Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 799: Mùi bảo vật

Chương 799: Mùi bảo vật
Một giây trước còn quyết định trở thành fan của một diễn viên, coi người ta là thần tượng. Nhưng một giây sau, thần tượng này lại đánh tới cửa... Loại cảm giác này thật vi diệu. Cho dù bọn họ là ma đạo, lăn lộn trong chốn xã hội đen, nhưng bị thần tượng mà mình vừa mới thành fan đánh tới cửa thế này, Vi Vị Chân Nhân cảm thấy lòng đau như cắt.
Lúc này, vị Lăng Dạ trên không trung đã bắt đầu công kích!
Bạch Tôn Giả giơ kiếm khí màu vàng dài 400 thước chói mù mắt người khác kia lên cao, đột nhiên hắn quay đầu lại hỏi:
“Đúng rồi, Thư Hàng, A Thập Lục, chiêu này nên lấy tên gì cho hay nhỉ?”
Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục ở sau lưng Bạch Tôn Giả, trên người bọn họ có hộ thuẫn phòng ngự, còn bổ sung thêm một trận pháp thuộc loại hình ẩn thân.
Sau khi nghe được câu hỏi của Bạch Tôn Giả, hai người trợn mắt ngu người.
Bạch tiền bối muốn tung tuyệt chiêu!
Nhưng Bạch tiền bối lại chưa nghĩ ra tên của tuyệt chiêu, làm sao bây giờ? SOS, online chờ hỏi, khẩn cấp!
“Hay gọi nó là Thánh Kiếm vậy?”
Tống Thư Hàng ngửa mặt nhìn kiếm khí cỡ to cao 400 thước nọ, nếu một ngày nào đó hắn cũng có thể ném ra kiếm khí màu vàng dài thế này, vậy thì đời này đáng giá rồi.
“Thánh Kiếm? Nghe không oai phong lắm nhưng kệ vậy, tình hình gấp quá rồi, dùng đại thôi.”
Bạch Tôn Giả gật đầu, sau đó hai tay cầm kiếm khí màu vàng dùng sức chém xuống một kiếm, mở miệng hét lớn:
“Thánh Kiếm!”
Cự kiếm màu vàng dài 400 thước thẳng tay chém xuống tầng phòng ngự của tổ địa Vô Cực Ma Tông.
Quá đã! Quả nhiên phải hô tên chiêu thức ra thế này thì mới sướng được!
...
Ầm~
Cự kiếm bổ trúng phòng ngự của tổ địa Vô Cực Ma Tông, từng đợt sóng khí tràn ra. Kiếm khí màu vàng bốc lên cuồn cuộn, phòng ngự của Vô Cực Ma Tông thu nhỏ lại.
Kiếm khí màu vàng tản đi...
Rắc rắc~
Trên phòng ngự của Vô Cực Ma Tông lại xuất hiện từng mảng đường vân rạn nứt.
Vi Vị Chân Nhân phụ trách quản lý trận pháp khu vực này bị dọa hết hồn.
Đậu xanh rau má, không hổ là nhân vật chính Lăng Dạ, không ngờ một kiếm này lại mạnh như vậy.
Ngay cả phòng ngự mạnh mẽ của tổ địa cũng bị chém nứt. Thực lực của vị Lăng Dạ này ít nhất ở Chân Quân lục phẩm... không đúng, ít nhất phải từ Tôn Giả thất phẩm trở lên!
Đây là đại địch!
Mười ngón tay của Vi Vị Chân Nhân tức tốc làm ra một loạt thao tác, kích hoạt linh thạch dưới trận pháp tổ địa. Vô số linh thạch bốc cháy, dung nhập vào trong đại trận phòng ngự, tu bổ vết nứt trên đại trận.
Nhưng trận pháp còn chưa khôi phục xong, vị Lăng Dạ trên không trung lại súc lực một lần nữa, bắt đầu đợt công kích thứ hai.
Vẫn là tư thế hai tay cầm kiếm giơ cao lên, kiếm khí lại ngưng tụ thành một thanh lợi kiếm sống động như thật. Sau đó, vô số linh khí từ bốn phương tám hướng hóa thành điểm sáng màu vàng dung nhập vào trong kiếm.
Nhưng lần này kiếm khí không biến to thành cự kiếm dài 400 thước nữa, mà là không ngừng áp súc ngưng tụ. Từ một lưỡi kiếm dài hai thước, cuối cùng áp súc ngưng tụ thành một thanh đoản kiếm chỉ dài chừng nửa thước.
Lăng Dạ lại giơ cao thanh đoản kiếm này, hít thở sâu.
“Thư Hàng, chiêu này phải lấy tên gì cho hay đây?”
Bạch Tôn Giả lại hỏi.
Lại nữa à?
Bạch tiền bối, ta là người luyện đao mà... Ngài bảo ta đặt tên cho kiếm pháp, thế chẳng phải là đang dày vò ta sao?
Không biết từ lúc nào mà Tống Thư Hàng đã tự cho mình là một người luyện đao rồi.
Hắn suy nghĩ chốc lát:
“Hay gọi là Ma Kiếm nhé?”
“...”
Bạch Tôn Giả quay qua nhìn Tô Thị A Thập Lục:
“Tiểu Thập Lục, cô nghĩ chiêu này nên gọi là gì?”
“Tru Tiên Kiếm có được không?”
Tô Thị A Thập Lục đáp.
“Các ngươi cùi bắp quá.”
Bạch Tôn Giả khinh bỉ nói.
Vừa dứt lời, điện thoại di động trong túi hắn bay ra, tự động bật lên rồi bắn ra một hình ảnh.
Hình ảnh này là giao diện trong game, trên đó hiện thị bảng thuộc tính nhân vật mà Bạch Tôn Giả xây dựng trong game, phía dưới có liệt kê một loạt kỹ năng.
Tống Thư Hàng vừa liếc mắt đã nhận ra tựa game mà Bạch Tôn Giả chơi. Là một sản phẩm game mobile trong nước không cần động não quá nhiều, chính là loại game mobile có nhân vật khá thô, nhưng tên chiêu thức lại rất kêu, giao diện tung chiêu cũng rất hoa lệ.
Nhưng trên thực tế, những tên chiêu thức cùng với giao diện xuất chiêu hoa lệ này đều là hàng ngoại nhập. Chỉ cần sửa mấy chữ, đổi màu sắc kỹ năng một chút là trở thành kỹ năng game mobile trong nước ngay.
Lúc này Bạch Tôn Giả bước lên trước một bước, sau đó hét lớn:
“Xem chiêu Khế - Ước - Thắng - Lợi - Cự - Kiếm đây!”
Tô Thị A Thập Lục:
“...”
Tống Thư Hàng:
“...”
Bạch tiền bối, không cần kêu ra như vậy đâu! Ngài không biết tên chiêu thức kiểu này hô lên kỳ lắm à? Nghe ngài hô mà ta xấu hổ không dám ngẩng mặt lên luôn này.
Lúc này, tiểu kiếm trong tay Bạch Tôn Giả chém ra, à chính xác hơn là bị ném bay ra ngoài.
Tiểu kiếm dài chừng nửa thước chém mạnh vào chỗ rạn nứt còn chưa khôi phục lại trên tầng phòng ngự của tổ địa.
Thanh tiểu kiếm này nhỏ nhưng có võ! Áp súc là tinh hoa!
Trong thân kiếm nho nhỏ hàm chứa uy lực chẳng kém gì Thánh Kiếm kiếm khí màu vàng 400 thước trước đó.
“Ầm ầm ầm ầm!”
Khế Ước Thắng Lợi Cự Kiếm nổ tung, rốt cuộc phòng ngự của tổ địa cũng không chống đỡ nổi, vỡ tan tành giống như thủy tinh. Tu vi trận pháp của Bạch Tôn Giả đứng hàng số một số hai trong nhóm Cửu Châu số 1, hai lần công kích của hắn đều nhắm vào chỗ yếu nhất trên trận pháp phòng ngự của tổ địa Vô Cực Ma Tông, cho nên chỉ cần hai kiếm đã dễ dàng chọc thủng đại trận phòng ngự.
...
“Nguy rồi, tầng phòng ngự thứ nhất bị phá, tầng phòng ngự thứ hai bị lan đến, tầng phòng ngự thứ ba thứ tư cũng chịu ảnh hưởng! Tên xâm nhập Lăng Dạ là tu sĩ cấp bậc Tôn Giả thất phẩm, hơn nữa đối phương còn giỏi trận pháp, mỗi một chiêu đều công kích thẳng vào chỗ yếu nhất trên đại trận phòng ngự! Trận pháp phòng ngự của chúng ta không còn chống đỡ được bao lâu nữa, tức tốc đi mời Lư Sơn Lộ trưởng lão xuất quan, chỉ có hắn mới có thể ngăn cản tên xâm nhập này!”
Vi Vị Chân Nhân kêu lên.
Lư Sơn Lộ trưởng lão có đạo hiệu là Lư Sơn Lộ Ma Quân, là đại ma đầu cấp bậc Tôn Giả thất phẩm. Xem cho rõ nhé, là Lư Sơn Lộ Ma Quân chứ không phải là Lư Sơn Ma Quân.
Còn nhớ hồi trước Tống Thư Hàng suýt chút nữa có một đạo hiệu gọi là Đường Bạch Kình Thành Phố Văn Châu Tỉnh Chiết Giang Nước Hoa Hạ Chân Nhân không? Đạo hiệu của vị Lư Sơn Lộ trưởng lão này cũng thuộc hệ liệt này đấy.
*Đường bạch kình = bạch kình lộ
Quê quán của hắn cũng không tại Lư Sơn, chẳng qua là hắn đã từng cư ngụ ở một nơi tên là Lư Sơn Lộ, sau đó dứt khoát lấy luôn đạo hiệu là Lư Sơn Lộ Ma Quân.
Sau này, khi hắn thành Tôn Giả thất phẩm cũng nghĩ tới chuyện đổi một đạo hiệu khác nghe ngầu hơn, nhưng đáng tiếc là đổi không được nữa. Bởi vì tu sĩ trên toàn thế giới đều gọi hắn là Lư Sơn Lộ Ma Quân, cho dù hắn có đổi đạo hiệu khác cũng vô dụng.
Thọ nguyên của Lư Sơn Lộ Ma Quân không còn nhiều, hắn lựa chọn bế tử quan tại nơi đã từng là tổng đàn của Vô Cực Ma Tông tổng đàn, hiện giờ là một trong tứ đại tổ địa, định thông qua bế tử quan tìm kiếm tương lai cho mình.
Cho nên, nếu không phải trường hợp vạn bất đắc dĩ thì người của tổ địa sẽ không mời Lư Sơn Lộ Ma Quân đi ra ngoài.
“Đồng thời mở ra đại trận phản kích. Đệ tử trong tổ địa chuẩn bị ổn thỏa, tùy thời phản kích! Nhất định phải chống đỡ cho đến khi Lư Sơn Lộ trưởng lão xuất quan!”
Tu sĩ bên cạnh Vi Vị Chân Nhân trầm giọng nói.
xxxxxxxxxxxxxxxx
“Bạch tiền bối, đối phương còn đến mấy tầng trận pháp phòng ngự, hơn nữa trận pháp phản kích cũng sắp khởi động rồi!”
Tô Thị A Thập Lục nói.
“Không vội, chờ ta bổ sung mana trước đã!”
Bạch Tôn Giả đưa tay tiến vào phong ấn, tiếp xúc với đóa hoa sen thủy tinh bổ sung mana kia.
Chỉ mới vừa tiếp xúc đã có một luồng linh lực vô cùng tinh thuần từ trong hoa sen thủy tinh xông ra, nhanh chóng bù đắp vào phần linh lực mà Bạch Tôn Giả đã tiêu hao trong lúc một đường ngự kiếm phi hành, cùng với một kích Thánh Kiếm và một kích Khế Ước Thắng Lợi Cự Kiếm mới tung ra lúc nãy.
Trong nháy mắt, Bạch Tôn Giả đã khôi phục trạng thái đỉnh phong.
“Trở về trạng thái đỉnh phong rồi, tiếp tục nào, để xem phòng ngự của tổ địa Vô Cực Ma Tông có thể chống đỡ đến khi nào! Một chiêu sau đây là nát bấy thôi! Ngân Hà Hạch Bạo Kiếm!”
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ không ngừng, sóng khí cuộn trào, tầng phòng ngự thứ hai của tổ địa Vô Cực Ma Tông sắp bị phá vỡ.
“Diệt Thế Ma Quang Pháo!”
Ầm ầm ầm!
Chỉ lát sau, tầng phòng ngự thứ hai của tổ địa Vô Cực Ma Tông vỡ tan tành.
Khóe miệng Tống Thư Hàng co giật:
“Bạch tiền bối, rõ ràng tay ngài ném kiếm khí về phía tổ địa Vô Cực Ma Tông, vậy mà trong miệng lại hô Ma Quang Pháo, ngài không thấy sai trái à?”
Bạch Tôn Giả xoay đầu lại:
“Vậy ngươi tìm cho ta mấy cái tên chiêu kiếm hay ho một chút đi!”
Câu trả lời này có ý là “Có ngon thì ngươi lên đi!”.
Trong lúc hai người nói chuyện, chức năng phản kích trong hệ thống phòng ngự của tổ địa đã bắt đầu khởi động.
Vô số phù bảo, kiếm khí, đao mang, pháp thuật cự long, phượng hoàng lửa xuất hiện như mưa, tấn công về phía Bạch Tôn Giả.
Những công kích này, phần lớn đều là công kích đoàn thể.
Thông thường thì những chiêu này được dùng để phản kích đánh trả cả trăm cả ngàn tu sĩ đối địch lúc xảy ra công thành chiến. Nhưng lần này, tất cả công kích đều nhắm vào một mình Bạch Tôn Giả.
Công kích dày đặc thế này khiến người ta không thể nào tránh né được. Cho dù có thân pháp né tránh cao siêu đi nữa, nhưng khi gặp phải công kích toàn bản đồ thế này thì cũng xong thôi.
Lúc này, Bạch Tôn Giả đẩy tay phải về phía trước, năm ngón tay xòe ra:
“Hóa cát!”
Trong hư không, vô số linh khí ngưng tụ lại hóa thành cát chắn trước mặt Bạch tiền bối. Đồng thời, cát trên mặt đất cũng bị hút bay lên không trung, dung nhập vào trong biển cát mà Bạch Tôn Giả thi triển.
“Mục đích của ta là muốn thăm dò các vấn đề như tốc độ bổ sung linh lực của hoa sen thủy tinh như thế nào, có hạn chế số lần bổ sung hay không, có để lại di chứng hay không. Cho nên giờ cứ dùng linh lực thả cử!
Bạch Tôn Giả giải thích.
Ầm ầm ầm ầm~
Toàn bộ phản kích của Vô Cực Ma Tông đều đánh vào màn cát.
Nhưng màn cát sinh sôi không ngừng, bị đánh tản ra sẽ hóa thành linh lực, không ngừng có cát mới sinh ra dung nhập vào trong màn cát, ngăn cản toàn bộ công kích của trận pháp phản kích trong tổ địa Vô Cực Ma Tông.
Công kích kéo dài đến chừng mười lăm hơi thở mới có thể đánh nát hoàn toàn màn cát do Bạch Tôn Giả ngưng tụ ra.
Nhưng sau khi màn cát bị đánh nát, ba người Bạch Tôn Giả vốn ẩn thân phía sau màn cát lại biến mất không thấy đâu.
“Cẩn thận, đối phương chơi chiêu ve sầu thoát xác, dời vị trí rồi!”
Vi Vị Chân Nhân kêu lên.
Rầm!
Lúc này, trận pháp phòng ngự trên đỉnh đầu đột nhiên bị phá vỡ hai tầng liền!
Chỉ thấy Bạch Tôn Giả chân đạp hư không, tay phải cầm Lưu Tinh kiếm, không mượn những cái tên kỹ năng không bình thường trong game nữa mà chỉ nghiêm túc chém ra một kiếm.
“Không thể nào! Cho dù hắn là Tôn Giả thất phẩm cũng tuyệt đối không thể nào một kiếm phá vỡ hai tầng phòng ngự của tổ địa được!”
Vi Vị Chân Nhân trợn to hai mắt.
Phòng ngự của tổ địa cực mạnh, một tầng mạnh hơn một tầng. Đừng nói là Tôn Giả thất phẩm, cho dù Huyền Thánh bát phẩm cũng đừng hòng dùng một kiếm phá vỡ hai tầng phòng ngự!
“Là lực lượng không gian!”
Lúc này, một vị Chân Quân của Vô Cực Ma Tông thấy được lúc Bạch Tôn Giả chém ra một kiếm kia, trên kiếm khí còn mang theo một loại sức mạnh đặc thù.
Chính vì có lực lượng không gian thêm vào nên phòng ngự của tổ địa mới bị phá vỡ liên tục.
[Ngửi thấy rồi, là mùi bảo vật.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận