Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1941: Loạn rồi, loạn thật rồi

Chương 1941: Loạn rồi, loạn thật rồi
“Đây là đạo của m Ảnh đạo hữu sao?
Bạch Long tỷ tỷ lên tiếng.
m Ảnh Lãnh Chúa:
“Đương nhiên không phải.”
“Ta chỉ thuận miệng hỏi thôi.”
Bạch Long tỷ tỷ nói.
Tống Thư Hàng siết lấy vòng tay:
“Vậy nếu như không thể kích hoạt được ‘chấp niệm’ của mảnh đất này thì sao?”
“Chỉ cần sử dụng thì nhất định sẽ có ‘chấp niệm’ bị kích hoạt.”
m Ảnh Lãnh Chúa nói:
“Nhưng chấp niệm được kích hoạt mạnh tới đâu thì phải tùy thuộc vào ngươi.”
Tống Thư Hàng gật đầu, nhìn sang Bạch tiền bối:
“Bạch tiền bối, hay là chúng ta thử một phát nhỉ?”
Bạch tiền bối phân thân xoay người lại, trên mặt chứa đầy sự nghi hoặc.
Mặt than của hắn đã bị công phá!
Tống Thư Hàng vội vàng nói:
“Bạch tiền bối, ngươi thật sự không có vấn đề gì đấy chứ?”
Bạch tiền bối xoa huyệt thái dương:
“Ăn ‘Tâm ma Sashimi’ có ảnh hưởng nhất định với ta, làm ta sinh ra ảo giác. Vì năng lượng sắp hết nên cơ thể ta khá yếu, sau khi ăn ‘Tâm ma Sashimi’ xong thì ta cứ như đang bay bổng vậy. Cảm giác chuếnh choáng ban đầu giờ biến thành say khướt luôn rồi.”
“Bạch tiền bối, để ta đỡ ngươi.”
Bạch Hạc Chân Quân nhân cơ hội tiến lên, đỡ lấy Bạch tiền bối.
Rầm rầm rầm ~~
Đúng lúc này, trong không trung vang lên tiếng chấn động vang như sấm.
Các lực lượng cường đại va chạm trên bầu trời, mặt đất dường như sắp bị lật ngược lại vậy.
“Là phe của Thiên Đế chạm mặt ông chú lái thuê và đại sư của Kim Cương tự.”
Bạch long tỷ tỷ nói:
“Mấy tên đó đúng là chẳng kiêng nể gì cả.”
Phải biết rằng, bởi vì đương kim ‘Thiên’ sắp có đại biến, Kiếp Tiên cửu phẩm và Trường Sinh Giả đều lũ lượt đi ở ẩn.
Cho dù thật sự phải ra ngoài hoạt động cũng phải thi triển các thủ đoạn che giấu.
Hoặc là thế thân, hoặc là phụ thân, hoặc là tự phong bế thực lực.
Mà phe của Thiên Đế và ông chú lái thuê đang ở trên bầu trời Nho gia kia lại thi triển hết toàn lực, hoàn toàn không che giấu gì gì cả.
“Đánh nhau ngay phía trên Nho gia như thế sẽ bất lợi cho ông chú lái thuê và đại sư Kim Cương tự mất.”
Tống Thư Hàng nói.
“Địa điểm chiến đấu đang dịch chuyển, chắc không bao lâu nữa sẽ chuyển đến một không gian khác.”
Bạch Long tỷ tỷ nói.
Lúc trước, đại sư Kim Cương tự kia từng nói, hắn am hiểu cưỡng chế dịch chuyển địa điểm chiến đấu mà.
Với sức mạnh nhục thân cường đại của hắn, kết hợp với toàn bộ thần thông của Kim Cương tự, quả thật có thể cưỡng chế bám lấy đối phương, di chuyển chiến trường vượt không gian.
“Thiên Đế bị đưa đi rồi à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Ừm, khí tức của Thiên Đế biến mất rồi. Chắc chắn cô ấy là đối tượng bị chú ý đặc biệt.”
Bạch Long tỷ tỷ đáp.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ lại chui ra khỏi đỉnh đầu Tống Thư Hàng:
“Nhưng vẫn còn một luồng khí tức của ‘Trường Sinh Giả’ ấn nấp trong tối. Rất có thể là hậu thủ mà Thiên Đế chuẩn bị sẵn.”
Nho gia và Thiên Đình viễn cổ năm đó đều có thực lực trấn áp chư thiên vạn giới.
Nhưng con đường mà Nho gia xây dựng khác với Thiên Đình viễn cổ.
Nho gia là do một tay Thánh Nhân thành lập, thu đồ đệ, dạy học, bồi dưỡng ra mười ba đệ tử Kiếp Tiên xuất chúng và một lượng lớn nhân tài Nho gia.
Thiên Đế lại tập hợp một nhóm Trường Sinh Giả cùng chung chí hướng, lập nên Thiên Đình, đồng thời chiêu mộ cường giả bốn phương.
Sau khi mất đi Thánh Nhân, xét về số lượng Trường Sinh Giả thì Nho gia phải chịu thiệt lớn.
“Sau khi phe của Thiên Đế và phe của ông chú lái thuê đều di chuyển đến chiến trường khác, Nho gia sẽ mất đi cường giả cấp cao. Nếu như lúc này Trường Sinh Giả đang ẩn nấp kia ra tay thì có thể dễ dàng mang hết tất cả các ‘mảnh vỡ Thiên Đình’ đi. Trừ phi Nho gia cũng bố trí hậu chiêu.”
Sở các chủ tiếp tục nói.
Trong các hạo kiếp năm đó, mười ba Kiếp Tiên của Nho gia tử thương quá nửa… Cũng tức là, vẫn còn một phần Kiếp Tiên chỉ bị mất tích và vẫn còn tồn tại trên đời này. Kiếp Tiên không dễ chết thế đâu, nếu như còn ba bốn người vẫn sống trên đời này, dựa vào tư chất và thiên phú của ‘mười ba Kiếp Tiên’ dưới trướng Thánh Nhân năm xưa thì rất có khả năng trong những năm tháng dài đằng đẵng này họ đã bước lên đạo của mình, tiến vào hàng ngũ ‘Trường Sinh Giả’.”
Nếu như vẫn còn đệ tử trong số ‘mười ba Kiếp Tiên’ đang ẩn nấp trong tối, vậy thì không cần lo lắng chuyện Thiên Đình tập kích nữa.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút rồi nói:
“Ta nhờ Hằng Hỏa tiền bối phái người tới, chúng ta tranh thủ thời gian dịch chuyển mảnh vỡ Thiên Đình đến thế giới kim liên thôi. Chuyển được bao nhiêu hay bấy nhiêu.”
Chỉ cần đi vào thế giới kim liên, cho dù là Thiên Đế, muốn đoạt lại ‘mảnh vỡ Thiên Đình’ cũng không phải là chuyện đơn giản.
Hắn nhanh chóng gửi tin nhắn cho Hằng Hỏa tiền bối.
Càng là thời khắc cuối cùng, càng phải tranh thủ thời gian, giành giật từng giây.
“Còn nữa, ta còn một tin xấu phải nói cho mọi người biết.”
Sở các chủ thong thả nói:
“Sở two gửi tín hiệu tới, tuy rằng ‘tà ma gấu’ vừa nãy và một phần đồng bọn của nó đã bị treo lên đánh trong không gian ‘Bích Thủy Các’, nhưng ‘tà ma gấu’ vẫn còn vài đồng bọn nữa. Bọn chúng cầm đầu một đám ta ma Cửu U, đang đi về phía Nho gia.”
Khi người ta gặp khó khăn thì đến uống nước cũng mắc nghẹn.
Tống Thư Hàng sờ lên ‘con mắt Thánh Nhân’ trong hốc mắt của mình, nói với m Ảnh Lãnh Chúa:
“Tiền bối, phải làm thế nào mới kích hoạt được ‘ m Ảnh Thánh Địa’ này đây?”
“Đưa linh lực vào là được. Còn nữa, nếu như đủ thời gian thì ngươi có thể tìm nơi có chấp niệm lớn nhất trong Nho gia rồi lại kích hoạt ‘ m Ảnh Thánh Địa’, trước khi bắt đầu thì tốt nhất nên làm mấy nghi thức tăng vận may gì đó.”
m Ảnh Lãnh Chúa đáp.
“Như thế có thể phát huy được hiệu quả tốt nhất à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
m Ảnh Lãnh Chúa:
“Ít nhiều gì cũng có chút tác dụng, nhất là với người mặt đen, dù gì cũng tăng thêm chút vận may.”
Tống Thư Hàng thở dài, hy vọng con mắt Thánh Nhân của mình có thể tăng cường hiệu quả của ‘chấp niệm’:
“Phải tạm gác chuyện úp sọt Thiên Đế sang một bên vậy.”
Nếu như ‘ m Ảnh Thánh Địa’ có thể phát huy tác dụng, phải giữ uy năng của nó lại để chiêu đãi tà ma Cửu U.
[Số Bá Tống, xẹt xẹt ~ Số Bá Tống, nhận được tin nhắn xin hãy trả lời.]
Đúng lúc này, giọng nói máy móc của mặt trời nhỏ ‘Ngươi Bận Không T233’ vang lên bên tai Tống Thư Hàng.
Nhưng có vẻ như tín hiệu hơi nhiễu, không được rõ rang cho lắm.
[Ta đây.]
Tống Thư Hàng đáp.
Mặt trời nhỏ:
[Số Bá Tống, câu dưới đây là chủ của ta hỏi ngươi: Bây giờ ngươi đang ở đâu?]
[Ta đang ở Nho gia đây.]
Tống Thư Hàng trả lời.
[Xẹt xẹt, quả nhiên. Nhớ chú ý an toàn, tín hiệu của Nho gia bị nhiễu sóng rồi.]
Mặt trời nhỏ nói:
[Còn nữa, chúa tể quả cầu béo đang trên đường đi tới hiện thế, nhớ chuẩn bị tâm lý trước đấy nhé.]
[ Đại lão quả cầu béo cũng đang tới đây ư? Chẳng phải một thời gian nữa nó mới tới sao?]
Tống Thư Hàng hỏi.
Mặt trời nhỏ:
[Đang đọc tình báo:Chúa tể quả cầu béo nhận được tình báo từ thuộc hạ, thay đổi lộ trình, tình báo liên quan đến Nho gia. Nhớ chú ý an toàn.]
Chẳng lẽ là do ‘tà ma gấu’?
Tống Thư Hàng lo sốt vó.
Điều đáng mừng duy nhất là… có Bạch tiền bối two để mắt đến đại lão quả cầu béo.
Tuy rằng hắn là người nguy hiểm nhất trong số những đối tượng Tống Thư Hàng không muốn gặp phải, nhưng vì Bạch tiền bối two không để đại lão quả cầu béo ỷ lớn hiếp bé nên đại lão quả cầu béo không mang tới uy hiếp quá lớn với Tống Thư Hàng.
“Sở các chủ, nghĩ cách thông báo đến Sở two, bảo cô ấy chú ý một chút. Lão đại của tà ma gấu xuất hiện rồi, chỉ số uy hiếp vượt qua mọi thiết bị đo đếm.”
Tống Thư Hàng nhắc nhở.
Cứ cảm thấy hôm nay chẳng an toàn tí nào.
Hắn cúi đầu nhìn ‘ m Ảnh Thánh Địa’ rồi lại sờ lên ‘con mắt Thánh Nhân’ của mình, trong đầu hiện lên một suy nghĩ bạo gan.
Trên mảnh đất của Nho gia này liệu có chấp niệm của Thánh Nhân không nhỉ? Nếu như có thật, vậy có cách gì để dẫn chấp niệm của Thánh Nhân ra không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận