Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1079: Trạng Khóa Máu Thái Bất Tử Liều Mạng Bản Rút Gọn

Chương 1079: Trạng Khóa Máu Thái Bất Tử Liều Mạng Bản Rút Gọn
Tống Thư Hàng:
“...”
Hắn nhớ tới nội dung cụ thể mà vừa rồi Bạch tiền bối two nói về thế giới ma kiếp: có một Tôn Giả thất phẩm bị ô nhiểm sắp đi vào thế giới ma kiếp độ kiếp, vừa lúc hắn sẽ nhân cơ hội mở cửa sau cho.
Sau đó, lại liên tưởng tin tức mà vị nhân viên quản lý Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử chơi đến hỏng kia của nhóm Cửu Châu số 1 gửi tới.
Trùng hợp cái con khỉ ấy!
Lúc Vân Tước Tử tiền bối đang nghiên cứu con chuột bị ma hóa thì chơi quá trớn, bị tà năng Cửu U ô nhiễm. Hơn nữa còn không phải tà năng Cửu U thông thường, theo chính cô ước đoán thì năng lượng ô nhiễm cô ít nhất là cấp bậc Trường Sinh Giả.
Hiện tại cô gửi tới tin tức, nói sắp độ ma kiếp.
Tống Thư Hàng có thể khẳng định chín mươi chín phần trăm rằng ‘vị bị ô nhiễm’ sắp độ ma kiếp ấy chính là Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử, không trật đi đâu được.
Nói cách khác, lúc này thân thể của Vân Tước Tử tiền bối đã hoàn toàn ma hóa, trở thành một thành viên của tà ma Cửu U. Nhưng khác với tà ma Cửu U ở chỗ: ý chí của cô còn rất tỉnh táo, hoàn toàn không bị thế giới Cửu U quấy nhiễu. Ở điểm này, trạng thái của cô hơi giống với tà ma chuột Hamster mà Tống Thư Hàng quen biết.
Nhưng tà ma chuột Hamster như thế là vì thân phận đặc thù, nó là thú cưng của Bạch tiền bối two, được ý chí của chúa tể Cửu U che chở mới có thể tránh khỏi sự quấy nhiễu lung tung của thế giới Cửu U.
Sau khi thân thể Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử hoàn toàn bị ‘tà ma hóa’ lại vẫn có thể lên mạng nói chuyện phiếm, dường như ý chí vẫn rất minh mẫn.
Trong lúc đang suy tư, màn hình di động của Hoàng Sơn Chân Quân lại nhảy lên.
Là Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử gửi sang một chùm ảnh.
“Trước khi độ kiếp, ta bảo Tuyết Lang đạo hữu chụp cho ta một chùm ảnh đẹp, giờ ta đang trong trạng thái này này, quả thực đẹp bùng nổ luôn. @ Cuồng Đao Tứ Lãng, chờ sau khi ta độ kiếp xong lại đi tìm ngươi nhé.”
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử nói.
Lúc này, da dẻ toàn thân Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử trong hình đều biến thành màu tím sẫm, quấn quanh bên trên là ma khí tà năng Cửu U dày đặc không tiêu tan.
Có điều, trừ việc da dẻ toàn thân bị nhuộm thành màu tím ra, Vân Tước Tử tiền bối cũng không thay đổi gì. Mái tóc màu lam vừa dài vừa dày của cô xõa tung sau lưng tựa như áo choàng, lông mi cũng mang màu lam rất dễ thấy.
“Giống như ta tưởng tượng, sau khi da dẻ toàn thân biến thành màu tím thì thoạt nhìn có thêm một loại mỹ cảm yêu mị.”
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử tiếp tục nói.
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“...”
“Được rồi, không nói nhiều nữa. Ta đi độ ma kiếp đây! Hy vọng ta có thể còn sống trở về, chư vị đạo hữu, chúng ta bát phẩm gặp lại!”
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử phát biểu.
Sau khi nói xong, cô bèn logout.


“Thư Hàng tiểu hữu, lát nữa chúng ta sẽ đi vào thế giới ma kiếp, sẽ không phải là… ?”
Bắc Hà Tán Nhân nhìn về phía Tống Thư Hàng.
Trùng hợp đến vậy ư?
“Chuẩn bị xong chưa? Đối phương sắp tiến vào thế giới ma kiếp rồi.”
Lúc này, giọng nói của Bạch tiền bối two vang lên trong đầu Tống Thư Hàng.
“Xong ngay đây!”
Tống Thư Hàng nói.
Tiếp đó, hắn nói với thành viên nhóm Cửu Châu số 1:
“Ta nghĩ chắc là đúng rồi đấy. Vân Tước Tử tiền bối vừa nói sắp độ kiếp, cửa sau bên này của chúng ta cũng sắp mở ra ngay. Nói chung là không còn thời gian nữa, các tiền bối có muốn cùng đi một chuyến đến thế giới ma kiếp không?”
“Cùng đi.”
Tô Thị A Thập Lục cười nói, lộ ra má lúm đồng tiền vô cùng đáng yêu.
“Đương nhiên là lão phu muốn đi.”
Linh Điệp Tôn Giả cười nói.
“Ta cũng thế.”
Thất Tu Tôn Giả đáp.
“Loại chuyện như vầy sao thiếu ta được.”
Vũ Nhu Tử vui vẻ nói.
Đạo hữu nhóm Cửu Châu số 1 có mặt ở đó cùng với Thi, tước yêu Tiểu Thải, Bỉ Ngạn Ma Quân, không ai cự tuyệt cả.
Vốn có vài vị đạo hữu có tính cách tương đối cẩn thận còn đang nghiêm túc suy tính xem có nên đến thế giới ma kiếp hung hiểm kia không, nhưng lúc thấy các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1, hết người này đến người khác đều tỏ vẻ muốn đi, mấy vị đạo hữu này cắn răng một cái, liều mình bồi quân tử.
“Vậy chúng ta xuất phát thôi.”
Tống Thư Hàng nói.
Chỉ cần thế giới hạch tâm không xảy ra vấn đề… một khi gặp phải nguy hiểm thì có thể trực tiếp kéo các đạo hữu nhóm Cửu Châu số 1 vào thế giới hạch tâm.
Hơn nữa, trong tay hắn còn có chiếc mũ Bình Thiên kia. Tuy rằng lực lượng công đức trong mũ Bình Thiên còn chưa khôi phục, nhưng để mỹ nhân rắn công đức đội lên thì hẳn là có thể bộc phát một đợt.


“Đi thôi!”
Lúc này, giọng Bạch tiền bối two vang lên bên tai Tống Thư Hàng.
Ngay sau đó, tất cả thành viên trong phòng thí nghiệm dưới đất chỉ cảm thấy thân hình bị một luồng lực lượng vô hình hút lên… Tiếp đó, một loại cảm giác rất xấu dâng lên.
Loại cảm giác này tựa như là nhét người vào máy giặt rồi điên cuồng xoay tròn, sau đó lại bị nhét vào máy ép mì sợi, bị vắt thành những sợi mì dài…
Loại cảm giác hỏng bét kia duy trì liên tục ước chừng hơn hai mươi giây, mọi người mới khôi phục bình thường.
“Ôi trời ạ, suýt chút nữa ta cho rằng mình sắp tèo rồi. Dáng vẻ của ta bây giờ có phải là hình vắt mì hay không?”
Cuồng Đao Tam Lãng nói.
“Ta cảm thấy mình bị xoắn thành bánh quai chẻo.”
Bắc Hà Tán Nhân cười khổ rồi nói.
“Các ngươi còn may đấy, ta cảm thấy mình bị bện thành nơ con bướm đây này, hơn nữa còn là nút này nối liền với nút kia.”
Lệ Chi Tiên Tử xoa mặt mình, sau khi nếm trải loại cảm giác này một lần thì không muốn nếm lại lần hai chút nào.”
“Không có biện pháp, dù sao cũng là đi cửa sau mà.”
Hoàng Sơn Chân Quân thở dài, sau đó ngoảnh lại nhìn chung quanh:
“Nơi này chính là thế giới ma kiếp ư?”
Dường như có hơi khác với thế giới thiên kiếp, trong thế giới ma kiếp là một vùng ánh sáng thánh khiết, nhưng loại thuộc tính ánh sáng thánh khiết này chính là thuộc tính năng lượng mà tà ma Cửu U ghét nhất.
“Có thấy Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử đạo hữu không?”
Thất Tu Tôn Giả hỏi.
Bạch Hạc Chân Quân đưa mắt nhìn bốn phía một vòng:
“Không phát hiện… có lẽ là cách chúng ta rất xa.”
Nếu thế giới ma kiếp và thế giới thiên kiếp tương tự nhau thì diện tích của nó nhất định cũng rất lớn. Thậm chí có thể thế giới ma kiếp này lớn cỡ toàn bộ lãnh thổ Hoa Hạ cũng nên.
Bọn họ lén lút tiến vào thông qua cửa sau nên có thể cách Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử mấy trăm dặm thậm chí là mấy nghìn km, không thể lập tức phát hiện Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử cũng rất bình thường.
“Số người đủ hết chưa? Không thiếu ai chứ?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Đều ở đây.”
Hoàng Sơn Chân Quân đáp, làm trưởng nhóm, sau khi đi vào thì chuyện đầu tiên hắn làm là kiểm kê nhân số.
“Vậy là tốt rồi.”
Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm, Bạch tiền bối two tự mình ra tay, quả nhiên đáng tin.
Lệ Chi Tiên Tử hỏi:
“Vậy giờ chúng ta làm gì đây? Nghiên cứu thiên kiếp đạn đạo trước à? Hay đi tìm Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử tiền bối trước đây?”
“Không việc gì, hai chuyện có thể tiến hành đồng thời.”
Linh Điệp Tôn Giả mỉm cười, hắn vẫy tay, một đàn bướm sặc sỡ được biến ảo ra từ trên người hắn.
Đám bướm sặc sỡ kia vỗ cánh, bay đến khắp nơi trong thế giới ma kiếp… Đây là một loại pháp thuật trinh sát mạnh mẽ có phạm vi trinh sát rất lớn.
Sau khi thấy Linh Điệp Tôn Giả ra tay, Thất Tu Tôn Giả, Hoàng Sơn Chân Quân, Hằng Hỏa Chân Quân cũng lục tục sử dụng thủ đoạn trinh sát của mình.
Hoặc là con rối loại hình trinh sát, hoặc là máy phi hành trinh sát cỡ nhỏ, hoặc là một tờ kinh văn.
Rất nhiều thủ đoạn trinh sát được thả ra ngoài dùng để tìm kiếm tà ma đang độ kiếp trong thế giới ma kiếp rồi xác định xem người độ kiếp có phải Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử hay không.
Có điều, dù tìm được Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử, các đạo hữu ở đây cũng không thể tùy ý nhúng tay vào, tránh cho uy lực ma kiếp tăng mạnh.


“Kế tiếp, chúng ta có cần bày trận lần nữa hay không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Nếu không có trận pháp phòng ngự thì phần lớn các đạo hữu nhóm Cửu Châu số 1 đều rất khó chống cự với uy lực của thiên kiếp đạn đạo thất phẩm trở lên.
Trong khi nói chuyện, giọng Bạch tiền bối two lại vang lên bên tai Tống Thư Hàng:
“Không cần bày trận phòng ngự, lâu lắc lắm. Hôm nay tâm tình ta tốt, làm người tốt làm đến cùng. Ngươi chỉ cần lo vụ dẫn nổ thiên kiếp đạn đạo là được, ta che chở các ngươi, cam đoan các ngươi có thể cảm nhận được uy lực của thiên kiếp đạn đạo ở trình độ lớn nhất, cũng sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.”
Ánh mắt Tống Thư Hàng sáng lên:
“Vậy Bạch tiền bối ngươi lại muốn nghe chuyện cười ư?”
“Chỉ với mấy chuyện cười kia của ngươi, ta nghe xong căn bản là không cười nổi. Còn tệ hơn chuyện cười lúc trước Thông Nương kia của ngươi kể nữa chứ. Quên đi, hôm nay không cần chuyện cười. Coi như ngươi nợ ta một ân huệ, lần sau có chuyện gì hoặc đồ vật gì chơi vui thì nhớ chia cho ta là được.”
Bạch tiền bối two nói.
“Không thành vấn đề.”
Tống Thư Hàng nhanh chóng đáp.
Bạch tiền bối two:
“Bảo thành viên cần phòng ngự đứng xung quanh ngươi đi, ta thêm buff tập thể cho các ngươi.”


Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Bạch tiền bối two, Tống Thư Hàng vội vàng nói với mọi người:
“Không cần gấp gáp bày trận, vừa rồi ta nhận được tin tức, bởi vì thời gian có hạn nên vị kia sẽ thêm một trạng thái quần thể cho chúng ta, vừa cảm nhận được uy lực của thiên kiếp đạn đạo lại có thể tránh bị thiên kiếp đạn đạo làm bị thương. Vì vậy, người cần phòng ngự thì đứng xung quanh ta.”
“Như vậy rất tốt.”
Hoàng Sơn Chân Quân nói.
Sau đó, ngoại trừ Thất Tu Tôn Giả, Linh Điệp Tôn Giả ra, thành viên khác đều đứng thành một vòng xung quanh Tống Thư Hàng.
Không biết trạng thái quần thể của Bạch tiền bối two sẽ là hình dáng gì nhỉ?
Trong lúc đang suy tư, một bàn tay trắng noãn hiện lên trong hư không, bàn tay này nhanh chóng gõ một cái, sau đó có một trận bát quái hình tròn bay ra từ bên trong rồi rơi xuống đỉnh đầu Tống Thư Hàng, bao bọc tất các thành viên trong nhóm.
Trên trận bát quái khắc một chuỗi văn tự viễn cổ trông cực kỳ đẳng cấp. Hơn nữa đám văn tự viễn cổ kia còn kèm theo hiệu quả ‘phiên dịch’.
Tống Thư Hàng nhìn chuỗi văn tự viễn cổ kia, [trạng thái khóa máu bất tử liều mạng bản rút gọn].
Đây là trạng thái quần thể khỉ gì vậy?
Trạng thái khóa máu bất tử là sao, hack tool à?
Trong lúc đang suy tư, trận bát quái khổng lồ kia lại vỡ vụn thành vô số bát quái nho nhỏ rồi rơi xuống người mỗi một vị xung quanh Tống Thư Hàng.
“Xong rồi, đừng lãng phí thời gian, tế ra thiên kiếp đạn đạo cho nó nổ đi. Có trạng thái ta thêm vào, cam đoan ngay cả cọng lông các ngươi cũng sẽ không rụng.”
Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Như vậy là được rồi sao?”
Hoàng Sơn Chân Quân nhìn trận bát quái nho nhỏ hiện lên trước người mình, trong lòng luôn cảm thấy có chút không thực tế.
“Thư Hàng tiểu hữu, thả thiên kiếp đạn đạo ra đi.”
Thất Tu Tôn Giả khẽ mỉm cười nói:
“Tin tưởng vào vị kia đi.”
Đồng thời, Linh Điệp Tôn Giả cũng quay lại mỉm cười.
Uy lực của thiên kiếp đạn đạo chỉ là ‘7 phẩm +’, mà Linh Điệp cùng Thất Tu đều có thực lực Tôn Giả thất phẩm đỉnh phong.
Dù bát quái nho nhỏ này không có hiệu quả, hai người Linh Điệp và Thất Tu Tôn Giả liên thủ cũng đủ để bảo vệ các đạo hữu trong nhóm.
Tống Thư Hàng đã hiểu ý của hai vị Tôn Giả.
Hắn tế ra một viên thiên kiếp đạn đạo rồi dựa theo trình tự mà cởi bỏ phong ấn.
Ầm ~~
Thiên kiếp đạn đạo nổ tung lên, lúc này đây không còn là pháo hoa nữa, uy lực vụ nổ đánh úp tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận