Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2779: Tự kiểm điểm là một tấm gương, không sai, là tấm gương!

Chương 2779: Tự kiểm điểm là một tấm gương, không sai, là tấm gương!
Nếu như có thể, Tống Thư Hàng hy vọng nhiệt tình của cổ thần bị phong ấn có thể nguội đi một tẹo, lạnh nhạt với hắn một tẹo.
Lúc này, Phượng Nghi Cầm Chủ đứng trên cánh tay Tống Thư Hàng sửng sốt.
Cô và đạo hữu đeo mặt nạ vừa tiến vào không gian nhà tù Thiên Đạo này, lại đột nhiên bị tấn công?
[Kẻ bị giam trong nhà tù Thiên Đạo này mất trí rồi ư?]
Cô và đạo hữu đeo mặt nạ thông qua tiên thuyền tiến vào nhà tù Thiên Đạo. Dưới tình huống bình thường, không phải hẳn nên tiến tới đây, mọi người trò chuyện một chút. Sau đó thử hỏi xem có thể thông qua phương thức trả thù lao, chở khách một đoạn, rời khỏi nhà tù Thiên Đạo chết tiệt này ư?
Trực tiếp mở đại chiêu công kích ngay từ đầu, đây là mất trí rồi ư?
Đối mặt với loại người mất trí này, căn bản không có gì để nói cả.
“Cút!” Móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ nói.
Móng vuốt nhỏ của cô thò ra, huyễn hóa một móng vuốt tất phương khổng lồ trong hư không, nghênh đón xúc tu kia!
(Tất phương là loài chim chỉ có một chân trong thần thoại Trung Quốc)
Vừa nhận được tin tức đau đớn rằng bản thể đã chết, đúng lúc tâm tình móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ không tốt.
Lúc này, xúc tu kia đột nhiên đánh tới cửa, vừa hay trở thành đối tượng phát tiết tâm tình của cô.
Móng vuốt khổng lồ túm lấy xúc tu, hung ác nắm chặt lại.
Pháp tắc Thái Dương Chân Hỏa quấn quanh đầu móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ, lập tức nắm chặt làm nổ xúc tu kia, chân hỏa bất diệt càng thuận đường đi qua, dọc theo phần gốc xúc tu một đường thiêu đốt tới bản thể của xúc tu kia.
Tống Thư Hàng nhân cơ hội vỗ nhẹ lên ‘tiên thuyền mai rùa’, cất nó đi, tránh cho tiên thuyền bị hủy trong chiến đấu kế tiếp, hắn cũng không có tiền đền cho thiếu niên tiền bối ba mắt một chiếc tiên thuyền đâu. Tối đa, hắn có thể dùng tóc của Vân Tước Tử tiền bối lừa gạt một tiểu tỷ tỷ rùa tai ương khổng lồ tới, đền bù tổn thất cho thiếu niên tiền bối ba mắt thôi.
Ầm ~
Nơi xa truyền tới một tràng tiếng nổ.
Là chủ nhân xúc tu kia chủ động cắt bỏ xúc tu, cũng dẫn nổ nó.
Vừa đối mặt, cổ thần bị phong ấn đã chịu thiệt trước móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ.
Năng lượng nổ tung tản ra.
Tống Thư Hàng và móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ bình tĩnh nhìn về phía đối diện.
Nơi đó, có một quả trứng hóa thạch khổng lồ đang lơ lửng. Trên vỏ trứng có từng lỗ thủng, xúc tu chính là chui ra từ trong những lỗ thủng này.
Trông có vẻ rất ngán, không thể nào ăn ngon được.
[Vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh ư?] Tống Thư Hàng có chút tò mò nhìn cổ thần trong trứng hóa thạch, thầm nghĩ.
Lúc trước trong thế giới nhân tạo của Bạch chưa biết 1-33, cổ thần này đã có dấu hiệu thức tỉnh, lập tức muốn phá vỏ ra ngoài.
Hiện tại đã qua lâu như vậy, ấy thế mà cổ thần vẫn chưa hoàn toàn phá vỏ… thậm chí nhìn từ khí tức, dường như nó trở nên càng suy yếu hơn, hoàn toàn không có uy phong như lúc ở thế giới nhân tạo.
[Chẳng lẽ là bởi vì áp chế của phòng tối Thiên Đạo, ở đây năng lượng của nó không được bổ sung, cho nên mới càng suy yếu hơn?]
“Kẻ này rất mạnh, dù cho suy yếu, nhưng vẫn rất khó đối phó như cũ.” Lúc này, móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ trầm giọng nói.
Cho dù đối phương ở trạng thái suy yếu, cô cũng không nắm chắc tất thắng.
Hơn nữa, cô cảm ứng được khí tức thái cổ từ trên người kẻ đối diện này… Đây là một con quái vật sống từ thời đại thái cổ đến nay.
Rất có thể đã bị nhốt trong nhà tù Thiên Đạo từ thời thái cổ, vẫn luôn sống tới bây giờ nên mới có thể trở nên suy yếu như vậy.
“Đúng là rất mạnh.” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Cổ thần thời kỳ toàn thịnh, e rằng cấp bậc không kém Hà Chỉ Ma Đế.
“Thứ ngươi muốn tìm là gì? Tìm được chưa? Nếu như đã tìm được, không bằng chúng ta lấy bảo vật rồi lập tức rút lui.” Phượng Nghi Cầm Chủ nói.
“Còn chưa có manh mối.” Tống Thư Hàng lắc đầu, mắt thần thứ ba của hắn đang cố gắng quét hình toàn bộ phòng tối Thiên Đạo, tạm thời còn chưa có thu hoạch.
Đồng thời… hắn cũng phát hiện một kẽ hở trong đánh cược giữa mình và tiền bối ba mắt.
Ký ức tu sĩ bị ‘phòng tối Thiên Đạo’ che đậy mất, lúc tiến vào cùng một phòng tối Thiên Đạo với ‘vật thể trong ký ức’ thì tu sĩ sẽ được cởi ra ký ức tương quan. Tựa như vừa rồi hắn nhớ lại chuyện ‘trứng hóa thạch cổ thần’ vậy.
Nói cách khác, đều là tìm kiếm ‘bảo vật’, thiếu niên tiền bối ba mắt chỉ cần tiến vào ‘phòng tối Thiên Đạo’ là lập tức có thể thông qua việc ký ức có khôi phục hay không, tức thì đoán được bảo vật có ở trong phòng tối này hay không.
Nếu như không có, hắn có thể trực tiếp quay đầu đi tới một phòng tối Thiên Đạo khác.
Tại phương diện này hắn chiếm được ưu thế cực lớn.
Không hổ là chúa tể Cửu U, công bằng ngoài mặt.
[Nếu như thua ván này, ta cũng phải tìm một phương án đánh cược tương tự, hố lại thiếu niên tiền bối ba mắt mới được.] Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
“Vậy muốn đánh nó không?” Móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ phân tích: “Nếu như muốn đánh, chúng ta có thể thử tìm nhược điểm của nó trước, cũng thừa dịp nó suy yếu, dùng phương thức hữu hiệu nhất loại bỏ sức chiến đấu của nó.”
“Nhược điểm?” Tống Thư Hàng xoa chiếc cằm đẹp đẽ, rơi vào trầm tư.
“Ngươi lên trước, chiến đấu với nó vài trăm hiệp. Ta ở bên cạnh lược trận, tìm kiếm nhược điểm của nó.” Phượng Nghi Cầm Chủ nói.
[Ta cũng muốn ra tay lắm, nhưng ta sợ vừa ra tay là lộ tẩy ngay, đến lúc đó chính là Tống mỗ ta 1vs2, bị hai nhà các ngươi ghì xuống đất ma sát.] Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Dù sao hắn tới tới lui lui cũng chỉ có mấy chiêu, độ phân biệt quá cao.
Có điều… nói tới nhược điểm, ngược lại hắn có một chút manh mối.
Manh mối bất hủ!
Hắn và Vũ Nhu Tử da đen đã từng đoán rằng một mặt ‘thiện’ trên người cổ thần đã bị tách ra, biến thành Bất Diệt Chi Chủ ‘lông dê số 2’ sau này.
Bất Diệt Chi Chủ đã luôn trong trạng thái ngủ say. Vào thời đại thái cổ, nó đã từng vượt cấp cưỡng ép tiếp xúc với tin tức bản nguyên của ‘bất hủ’, cuối cùng dưới tác dụng lực lượng của bất hủ, rơi vào giấc ngủ say dài đằng đẵng.
Nếu không phải về sau Tống Thư Hàng nhổ lông dê của nó quá mức, nói không chừng đến bây giờ nó vẫn còn ngủ.
[Cho nên, có lẽ ‘manh mối bất hủ’ cũng sẽ có lực hấp dẫn cực lớn đối với cổ thần?] Nghĩ tới đây, Tống Thư Hàng lặng lẽ lấy ‘thân thể tà ma sương mù’ trước đó có được ra.
Đạo cụ Bạch tiền bối lấy từ phòng tối Thiên Đạo trước đó, đoán chừng hiện tại sẽ phát huy được tác dụng.
Nhưng vấn đề bây giờ là… đạo cụ này phải sử dụng sao đây?
Ném nó ra ư?
Không ổn, nếu ném ra thì chẳng phải là bánh bao thịt đánh chó, có đi không có về ư?
Đối diện.
Lúc Tống Thư Hàng lấy đạo cụ ẩn chứa một luồng ‘tin tức ngụy bất hủ’ kia ra, cổ thần bên trong trứng hóa thạch đột nhiên kích động.
Gần trăm xúc tu trên vỏ trứng của nó ‘vèo ~’ một tiếng, xuyên qua không gian, đánh úp về phía Tống Thư Hàng!
“Không xong, số lượng quá nhiều. Hiện tại ta chỉ là một móng vuốt, không ứng phó nổi.” Móng vuốt Phượng Nghi Cầm Chủ nói.
“Ánh mắt tỏa tiên!” Tống Thư Hàng quyết định thật nhanh, kích hoạt mắt thần thứ ba.
Một luồng pháp thuật ‘phong tỏa không gian’ do chính tay chúa tể Cửu U lưu lại càn quét ra, rơi vào trên tất cả xúc tu và bản thể của cổ thần.
Không gian đông lại, cả không gian như bị hóa đá. Phàm là vật thể trong phạm vi ‘ánh mắt tỏa tiên’ thì đều bị kẹt trong không gian hóa đá này, không cách nào nhúc nhích.
Phượng Nghi Cầm Chủ: “! ! !”
Pháp thuật không gian này bá đạo biết bao, khiến cô hâm mộ.
Nếu như thủ đoạn phong tỏa không gian lúc đó của cô cũng có thể dũng mãnh như thế thì sẽ không để Bá Tống cấn tay khi ấy xông vào trong ‘không gian hồi sinh Thánh Nhân’, xáo trộn kế hoạch hồi sinh Thiên Đế của cô!
“Ánh mắt hòa tan!” Bên cạnh, sau khi cố định cổ thần, Tống Thư Hàng không chút do dự kích hoạt đồng thuật thứ hai.
Số liệu của hai pháp thuật này đang được phân tích… Sau khi phân tích xong, hắn có thể thi pháp dựa vào lực lượng của mình.
Không cầu giải quyết triệt để cổ thần trong trứng hóa thạch, nhưng ít ra cũng khiến nó mất đi sức chiến đấu, để nó không có cơ hội làm cấn tay!
Phàm là thứ tương đối cấn tay thì tuyệt đối không cho nó cơ hội nhảy nhót. Kinh nghiệm này là do Tống Thư Hàng rút được từ trên người bản thân.
Tự kiểm điểm là một tấm gương, nó có thể soi ra rõ ràng sai lầm của chúng ta, khiến chúng ta có cơ hội sửa sai.
Mà Tống Thư Hàng thông qua tự kiểm điểm, đạt được kinh nghiệm chiến đấu quý giá!
Bạn cần đăng nhập để bình luận