Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2488: Bi ai của đại lão cái gì cũng có thể bán

Chương 2488: Bi ai của đại lão cái gì cũng có thể bán
Nếu như là đại lão cái gì cũng có thể bán, nói không chừng sẽ bằng lòng mua trứng Côn Vương thì sao? Hơn nữa nhất định có thể bán được giá tốt!
Chỉ là đem trứng Côn Vương bán lấy tiền thì lại cảm thấy có hơi lỗ. Dù sao là một con Côn cấp Trường Sinh Giả, nếu như nuôi tốt, quả thực là bảo vật vô giá. Điều kiện tiên quyết là ngươi phải có thủ đoạn để nuôi được côn.
Tống Thư Hàng bắt đầu trầm tư, ngón tay hắn trượt nhẹ lên tên bạn bè của đại lão cái gì cũng có thể bán.
[Làm gì vậy, làm gì vậy?] Đột nhiên, đại lão cái gì cũng có thể bán gửi tin tức tới.
Thân là Trường Sinh Giả đứng đầu, đại lão cái gì cũng có thể bán đã cảm ứng được Tống Thư Hàng đang nhắc tới tên hắn từ rất xa.
Hơn nữa, thông qua cảm ứng từ danh sách bạn bè trong mạng chat Tu Chân, đại lão rõ ràng cảm ứng được tay Tống Thư Hàng đang vuốt ve qua lại cái tên trong danh sách của hắn.
Đại lão cái gì cũng có thể bán lập tức cảm thấy sởn gai ốc.
Tiểu tử Bá Tống lại muốn bẫy hắn à?
[Khụ, tiền bối, có hứng thú bàn chuyện làm ăn không?] Thấy đại lão cái gì cũng có thể bán chủ động liên hệ, Tống Thư Hàng lập tức thừa cơ chào hàng trứng Côn Vương với đại lão.
[Làm ăn cái trứng ấy!] Đại lão cái gì cũng có thể bán cười lạnh nói, giữa hắn và Tống Thư Hàng có thể làm ăn cái trứng gì chứ?
[Đúng đúng đúng, tiền bối, chính là vụ làm ăn liên quan đến trứng.] Tống Thư Hàng trả lời.
Đại lão cái gì cũng có thể bán: “…”
[Khụ, là thế này tiền bối. Ta có một quả trứng Côn cấp bậc Trường Sinh Giả trong tay, muốn hỏi xem cái gì cũng có thể bán tiền bối có hứng thú mua hàng hay không?] Tống Thư Hàng nhanh chóng bổ sung. Nhây một chút còn được, nhây hai chút thì vụ làm ăn có thể bị thổi bay mất.
[Trứng Côn? Cấp Trường Sinh Giả? Côn Vương?] Đại lão cái gì cũng có thể bán nhanh chóng trả lời.
[Ừm, đúng.] Tống Thư Hàng trả lời.
[Kéo sổ đen rồi, tạm biệt… Không, vĩnh biệt!] Đại lão cái gì cũng có thể bán trả lời.
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
Bên kia, đại lão cái gì cũng có thể bán moi quyển sổ ra, lần nữa ghi tên ‘Bá Tống’ vào sổ đen của mình, cũng tăng thêm ký hiệu năm sao.
Côn Vương chính là một khách hàng lớn của hắn đấy!
Hơn nữa còn là một khách hàng lớn chất lượng tốt cấp năm sao!
Ngươi cho rằng một bụng trân bảo kia của Côn Vương là do nó thu gom được ư?
Không, phần lớn trong những trân bảo của Côn Vương đều mua từ đại lão cái gì cũng có thể bán!
Một khách hàng chất lượng tốt năm sao ổn định như thế lại bị Bá Tống đánh tan.
Hiện tại trái tim đại lão cái gì cũng có thể bán đang nhỏ máu.


“Lạ thật, ta đắc tội cái gì cũng có thể bán tiền bối rồi à?” Tống Thư Hàng chẳng hiểu ra sao cả.
Vì sao ta muốn bán trứng Côn Vương, cái gì cũng có thể bán tiền bối lại phản ứng lớn như vậy.
Chờ chút đã…
Côn Vương không phải là bạn tốt của đại lão cái gì cũng có thể bán đó chứ?
[Bất cẩn quá rồi, trước khi bán Côn Vương, lẽ ra ta nên nghe ngóng mối quan hệ giữa đại lão cái gì cũng có thể bán và Côn Vương mới đúng.] Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương.
Tuổi của mình vẫn còn rất trẻ, phương diện xử sự nhiều khi thiếu cân nhắc.
[Đợi đã, cũng không đúng. Nếu như Côn Vương và đại lão cái gì cũng có thể bán là bạn tốt, hẳn đại lão cái gì cũng có thể bán nên mua Côn Vương mới đúng chứ nhỉ?]
Nếu không thì… xác nhận với đại lão cái gì cũng có thể bán một chút xem sao?
Hoặc là… âm thầm trưng cầu ý kiến từ hàng gì cũng có thể bổ tiên tử nhỉ?
Ngay lúc Tống Thư Hàng đang suy tư, Bạch tiền bối two trả lời tin nhắn của hắn: [Ồ? Một con Côn?]
Hình như Bạch tiền bối two có hứng thú với Côn Vương?
[Đúng vậy đúng vậy, Bạch tiền bối. Hơn nữa còn là một con Côn cấp bậc Trường Sinh Giả, sau khi bị ta đánh nát thì hóa Côn thành trứng. Phẩm chất vô cùng cao!] Tống Thư Hàng thấy hình như Bạch tiền bối two có hứng thú, vội vàng tiến cử Côn Vương với hắn.
[Ngươi muốn dùng nó để trả nợ nhân quả à?] Bạch tiền bối two cười hỏi.
Tống Thư Hàng thành thật trả lời: [Dù sao, ta cũng không có biện pháp xử lý nó.]
[Ừm, vậy để ta bắt tay vào làm cho.] Bạch tiền bối two trả lời: [Bên này vừa hay ta đang nghiên cứu cách thuần thú, xem xem có thể thuần hóa trứng Côn Vương không. Nếu như ta thành công, không thiếu chỗ tốt cho ngươi đâu.]
[Tốt quá ~ Bạch tiền bối. Vậy ta lập tức giao trứng Côn Vương cho ngài.] Tống Thư Hàng cười ha ha nói.
“Ổn rồi.” Hắn vỗ nhẹ trứng Côn Vương trong tay.
Sợi tóc ngố Sở các chủ: “Kho?”
“Luộc?” Bạch long tỷ tỷ hỏi.
“Không, Bạch tiền bối two có hứng thú nhận lấy trứng Côn Vương. Nếu như Bạch tiền bối two thuần dưỡng Côn Vương thành công, chúng ta không thiếu chỗ tốt đâu.” Tống Thư Hàng trả lời.
Thuần thú? Côn Vương thầm cười lạnh.
Bá Tống không định giết nó là sai lầm lớn nhất. Một thân tinh hoa của nó còn đó, chỉ cần cho nó chút thời gian, tối đa vài tháng là nó có thể khôi phục đến thực lực đỉnh phong lần nữa!
Mặc kệ Bạch tiền bối two trong miệng Bá Tống là thần thánh phương nào, sau vài tháng là nó có thể Côn về biển lớn.
Ngay lúc Côn Vương suy tư, Tống Thư Hàng duỗi tay chuyển dời nó vào thế giới hạch tâm.
Ngay sau đó, thông qua thế giới hạch tâm làm bàn đạp, Tống Thư Hàng lại đưa Côn Vương đến thế giới Tà Liên, vào trong tay bản thể của Bạch tiền bối two.
“Đi đường cẩn thận, Côn Vương tiền bối.” Tống Thư Hàng nói.
Trứng Côn Vương bị một đôi tay thon dài tiếp được.
Ý thức Côn Vương khuếch tán, nó muốn xem là thần thánh phương nào dám mở miệng nói muốn thuần hóa nó.
Ngay sau đó, Côn Vương lập tức nhìn thấy bóng dáng nó không muốn nhìn thấy nhất.
Tuấn mỹ anh tuấn hơn hẳn Uyên Tử, thực lực càng khủng bố cao thâm hơn.
Đây là…
Chúa tể Cửu U?!
“Bạch tiền bối two là chúa tể Cửu U?” Nội tâm Côn Vương sôi trào.
Chư thiên vạn giới mấy ai có thể nghĩ tới khả năng này!
Bá Tống Huyền Thánh thế mà lại thông đồng với chúa tể Cửu U, hơn nữa, quan hệ giữa hai bên lại rất tốt.
Chờ chút, chờ một chút đã.
Không phải đương kim Thiên Đạo đã ngủm rồi ư? Vì sao chúa tể Cửu U vẫn còn tồn tại trên đời chứ?
Hơn nữa… nó lờ mờ biết được, vị tranh đoạt Thiên Đạo với Thánh Nhân Nho gia năm đó cũng không phải vị trước mắt này!
“Two? Ha ha ha.” Bạch tiền bối two mỉm cười siết chặt trứng Côn Vương.
Trong nháy mắt này, Côn Vương đã cảm nhận được tuyệt vọng thật sự.
“Chủ nhân, ngươi có hứng thú với thuần thú từ lúc nào vậy?” Sau lưng, số Hamster nghi hoặc hỏi.
“Không có hứng thú.” Bạch tiền bối two tung tung Côn Vương: “Nhưng ta đột nhiên có hứng thú với kỹ thuật tiên trù.”
“À.” Số Hamster nuốt nước miếng: “Hẳn là sẽ ngon lắm.”
Lại nói, nếu chủ nhân không có hứng thú với thuần thú thì tại sao còn muốn nhận trứng Côn Vương của số Bá Tống chứ?


Bên kia, sau khi giao Côn Vương cho Bạch tiền bối two, ‘dấu vết nhân quả’ trên cổ tay Tống Thư Hàng giảm đi một đường.
“Cảm thấy thân thể nhẹ hơn không ít.” Tống Thư Hàng lên tiếng.
Không nợ cả người nhẹ chính là đạo lý này ư?
Cách đó không xa.
Vũ Nhu Tử da đen, Tạo Hóa Tiên Tử, mỹ nhân rắn công đức thu thập bảo vật ‘tán tài bảo mệnh’ của Côn Vương rồi đem về giao cho Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng kế thừa tất cả tài phú của Côn Vương, lúc này tài sản đã đạt đến đỉnh phong!
“Đi thôi, chúng ta về thế giới Kim Liên đi, xem trạng thái của Uyên Tử thế nào.” Tống Thư Hàng chuyển dời tài phú vào thế giới hạch tâm.
Sau đó, hắn mang theo ba vị tiên tử lẩn vào thế giới Kim Liên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận