Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2976: Chỉ cần có một là đủ rồi!

Chương 2976: Chỉ cần có một là đủ rồi!
Khi thân thể Thiên Đạo bất hủ bất diệt của Đạo Tử ra tay, từ đầu ngón tay hắn có vô vàn sợi lực lượng pháp tắc tỏa ra, đâm vào hư không, xuyên thấu Chư Thiên Vạn Giới, bắt giữ tất cả những mục tiêu đã khóa chặt từ trước!
Nếu Đạo Tử thực sự là Thiên Đạo Cầu thì nói không chừng sẽ động lòng vì mấy câu của vầng mặt trời màu đen thật, sau đó đồng ý phối hợp với hành động của đối phương.
Nhưng mà… hắn không phải.
Hơn nữa thông tin “Thiên Đạo thứ chín là bước ngoặt quan trọng” cũng bị bật mí sai thời cơ!
Đạo Tử không phải là Thiên Đạo chân chính lên ngôi theo đúng trình tự, hắn biết rõ vị trí của mình.
Nhìn bề ngoài thì hắn là Thiên Đạo thứ chín của Chư Thiên Vạn Giới, nhưng trên thực tế, hắn không phải là Thiên Đạo thứ chín, mà chỉ là thứ 8.5 thôi. Kém 0.5 nhưng ý nghĩa thì xa cả vạn dặm đấy.
Tin tức mà vầng mặt trời màu đen tung ra thật sự chẳng xi nhê gì với Đạo Tử cả.
Cho nên ban nãy Đạo Tử mượn cơ hội thi triển quyền hạn Thiên Đạo để thôi diễn, nhưng phương hướng thôi diễn chủ yếu không phải là tin tức liên quan tới Thiên Đạo thứ chín, mà là moi ra vị trí của tất cả vật chất bất hủ liên quan tới vầng mặt trời màu đen.
Vì thiên cơ bị nhiễu loạn, nên vầng mặt trời màu đen ở đối diện không cảm ứng được quá trình suy tính âm thầm của Đạo Tử.
Không ra tay thì thôi, vừa ra tay thì phải đạt tới hiệu quả cao nhất!
Đạo Tử hiểu rõ một điều, rằng nếu hắn không thể tập trung tất cả vật chất bất hủ liên quan đến vầng mặt trời màu đen lại mà xử lý hết một lượt, thì chắc chắn đối phương sẽ nhân cơ hội chuồn mất tăm hơi. Lần sau muốn khóa chặt vị trí của nó sẽ không còn dễ dàng như vậy nữa.
Cho nên sau khi tính toán những vị trí có vật chất bất hủ, Đạo Tử lập tức ra tay với vầng mặt trời màu đen. Cùng lúc đó, hắn cũng khóa chặt và cưỡng chế bắt giữ toàn bộ vật chất bất hủ đang phân tán trong Chư Thiên Vạn Giới!
Tập trung lại một chỗ để hành hình cho tiện.
“Vì sao?!” Vầng mặt trời màu đen hỏi.
Một con đường siêu thoát hoàn toàn có khả năng thực hiện, một con đường siêu thoát đã được thí nghiệm và chứng minh bày ra trước mắt.
Thế mà Đạo Tử vẫn lạnh lùng bình thản. Lúc này đây mặt hắn đã đơ hẳn, không thể nào tùy ý thể hiện biểu cảm được nữa rồi.
Đạo Tử không trả lời mà dốc toàn lực thôi động quyền hạn Thiên Đạo, quyết tâm dí vầng mặt trời màu đen và tất cả vật chất bất hủ bị hắn cưỡng ép hút tới vào chỗ chết.
Nhìn Đạo Tử tàn nhẫn lạnh lùng kia, vầng mặt trời màu đen bỗng nhiên giật thót.
Hay là…
[Đối phương nghĩ tận hai người “siêu thoát” là quá nhiều chẳng?]
Vầng mặt trời màu đen suy bụng ta ra bụng người, cảm thấy mình đã chạm vào đáp án.
[Dù sao mình cũng đã nói nguyên lý con đường siêu thoát của mình cho Thiên Đạo Cầu biết rồi, gần như chẳng giữ lại gì nữa. Hơn nữa… mình còn gửi cả nửa phần trước bản mẫu virus hủy diệt hằng tinh cho người ta.]
[Với năng lực của Thiên Đạo, chỉ cần có nửa phần trước bản mẫu virus hủy diệt hằng tinh là có thể thôi diễn ra bản mẫu hoàn chỉnh một cách dễ dàng, cùng lắm chỉ lãng phí thời gian một chút thôi.]
[Mà đã biết nguyên lý của con đường siêu thoát, lại có được virus hủy diệt hằng tinh… thì Thiên Đạo Cầu thân là Thiên Đạo đương nhiệm chẳng việc gì phải chia sẻ “siêu thoát” với kẻ khác cả.]
[Có thể siêu thoát một mình thì sao lại phải kéo theo một kẻ khác để gia tăng nguy cơ kia chứ? Siêu thoát cũng như đi qua cầu độc mộc, càng ít người thì càng dễ dàng.]
[Nếu là ta lúc trước… chắc cũng sẽ có xác suất làm như thế, lựa chọn y như thế.]
[Thật sự là… quá tuyệt!]
Nghĩ tới đây, chẳng những vầng mặt trời màu đen không thất vọng mà còn hưng phấn lên một cách khác thường.
Dù đang bị Đạo Tử đè ra đập thì tâm trạng của nó vẫn nhảy nhót vui vẻ.
Thực tế thì…
Vầng mặt trời màu đen trong mắt Đạo Tử không hề hoàn chỉnh.
Giống như cảm nhận trước đó của Tống Thư Hàng, vầng mặt trời màu đen trước mắt họ có quan hệ với chúa tể Cửu U. Tuy nó có một lượng lớn vật chất bất hủ, nhưng thực tế bên trong lại là chúa tể Cửu U chuyển hóa mà thành!
Bản thể Thiên Đạo, hay nói đúng ra là di vật Thiên Đạo của vầng mặt trời màu đen chính là những vật chất bất hủ dạng hạt sắt đen kia.
Nó là một trong những Thiên Đạo hiếm hoi mà bản thể còn để lại một chút di vật trong hiện thế sau khi rớt đài khỏi vị trí Thiên Đạo. Chuyện này có liên quan tới chân thân của nó.
Như Tống Thư Hàng từng phỏng đoán, bản thể của vầng mặt trời màu đen vốn dĩ là dạng phân tán. Cho nên dù đã trở thành bất hủ thì bản chất là một tổ hợp phân tán của nó vẫn không thay đổi.
Giống như Thiên Đạo quả cầu béo. Nó vốn là một quả cầu kim loại lỏng, cho nên sau khi biến thành Thiên Đạo vẫn không mất đi sự co dãn và vẫn chảy được như thể lỏng. Song quả cầu béo Cửu U thì có thể vặt một cụm chất lỏng trên người mình ra ngoài, còn Thiên Đạo Cầu thì không thể làm như vậy được.
Sau khi rớt khỏi vị trí Thiên Đạo, bản thể Thiên Đạo của vầng mặt trời màu đen đã lợi dụng vô số thí nghiệm siêu thoát và đủ loại hậu chiêu, nhằm để lại một chút vật chất bất hủ ở hiện thế.
Khi thí nghiệm quá hăng dẫn đến tự mình sụp đổ, Thiên Đạo vầng mặt trời màu đen bèn chuyển những vật chất bất hủ này vào thế giới Cửu U.
Đến lúc toàn bộ hậu chiêu nó để lại bắt đầu khởi động, vật chất bất hủ liền dung nhập vào chúa tể Cửu U đối ứng của nó, tiến hành dung hợp với nhau và tạo nên vầng mặt trời màu đen trước mắt họ đây.
Sau khi bị chuyển hóa, vầng mặt trời màu đen mất đi quyền hạn chúa tể Cửu U, bị thế giới Cửu U bài xích ra ngoài và cưỡng ép dung hợp.
Có thể nói mặt trời màu đen Cửu U là một trong số những chúa tể Cửu U thê thảm nhất.
Thậm chí ngay cả ý chí của bản thân cũng bị Thiên Đạo quấy nhiễu và đồng hóa.
Mà sau khi Thiên Đạo vầng mặt trời màu đen sụp đổ, ý chí bản thể của nó vẫn không tiêu tán hoàn toàn mà ở vào trạng thái đứt quãng.
Trong những Thiên Đạo đã sụp đổ trước kia, có vị thực sự tiêu tan, bị pháp tắc Thiên Đạo đồng hóa.
Có vị chơi hăng quá, tự tiêu đời, không xuất hiện tại hiện thế nữa.
Nhưng xét từ đủ loại góc độ thì hình như có mấy Thiên Đạo trong đó không hề tiêu tan triệt để!
Ví dụ như Bạch Thiên Đạo có thể vượt không đối thoại với Tống Thư Hàng tương lai.
Ý chí Thiên Đạo của vầng mặt trời màu đen lại càng thêm đặc biệt. Thi thoảng nó còn có thể quấy nhiễu hóa thân vầng mặt trời màu đen chuyển hóa từ thân thể chúa tể Cửu U này.
Ví dụ như trước đó, ý chí Thiên Đạo của nó đã âm thầm tác động vầng mặt trời màu đen, sai khiến nó giao một nửa bản mẫu virus hủy diệt hằng tinh cho Đạo Tử.
“Tham lam quá đấy, Thiên Đạo Cầu.” Vầng mặt trời màu đen nói.
Nó có vật chất bất hủ, ngay cả Thiên Đạo cũng không thể hoàn toàn xóa sổ nó.
Dù Đạo Tử có treo nó lên đánh thì cùng lắm cũng chỉ có thể khiến nó suy yếu mà thôi.
Hoặc là áp chế nó như Công Đức Đạo Nhân đã làm trước kia vậy.
[Ngươi tham lam… tuyệt quá.]
[Thiên Đạo thứ chín là bước ngoặt, nhưng không có nghĩa là Thiên Đạo thứ chín có thể tự mình siêu thoát!]
[Chỉ cần ngươi đã tiếp xúc với virus hủy diệt hằng tinh, thì dù ngươi chỉ tò mò một chút với nó, bắt đầu suy nghĩ về nó, nghiên cứu nó, cũng đã đủ rồi.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận