Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1766: Long Nhãn bảo thạch

Chương 1766: Long Nhãn bảo thạch
Bây giờ Tống Thư Hàng chỉ đọc được cái mục lục truyền thừa của Ma Đế, phải phối hợp với ma văn của Công Tử Hải thì mới có thể mở toàn bộ nội dung của nó.
Nhưng chỉ đọc cái mục lục truyền thừa của Ma Đế là Tống Thư Hàng đã đoán được truyền thừa này viết cái gì.
“Tống tiền bối, ngươi cười âm hiểm quá.” Vũ Nhu Tử nói.
“Không phải âm hiểm, mà là cười trên nỗi đau của người khác.” Nói xong, Tống Thư Hàng mở mục lục truyền thừa của Ma Đế ra cho Vũ Nhu Tử và Xích Tiêu Kiếm tiền bối cùng xem.
Truyền thừa của Ma Đế: “300 thủ pháp cắt gọt độc nhất vô nhị”, “Phương pháp cất giữ đặc biệt giúp nguyên liệu tươi ngon hơn”, “Phương pháp hoàn mỹ để kích thích hương vị đặc biệt của nguyên liệu nấu ăn”, “Linh lực còn có thể sử dụng để nguyên liệu nấu ăn trở nên ngon lành”…
Đây là truyền thừa tiên trù độc môn của Ma Đế - trù nghệ cấp Thái Cổ!
Ngươi cho rằng truyền thừa của Ma Đế là bí pháp vô thượng của Ma môn? Ngươi cho rằng truyền thừa của Ma Đế là đế quốc ma thần trụ? Ngươi cho rằng truyền thừa của Ma Đế là con đường tu hành lên thẳng tới Kiếp Tiên?
Ngươi quá ngây thơ rồi.
Ma Đế thân mang vô số bí kĩ, truyền thừa của hắn đương nhiên cũng vô cùng phong phú đa dạng. Dựa vào đâu mà Ma Đế không thể truyền thừa lại kĩ thuật nấu ăn tiếu ngạo Thái Cổ của mình cho đời sau chứ?
“Một ngày kia ta trở thành đại lão, nhất định ta cũng sẽ truyền thừa lại những tuyệt kĩ của mình.” Tống Thư Hàng nói.
Sau đó hắn bắt đầu nghĩ xem mình có những “tuyệt kĩ” gì.
Kim Cương Căn Bản quyền pháp? Các loại võ kĩ cơ bản? Chưởng Tâm Lôi?
Trừ những tuyệt kĩ liên quan đến việc “tu luyện” này ra, hắn còn biết gì nữa nhỉ?
Thuật luyện đan?
Nhưng luyện đan thì hắn chỉ biết luyện mỗi Thối Thể dịch… đã thế còn luyện bằng nồi lẩu nữa chứ. Đến tận bây giờ hắn vẫn không biết phải làm thế nào để luyện đan bằng lò luyện cho tử tế.
Một ngày nào đó trong tương lai, có thiếu niên vượt qua muôn ngàn gian khó tìm được truyền thừa của đại lão Bá Tống, mở truyền thừa ra lại thấy một bản bí pháp luyện đan bằng nồi nấu lẩu…
Thiếu niên sẽ điên mất.
“Thất đức quá, thôi dẹp đi.” Tống Thư Hàng lắc đầu.
[Nhưng biết đâu được đấy, có khi trong tu chân giới có rất nhiều tiền bối nhàm chán, chế tạo ra vô số truyền thừa nhảm nhí, chờ “người có duyên” phát hiện ra cũng nên.]
Tống Thư Hàng cảm thấy khả năng này rất lớn. Bởi tu vi đâu có nhất thiết phải tỉ lệ thuận với nhân phẩm.
“À phải rồi, trước khi rời khỏi thế giới hắc long, mình còn phải tạo ra một địa điểm truyền thừa cho Xích Đồng.” Tống Thư Hàng nói thầm.
Đến lúc đó mình cũng có thể đặt một bản kĩ năng luyện đan bằng nồi lẩu trong động, nói không chừng Xích Đồng cũng có thiên phú về mặt luyện đan thì sao?
“Tạo địa điểm truyền thừa sao?” Vũ Nhu Tử nghe vậy thì hai mắt sáng ngời: “Tống tiền bối, chúng ta cùng làm đi! Ngươi muốn làm thế nào?”
“Ta định phỏng chế một địa điểm truyền thừa dựa vào truyền thừa của Ma Đế. Bây giờ ta đang có quyền hạn tối cao của lưới rồng, chắc là có thể tạo ra một cái không tồi. Sau đó ta sẽ để lại các công pháp tu luyện ở giai đoạn tiếp theo. Cách luyện đan bằng nồi lẩu và các kĩ năng thượng vàng hạ cám đều có thể để vào trong đó.” Tống Thư Hàng đáp.
“Ta có thủ pháp luyện chế phi kiếm do ta tự sáng tạo ra, phi kiếm được luyện ra có tốc độ cao lắm, mỗi tội tương đối giòn, không dùng để chiến đấu được thôi. Có đặt vào đó được không?” Vũ Nhu Tử giơ tay nói.
“Không vấn đề gì, càng nhiều càng tốt.” Tống Thư Hàng nói: “Phải rồi, đặt thêm cả mấy hộp cánh gà vào coi như phần thưởng cho nó sau khi hoàn thành nữa.”
“Có đặt bí pháp tiên trù của Ma Đế vào luôn không?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối hỏi. Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử ném vào truyền thừa mấy thứ linh ta linh tinh, nó thấy chẳng tác dụng gì, phải tranh thủ cho Xích Đồng một vài thứ hữu dụng mới được.
Tống Thư Hàng: “Truyền thừa của Ma Đế còn chưa được mở ra hoàn toàn, bao giờ mở được hết thì cũng có thể để lại một phần cho Xích Đồng.”
“Có lấy ‘Quy tức thuật’ bản cải tiến của sư huynh ta luôn không? Lần trước Kiếm Nhất sư huynh nhờ ta hỗ trợ quảng bá Quy tức thuật’ bản cải tiến, ta định gửi vào nhóm Cửu Châu số 1 mà lại quên béng đi mất.” Vũ Nhu Tử nói.
“Bảo vật cũng phải đặt vào, cho thêm mấy cái hạt sen Đao Ý Thông Huyền này, hay đấy hay đấy.” Tống Thư Hàng nói.
Lúc này, Thông Nương cũng không nhịn được giúp vui:
“Có để cả bí pháp yêu tinh của ta vào được không? Trong đó có mấy cái bí pháp hữu dụng lắm.”
“Đặt vào đặt vào, ai muốn đặt cái gì vào cũng được.” Tống Thư Hàng nói.
Tống Thư Hàng, Vũ Nhu Tử và Thông Nương càng nói càng hăng, chỉ hận không thể lao ra ngoài mà bố trí địa điểm truyền thừa ngay lập tức.

Phân bộ lạc Long Huyết tộc, rừng rậm Dadma, thế giới hắc long.
Trong ngôi nhà Tống Thư Hàng đang ở.
Đậu Đậu thè lưỡi, chạy như bay trong vòng chạy hamster.
Nó có thiên tư thông minh, đáp đề như ăn cướp, chỉ trong vòng có hơn một tiếng đã trả lời xong tất cả các câu hỏi. Những tưởng sau khi bài thi hoàn thành thì sẽ được ra khỏi vòng chạy hamster để nghỉ ngơi, ai ngờ… con hàng này lại bắt đầu một vòng quay mới.
Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử đi tới tiết điểm lưới rồng kia nửa ngày thì Đậu Đậu cũng chạy hộc tốc trong vòng chạy hamster nửa ngày trời.
Khi phải làm hết bài thi này đến bài thi khác, nó không cẩn thận đáp sai mấy câu, thế là vòng chạy hamster lại tăng tốc thêm mấy cấp.
Đậu Đậu chạy mềm cả chân.
“Tên Thư Hàng kia vẫn chưa về sao? Gâu!” Đậu Đậu vừa thở phì phò vừa kêu.
Nó phát hiện ra vòng chạy hamster này không chỉ có hiệu quả cấm bay mà còn có hiệu quả tăng cảm giác mệt mỏi, tăng trọng lực… Khi nó chạy trong vòng chạy hamster càng lâu, các loại hiệu quả đó cũng sẽ thi nhau xuất hiện.
Rất nhiều bí pháp hiệu quả mà Đậu Đậu không nhận ra tác dụng lên người nó, khiến cho nó mới chạy có nửa ngày mà đã thở hổn hển, bốn chân như nhũn cả ra. Phải biết, trong tình huống bình thường thì đại yêu khuyển ngũ phẩm như nó có chạy liên tục mấy tháng cũng không thở gấp đâu đấy!
Tộc trưởng già đang thay ván gỗ lát sàn cho gian phòng ngẩng đầu lên. Hắn nghe không hiểu Đậu Đậu nói gì.
Đúng lúc này, một ma thần trụ giáng lâm giữa không trung, rơi xuống ngoài ngôi nhà.
Ngay sau đó, Tống Thư Hàng, Vũ Nhu Tử, Thông Nương và Xích Tiêu Kiếm tiền bối xuất hiện trong nhà.
“Thư Hàng ~ cuối cùng ngươi cũng về rồi.” Đậu Đậu cảm động muốn òa khóc. Đây là lần đầu tiên nó thấy Đậu Đậu đẹp trai đến thế: “Mau, mau dừng cái vòng chạy hamster này lại cho ta. Thứ này tuần hoàn vô hạn, ta sắp chết rồi.”
Tống Thư Hàng: “…”
“Đậu Đậu à, lần sau ngươi cứ đi theo ta và Tống tiền bối đi.” Vũ Nhu Tử cười hì hì mà nói: “Lần này bọn ta đi chơi vui lắm.”
Đậu Đậu: “Mau dừng thứ này lại trước đã!”
“Được rồi, dù sao hai ta cũng là anh em tốt, ta dừng nó lại cho ngươi ngay đây.” Tống Thư Hàng nói xong, hai tay lại không kìm được mà lấy điện thoại ra chụp Đậu Đậu lia lịa.
Đậu Đậu: “…”
“Đậu Đậu này, ta đột nhiên có chuyện này muốn hỏi ngươi.” Tống Thư Hàng vừa chụp ảnh vừa hỏi.
Đậu Đậu: “Hỏi nhanh lên, hỏi luôn đi!”
Chó ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
“Sao ngươi không mặc quần?” Tống Thư Hàng hỏi.
Đậu Đậu: “…”
Tại sao chó lại phải mặc quần? Vì cái khỉ gì mà chó lại phải mặc quần hả?
Thấy vẻ mặt u oán của Đậu Đậu, Tống Thư Hàng vui vẻ lưu lại khoảnh khắc này trong ống kính rồi khẽ động niệm lực, dừng vòng chạy hamster lại.
Cửa vòng chạy hamster vừa mở ra, Đậu Đậu đã nhảy xồ lên, biến thành hình thái đại yêu khuyển mà cạp đầu Tống Thư Hàng.
“Cương Thủ biến dị - hình thái đầu!” Tống Thư Hàng không thèm né tránh mà chỉ yên lặng vận chuyển Cương Thủ biến dị.
Một loáng sau, đầu của hắn biến thành màu sắt đen bóng lóng lánh ánh kim.
Đậu Đậu cắn một cái vào đầu Tống Thư Hàng, đau chối cả hàm răng.
“Gâu gâu, gấu!” Đậu Đậu phát rồ.
“Ha ha, bó răng rồi chứ gì?” Tống Thư Hàng thu điện thoại về: “Ta có đầu sắt, ta kiêu căng thế đấy!”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “Tống Thư Hàng trong hình thái này hết thuốc cứu rồi.”
“Nhưng thế mới vui.” Vũ Nhu Tử nói.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối quay chuôi kiếm “nhìn” Vũ Nhu Tử… cô nhóc này cũng hết thuốc cứu luôn rồi.
“Đau răng thì xuống đi, ngươi không cắn nổi đầu sắt của ta đâu, cố quá thành quá cố bây giờ.” Tống Thư Hàng khuyên nhủ.
“Ứ ứ ứ.” Đậu Đậu kiên quyết cắn chặt đầu Tống Thư Hàng, không nhả răng, đây chính là chút quật cường cuối cùng của nó.
Vũ Nhu Tử đứng đối diện lấy điện thoại ra, điều chỉnh góc độ, chụp chính diện Tống Thư Hàng mấy cái rồi lại quay thêm mấy đoạn video.
Tống Thư Hàng rất phối hợp, bày đủ loại tư thế ra cho Tống Thư Hàng chụp, Đậu Đậu treo trên đầu bị hắn coi là đồ trang sức.
“Ta cứ cảm thấy cảnh tượng này quen quen.” Vũ Nhu Tử nói, nhưng cô lại không nhớ mình đã nhìn thấy cảnh này ở đâu.
Tống Thư Hàng cười hì hì, quay đầu nhìn tộc trưởng già: “Tộc trưởng, Tiểu m Trúc nhà ta vẫn ổn chứ?”
“Bé m Trúc đang ngủ trong kia, nhìn thì không có vấn đề gì. Nhưng bé cứ ngủ mấy ngày mà không tỉnh lại ăn cơm, không sao chứ?” Tộc trưởng già nói với vẻ lo lắng.
Rõ ràng cô bé kia không ở trong trạng thái bế quan, thế mà chẳng chịu ăn gì, bảo sao dáng dấp lại bé xíu như thế.
“Không sao đâu, tính thời gian thì cô bé cũng sắp tỉnh lại rồi.” Tống Thư Hàng nói.
Dứt lời, quay sang nhìn tiểu trợ lý lưới rồng.
Đã đến lúc nói chuyện thù lao.
“Quản lý viên Bá Long, ngươi có cần thứ gì không?” tiểu trợ lý lưới rồng hỏi. Tiết điểm lưới rồng Ma Đế được xử lý ổn thỏa, ý chí của lưới rồng rất hài lòng, cho nên tiểu trợ lý lưới rồng cũng tỏ ra hết sức hào phóng.
“Đúng lúc ta đang cần một vài thứ đây.” Tống Thư Hàng nói: “Sắp tới ta phải về hiện thế một chuyến để tụ hội cùng các tiền bối, tổ chức một bữa tiệc lớn. Ta cần một ít rượu ngon.”
Ở chỗ Côn Na nữ sĩ có một ít rượu quý còn ngon hơn cả rượu do Biệt Tuyết Tiên Cơ ủ, sức rượu đủ cao, còn có tác dụng nâng cao tinh thần lực, rất thích hợp để dùng trong bữa tiệc.
“Không vấn đề gì, ta có thể chuyển cho ngươi một ít.” Tiểu trợ lý lưới rồng đáp.
“Mặt khác, có thể treo một nhiệm vụ lưới rồng thay ta không? Ta muốn mời ma trù cấp thế giới đích thân ra tay, nấu giúp ta một bữa tiệc.” Tống Thư Hàng nói tiếp.
Thế giới hắc long cũng có nghề nghiệp tương tự như tiên trù, chính Côn Na nữ sĩ cũng đã từng đích thân xuống bếp, nấu một bữa đặc sản thế giới hắc long ngon lành để đãi nhóm Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng nghĩ nếu đã mời các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 họp mặt thì mời họ ăn đặc sản luôn, vừa hay có tiệc của thế giới hắc long cho mọi người nếm thử.
“Được chứ, có thể treo nhiệm vụ bất cứ lúc nào.” Tiểu trợ lý lưới rồng trả lời: “Mặt khác, có một lễ vật mà quả cầu béo muốn tặng cho ngươi.”
“Thực ra ta hơi bị nhạy cảm với ba chữ ‘quả cầu béo’ đấy.” Tống Thư Hàng hỏi: “Lễ vật gì vậy?”
“Long Nhãn bảo thạch, đặc sản ở vị trí hai mắt của thế giới hắc long, mỗi một ngàn năm mới sinh được một ít. Xin mời đi theo ta.” Tiểu trợ lý lưới rồng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận