Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2002: Nói Không Chừng Có Thể Lật Nắp Quan Tài Sống Dậy

Chương 2002: Nói Không Chừng Có Thể Lật Nắp Quan Tài Sống Dậy
Nửa người trên là chân thân nghĩa là sao?
Chỉ có một nửa chân thân đến đây? Nửa kia vẫn đang chơi với thiên kiếp trong không gian thiên kiếp cửu phẩm à?
“Bảo sao Bạch đạo hữu lần này không xỏ giày.” Xích Tiêu Kiếm tâm ma nói.
“Xích Tiêu Kiếm tiền bối chú ý sai chỗ rồi.” Tống Thư Hàng truyền âm nhóm: “Nửa người trên là chân thân, thế nửa người dưới là cái gì?”
“Thì là phân thân chứ sao nữa.” Bạch tiền bối trả lời luôn.
Tô Thị A Thập Lục mở to hai mắt.
Cho nên Bạch tiền bối trước mắt họ là do một nửa chân thân + một nửa phân thân kết hợp mà thành?
“Thư Hàng vừa cắt đầu, còn lại mỗi cái đầu, Bạch đạo hữu thì xẻ thân ra làm hai nửa, hai người hẹn trước với nhau đấy à?” Bạch long tỷ tỷ dở khóc dở cười.
Tống Thư Hàng: “…”
Ta không tự nguyện cắt bỏ đầu mình, ta hoàn toàn khác với vị đại lão mạ vàng chủ động cắt đôi anh em ruột sinh ra từ chính mình này nhé!
Mà… Bạch tiền bối phân thân mới đúng là quá thảm, vừa mới ra đời đã bị chẻ làm đôi, xem ra đúng là bị phân thân mặt liệt trước đó chơi xỏ rồi.
“Vì muốn ra khỏi không gian thiên kiếp nhưng lại không muốn bỏ dở nửa chừng, cho nên ta dùng pháp khí tách rời thân thể kia để cắt mình thành hai nửa, sau đó cắt phân thân thành hai nửa, kết hợp lại với nhau để ra đây.” Bạch tiền bối trả lời.
Hắn dùng chính pháp khí đã cắt cánh tay của Tống Thư Hàng trước đó.
Trước đó Bạch tiền bối mang cánh tay của Tống Thư Hàng vào chơi trong không gian thiên kiếp đến là vui, còn vơ được một đống bom nhiệt hạch thiên kiếp đem về.
Tống Thư Hàng hỏi với vẻ nghi hoặc: “Cái hộp pháp khí kia nhỏ lắm mà? Làm sao nhét nửa người vào đó được?”
Lúc đó hắn muốn thử làm kị sĩ không đầu, nhưng cái hộp kia nhỏ quá, không chứa được đầu của hắn.
Bây giờ nguyện vọng của hắn đã thực hiện được một nửa rồi. Hắn biến thành kị sĩ “không thân”, còn mỗi cái đầu, thân thì không có.
“Mở cái hộp kia ra chém ngang eo một cái là chặt đôi được người ra thôi chứ có gì đâu.” Bạch tiền bối giải thích.
Ánh mắt của tất cả mọi người đổ dồn vào eo của Bạch tiền bối.
Trước kia không để ý, không ngờ tỉ lệ phần eo của Bạch Thánh Quân lại hoàn mỹ thế.
“Nghĩa là nửa người trên của Bạch tiền bối phân thân + nửa người dưới của Bạch tiền bối đang độ kiếp trong không gian thiên kiếp sao?” Tống Thư Hàng nói.
“Đúng vậy, bao giờ phân thân tiêu hao gần hết năng lượng thì ta lại đổi về.” Bạch tiền bối một công đôi việc, vừa trò chuyện với mọi người, vừa đào bới trong kho bảo vật khổng lồ của mình.
Sau mấy hơi thở.
“Tìm được rồi.” Bạch tiền bối vươn tay lấy hai viên ngọc ra.
“Tròng mắt?” Tống Thư Hàng hỏi trong vô thức. Gần đây hắn mắc một cái tật, cứ hễ nhìn thấy thứ gì dạng viên tròn là lại liên tưởng ngay đến tròng mắt.
“Không phải, đây là ngọc châu mà ta luyện chế ra từ hồi tu luyện Ngọc Châu Thông Thần trước kia, vì nó có ý nghĩa kỉ niệm nên cất giữ đến tận bây giờ.” Bạch tiền bối đáp.
“Ngọc Châu Thông Thần? Ta nhớ đây là một loại thần thông huyễn thuật thủy hệ mà.” Quy tiền bối lên tiếng. Nhưng nó không nhớ vụ tu luyện Ngọc Châu Thông Thần mà còn ra được cả ngọc châu thật!
Tuy tên là Ngọc Châu Thông Thần nhưng nó chỉ là cái tên thôi! Khi thi triển huyễn thuật thủy hệ này sẽ có hư ảnh ngọc châu hiển hiện, khiến kẻ địch chìm vào ảo ảnh, không thể nào thoát ra được.
Nhưng đó chỉ là ảo ảnh chứ đâu phải là thực thể?
“Đúng vậy, đó là một huyễn pháp thuộc tính thủy, nhưng không hợp với ta cho lắm, có lẽ vì thuộc tính chính của ta là đại địa cũng nên.” Bạch tiền bối nói.
“Hai viên ngọc châu này phải dùng như thế nào?” Tống Thư Hàng vừa tiếp xúc với hai viên ngọc đã cảm thấy thủy khí đậm đặc không ngừng tuôn ra từ chúng, làm đầu và thân thể của hắn thoải mái hẳn lên.
Cảm giác như nắng hạn gặp mưa rào.
Thoải mái quá đi mất ~
“Mang một viên trên người, còn một viên khác thì nghĩ cách đeo trên đầu.” Bạch tiền bối đáp.
“Mang trên người thì dễ, chỉ cần biến nó thành dây chuyền để đeo là được rồi. Nhưng đeo trên đầu thì đeo kiểu gì?” Tống Thư Hàng vuốt viên ngọc, nói.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma tìm thấy thời cơ cà khịa, bèn xen mồm vào: “Ngươi có thể moi mắt phải của mình ra, rồi đặt viên ngọc này vào hốc mắt ấy.”
“Đề nghị của Xích Tiêu Kiếm tiền bối cũng không tệ.” Tống Thư Hàng cười ha hả.
Sau đó hắn hơi động cái đầu, hóa thành hai mươi cánh tay nhỏ, đồng thời thi triển hai mươi phát Dưỡng Đao thuật lên Xích Tiêu Kiếm.
“Úi trời ơi trời ơi ~~” Xích Tiêu Kiếm tiền bối hoàn toàn im lặng.

Cuối cùng, dưới sự giúp sức của Tô Thị A Thập Lục và Quy tiền bối, Tống Thư Hàng đã đeo được cả hai viên ngọc lên người.
Một viên được chế tác thành khuyên, đeo bên tai trái.
Viên còn lại chế thành dây chuyền.
Có hai viên châu liên tục làm dịu thân thể, đầu và nhục thân của Tống Thư Hàng tạm thời duy trì được trạng thái bình thường. Trừ việc thì thoảng lại có lá xanh mơn mởn mọc ra từ trên người thì không còn vấn đề gì lớn.
“Đi thôi, chúng ta ra ngoài trước rồi chào tạm biệt Hằng Hỏa tiền bối.” Tống Thư Hàng hoạt động thân thể một chút rồi lên tiếng.
Sau khi chào tạm biệt Nho gia, hắn định sẽ liên hệ với Thanh Loan Thánh Quân rồi vào dạo chơi Thú giới một vòng.
Tranh thủ luyện thân thể ra sớm ngày nào hay ngày ấy.

Thế giới hạch tâm mở cửa.
Bên ngoài đêm đã về khuya.
Nho gia vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Khi nhóm người Tống Thư Hàng ra khỏi thế giới hạch tâm thì có đệ tử Nho gia đi tuần tra ngang qua nhìn thấy họ.
Mấy đệ tử Nho gia này mặc áo tang xô gai.
Thấy Tống Thư Hàng, hai mắt bọn họ sáng ngời lên.
“Là Bá Tống Huyền Thánh!”
Mấy hôm trước, không một đệ tử Nho gia nào dám nhìn thẳng vào Bá Tống Huyền Thánh.
Nhưng bây giờ tin tức Tống Thư Hàng có thể là chuyển thế của Thánh Nhân Nho gia đã lan ra toàn bộ Nho gia. Hơn một nửa đệ tử Nho gia đều tận mắt nhìn thấy Bá Tống Huyền Thánh hóa thành Thánh Nhân, tử chiến với một vị đại lão tuyệt thế.
“Chào buổi tối, Bá Tống tiền bối!” Đệ tử Nho gia chủ động hành lễ.
Tống Thư Hàng mỉm cười nói: “Chào buổi tối, xin hỏi Hằng Hỏa tiền bối đâu rồi?”
“Hằng Hỏa Chân Quân đang ở trong thế giới Kim Liên. Ngài đã dặn tất cả bọn ta, bao giờ Bá Tống tiền bối ra ngoài thì phải đưa ngài tới đó ngay.” Đệ tử Nho gia nói.
Đồng bạn của hắn tiếp lời: “Đêm nay chúng ta làm tang lễ cho bốn vị trong mười ba Kiếp Tiên.”
Kim thân của bốn vị trong mười ba Kiếp Tiên của Nho gia được đón về từ tay Thiên Đế sẽ được an táng trong thế giới Kim Liên vào đêm nay.
“Bá Tống tiền bối, Bạch Thánh Quân, các vị tiền bối, xin hãy theo ta.” Ba đệ tử Nho gia đi trước dẫn đường, đưa nhóm người Tống Thư Hàng vào thế giới Kim Liên.

Trong thế giới Kim Liên.
Tang lễ đã vào hồi cuối.
Kim thân của bốn trong mười ba Kiếp Tiên được đưa vào quan tài, an táng ở trung tâm thế giới Kim Liên.
Khi Tống Thư Hàng được đưa vào thế giới Kim Liên thì vừa kịp nhìn thấy cảnh hạ táng quan tài.
Nho gia không hỏa táng kim thân của bốn vị Kiếp Tiên, bởi vì có hỏa táng cũng không thiêu được. Kim thân của Kiếp Tiên không phải là thứ có thể tùy ý thiêu cháy thành tro.
Nắp quan tài cũng không phong kín mà chỉ đậy lên đơn giản.
Có lẽ trong đáy lòng các đệ tử Nho gia vẫn hi vọng một ngày kia bốn vị Kiếp Tiên này có thể trở về từ cõi chết, lật nắp quan tài sống dậy chăng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận