nhỉ?” Ba Tống cũng không dám khẳng định.
Lại nói Thư Hàng cũng từng dẫn con gái về nhà, ngoài ra cũng có con gái đến nhà chơi, tính ra có đến mấy cô nhưng ai mới là bạn gái của Thư Hàng?
“Không đến nỗi là sao? Lẽ nào vẫn chưa có bạn gái?” Có người cười nói: “Nếu chưa có, hay là chúng ta làm thông gia nhé? Hai nhà thân càng thêm thân.”
“Con gái lớn nhà ông đã lập gia đình từ đời nào rồi, còn cô con gái nhỏ thì mới học trung học cơ sở chứ mấy?” Ba Tống dở khóc dở cười: “Phạm pháp như thế có ổn không đấy?”
Mọi người càng trò chuyện càng vui vẻ, đề tài chuyển rất nhanh.
Lúc này có người đi đến cửa sổ trong phòng, mở cửa sổ ra hóng gió.
“Ớ?” Lúc mở cửa sổ ra, người nọ tò mò nhìn bầu trời ở đằng xa.
Trên bầu trời mây đen dày đặc, nhìn giống như sắp có một trận mưa rào kèm theo sấm chớp. Trong mây đen có chớp lóe lên nhưng quỷ dị là lại không có tiếng sét đánh.
Song vừa mới chớp mắt, mây đen, sấm sét trên bầu trời lại biến mất tăm, bên ngoài là bầu trời sáng sủa.
“Chuyện gì thế này? Mình có uống bao nhiêu đâu.” Người nọ dụi mắt sau đó lại nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trên bầu trời mây đen dày đặc, tia chớp lóe lên, là dấu hiệu bão tố sắp kéo đến.
Một cái chớp mắt, bầu trời trong xanh quang đãng, ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi.
Dường như hai cảnh tượng đang không ngừng hoán đổi cho nhau.
Người nọ vội lấy điện thoại di động ra, giơ lên trời rồi mở chức năng quay video.
Nhưng cảnh xuất hiện trong màn hình điện thoại chỉ là cảnh trời xanh mây trắng thường thường.
“Tôi uống mấy chai rồi thế?” Người bạn này của ba Tống quay đầu lại hỏi.
“Mới ba chai thôi.” Ba Tống trả lời.
“Vậy thì lạ thật, chẳng lẽ mới uống ba chai mà tôi say rồi ư? Mọi người đến đây xem này.” Người bạn này nói.
“Có gì hay à?” Trong phòng, từng người đứng dậy chen chúc bên cạnh cửa sổ nhỏ.
“Có thấy gì đâu? Chỉ là trời xanh mây trắng bình thường thôi mà?”
“Trời xanh và mây trắng? Khoan đã, ở bên này tôi nhìn thấy mây đen giăng đầy trời, nhìn như sắp có sét đánh ấy.”
“Bên tôi cũng là trời xanh mây trắng, không có gì khác thường.”
“Đợi đã, tôi vừa chớp mắt một cái lại thấy hai cảnh tượng hoán đổi cho nhau.”
Ba Tống và mẹ Tống cũng đi đến nhìn lên bầu trời.
“Lạ thật, hình như là do góc độ nhìn. Có mấy góc độ lúc nhìn sẽ thấy cảnh mây đen dày đặc, có mấy góc độ lúc nhìn lại thấy cảnh trời xanh mây trắng, còn có mấy góc độ lúc nhìn sẽ thấy hai cảnh tượng hoàn đổi cho nhau.” Sau khi thử hết mấy góc độ, mẹ Tống tổng kết lại.
“Ảo ảnh?”
“Hình chiếu cỡ lớn?”
Dù nhìn kiểu gì cũng thấy hiện tượng này không bình thường.
Ba Tống cũng lấy máy hình ra quay lại nhưng cảnh quay lại được chỉ là cảnh trời xanh mây trắng.
Ba Tống nhíu mày.
“Đang đến gần, đám mây đen kia đang di chuyển về phía chúng ta!”
“Hay là tránh đi? Tôi cảm thấy hơi bất an.”
“Chờ đã, hình như bên dưới mây đen có người thì phải? Tôi có bị hoa mắt không vậy?”
Ba Tống buông máy ảnh, dùng mắt thường nhìn bầu trời.
Quả nhiên, bên dưới đám mây đen kỳ lạ kia có một bóng người đang chạy như điên giữa không trung. Trên chân hắn mang một đôi giày kỳ lạ, không ngừng phun khí.
Chính nhờ đôi giày này người nọ mới có thể đi trên không.
Mà đám mây đen kia cứ theo sát người nam mang đôi giày kỳ lạ như hình với bóng.
“Công nghệ cao à?”
“Giày phun khí?”
“Mây đen đến gần hơn rồi... Cậu này đẹp trai thật.”
Trên bầu trời, trong mây đen có sấm sét đánh xuống nhưng lại không có tiếng, yên tĩnh không tiếng động cứ như sấm sét đã mở chế độ im lặng.
Cậu trai kia lắc mình tránh qua một bên, sấm sét đánh sượt qua người hắn, cậu trai tiếp tục liều mạng chạy như điên trên không trung.
Một màn này nhìn hệt như cảnh trong phim khoa học viễn tưởng.
Lạ là bất kể điện thoại di động, máy quay phim hay những loại thiết bị ghi hình khác đều không thể quay lại cậu trai kia, chỉ quay lại được cảnh bầu trời quang đãng.
Cậu trai tránh được tám luồng sấm sét liên tiếp nhưng đến luồng sấm sét thứ chín lại bị đánh trúng.
Luồng sấm sét thứ chín đánh trúng ngay chính diện.
Cậu trai ngã từ trên không trung xuống.
Đúng lúc này, ở bên dưới lại có một bóng người bay lên. Hắn đưa tay ta cách không khều một cái, thiếu niên bị sét đánh trúng kia bị khều bay đi, rời xa phố xá náo nhiệt.
Ba Tống và mẹ Tống trợn tròn mắt.
“Lão Tống, con trai ông... bay lên trời à?”
“Ừ, tôi thấy rồi.” Ba Tống ngơ ngác đáp.
Bóng người bay lên kia là Tống Thư Hàng.
Hơn nữa rõ ràng cách khá xa, ngay cả mặt cũng thấy không rõ nhưng khi thấy được bóng người bay lên kia, chẳng biết tại sao mọi người trong phòng ăn đều có thể khẳng định bóng người kia chính là Tống Thư Hàng.
Mọi người cũng đâu khen Thư Hàng nhiều, sao thằng bé lại bay lên trời thế này?
...
Trong hư không.
Trong lúc nhảy lên, Tống Thư Hàng hỏi: “Sở tiền bối, chuẩn bị xong chưa?”
“Xong rồi, chỉ cần dựa trên cơ sở trận pháp huyễn thuật độ kiếp, lại thêm một số huyễn thuật mới và dẫn dắt thôi miên là có thể đạt hiệu quả như mong muốn. Rất đơn giản, sẽ không gây ra ảnh hưởng quá lớn.” Tiếng của Sở các chủ phát ra từ sợi tóc ngố.
Sợi tóc ngố lắc nhẹ.
Từng điểm sáng bé nhỏ tản ra từ sợi tóc ngố.
Những ai đang quan sát hiện tượng kỳ lạ trên bầu trời đều nhìn thấy những điểm sáng bé nhỏ này.
Ngay sau đó chẳng biết tại sao trong cảnh mây đen giăng đầy trời trong mắt bọn họ lại có thêm rất nhiều thư như máy quay phim, dây cáp treo, khói phun, v.v...
“À, hóa ra là đóng phim.” Ý nghĩ này hiện lên trong đầu tất cả mọi người.
Sở các chủ cấp bậc Trường Sinh Giả tự mình ra tay, hiệu quả thôi miên, huyễn thuật cực mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận